Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Mẹ ơi,con muốn ăn bánh quy"

Giọng một bé gái nũng nịu cất lên, gương mặt cười tươi làm nũng với mẹ như muốn một thứ gì đó.

"Được rồi,bây giờ bố vẫn còn bận việc ở công ty hai mẹ mình cùng làm bánh rồi mang lên công ty cho bố nhé"

"Dạ được ạ"

Mẹ cô dẫn vào bếp làm món bánh quy thơm lừng rồi bỏ vào một chiếc hộp nhỏ chuẩn bị mang lên công ty cho bố cô

"Qua,thơm quá mẹ"

Mẹ cô cười dịu dàng nói...

"Mẹ làm cho bố con mà phải thơm ngon mới được"

Cô ngây thơ cất giọng nhẹ nhàng

"Mẹ ơi đi thôi không bánh nguội hết"

Mẹ cô cười trìu mến nhìn đứa con gái nhỏ xách hộp bánh chạy lon ton phía trước ...

Trên đường đến công ty bố cô bất ngờ xe hai người xảy ra tai nạn, vì bảo vệ cho cô mẹ cô đã xoay qua chắng người đỡ cô... cô vừa khóc vừa hét lên..

"M...me...Mẹ ơi"

Ôm đỡ mẹ òa khóc nức nở, cùng lúc đó ba cô là Lịch Lâm Hùng nghe tin tức tốc rời đi không chậm một giây khi nghe quản gia nói mẹ cô xảy ra tai nạn hiện đang cấp cứu ở bệnh viện trung tâm thành phố T . Ông chạy nhanh đến khoa cấp cứu chỉ còn thấy được hình ảnh đứa con gái bé nhỏ của ông đang khóc nấc lên không ai dỗ dành được cô... Sau 5 tiếng cấp cứu bác sĩ bước ra nói với ông rằng...

"Xin lỗi Lịch Tổng chúng tôi đã cố gắng hết sức mong ngài nén đau thương chuẩn bị hậu sự cho Lịch phu nhân "

Bác sĩ vừa nói hết câu ông đã đứng không vững nữa rồi khụy xuống nền nhà hai hàng nước mắt chảy dài rơi từng giọt xuống nền. Cô nghe bác sĩ nói vậy tuy cô vẫn còn nhỏ nhưng cô hiểu người đó nói gì vừa nín khóc không bao lâu cô lại òa khóc lớn gọi..

"Mẹ...mẹ ơi đừng bỏ con mà..hic..hicc"

Cô vô thức gọi lớn

"Mẹ"

Cô lại nằm mơ nữa rồi lại là giấc mơ khủng khiếp ấy nó đã đeo bám cô 20 năm rồi, tỉnh dậy chỉ mới 4 giờ sáng hai hàng nước mắt vô thức chảy dài nghĩ lại khoảng thời gian tươi đẹp đó lại một lần nữa nước mắt cô rơi, tự nhũ bản thân rằng mọi chuyện sẽ sớm qua thôi bản thân cần học cách mạnh mẽ thêm kiên cường thêm để có đủ dũng khí trả thù cho mẹ cô

Vì có lần cô nghe được từ mẹ kế chính miệng bà đã nói là bà ta đã sắp xếp vụ tai nạn đó khiến mẹ cô mất đi cướp vị trí Lịch phu nhân, nhớ đến đây cô lập tức nổi giận cô nhất định sẽ trả thù cho mẹ cô

Rời giường và vệ sinh cá nhân xuống nhà chuẩn bị bữa sáng người làm trong nhà rất nhiều nhưng mẹ kế cô lại cho nghĩ hết mọi việc cô điều làm tất thẩy, ông Lâm Hùng vì đi công tác ở nước ngoài đều không biết những gì bà mẹ kế đã đối đãi với cô như thế nào

"Này con kia mày lấy cho tao ly nước "

Mẹ kế lên tiếng sai vặt cô

"Nước của dì đây ạ"

Cô bưng ly nước từ bếp ra đặt lên bàn

"Làm gì mà chậm chạp thế "

Bà ta lên tiếng quát mắng

"Con xin lỗi dì lần sau sẽ chú ý hơn"

Bà ta hừ nhẹ , thấy con gái ngoan từ cửa đi vào dẫn thêm một người con trai nữa, cô gái đó chính là em gái cùng cha khác mẹ của cô Lịch Ánh người đàn ông đi cùng với Lịch Ánh chính là người bạn trai 3 năm của cô Vũ Tư Niên

Lịch Ánh cô cất giọng chua ngoa...

"Giới thiệu với mẹ đây là người yêu con Vũ Tư Niên thiếu gia nhà họ Vũ "

Vừa nói vừa liếc cô

"Ôi chao là rể quý,rể quý "

Bà ta cười nhìn Vũ Tư Niên, biết hắn là con nhà giới thượng lưu nên bà cũng yên tâm sau này gã cho hắn Lịch Ánh sẽ không chịu ủy khuất với bạn bè

"Chào bác "

Vũ Tư Niên cười nhẹ chào bà

"Còn kia là chị em,một đứa quê mùa"

Nói xong cô ta nhếch miệng, còn cô bất ngờ đến ú á không thành tiếng giọng run run nhìn hắn

"Anh...anh sao anh lại ở đây mọi chuyện là sao anh nói em nghe "

Lịch Ánh chạy lại ôm cánh tay Vũ Tư Niên nói

"Chị không biết sao anh ấy là người yêu tôi và là 'Em Rể ' của chị "

Cô ngạc nhiên mở to mắt ra nhìn người đàn ông yêu nhau 3 năm của cô cất giọng cười giễu

"Cô vẫn chưa biết à tôi chỉ đang trêu đùa cùng cô thôi người tôi yêu chỉ có Tiểu Ánh đây,cô nghĩ làm sao tôi lại đi yêu một người quê mùa như cô"

Nước mắt cô trào ra nhưng bị cô nuốt ngược lại vào trong, nói...

"Hóa ra là vậy tình cảm của tôi anh chỉ trêu đùa,được các người được lắm"

Lịch Ánh lại lên giọng

"Chị lại quên chút phút cho tôi và Tư Niên "

Vừa nói xong cô ta nhếch miệng cười

"Được muốn tôi chút chứ gì, đôi cẩu nam nữ hai người hợp nhau lắm đấy"

Ả ta tức giận liền tát cô một cái 'chát' tiếng vang dội khắp nhà

"Cô... "

"Tôi làm sao"

Không biết vì tranh cãi không lại hay lí do gì mà Lịch Ánh xin phép lên phòng trước, cô quay người bỏ đi, cô cứ đi thẳng đi thẳng dường như chả có đích đến, đi một đoạn đường rất xa cô ngồi ngay băng ghế ven đường khóc nấc lên rất thảm thương. Cô dùng tay quẹt đi những giọt nước mắt gọi cho bạn thân cô là Hàn Nhung Uyển rất nhanh người bên kia nhấc máy

"Uyển Uyển, mình...mình "

Đột nhiên cô khóc lên khiến cho người con gái kia lo lắng không thôi

""Sao vậy Tiểu Y có chuyện gì bình tĩnh kể mình nghe"

Rồi cô kể tất cả sự việc ra người bên kia mau chóng trả lời

"Tiểu Y bây giờ cậu đang ở đâu mình tới đón"

5 phút sau chiếc Lamboghini màu vàng đen lái tới trước mặt cô, hai cô gái cùng nhau vào quán bar uống rượu giải sầu

...Ngay góc khuất của Bar Nights hình ảnh hai cô gái cùng nhau uống rượu một người khóc lóc kể lễ, một người lắng nghe đau lòng thay cô bạn của mình. Hai người uống đến khuya , cô đã gục ngay bàn vì tửu lượng kém nhưng uống quá nhiều. Có một cuộc gọi đến Nhung Uyển nhắc máy nghe, bên đầu giây bên kia có một giọng người đàn ông trầm thấp lạnh lùng nói...

"Uyển Nhi em biết bây giờ là mấy giờ rồi không chừng nào về "

Giọng người đàn ông đó lạnh thấu xương cô cười cười rồi trả lời

"A anh họ em đang uống ở bar Nights với cô bạn thân em... "

Tự dưng cô nghĩ ra điều gì đó liền nói thêm

"Hôm nay em lái xe mà có uống, bạn em thì nó say rồi anh có thể đến đón em với bạn em về được không"

Mặt anh nhíu lại nhưng rất nhanh khôi phục lại trạng thái ban đầu khó chịu đáp lại

"Được rồi đợi anh 5 phút"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang