Sau khi bắt đầu trực tiếp, hai nhóm khác đã lần lượt rời giường rửa mặt trang điểm, nhưng phòng Dụ Kiêu và Thích Vãn vẫn yên tĩnh, phòng ngủ không bật đèn tối tăm mờ mịt, lờ mờ có thể nhìn thấy trên giường lớn chăn mền rối bời cuốn thành một cục, bóng dáng hai người ôm nhau ngủ.
Đạo diễn: “Tại sao hai người bọn họ còn chưa chịu rời giường?”
Nhân viên: “Có thể là…mệt mỏi.”
Đạo diễn: “…”
Tối hôm qua lại mệt rồi hả
Ông ta nhíu mày, trực tiếp đã bắt đầu, phần lớn người xem tụ tập bên phòng bọn họ, cũng không thể để cư dân mạng xem hai người nằm ngủ?
Cân nhắc bây giờ Thích Vãn và Dụ Kiêu cũng coi như là kim chủ của tiết mục này, tổ tiết mục không thể giống kỳ đầu xử lý thoải mái như vậy. Đạo diễn nhẫn nại hút xong một điếu thuốc, thấy phòng còn không có động tĩnh mới bàn giao một nhân viên công tác đi lên gõ cửa.
Hôm qua Thích Vãn và Dụ Kiêu ngồi máy bay mười mấy tiếng tới Thụy Sĩ nên còn đang bị lệch múi giờ, trong lúc mơ mơ màng màng nghe thấy có người gõ cửa liên tục không ngừng, quấy rầy giấc mộng người khác.
Thích Vãn lẩm bẩm một tiếng, xê dịch người chui vào ngực Dụ Kiêu.
Dụ Kiêu hé nửa mắt, ôm chặt người trong ngực, anh hôn nhẹ trán cô rồi kéo chăn lên, bao bọc hai người lại.
Có lẽ vì thật lâu không có ai đáp lại, tiếng đập cửa dần ngừng, nhân viên bắt đầu oanh tạc bằng điện thoại, điện thoại trên tủ đầu giường réo lên không ngừng, Thích Vãn mang theo chút cáu kỉnh khi rời giường đạp Dụ Kiêu: “Anh nghe đi.”
Náo liên tục như vậy, Dụ Kiêu rốt cục tỉnh, anh xoa nhẹ lông mày, chống nửa người ngồi dậy tiếp điện thoại: “Alo, xin chào.”
“Alo, Dụ lão sư, không muốn quấy rầy hai người nghỉ ngơi nhưng chúng ta trực tiếp đã bắt đầu, anh xem có phải…”
Dụ Kiêu: “Được rồi, chúng tôi lập tức rời giường.”
Lúc điện thoại gọi tới, Thích Vãn cũng dần tỉnh táo, chỉ có điều thân thể quả thực quá mệt mỏi nên vẫn lâm vào cảnh nửa mộng nửa tỉnh không muốn nhúc nhích, cô kéo chăn xoay người.
“Á!”
Ngã xuống giường rồi!!
Mưa đạn trên màn hình toàn bộ đều “hahahaha”.
Dụ Kiêu cũng rất bất đắc dĩ, bạn gái của anh bình thường là người cực kì để ý hình tượng, chỉ có tướng ngủ là không an phận, cả đêm như con bạch tuộc quấn trên người anh, lúc này hơi chút không chú ý đã ngã xuống giường rồi.
Một cánh tay mảnh khảnh chậm rãi duỗi từ dưới đất lên: “Dụ Kiêu, em ở đây, động vào eo rồi, mau cứu em.”
Mưa đạn:
【 Ha ha ha ha, Kiêu tẩu của chúng ta thật đáng yêu. 】
【 Kiêu ca nhanh cứu vợ anh! 】
【 Ngọt quá, tôi yêu mất rồi. 】
【 Muốn thương lượng chút với tổ đạo diễn, không cần rời giường, tôi có thể nhìn bọn họ ngủ cả ngày. 】
【 Nghĩ gì thế, người ta cho mi nhìn đi ngủ chắc! 】
【 Kim chủ ba ba tiêu thêm tiền mua luôn cái tiết mục để ngủ luôn đi! 】
Dụ Kiêu cúp điện thoại, xuống giường ngồi sang một bên, bao cả người Thích Vãn trong chăn mềm rồi ôm cả người cô lên đặt lên chân minh.
Anh vén một góc chăn lên lộ ra cái đầu nhỏ của Thích Vãn, khẽ gạt những lọn tóc dính lên mặt Thích Vãn, dịu dàng nói: “Vẫn còn mệt sao?”
Thích Vãn cọ lấy cánh tay Dụ Kiêu nũng nịu: “Vâng…”
Dụ Kiêu xoa xoa cho cô: “Không ngủ nữa, phải ghi hình rồi.”
“Được ạ.” Thích Vãn bất đắc dĩ nhẹ gật đầu, cố nén buồn ngủ nhấc mí mắt, dướn người lên dán vào tai anh, dùng âm lượng chỉ hai người họ nghe được: “Nhưng mà anh phải ôm em tới phòng tắm đã, còn cầm quần áo giúp em, ở trong em chỉ mặc áo dây.”
Nói xong cô còn đặc biệt ngượng ngùng vùi mặt vào cổ anh.
Dụ Kiêu nhìn thẳng cô môt cái, khóe môi nhếch lên rồi thẳng người ôm cả người cô và chăn vào phòng tắm.
Thích Vãn thay quần áo Dụ Kiêu đưa vào, sau khi rửa mặt Thích Vãn rửa mặt trang điểm nhẹ, không nghĩ tới tổ đạo diễn thần bí nói mời khách mời nữ xuống lầu, có nhiệm vụ phải làm.
Tổ đạo diễn từng hố mọi người không ít lần, bây giờ đổi địa điểm du lịch thoải mái dễ chịu như thế, nghĩ cũng biết bọn họ sắp bày trò gì nên Thích Vãn chỉ trang điểm đơn giản rồi xuống lầu.
Dưới lầu, hai cặp đôi khác đã vào chỗ, Phàn Khinh Mộng đang ép hỏi tổ tiết mục rốt cục muốn làm gì, đạo diễn ra vẻ bí ẩn không trả lời.
Nhân viên dẫn ba nữ khách tới ví trí đã chuẩn bị trước đó, một hộp đồ trang điểm lớn được mở ra.
“Nhiệm vụ đầu tiên hôm nay là mời các vị nam khách quý trang điểm trang điểm cho bạn gái của mình, xong việc nữ khách mời sẽ chụp ảnh kèm đăng lên weibo, trong vòng hai tiếng nhóm nào được nhiều like nhất sẽ thắng cơ hội tham gia suối nước nóng tối nay.
Nói xong quy tắc, ba nữ khách mời vẻ mặt không còn gì luyến tiếc.
Lâm Nhiễm: “Đạo diễn, ông đừng đùa bọn tôi, Cảnh Phi Vũ ngay cả phấn phủ và phấn lót khác nhau chỗ nào cũng không biết!”
Phàn Khinh Mộng: “Không thể đổi vị trí sao? Chúng tôi trang điểm cho nam?”
Thích Vãn: “Tôi không thèm suối nước nóng, tôi chỉ muốn bảo vệ sắc đẹp của mình.”
Mặc kệ ba nữ khách quý phàn nàn, tổ đạo diễn chỉ ngồi xem náo nhiệt không chê chuyện lớn thúc giục bọn họ nhanh chuẩn bị bắt đầu, còn hỏi nam khách mời có tuyên ngôn gì muốn nói cho bạn gái mình không.
Thẩm Yến: “Đây là tuyên ngôn dự thi sao? Đây là di ngôn? Tổ đạo diễn muốn hại chúng ta, về rồi các người có quỳ hộ chúng tôi không hả?”
Dụ Kiêu cùng Cảnh Phi Vũ yên lặng trao đổi ánh mắt, dự cảm thấy vận mệnh của mình rồi.
Thích Vãn cực kì hoài nghi trình độ của Dụ Kiêu, trước khi trò chơi bắt đầu, mọi người tranh thủ thời gian phổ cấp cách dùng từng loại đồ trang điểm, nhưng đối với mấy tên đàn ông này học gấp rút như vậy cũng chẳng dùng được.
Đạo diễn quy định trong lúc trang điểm nữ khách mời không thể soi gương, Thích Vãn đành phải kệ Dụ Kiêu làm loạn trên mặt mình.
“Anh dùng ít kem lót quá, thêm chút đi! Dùng miếng bọt tán ra!”
“Đây là bút kẻ mày, không phải bút kẻ mắt!
“A—-anh vẽ mắt em dài tới thái dương rồi!”
“Tại sao lại dùng kem má bôi lên môi em???”
So với Phàn Khinh Mộng và Lâm Nhiễm kêu thảm thiết liên miên không ngưng, Thích Vãn ngồi im như tượng ở chỗ đó, sắc mặt lộ ra đặc biệt bình thản lại bi quan chán đời.
Dụ Kiêu cầm bút kẻ mày cẩn thận vẽ lông mày cho cô, ý thức được mình vẽ không giống bình thường Thích Vãn vẽ lắm, anh nắm tay đặt lên miệng ho nhẹ một tiếng, cố ý đánh lạc hướng chủ đề: “Tiểu Vãn, gần đây em có muốn mua túi xách không?”
“Nhãn hiệu em thích nhất mới cho ra một mẫu dây chuyền, để anh bảo Tiểu Quách mua cho em nhé.”
“Lần trước em nhìn trúng một cái ống kính tele, lần này chúng ta ở Thụy Sĩ tiện nhìn xem có hàng hay không?”
Hừ…
Thích Vãn liếc anh một cái rồi nhéo vào eo anh, hạ giọng: “Anh mua cho em cái gì đều vô dụng, nếu vẽ em xấu, lần này anh tự chơi 1 mình ở Thụy Sĩ đi.”
Mưa đạn:
【 Đây là tống nghệ ma quỷ gì thế này, sáng sớm đã làm tôi cười rớt hàm rồi hahaha! 】
【 Hahaha, cảm nhận được ý chí muốn sống mạnh mẽ của Kiêu ca! 】
【 Không cần nói gì cả, mua trước rồi nhận sai là được rồi. 】
【 Góc dưới bên trái, bàn tay của Kiêu ca không biết để đâu, đáng yêu hahahaha 】
【 Mặc dù kĩ thuật trang điểm của Kiêu ca không dám khen tặng, nhưng dáng vẻ chị dâu thật đẹp, thật thèm muốn! 】
【 Đúng đúng đúng, siêu cấp trắng, cái gì cũng đẹp!
【 Quỳ chị dâu mở hướng dẫn dưỡng da đi. 】
【 Lầu trên tỉnh lại đi, nhãn hiệu cô ấy dùng đám nghèo rách chúng ta không mua nổi đâu! 】
【 Lời này có đạo lý, được rồi, đại bảo của tôi cũng rất tốt. 】
….
Thời gian tổ đạo diễn quy định vừa đến, ba khách mời nam thu tay lại, nhân viên đưa gương lên.
Trong phòng vang lên liên tiếp tiếng thét lớn, Phàn Khinh Mộng chỉ nhìn thoáng qua lập tức cảm thấy tức ngực khó thở, vừa bực mình vừa buồn cười đuổi đánh Thẩm Yến trong phòng, Lâm Nhiễm càng tuyệt vọng giống như muốn ‘chia tay’.
Thích Vãn nhìn mình trong gương, có loại cảm giác một lời khó nói hết.
Nói như thế nào đây, so sánh hai vị bên cạnh một người lông mày bên cao bên thấp, một người tô má đỏ hây như đít khỉ, mặt của cô thật sự bình thường hơn nhiều, chỉ có tên khốn nào đó vẽ cho cô son môi tử vong màu hồng phấn kèm phấn mắt xanh mà thôi.
Thở ra, hít sâu.
Thế giới tuyệt vời như vậy, tôi lại cáu kỉnh như vậy, không tốt—không tốt.
Đồ đàn ông thối, không thể đánh chết không thể đánh chết.
Tiếp theo tại tổ đạo diễn yêu cầu khách mời nữ tự chụp phát weibo, nam khách mời phải chụp chung không nói, nhan sắc chênh lệch như vậy còn chụp chung thì sao mà sống được.
【@QW: Các bạn đừng ấn thích, bởi vì tôi cũng không có nhu cầu tắm suối nước nóng cùng Dụ lão sư. 】
Bây giờ weibo Thích Vãn cũng có mấy trăm vạn (mấy triệu) fan hâm mộ, vừa đăng một cái bình luận tràn vào như ong vỡ tổ:
【 Chị dâu, chị trang điểm thế này, nghiêm túc chứ? 】
【 A a a a tôi là fan cp, đây là ảnh chụp chung đầu tiên nha. 】
【 Có ai phổ cập cho mị xảy ra chuyện gì không? 】
【 Mọi người mau đi xem trực tiếp, đây là Dụ Kiêu hóa trang cho chị dâu đó ha ha ha ha, chết cười chúng ta rồi! 】
….
Mấy phút sau, phòng làm việc Dụ Kiêu cũng phát một bài viết, đầu tiên là thổi cầu vồng rắm các kiểu như “bà chủ đẹp, trang điểm thế nào cũng đẹp”, “tiên nữ không trang điểm vẫn là tiên nữ”, rồi đăng kèm mấy tấm ảnh đẹp chói mắt của Thích Vãn hòng cứu vãn một chút.
【 @Phòng làm việc Dụ Kiêu: Nhìn tiểu thất cố gắng như vậy mọi người mau like đi, suối nước nóng làm ông chủ vui vẻ, ông chủ vui vẻ toàn công ty vui vẻ! 】
Dân mạng đều sắp bị hành động thần kì của phòng làm việc làm cười điên luôn rồi:
【 Ha ha ha ha Tiểu Thất, nếu cậu bị ông chủ uy hiếp hãy nháy mắt mấy cái! 】
【 Phải là ‘bà chủ vui vẻ, toàn công ty vui vẻ’ mới đúng nha! 】
【 Trời ạ, đúng là tống nghệ ma quý, cười sml hahaha! 】
【 A a a a tôi bị lãnh đạo bắt quả tang rồi. 】
….
Dưới sự cố gắng không ngừng của phòng làm việc công thêm công sức của Thích Vãn, like weibo đã phá 200.000, ảnh chụp còn không ngừng được chia sẻ, 【 Dụ Kiêu cầu sống 】 thành công leo lên top đầu hot search.
Sau khi ăn sáng xong, đạo diễn tuyên bố nhóm Thích Vãn được nhiều like nhất, nhận được phần thưởng là ngâm suối nước nóng.
Thích Vãn trợn mắt, ha ha, thật xin lỗi, cũng không phải quá vui vẻ.
Dụ Kiêu ôm chặt eo nhỏ của bạn gái, hôn lên vành tai cô, trầm thấp nói: “Đêm nay bù cho em.”
Lời này có thâm ý, gương mặt Thích Vãn đỏ lên, đẩy anh ra.