Xe đến thành phố T khi buổi trưa ở đây là thành phố du lịch nhưng do giao thừa khách du lịch kéo đến kết quả chỗ này tang thi cũng nhiều từ lúc đến đây xe họ đã cán qua mấy ngàn con tang thi nhờ hên chiếc xe đã cải tạo không ít, ba chiếc xe phía sau vẫn luôn theo xe họ nhưng Nam Cung Thần không vội ra tay hắn cứ cho xe chạy vòng vòng tìm chỗ để ở lại.
Quý Sênh do sáng sớm bị hành một trận nên eo đau mông cũng đau nốt hai nhũ hoa vừa nón vừa rát sữa lại chảy không kiểm soát nên cậu luôn nằm gọn trong người Nam Cung Thần, tên này cũng thật biết lợi dụng ỷ mình có thể che cậu lại mà vén áo cậu lên chơi đùa hai nhũ hoa bất chấp. Ở ghế trên Lưu Thiên thấy cảnh này ghen tị không thôi đi chung gã mới biết Nam Cung Thần là người ra lệnh chứ không phải là Phùng Doãn hay Triễn Hàn Lân, gã cũng có th quyến rũ nhưng hắn chẳng quan tâm càng quá đáng hơn khi gã lại gần mùi bị hắn ngửi trùng thì sát định gã sẽ vị đánh ra xa.
" Hức!! Thần đừng mà em khó chịu" Quý Sênh mếu máo nhỏ giọng xin tên đang ngậm đầu nhũ mình ra, nhũ hoa cậu đau lắm còn bị liếm ướt khó chịu vô cùng.
" Sênh ngoan không khóc anh không ngậm nữa" Hắn nhả nhũ hoa ra dỗ cậu, không cho sờ nhũ hắn chuyển qua bóp mông mà có vẻ làm cái này cậu chịu nha.
Nhìn qua kính chiếu hậu Triễn Hàn Lân nghiến răng ken két thầm nghĩ về sau phải cùng Phùng Doãn bàn kế diệt tên hôn quân này để khỏi bị tức chết!!! Ai đời hắn có thể thoải mái còn bọn họ phải chịu cảnh cậu bạn ***** **** lái xe, đã vậy tên này còn dám không biết mặt mũi mà thân mật trên xe.
Đến chiều tìm được một khu du lịch suối nước nóng có ít tang thi Nam Cung Thần liên gọi xe vào vì chỗ này có tường cao cổng cũng vững chắc bên trong có bao nhiêu tang thi không quan trọng, hai chiếc xe tiến vào mà ba xe theo sau cũng chạy vào theo. Chuẩn bị cẩn thận cả nhóm xuống xe Nam Cung Thần không yên tâm để Quý Sênh trên xe hắn ôm luôn cậu xuống một tay phóng hoả cầu giết tang thi một tay ôm cậu trong lòng. Tang thi ở ngoài chỉ có hơn 50 con chỉ là ở bên trong thì không thể biết được, cả nhóm cẩn thận đi vào kiểm tra từng phòng giết thêm vài chục con đến tầng 5 thì bất ngờ thấy một nhóm người sống!!
Nhóm sống sót này có tổng cộng 80 người bọn họ đều ở trong ba phòng trên tầng 5 ai ai cũng đói đến xanh xao mặt mày, khi thấy có người xông vào họ cứ nghĩ là quân đội nhưng khi thấy là người bình thường thì thất vọng. Họ được đưa xuống sân để kiểm tra có ai bị cắn không.
" Đàn ông kiểm tra trước" Phùng Doãn nói lên thì đã có tiếng không đồng tình.
" Chúng oắc con như bọn mày dựa vào đâu để tao phải cho kiểm tra!! Mau giao đồ ăn ra đi nói nhiều mệt thân ông" Là một tên đàn ông khá cao to.
" Đúng đó, mấy đưa mau đưa thức ăn cho chúng tôi đi kiểm tra chi cho phiền" Một kẻ béo ú cũng nói thêm
Phùng Doãn nghe xong không giận y chỉ cười nhẹ" Các vị đã hiểu lầm rồi, chúng tôi không phải quân đội cần chi phải chia đồ ăn cho các vị kiểm tra chẳng qua là để xem có ai bị cắn mà dấu thôi. Chút nữa các vị cũng phải ở chung với nhau có kẻ bị nhiễm thì chết là các vị không phải chúng tôi"
Sau lời nói của y đã không ít kẻ nói đạo lý lên giải đạo nào là đồng loại phải biết yêu thương không nên bỏ mặc nhau thế khuyên y chia đồ ănh cho mọi người!! Đùa nhau hả!! Cả nhóm nhịn cười muốn nội thương khi nghe mấy câu đó.
" Không kiểm tra thì mặc xác các người chúng tôi chẳng rảnh, còn đồ ăn à quên nói luôn tất cả đồ ăn trong khu khách sạn này đều là của chúng tôi các vị không được đụng vào"
Tên béo đã không nhịn nổi muốn nhào lên tấn công Phùng Doãn kết quả...
Pằng!! . harry potter fanfic
Viên đạn từ họng súng của Thượng Tầm xuyên vào vai trái của gã!! Gã béo ngã xuống ôm vai đau đớn lăn qua lại.
" Các vị vẫn nên hiểu thời cuộc đi!!! Một là kiểm tra hai là chết!!! Tao đếch có thời gian chơi với chúng mày" Chưa quá ba giây thái độ Phùng Doãn thay đổi 360 độ từ hoà nhã chuyển qua hung bạo đáng sợ.
Đám người cũng sợ đán ông bắt đầu kiểm tra, từng người đi qua kiểm tra ai có vết thương đều bị đưa vào một căn phòng riêng ai không có vết thương sẽ thả tự do nhưng không được đi tìm đồ ăn vì tất cả đã thuộc về nhóm!! Hết lượt đàn ông lại đến phụ nữ.
" Chúng tôi không đồng ý!!! Các người đều là đàn ông con trai sao chúng tôi có thể cởi đồ ra cho các người nhìn" Cái giọng chua ngoa này làn Quý Sênh giật mình ngồi dậy khỏi lòng Nam Cung Thần chạy đến xem thử.
Thì ối ôi là bà mẹ lớn Chu Liễu của cậu có cả cô chị thứ hai và ông anh lớn Quý Danh và Quý Tú Lan!!! Thật không ngờ họ lại đến đây du lịch ha, bà ta cùng hai người anh chị của cậu ở đây vậy thì cha cậu Quý Thành cũng ở đây nếu không lầm thì kiểm tra xong có vết thương rồi bị đem đi rồi.
" Quý Sênh mày còn sống!!!" Quý Tú Lan cảm thấy có ai nhìn cả nhà mình liên tục thì quay lại liền nhìn thấy cậu đang đứng trong góc cây.
Tiếng nói của ả cũng kéo Chu Liễu và Quý Danh nhìn theo bọn họ thật không nghĩ đưa yếu đuối nhất nhà lại sống tốt mà còn ăn ngon mặc đẹp.
Quý Sênh đột nhiên chạy khỏi lòng mình Nam Cung Thần đang vui vẻ ôm ôm thì khó chịu đi lại" Sênh em quen đám đó hả"
Vừa nghe hắn hỏi lập tức Chu Liễu la lên" Tôi là mẹ nó, Sênh Sênh con còn sống mẹ vui lắm mau nói giúp mẹ và chị gái đi con"
Lúc trước hận không thể đuổi cổ cậu đi vậy mà giờ đổi tính gọi con ngọt hơn đường hoá học đúng là lòng dạ con người!!
" Họ làm gì tôi đâu có quyền quyết định cũng xin bà Quý đừng gọi tôi là con"