Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm nay là ngày đại hỷ của cô sao cô lại không thấy vui chút nào ngược lại còn mệt mỏi, sau khi đọc lời tuyên thề cô và anh đi tiếp khách, anh vừa bước xuống các người được mời dự hôn lễ vay lại vì nếu hôm nay có nói lời vừa tai anh có lẽ sẽ được hợp tác với anh, một khi đã hợp tác với Thiên Vương là một bước lên mây nhưng có rất nhiều những nguy hiểm nếu phạm sai lầm trong hợp đồng, cô đi ra những nơi ít ồn ào cầm trên tay là ly nước ép hoa quả vì cô không biết uống rượu, tìm chọn cho mình một nơi yên tĩnh ngồi xuống nghĩ mệt một xíu vì sáng giờ đứng tiếp khách nên chân cô hơi mỏi, Vũ Tư Niên hắn từ đâu xuất hiện ngồi trước mặt cô

"Tiểu...tiểu Y...nói chuyện với anh một chút được không"

"Xin anh giữ tự trọng,chúng ta không thân đến mức đó đâu, nếu anh ngồi đây nói chuyện riêng với tôi,tôi sẽ không chắc vợ sắp cưới kia của anh sẽ nghĩ gì đâu"

"Anh biết mình sai rồi trở về với anh được không"

"Anh biết mình sai sao?"

"Đúng,bây giờ anh rất hối hận rồi"

Đúng như hắn ta nói hắn đang hối hận vì lừa dối cô vì thấy cô xinh đẹp quá chăng một màng lột xác hoàn mĩ, nhưng điều đặc biệt đó chính là tính cách của hắn rất khác thường nếu hắn mất thứ gì rồi sẽ tìm cách lấy nó lại một lần nữa , thấy cô đang cười nói vui vẻ trong đám cưới mình chắc hắn đã nhận ra tình cảm của mình đối với cô rồi nhưng đã quá muộn rồi đã lừa dối sẽ không có kết cục đẹp đâu

"Ồ hóa ra là hối hận rồi sao nhưng tôi xin lỗi nhé vì bây giờ tôi đã có chồng nếu tôi chưa chồng tôi cũng sẽ chẳng lấy người như anh đâu"

Nói xong cô định đứng lên quay người đi thấy anh đang lại gần chỗ mình

"Ô...Vũ thiếu gia có gì nói với vợ tôi mà lâu thế"

"A...a chẳng có gì đâu tôi chỉ muốn ôn lại kỉ niệm với cô ấy thôi"

"Hừ...Nhã Y bây giờ đã là vợ tôi rồi anh không cần ôn lại mấy kỉ niệm dơ bẩn đó đâu"

Nói rồi anh ôm eo cô bỏ đi để lại hắn đứng tức tối một mình. Ra xe chở cô về Viên Trạch Đông, đường phố đã sáng đèn, dòng người tấp nập, không khí trong xe ngượng ngùng không ai nói với ai tiếng nào cả, cô thấy vậy lên tiếng phá tan bầu không khí yên tĩnh này

"À...ừm tôi cảm ơn anh vì lúc nãy đã giúp tôi"

"Tôi giúp cô vì không muốn người khác nghĩ không hay về tôi thôi, cô đừng có tưởng bở"

Nghe vậy cô im lặng không nói gì cả, cô đang chuẩn bị tâm lí sẵn sàng cho cuộc sống mới của mình sợ không chuẩn bị tốt tâm lí vào nhà anh mắc công bị sock lắm. Xe chạy một lúc cũng vào được sân vườn của Viên Trạch Đông cô cảm thấy chỗ này quen quen nhưng nghĩ mãi chẳng ra nên cô gạt qua một bên

"Chào mừng thiếu gia và thiếu phu nhân đã trở về"

Anh không nói không gì liền đưa chìa khóa cho quản gia lái xe vào gara , căn dặn thím Vu xong rồi đi thẳng một mạch lên lầu

"Thím Vu dẫn thiếu phu nhân lên lầu,cho cô ta ở phòng bên cạnh"

"Nhưng tôi thấy không hay cho lắm "

"Không hay cái gì tôi là chủ hay thím là chủ"

"Vâng tôi sẽ làm theo"

Thím Vu vừa quay lại thì hơi bất ngờ vì đây không phải là cô gái hôm bữa thiếu gia đưa về hay sao ,bây giờ đã thành thiếu phu nhân rồi , cũng tốt cô gái này vốn không giống những cô tiểu thư khác

"Ủa....a..thím Vu sao thím lại ở đây"

"'Chào thiếu phu nhân chắc người cũng biết tôi rồi, tôi hiểu những điều thiếu phu nhân đang thắc mắc,chính cậu chủ là người đưa cô về"

"A...hoá ra là anh ta mà thím đừng kêu cháu là thiếu phu nhân gì gì đó kêu cháu là Nhã Y hoặc Tiểu Y là được rồi"

"Như thế không hay đâu, người là thiếu phu nhân mà"

"Nghe lời cháu đi anh ta sẽ không làm gì thím đâu"

"Vậy được, Tiểu Y theo thím lên phòng cháu sẽ ở tạm phòng bên cạnh"

"Dạ được,không sao đâu"

Cô theo thím Vu lên tầng vệ sĩ được phân công xách đồ lên giúp cô đi đằng sau đến cửa phòng cô cảm ơn hai vệ sĩ và thím Vu, bước vào phòng cô thấy cách bày trí cũng không tệ màu chủ đạo là màu trắng xanh rất hợp với phong cách cô, cất đồ vào tủ xong rồi cô vào phòng tắm xã nước ngăm mình vào dòng nước ấm xua tan đi những mệt mỏi hôm nay sau 30 phút ngăm mình thì cô phát hiện ra là lúc nãy vào phòng tắm vội quá quên đem đồ rồi, cô hé mở cửa một cách nhỏ nhen nhất có thể thấy được anh đang ngồi trên giường cô bấm điện thoại

'Gì vậy nè trời sao tự nhiên hắn ta qua đây ngồi vậy '

Cô đấu tranh với lí trí của mình bây giờ có hai cách một là đợi anh ra ngoài, hai là nhờ anh lấy đồ giúp vì đây là lần đầu hai người ở riêng với nhau như vầy phải nói là chỉ quen biết sơ sơ mà nhờ lấy đồ nên cô không đành nên chọn cáh thứ nhất là đợi anh ra ngoài nhưng anh không hề muốn đi thì phải đã 15 phút trôi qua rồi cô gần như đã hết kiên nhẫn

"Này,Nhã Y cô định ngủ trong tolet luôn à 45 phút rồi còn chưa ra"

"Anh ngồi mãi trong phòng tôi như thế này sao tôi ra được chứ "

"Cô sợ tôi ăn thịt cô sao"

"Tôi...tôi đi tắm vội quá quên mang đồ anh có thể lấy giúp tôi không"

Rốt cuộc cô cũng phải cắn răng lên tiếng, nói xong câu mặt cô còn đỏ hơn trái gất nữa

"Tôi có thể lấy giúp cô nhưng lí do gì"

"Gì...gì cơ anh còn muốn lí do gì nữa"

"Trước giờ Hàn Dạ Thiên tôi làm ăn phải có lời lãi "

"Hiazz được rồi tôi mời anh bữa cơm là đươcj chứ gì "

Nói xong anh đồng ý lấy bộ đồ cho cô nhưng đưa đến cửa cô mở hé ra để lấy đồ anh bất nhờ đẩy vào may mắn là cô có quắn khăn tắm nên anh chẳng thấy được gì.

"A...a...an...anh là lưu manh sao"

"Yên tâm đi tôi chẳng hứng thú gì cái màn hình phẳng như cô đâu tôi chỉ trượt chân thôi"

"Hứ ai nói với anh là tôi phẳng cơ chứ tôi không hề nhé,bây giờ anh anh đi ra ngoài tôi thay đồ"

"Tôi ở đây có sao đâu, dù gì hôm nay cũng là đêm tân hôn mà"

"Anh cút cho tôi"

Nói rồi cô đẩy anh ra khỏi phòng đống cửa cái rầm

"Anh tự về phòng mình mà ngủ đây là phòng của tôi"

Cứ thế anh một tổng tài cao cao tại thượng bị vợ mới cưới đạp bay khỏi phòng nên cũng ngặm ngùi về phòng mình

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK