• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Việc tiếp theo cậu không hỏi nữa, việc quá khứ đau khổ của hắn cậu chẳng muốn bới lên. Hai người ngồi đoó đợi đến ngày thứ hai cả đám người mới lù lù đi đến.

" Mẹ nó! Lân mày đéo nhờ đường thì đừng chỉ bậy" Chử Hằng liếc xéo tên nào đó đang núp sau lưng Phùng Doãn.

Cả bọn đã ra đi rất đúng đừng nhưng Triễn Hàn Lân lại chỉ bậy!!! Đi vòng vòng cũng đã lạc mấy lần thành ra đến trễ.

Hắn không dám nói gì làm cây xanh bên cạnh Phùng Doãn, Nam Cung Thần bản mặt khinh thường.

" Tụi mày cũng ngu đâu kém, nó đó giờ có thể đi đúng đường à!?"

Triễn Hàn Lân là tay đua nhưng bị mù đường!! Mỗi lần hắn chạy xe là phải có người ngồi sau để chỉ.


" Thôi lên tàu đi, chúng ta còn nhiều nhiệm vụ lắm" Quý Sênh hối thúc tất cả lên tàu.

Trên tàu cậu đã bày bố đủ loại đồ dùng cần thiết, phòng ngủ có ba nhưng Nam Cung Thần độc chiếm một cái còn hai, mỗi phòng có sáu giường tổng cộng 12 người nhưng trong nhóm lại thừa ra Bách Chân!!.

" Phòng cậu rất rộng cho tôi ngủ đi" Cô ta chỉ vào phòng của cậu và hắn.

Hắn lạnh nhạt" Một là cút ra ngoài hai là xuống biển!"

" Tôi là phụ nữ!! Hơn nữa tôi là mẹ của con Phùng Doãn" Cô ta nhấn rất mạnh cái danh đó.

Phùng Doãn nhướn mày" Khi cô giao đứa bé cho tôi thì cô đã không còn là mẹ nó! Đứa bé này cũng cô từ nay chẳng còn gì cả"

Cô ta ngỡ ngàn rồi nổi giận" Anh sao có thể như thế!! Tôi là mẹ ruội con anh cũng chính là vợ của anh đấy"

Hóa ra cô ta bệnh ảo tưởng!! Y chịu nhận con đã là tốt mà còn nghĩ sẽ có thể bước chân vào Phùng gia.

Nam Cung Thần thái độ xem kịch kéo Quý Sênh qua một bên, cậu e sợ vì sắc mặt Triễn Hàn Lân thay đổi rồi!!! Đen hơn cơm bị cháy, hắn kéo Phùng Doãn lại mạnh bạo hôn vào môi y!

" Oa!! Giỏi" Nam Cung Thần vỗ tay.

Quý Sênh đứng một bên đỏ mặt, đám người Phó Thiên cũng không nghĩ đến tình cảnh này bị thốn cho đống cơm chó. Phùng Doãn giãy giụa cũng không tránh nổi hắn đến khi hắn chịu bỏ qua y đã hết hơi ngã vào lòng hắn.

" Thấy rõ chưa!! Nó là người của ông, thứ rác ven sông mà tưởng mình cục vàng thiên hạ như mày nên trở về nơi mày nên sống" Gió lớn nổi lên dị năng giả cấp 6 không thể đùa.

Bách Chân hoảng hốt lui lại về sau" Không...Á!!!"

Ả bị gió cuốn bay khỏi tàu rơi xuống biển mà Triễn Hàn Lân không cho ả đường sống cố ý cho bay ra xa, Quý Sênh không nghĩ đến kẻ tối ngày bị Phùng Doãn đánh đầu lại có thể làm y trở nên yếu ớt đến vậy.

Kết thúc hắn nhờ Phó Thiên chăm giúp đứa nhỏ vát Phùng Doãn vào phòng, bên ngoài ai nấy đều đoán ngày mai y có thể đi hay là không.

" Anh đoán may Doãn ca đi nổi không?" Cậu dựa vào người Nam Cung Thần hỏi.

Hắn mỉm cười" Chưa chắc ai đè ai đâu bé yêu à, Doãn không hiền đâu"

Cậu gật gù coi như đã hiểu, tàu khởi động rời khỏi hòn đảo này. Do Triễn Hàn Lân và Phùng Doãn đều " Có việc" nên chuyện lái tàu giao cho hai người Thượng Tầm và Chử Hằng.

Trong phòng Nam Cung Thần đè lên người Quý Sênh **** *** cơ thể cậu.

" Ah~ nhẹ thôi... anh sắp vào ngày nóng rồi" Cậu ôm đầu hắn nhỏ nhẹ nói.

Vào ngày nóng Alpha sẽ bị kích thịch các cảm súc, kỳ này không thể xác định chỉ có thể nhận biết qua Omega bị đánh dấu. Mấy nay cậu không để ý chỉ có lúc nãy khi vào bị ấn lên giường mới ngợ ngợ ra, vào mấy ngày này tâm trạng hắn lên xuống thất thường muốn mau chóng hết cậu phải chiều hắn một phen.

Hắn được nước lấn đến cởi luôn cái áo thùn mỏng, làn da non mềm như đậu hũ hắn nhịn không nổi há miệng cắn.

" A~ Thần... hức.. em đau" Cậu giật mình ôm chặt hắn.

Hắn nhả ra trên eo cậu đã có một dấu răng đỏ, nó giống như hoa nở trên nền tuyết càng nhìn càng thấy mỹ lệ.

" Bé yêu~" Hắn nỉ non gọi bàn tay xoa nắn ngực đang đau vì trướng sữa.

Cậu mím môi hai nhũ hoa bị hắn bóp chảy sữa, mùi sữa thoang thoảng hắn há miệng ngậm trọn nhũ hoa hồng hài vào bú. Cái tay không tốt lành bắt đầu cởi quần cậu ra cả quần nhỏ cũng bị lột, hắn xoa nắn cánh mông nhỏ.

Chát!

" A! Đừng đánh..huhu..đau..Thần" Cậu nức nở ngăn cái tay làm bậy kia.

Hắn nhả nhũ hoa ra cười ranh mảnh" Đau? Vậy anh xoa cho bé yêu nha"

Chưa để cậu trả lời hắn đã banh mông cậu ra, hai ngón tay nhanh chóng đâm vào huyet nhỏ chật hẹp, sợ cậu mỏi chân hắn để cậu nằm sấp lại.

" Để đại ca ca giúp bé yêu giảm đau, ngoan" Hắn cởi dây thắt lưng giải phóng cư vât to lớn.

Chọt chọt vào mông cậu mấy cái hắn liền đâm mạnh vào, Quý Sênh giật nẩy tay nắm chắt cái gối đang ôm.

" Ah~..ô..a..hức.. c..hậm.. Thần" Cậu run rẫy vì tốc độ của hắn qua nhanh.


Ngực bị cọ xát vào ga giường lại cậu càng thêm khó chịu, sữa chảy ướt cả một mảng mùi sữa ngày nồng đậm. Phía sau huyet nhỏ căng hết mức bị cư vât xâm chiếm, hắn lập cậu lại hôn vào môi môi xinh đẹp. Hai cái lưỡi quấn lấy nhau khi nhả ra một sợ chỉ bạc hiện rõ.


Nam Cung Thần rất thích để lại dấu tích trên người Quý Sênh! Hắn đến đâu đều sẽ để lại một vết hôn đỏ hoặc dấu răng, đùi non bị hắn cắn đến rướng máu vừa đau vừa sướng. Đâm rút khoản mấy chục cái hắn gầm nhẹ, tinh djnh nóng bỏng rọt vào khoan sinh sản.


" Ư..a~" Cậu cong người bắn ra dịch loãng.


Một lần nào thỏa mãn con thú hoang Nam Cung Thần này!! Hắn kéo cậu lên môi lưỡi triền miên tiếp tục nhấn chìm cậu vào bể dục trầm mê

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK