Mục lục
Truyện Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giữa trưa, bầu trời một màu xanh thẳm, mây trắng nhẹ nhàng trôi, một đàn chim biển trắng tuyết, dang cánh bay lượn giữa không trung.

Vài chiếc xe thương vụ, đúng lúc này, nhanh chóng dừng trước cửa khách sạn Á Châu, rất nhiều phóng viên, nhao nhao chạy tới, trong tay cầm máy ảnh kĩ thuật số, vọt vào đại sảnh khách sạn, hỏi thăm vị trí phòng ăn cảnh biển, vì nghe nói em gái tổng thống Pháp hôm nay ở khách sạn Á Châu, tiến hành thử thách chuyên gia hầu rượu đứng đầu Á Châu, thất bại hay thành công, đều sẽ tạo nên ảnh hưởng lớn đối với Á Châu.

Quản lý nhanh chóng đi ra đại sảnh khách sạn, theo chỉ thị của tổng giám đốc, hướng dẫn bọn họ nhanh chóng lên lầu.

Phòng ăn cảnh biển.

Lúc này từng đợt ánh đèn máy ảnh kĩ thuật số lóe lên, không ít phóng viên đã sớm có mặt tại hiện trường, đứng ngoài hàng ngăn cách giữa các vệ sĩ, tham quan phần phục vụ rượu đặc sắc lần này.

Vitas và Laurence - hai vị nguyên lão trong giới rượu đỏ, ngồi sau tấm bình phong, nghĩ về việc phục vụ rượu, kỳ thực khó tránh khỏi lo lắng, bởi vì phục vụ rượu có hài lòng hay không, tất cả đều là do suy nghĩ của khách, cô ấy muốn hài lòng thì là hài lòng, còn muốn không hài lòng thì chính là không hài lòng, lần này Jenny mang theo tư tưởng trả thù đến muốn phục vụ rượu, sao có thể thuận lợi cho qua cửa được?

Cô rốt cuộc kiên trì vì cái gì?

Vitas ngồi trên ghế, không khỏi vì chuyện học trò phục vụ rượu, mà trong lòng phiền não.

Đèn flash máy ảnh kĩ thuật số, không ngừng nhấp nháy chớp lóe xung quanh phòng ăn.


Jenny vẫn ngồi tại chỗ cũ, nhẹ gỡ gang tay tơ tằm, bàn tay thon dài ngọc ngà vừa để xuống, Anna lập tức mỉm cười nhận lấy, giao cho trợ lý phía sau, lúc này mới đứng lên, nhìn về phía bên kia phòng ăn, nghĩ cái cô gái nhanh mồm nhanh miệng vừa rồi, đã đi đâu rồi...

Không bao lâu sau, Đường Khả Hinh đã cởi bỏ áo khoác đồng phục chuyên gia hầu rượu, mặc sơ mi trắng, váy ngắn đen bó sát, bên ngoài đeo đai lưng lộ vẻ chuyên nghiệp của một hắc mã bậc nhất, cài bảng tên vàng ròng của khách sạn trước vạt áo, đeo gang tay trắng, khẽ nhếch miệng tươi cười chuyên nghiệp, cất bước tao nhã, dẫn theo nhân viên phục vụ đi về phía Jenny.

Đèn flash, từng trận từng trận chớp nháy.

Jenny hơi ngửa mặt, đôi mắt bộc lộ vài phần khiêu khích nhìn cô.

Đường Khả Hinh đến trước bàn ăn của Jenny, hơi xoay người, vươn bàn tay thon dài, nhẹ nhàng cầm một thực đơn điện tử lên, mặt trên là hình ảnh mơ mồng giới thiệu vắn tắt về khách sạn Á Châu, cô thật cẩn thận đưa đến trước mặt Jenny, mềm mỏng cười nói: "Jenny tiểu thư, khẩu vị của cô hôm nay thế nào?"

"Không có khẩu vị." Jenny lạnh lùng nhận lấy thực đơn điện tử, đôi mắt xinh đẹp chỉ nhìn lướt qua hình ảnh kia một chút, liền đặt sang một bên.

Đường Khả Hinh trầm mặc nhìn cô một cái, đột nhiên ôn nhu cười, nói: "Nước Pháp là một nơi hướng tới sự lãng mạn, ngay cả món ăn ngon, đều có phần tinh tế khéo léo hơn so với các quốc gia khác. Thế nhưng gần đây tôi lại thích một nơi. Nơi ấy tuy thuộc Pháp, nhưng lại có sự suy tính kinh người, hương vị thức ăn, thẳng thắn mà không quá chú trọng hình thức, lúc cùng chia sẻ, cực kỳ vui vẻ."

Jenny nghe lời này, khẽ nhíu mày, nhìn cô nói: "A…? Chỗ nào?"

Đường Khả Hinh mỉm cười cầm thực đơn lên, ngón tay chạm nhẹ, hiện ra thực đơn món ăn của lão đầu bếp phòng ăn vô cùng vừa ý đến từ Alps, gà hầm rượu Riesling, một hình chụp món ăn vô cùng đầy đủ cả sắc lẫn hương, phô bày rực rỡ nhất, đặt trước mặt Jenny, mới tiếp tục mềm mỏng và khéo léo giới thiệu: "Món gà hầm rượu Riesling này, là dùng gà hạt thông trên núi tuyết Alps, sau khi vận chuyển về nước, lại dùng thực phẩm chăn nuôi điều hòa lượng tuyết, cho nên thịt nó vừa trơn vừa mềm, trước khi bắt đầu chế biến, phải đem thịt gà cắt thành những miếng lớn, lại dùng hành lá xanh hái vào sáng sớm, nấm, còn có tỏi đã lột vỏ chế biến thức ăn, ở giữa lại cho thêm dầu salad loại tốt nhất, rượu mạnh, rượu Riesling cùng nhau hầm lên... Nên biết rằng miếng thịt gà giàu protein, kết hợp loại rượu chế biến thức ăn, rất thích hợp cho việc làm đẹp da, mà kiệt tác nhất chính là lúc đầu bếp hầm gà, ban đầu ninh hầm từ lửa lớn đến lửa nhỏ, sau đó lại từ lửa nhỏ đến lửa lớn, cô sẽ phát hiện, điểm độc đáo của món ăn này, toàn bộ đều làm cho rượu ngưng kết vào miếng thịt gà này, có một mùi vị giòn tan của rượu, vô cùng thoải mái mà ăn vào miệng..."

Jenny nghe lời này, hơi ngước mắt, nhìn Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh hiểu ra ý nghĩ qua ánh mắt của cô, mềm mỏng cười nói: "Nếu muốn thể hiện yêu cầu của một khách sạn đối với món ăn, cũng không phải đối với nó có bao nhiêu sơn hào hải vị, bao nhiêu bào ngư vi cá, mà là cách đối đãi của một đầu bếp với món ăn có bao nhiêu lòng thành? Nên biết, chỉ có hành lá buổi sáng sớm, quãng thời gian sáng sớm, sẽ phải kéo xuống màn vải trong suốt, không cho nó bị tưới lên chút nước dư thừa nào, điều này cũng giống như những trang trại nho của người Pháp không tiếp nhận nước mưa bên ngoài vậy. Tôi đã từng ghé qua nhà của lão đầu bếp, nhìn khói bếp sáng sớm lượn lờ quanh thôn xóm, từng cây hành kia được sương mù mờ ảo buổi sớm mai che chở mà lớn lên, trong lòng ông ấy làm sao chỉ nghĩ rằng bụi cây kia chỉ để làm thức ăn chứ? Tâm tư của ông ấy đối với thức ăn lại càng tăng thêm một phần... Đối mặt với những món ngon mà cuộc sống đã ban tặng cho chúng ta, xin cô tạm thời buông bỏ những thành kiến, sau khi cô về nước, tiếp nhận thành ý của bữa cơm trưa hạng nhất này, cô sẽ phát hiện, chúng ta mặc dù không cách nào cho cô quốc tịch, nhưng tuyệt đối sẽ tặng cho cô một phần tấm lòng..."

Anna bộc lộ vẻ kinh ngạc, nhìn về phía Đường Khả Hinh.

Vitas ngồi tại chỗ, là một ông lão đã trải qua vô số những đổi thy của cuộc đời, nghe lời này, hai mắt bỗng phiếm hồng.

Các phóng viên nhìn thấy màn này, sôi nổi nhanh chóng quay chụp, thậm chí có phóng viên còn dùng điện thoại, truyền hình trực tiếp lần hầu rượu này phát lên weibo.

Jenny yên lặng ngồi tại chỗ, mặt không cảm xúc, lại nhẹ nhàng chớp mắt.

Đường Khả Hinh bình tĩnh mà chân thành nhìn cô, không có bất kỳ chờ mong, cũng không có bất kỳ tư tưởng được mất nào, chỉ rất chân thành nhìn cô.

"Lấy một phần này đi." Jenny đột nhiên nhàn nhạt mở miệng nói.

Toàn bộ mọi người ttrong phòng ăn, bao gồm tổng giám đốc khách sạn, quản lý phòng ăn, còn có lão đầu bếp kia, đứng cạnh cửa phòng ăn, cầm chặt khăn lông trắng, cuối cùng nặng nề thở hổn hển một hơi, phất tay dẫn trợ lý đầu bếp đi vào phòng bếp, chuẩn bị bắt đầu chế biến thức ăn! !

Đường Khả Hinh cũng đột nhiên cười, lại mỉm cười nói: "Gà hầm rượu Riesling, tốt nhất chính là dùng Riesling phối hợp với thức ăn... Gần đây trang trại rượu có đưa tới một loại rượu do chủ một trang trại nổi tiếng trong nước tự mình ủ thành rượu Riesling, cái nơi xinh đẹp ấy, cố ý không làm cỏ, cũng không loại bỏ những đóa hoa dại xinh đẹp suốt bốn mùa xuân hạ thu đông, hơn nữa ngài ấy rất tin tưởng rằng, hương hoa thiên nhiên, có thể làm cho dịch rượu của ngài ấy càng ngập tràn hương vị tinh tế, tôi nghe nói Jenny tiểu thư vừa mới nhậm chức nhân viên ngoại giao, trước đó, học tại đại học Cambridge, tôi đã từng làm việc tại một phòng ăn gần đại học Cambridge, dựa vào ký ức ẩn giấu, sinh viên nơi đó, lúc nếm thử rượu, đến tận bây giờ cũng chỉ là uống theo tâm nguyện, không hỏi giá, thật không ngờ rằng, chỉ có trong lòng đơn giản, mới có thể phân biệt ra hương vị của dịch rượu đơn thuần nhất mà chạm thẳng vào tâm hồn."

Jenny lại nhìn về phía Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh lại nở nụ cười chuyên nghiệp, cầm thực đơn lên, nhẹ chạm vào rượu Riesling của trang trại rượu Bác Dịch, đây chẳng qua là một chai rượu vô cùng đơn giản, chỉ có nhãn hiệu là một cánh bướm màu xanh, cô mỉm cười đem hình ảnh loại rượu Riesling năm 1980 này, đưa tới trước mặt Jenny, nói: "Ký hiệu trong rượu tại trang trại của Bác Dịch, vẫn luôn thích dùng cánh bướm xanh, đây có lẽ phản ánh tư tưởng trong lòng ngài ấy, xuân hạ thu đông, một điểm màu xanh, tựa như nỗ lực cuộc sống mạnh mẽ. Hơn nữa ngài ấy còn bị mê hoặc vào thể giới đầy màu xanh ấy. Nho của ngài ấy, cũng không bón phân hóa học, toàn bộ đều dùng phân hữu cơ thay thế, từng chút một tỉ mỉ sắp xếp, tỉ mỉ che chở. Jenny tiểu thư cô thân phận tôn quý, lại quanh năm theo bên tổng thống, nhất định thưởng thức qua rất nhiều rượu, thế nhưng đã tới Trung Quốc, sao lại không tìm hiểu một chút, hương vị dịch rượu của đất nước chúng tôi qua bốn mùa xuân hạ thu đông mang đến?"

"Rượu đó thế nào?" Jenny buông khăn ăn, ngẩng đầu nhìn Đường Khả Hinh, bộc lộ thái độ chuyên nghiệp hỏi.

Đường Khả Hinh nghe , lập tức mỉm cười nói: "Bởi vì cô đã lựa chọn gà hầm rượu Riesling, bên trong đã có rượu mạnh và rượu Riesling, để tránh mùi vị trùng lặp, cho nên tôi đã chọn cho cô chai rượu Riesling năm 1980 này, những quả nho trong rượu Riesling, vẫn trên cây nho cho đến khi đủ mười một tháng, theo trình tự đã khô một nửa mới hái vào và ủ rượu, cho nên dịch rượu hết sức ổn định và trơn mượt, khi nhấp nhẹ trên môi, cơ hồ không có mùi vị khác thường nào tinh quái toát ra, sẽ trực tiếp chinh phục khứu giác của cô. Trong khi tiến vào giữa răng môi, cô sẽ phát hiện, nó sẽ bị bao phủ bởi vị ngọt, kèm theo tình ý dạt dào, trong đó có hạnh nhân, táo, đào mật, và quả lê tươi mát, tất cả đều là những loại hoa quả vô cùng ngọt ngào, nhưng khi xuống đến cổ họng cô, cô sẽ vô cùng kinh ngạc phát hiện rằng, cô có thể đang nếm thử loại kẹo trái cây Alps của đế quốc siêu đẳng..."

Jenny hiểu ra ngẩng đầu, nhìn cô.

Kẹo trái cây Alps của đế quốc siêu đẳng, ngụ ý là: Tình ý dạt dào, giống như cái ôm ấp yêu thương vậy.

Toàn bộ người trong phòng ăn đều trầm ngâm nhìn về phía Jenny.

Đường Khả Hinh vẫn bộc lộ nụ cười ngọt ngào, nhìn về phía Jenny.

"Vậy lấy phần này đi!" Đôi mắt Jenny nhẹ chớp lóe, cuối cùng mới mở miệng nói: "Trước tiên giải rượu, rồi tôi sẽ nếm thử!"

"Vâng!" Đường Khả Hinh vừa nói xong, đã sớm có chuẩn bị xoay người, tính toán thời gian giải rượu từ trong thùng ướp lạnh lấy ra một chai Riesling năm 2000, tháo găng tay trắng, nhanh chóng cầm khăn lau màu trắng lên, đôi mắt dịu dàng, bộc lộ ý cười lau chùi thân chai, động tác nhu hòa mà rõ nét...

Jenny ngước mắt, nhìn cô.

Đường Khả Hinh nhanh chóng lau sạch sẽ thân chai, trước tiên đem nhãn hiệu chai rượu, mỉm cười hướng về phía Jenny, cho cô chắc chắn dịch rượu mình chọn, rồi trước ánh nhìn của mọi người, từ miệng túi đồng phục của mình, nhanh nhẹn lấy ra dụng cụ mở chai, nhanh chóng gỡ bỏ nhãn hiệu, động tác vô cùng thành thục trong vòng sáu giây, mở chai... Đây là kết quả huấn luyện suốt một thời gian dài của Vitas... Sau khi cô mở nút chai rượu, mới cầm nút chai, đưa lên mũi ngửi ngửi, sau khi xác nhận dịch rượu bình thường, lập tức im lặng cầm một dụng cụ giải rượu hình cầu bên cạnh lên, ở giữa toàn bộ đều hình tròn, chỉ có một ống thủy tinh mảnh khảnh tương tự ống hút, thông với bình thủy tinh hình cầu, dụng cụ giải rượu này, là thách thức lớn nhất với sự bình tĩnh và trí thông minh của chuyên gia hầu rượu, lúc dịch rượu từ chai rượu chuyển vào dụng cụ giải rượu, càng muốn thách thức khứu giác của chuyên gia hầu rượu, bởi vì trong nháy mặt dịch rượu chảy vào dụng cụ giải rượu, chính là phân biệt độ giải rượu hoàn chỉnh của nó...

Mọi người trầm ngâm nhìn giờ phút này!

Vitas cũng quay mặt sang, khẩn trương nhìn học trò.

Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi thay đổi thái độ vẫn ngồi tại chỗ, thông qua tấm bình phong lờ mờ kia, nhìn bóng dáng dịu dàng phía trước.

Đôi mắt Đường Khả Hinh bỗng chốc trở nên chăm chú, cùng mở chai rượu cùng dụng cụ giải rượu ra, sau gáy bỗng vang vọng lời cha mình, nếu muốn giữ được dáng vẻ bình tĩnh, trong lòng yên ổn, nhất định phải đem tâm tư mình buông bỏ sự được mất, càng phải có phong thái tràn đầy mà gánh vác hậu quả to lớn, không sợ, không được sợ! ! Cô nghĩ đến những lời này, đầu tiên nhắm mắt lại, ngửi loại rượu nho mười mấy năm kia, giống như những tinh linh, sống động mà nhảy lên, nhưng lại chờ đợi bọt khí kia, mạnh mẽ tràn ra khỏi chai, cô cắn răng, để cho cơ thể và hơi thở lắng xuống, mới hơi giơ cao chai rượu trong tay, nhắm ngay ống thủy tinh kia, cách khoảng hai cm, nhẹ nhàng nghiêng chai rượu, để cho dịch rượu trơn mảnh như tơ kia, từ từ mà chui vào ống thủy tinh, dịch rượu vàng óng kia, hệt như dải lụa vàng lấp lánh, nhẹ nhàng kỳ ảo mà chảy vào ống thủy tinh!

Mọi người ồ lên, nhao nhao bắt tay, tán thưởng thời khắc này.

Jenny cũng hơi kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh trầm lặng cùng thận trọng cầm chai rượu, để cho dịch rượu như sợi tơ chảy vào trong ống thủy tinh, rồi từ từ lại nhỏ giọt xuống thủy tinh hình cầu trong bình, cơ hồ như không thấy được bất cứ cái gì thoát ra, chỉ là những gợn sóng ôn nhu dập dờn, cô kìm lòng không được mở miệng, nhìn một màn này.

Trang Hạo Nhiên là người hiểu rượu, nên biết rằng, giải rượu như vậy, càng gần đến lúc cuối, lại càng thách thức khả năng bình tĩnh, bởi vì kiểu tập trung suy nghĩ này, người ta sẽ cảm giác giống như có vô số những côn trùng bò trong thân thể của mình, anh nặng nề thở hổn hển một hơi, lại vươn tay, xoa cằm mình, nhíu mày thật chặt!

Tưởng Thiên Lỗi cũng có chút không dám nhìn, nặng nề thở một cái cúi đầu.

Đường Khả Hinh vẫn tiếp tục cầm chai rượu trong tay, để cho dịch rượu nhẹ nhàng nhanh chóng chảy vào ống thủy tinh, mắt gần như không hề chớp, một luồng hơi ngửi được trong quá trình giải rượu, hương vị mãnh liệt của dịch rượu kia như đang sục sôi, từ lúc ban đầu là mùi hạnh nhân, mùi đào mật, càng về sau lại là mùi táo, mùi lê Tân Cương, rồi đến đinh hương thơm ngào ngạt, hoa bách hợp... Dường như từng loại từng loại trái cây tinh tế, hương hoa, cùng với cỏ xanh sáng sớm, những giọt sương, còn có những cánh bướm xanh vươn cánh, trong thế giới của người nào đó chạy đến...

Cuối cùng, mọi người khẩn trương đến mức cổ họng như bị uốn cong! !

Đường Khả Hinh tay cầm chai rượu, nhìn chút dịch rượu cuối cùng, suôn sẻ mà chảy vào trong dụng cụ giải rượu, cô mới thở hổn hển một hơi, mồ hôi trên trán chảy xuống, lướt qua khóe mắt, nhỏ xuống khuôn mặt trắng tuyết, nhưng cô vẫn thoải mái tươi cười, đưa bình giải rượu đặt trên bàn ăn, nhìn về phía Jenny mỉm cười nói: "Vừa đúng mười tám phút, lúc này là thời điểm rượu Riesling ngon nhất!"

Jenny im lặng không lên tiếng trợn mắt nhìn cô.

Đường Khả Hinh để cho trợ lý lau đi mồ hôi trên trán, mới nhẹ nhàng thở một cái, ở một đầu khác của dụng cụ giải rượu, nhẹ xoay mở một cái nắp rượu khác, lập tức một mùi hương, giống như vườn hoa đầu xuân, tràn ngập từng đợt mùi hương thơm mát, lan tỏa khắp phòng ăn.

Mọi người ngửi thấy mùi hương này, toàn bộ đều không khỏi say mê chìm đắm trong đó.

Đường Khả Hinh lại che giấu hơi thở, không để cho mình bị mùi hương của dịch rượu điều khiển, mà chỉ yên lặng rót rượu...

Jenny không thể tin nổi nhìn cô gái mới chỉ hai mươi bốn tuổi này, khó hiểu nói: "Không phải chỉ là một cái tên sao? Vì sao không chịu cho tôi? Đáng giá để cô mạo hiểm lớn như vậy sao?"

Đường Khả Hinh mỉm cười, yên lặng đem dịch rượu vàng óng rót vào ly đế cao, mới mềm giọng nói: "Đây không phải là vấn đề tên họ của một người..."

"Vậy thì là cái gì?" Jenny nhìn về phía cô, hỏi!

Đường Khả Hinh ôn nhu đặt cai rượu xuống, mỉm cười dùng ngón tay thon dài, đẩy ly rượu đến trước mặt Jenny, mới mềm giọng nói: "Nếu như ngay từ đầu, tôi nói cho cô biết tên của anh ấy, đoán chừng tôi cùng với khách sạn Á Châu vẫn sẽ cùng cô gặp mặt trong tương lai, tôi coi trọng danh dự, bởi vì tôi là phó quản lý bộ phận rượu của tập đoàn Hoàn Cầu! Tôi có nghĩa vụ, biểu diễn một mặt chân thực của chúng tôi cho cô thấy! Hướng về phía cô biểu diễn, một mặt thái độ và thực lực của khách sạn chsung tôi! Bởi vì chúng tôi lấy tư cách là người của khách sạn, mỗi một ly rượu, mỗi một phần thức ăn, mỗi một phần chân thành phục vụ, đều đến từ ngàn vạn trái tim ngưng kết cùng một chỗ, mới có thể đạt được kết quả này. Sao tôi có thể để cho khách sạn chỉ vì tôi, mà lâm vào tiếng tăm không tốt chứ? Tôi sao có thể xứng đáng với những đồng nghiệp làm việc chân thành và ngập tràn nhiệt huyết được chứ? Vừa rồi tôi liền đánh cược một lần, đánh cuộc Jenny tiểu thư cô là nhân viên ngoại giao, có còn nhớ hay không, chính mình đã từng là người Trung Quốc da vàng, tóc đen! Vì cô nói tiếng Trung lưu loát đến vậy!"

Jenny nặng nề thở một cái, nhìn cô, không hiểu sao cười.

Đường Khả Hinh mỉm cười nhìn Jenny nói: "Trung Quốc và Phương Tây hai văn hóa và giá trị quan đều không giống nhau, thế nhưng tôi tán thưởng cách làm việc của các cô, dũng cảm biểu hiện hình thức, bày ra tâm hồn, lại giấu kín trong dịch rượu, làm cho người ta không dễ mà phát hiện ra được! Ví dụ như, hôm nay sự sắc bén của cô khi đến nơi này, thực ra không phải cũng là muốn tìm một cái cớ, thử thách tiêu chuẩn phục vụ của khách sạn chúng tôi? Chỉ là một cái tên, đối với cô mà nói, không phải rất dễ dàng sao?"


Đôi mắt Jenny từ từ lóe lên bộc lộ vài phần tán thưởng, nhưng vẫn nhịn không được nhìn về phía cô, cười nói: "Nhưng tôi thực sự... Muốn biết tên họ người kia? Cô có thể nói cho tôi biết không?"


Đường Khả Hinh nghe lời này, mỉm cười, rcuối cùng mới chậm rãi xoay người, giữa ánh mắt kỳ quái của mọi người, bước qua tấm bình phong kia, đến trước các nhân viên cấp cao của Hoàn Cầu, đôi mắt nóng cháy nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nhẹ nhàng vươn tay, có chút đáng yêu nói: "Tổng giám đốc Trang! Hôm nay em thực hiện ước hẹn ngày đầu tiên! ! Em làm có tốt không?"


Trang Hạo Nhiên lập tức ngẩng đầu, khiếp sợ nhìn Đường Khả Hinh.


Đường Khả Hinh cũng nhìn về phía anh, dịu dàng nở nụ cười, lại vươn tay, tình ý nồng đậm nói: "Đến đây đi! Tự nhiên một chút, thừa nhận anh là người đàn ông của em, em sẽ dẫn anh ra ngoài!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK