Bữa tối kết thúc cả nhà cùng ra phòng khách ngồi xem tivi nói chuyện với nhau ngồi xem được một lúc mẹ anh đứng dậy lên tiếng
"Tôi đi vào lấy trái cây, có ai muốn ăn loại nào không"
"Cam đi cho giàu vitamin"
"Được"
"Để con vào phụ mẹ một tay"
"Được, đi thôi"
Cô và mẹ anh cùng nhau vào bếp cắt trái cây, mẹ anh chọn những trái cam ngọt nhất để cho cô con dâu của bà, cô nghĩ tối giờ mọi người chắc chưa uống gì nên đi lấy thêm nước... Cùng lúc đó ở ngoài phòng khách vẫn là ba người vẫn là 4 người ngồi xem đầy cảm xúc nhưng chỉ có một người gương mặt vẫn giữa nét lạnh lùng vốn có
"Cháu dâu của ta, con mà bắt nạt con bé thì đừng trách ông "
"Con chẳng thèm động vào cô ta làm gì"
"Con cứ lạnh lùng với con bé đi, ta chắc chắn một ngày con sẽ hối hận thôi"
"Con vẫn chờ cái ngày mà ba nói "
"Hừ, em thấy chị dâu còn tốt hơn cô ta nhiều sao anh cứ mãi yêu cô ta thế nhỉ"
"Em biết cái gì mà nói "
"Cái gì con vẫn còn nhớ con đàn bà kia sao"
"Ba không được gọi cô ấy như vậy"
"Tại sao ta không được gọi cái người làm con đau khổ một thời gian dài kia được"
"Dạ Thiên, con nên hiểu như thế này cầm được thì buông được , nam tử hán làm sao phải chờ cái loại người đó vì danh vọng mà bỏ rơi con, ông nói ít con hiểu nhiều"
Cả ba người tranh cãi một hồi lâu câu nói của ông tuy anh không ngấm bao nhiêu nhưng vẫn đánh một đòn tâm lí cho anh , thấy cô từ bếp bưng ra khay trái cây và nước Nhung Uyển lên tiếng nhỏ nhắc nhở 3 người
"Chị dâu ra kìa đừng nói nữa chị ấy buồn"
Cô và mẹ anh từ bếp đi ra cô bưng dĩa trái cây và 6 ly nước mẹ anh tò mò hỏi
"Nãy giờ 3 người nói chuyện gì thế bên trong còn nghe được"
"A... không có chuyện gì đâu mợ chỉ là ba người nói về chuyện trên công ty thôi"
"Thật vậy không"
"À.. a... đúng đó bà chỉ là bàn chuyện công ty"
"Đúng vậy con dâu chẳng có chuyện gì quan trọng đâu"
"Hừ một câu chuyện vô vị"
Cả ba người biện minh cho cuộc trò chuyện không vui khi nãy nhưng cũng rất nhanh đã đến gần khuya rồi nên cô và anh xin phép về trước
"Thưa ông, ba mẹ con về đây ạ"
"Đi đường cẩn thận"
"Vâng ạ "
Anh và cô lên xe rời khỏi Hàn Gia chiếc xe phiên bản giới hạn của anh lăn bánh đều đều trên đường rất mau đã về đến nhà vì về đến nhà đã gần 2 giờ sáng nên chỉ có mỗi Thím Vu và người quản gia là Bác Phong còn thức để chờ anh và cô về bởi vì lúc trước khi đi anh có nói với thím Vu là khuya sẽ về
"Thiếu gia, Tiểu Y hai người đã về "
"Vâng , khuya rồi hai người đi ngủ đi thức tới giờ này làm sao ngày mai thức sớm được "
"Chúng tôi quen rồi thưa Thiếu phu nhân"
"Thôi hai người đi ngủ đi cháu cũng lên phòng có cần gì thì cháu tự lấy không cần phiền đâu ạ"
Anh đã lên phòng trước tắm rửa thay đồ, anh mặc áo choàng màu trắng, khăn lau tóc vẫn còn vắt trên cổ anh anh mở tủ lấy chai rượu vang đắt đỏ của anh khi đi công tác bên Pháp rót một ít ra ly anh nâng ly từ từ thưởng thức hương vị của nó, anh lấy tấm ảnh từ trong học bàn ra ngắm nghía nó
"Như Như, có lẽ ông anh nói đúng nên từ bỏ rồi"
Ngắm một lúc lâu anh cất nó lại vào học bàn lại
coi như anh cất kí ức của mình vào một chỗ không ai hay biết vì học bàn ấy anh rất ít khi nào mở ra vì khi mở ra anh kiềm lòng không được mà nhớ cô ta nữa.... Phía cô vừa lên lầu cô vào tắm rửa , cô mặc bộ pijama màu hồng vào bàn ngồi kiểm tra mail của mình, có 2 tin nhắn từ mail của cô tin đầu là từ công ty của anh nội dung đại loại là cô được nhận tin thứ hai là từ một người tên Hoàng Vũ Minh người bạn thanh mai trúc mã của cô , hồi bé cô và anh chơi rất thân với nhau vì là hàng xóm nên nhà anh và cô rất gần đến năm cô 20 tuổi thì anh đi du học nội dung trong tin nhắn đó là
"Tiểu Y, anh đã trở về "
Cô thấy tên người gửi và cả tin nhắn cô rất mừng vì Hoàng Vũ Minh đã trở về rất nhanh cô đã trả lời lại
"Chào mừng anh đã trở về"
"Hình như em không chào đón anh thì phải "
"Sí làm gì có chuyện đó anh về em mừng muốn chết à"
"Thôi đi cô nương tôi biết thừa là cô muốn quà chứ gì"
"Sao anh biết hay vậy"
"Đương nhiên là anh biết mà"
"Sao rồi về nước anh tính làm gì"
"Trước tiên là nối nghiệp của ba anh rồi sau đó... "
"Rồi sao đó làm sao dẫn chị dâu về ra mắt em à"
"Anh vẫn độc thân"
"Gì chứ anh vẫn độc thân à em không tin đâu người như anh mà độc thân cái gì chứ"
"Anh nói thật đấy à mà anh có việc bận rồi anh phải đi đây "
"Vâng tạm biệt"
"Ngủ ngon"
"Anh cũng vậy"
Thế là đoạn chat kết thúc bằng câu chúc ngủ ngon từ đối phương, cô cũng không nghĩ gì nhiều lên giường đánh một giấc thật say để mai có sức đi làm.... Anh sau khi cất ảnh của Nguyệt Như vào tủ thì cũng lên giường đi ngủ từ bây giờ anh phải buông bỏ người con gái anh yêu....
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !