Sau khi Tống Thanh Ngôn rời đi anh vào phòng nghĩ riêng lấy áo vest ngoài và chìa khóa xe rồi mở cửa đi ra ngoài vào thang máy bấm tầng G là tầng sảnh của công ty , bước ra ngoài anh vào gara lấy xe rồi chạy thẳng đến bar The Night...
Cô đã photo xong 5 bản theo yêu cầu rồi đi xuống lầu đưa tài liệu photo cho Bạch Tư
" Tài liệu anh nhờ em photo đây"
"Cảm ơn nhé"
"Còn việc gì nữa không em làm giúp luôn cho mới vào công ty nên trưởng phòng chưa giao việc cho em làm "
"À vậy nhờ em đem cái này lên phòng tổng giám đốc nhờ ngài ấy kí giúp anh nha"
"Sao lại là tổng giám đốc chứ"
"Có chuyện gì à"
"Không, không.. . đưa đây em đi cho"
Cô lê bước chân nặng trĩu lên tầng cuối cùng dù không muốn gặp anh nhưng vì công việc nên đành thôi vậy... Ting... tiếng thang máy dừng lại tầng cuối cửa thang máy mở ra cô đi thẳng đường hành lang đưa cô đến một căn phòng to nhất phía trước cửa có hai bàn làm việc cô nghĩ chắc một trong hai bàn là của Hoàn Mặc vậy còn bàn còn lại là của ai nhỉ.... Đi đến gần thì cô thấy trước mât mình một cô gái mặc đồ công sở chân váy ngắn đến nổi kéo lên 1cm là thấy hết, mái tóc màu đỏ nâu , mang guốc cao đến khoảng 5cm
"Chào cô , cho tôi hỏi là tổng giám đốc có ở trong phòng không vậy"
"Hừ, anh ấy không có trong phòng . Gì đây nay anh ấy đổi khẩu vị rồi à, đổi gu mặn nhỉ"
"Ý cô là gì"
"Tôi nói tới vậy cô còn không hiểu sao, cái loại gái bám theo anh ấy chỉ mãi mê cái gia tài thôi còn tôi mới yêu anh ấy thật lòng "
"Cô yêu hắn ta liên quan gì đến tôi, mà cô là ai mà có quyền nói tôi gái này gái nọ tôi chẳng giống như cô đâu"
"Hừ, tôi là thư kí của anh ấy à mà tương lai chắc sẽ thành bà chủ của nơi này í nhở"
Cô ta vừa nói vừa nhếch miệng cười cô, còn cô lại khác chẳng hiểu nổi sao mình lại đứng đây dư hơi nói chuyện với cái người này, cô đặc mấy tờ giấy cần anh kí lên bàn và dặn dò cô ta
"Tôi chẳng quan tâm cô là ai nhưng mà tôi lên đây chỉ nhờ tổng giám đốc kí cái này thôi, nhưng bây giờ có lẽ hắn ta không có ở đây nên phiền cô chuyển mấy tờ giấy này cho hắn ta giúp tôi, xin phép"
Nói rồi cô quay lưng đi không để cho cô ta có cơ hội phản bác
Sau 20 phút lái xe anh cũng đã đến nơi, anh bước vào phòng vip 2 thì thấy có mặt khá đông đủ Tống Thanh Ngôn,Tần Minh Vương , Giang Tô Minh và có cả Nguyệt Như, thấy anh vào Nguyệt Như chạy lại ôm anh, anh hơi bất ngờ vì có người ôm chầm anh ngước mặt xuống thì thấy Nguyệt Như ôm mình anh đẩy cô ta ra rồi bước vào bàn ngồi cạnh Tần Minh Vương,ngồi bắt chéo chân tay trái cầm điếu thuốc mới châm tay phải cầm ly whisky đỏ lắc nhẹ, cô ta ngơ ra không hiểu sao mình bị đẩy ra nhẹ nhàng lên tiếng õng ẹo
"An.. anh sao anh lại... "
"Mùi nước hoa nồng nặc thật khiến tôi khó chịu"
"Chẳng phải đó giờ anh thích mùi này sao"
"Ủa vậy à, tôi không biết mình thích cơ đấy"
"Umm.. không sao, hôm nay em về nước chỉ muốn bên cạnh anh suốt đời em sẽ không rời đi nữa"
"Chẳng phải chơi chán rồi sao , quay về bên tôi làm gì"
"Anh.. em xin lỗi, em sẽ bù đấp mà"
"Hừ bù đấp cái gì"
"Em sẽ hầu hạ anh thật tốt"
Cô ta chạy lại ôm cánh tay anh chà chà vào bộ ngực dạng khủng kia, Tống Thanh Ngôn ghé tai anh hỏi nhỏ
"Này cậu nói đã quên cô ta rồi mà"
"Còn chút tình người cho cô ta thôi, chơi đùa với cô một chút"
Hai người còn lại chẳng hiểu gì , rồi cả 5 người cầm ly rượu lên nâng ly cùng nhau
Khoảng 5 giờ là thời gian cô tan làm, ra trước cổng công ty định đi bộ ra trạm xe bus thì từ đâu một chiếc xe chạy đến, cửa sổ mở ra, bên trong một chàng trai thòi đầu ra mặt vui vẻ nhìn cô
"Hii cô gái, đang đợi ai đấy à, về cùng không "
"Ủa Vũ Minh, sao anh lại ở đây vậy"
"Đi công việc tiện đường đi ngang qua đây thấy em đứng đợi, đợi ai à"
"Không có, em định ra trạm xe bus thôi à"
"Vậy lên xe đi , anh chở em về"
"Được thôi phiền anh vậy"
Hoàng Vũ Minh đi xuống xe vòng qua bên kia mở cửa mời cô vào, cô bước vào xe ngồi cài dây an toàn vào, anh cũng vào xe thắt dây an toàn , cho xe khởi động rời khỏi công ty
"Hình như em thay đổi khác lúc trước thì phải "
"Hửm thay đổi chỗ nào chứ em vẫn vậy mà"
"Hồi bé em gọi anh Tiểu Minh , rồi sao bây giờ lại gọi anh là Vũ Minh chứ"
"Hở... cái đó cũng quan trọng nữa sao, chắc tại lâu quá không gọi anh như thế nên bây giờ gọi lại không quen cho lắm"
"Không sao, em gọi từ từ cũng quen "
"Hừ em không gọi thế đâu nhá , lêu lêu"
"Dám chọc anh à, em được lắm "
"Mà em chuyển nhà rồi à"
"Đúng vậy "
"Em chuyển đi đâu vậy "
"Về Viên Trạch Đông á "
"Cái.. gì.. em về Viên Trạch Đông á, chỗ đấy hình như là nhà của Hàn Tổng thì phải"
"A... à...em ở nhờ nhà của Uyển Uyển cho tiện đi làm ấy mà"
"Vậy sao"
"Đúng vậy"
Phù mém nữa khai hết chuyện rồi may còn dừng kịp lúc , chiếc xe của anh đến Viên Trạch Đông hai vệ sĩ gác cửa thấy xe lạ nên vào vị trí, thì thấy phu nhân của họ bước ra từ chiếc xe đó nên không động thủ
"Đến nơi rồi đấy em vào đi "
"Cảm ơn anh đã đưa em về "
"Không có gì "
"Anh về cẩn thận "
"Tạm biệt"
Chiếc xe anh rời đi thì hai vệ sĩ mở cửa cho cô vào . Vào nhà cô đi lên lầu đi ngang qua bếp vào chào hỏi với thím Vu
"Cháu về rồi đấy à"
"Vâng ạ"
"Vậy cháu lên phòng tắm rửa nghĩ ngơi chút đi thím làm đồ ăn tối xong rồi gọi cháu xuống "
"Để thím làm mình vậy kì lắm để cháu phụ thím"
"Không được đâu cháu mới đi làm về mà "
"Không sao cháu còn sức lắm "
Cô vào bếp phụ thím Vu lấy tạp dề đeo vào buộc tóc cao lên rồi bắt tay vào làm bữa tối, đang làm thì nghe tiếng chuông cửa, thím Vu chạy ra mở cửa thì thấy ông, ba mẹ và cả Nhung Uyển đến thăm
"Mời Hàn lão gia, ông bà chủ, cô chủ vào nhà "
Cả bốn người bước vào nhà nghe mùi thơm nức mũi Nhung Uyển lên tiếng khen thím Vu
"Oa thím Vu nấu đồ ăn thơm ghê luôn á"
"À cái này thím không có nấu, hôm nay thiếu phu nhân tự tay vào bếp chuẩn bị thức ăn tối cho cậu chủ"
"Cháu dâu tôi giỏi thế "
Bốn người vào phòng khách ngồi Hàn phu nhân lên tiếng
"Chúng tôi ở lại đây vài ngày, nhờ thím dọn phòng giúp "
"Vâng tôi sẽ đi ngay"
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !