Dụ Kiêu đóng cửa lại, chậm rãi sửa sang lại quần áo. Anh quay người bật công tắc điện, cả phòng sáng bừng lên.
“Anh nói gì với anh ta vậy?” Thích Vãn ngồi ở trên giường, tóc rối bời, tiện tay quơ lấy một cái gối ném vào ngực anh.
Dụ Kiêu vững vàng tiếp được, sắc mặt như thường đặt gối về chỗ cũ: “Không có gì, chỉ nói chúng ta ngủ muộn.” Anh ngồi xuống bên giường, ngón tay gẩy gẩy tóc cô.
“Còn nói không có gì? Em cũng nghe được đấy nhé, anh nói ‘tối hôm qua mệt quá’, ai tối qua mệt mỏi với anh chứ?” Thích Vãn đấm vào ngực anh mấy cái: “Đã nói trời chưa sáng sẽ về phòng mình, sao anh không về hả?”
Dụ Kiêu đè lại nắm tay nhỏ táo bạo của cô, cười khẽ: “Ngủ sâu quá nên quên mất.”
Anh cúi đầu tới gần, bờ môi như có như không chạm vào vành tai phiếm hồng của cô: “Với lại, tối hôm qua chúng ta….quả thực mệt thật.”
“Anh còn dám nói!” Thích Vãn đẩy anh ra, trừng mắt một cái: “Đó không phải vì…”
Cô gãi gãi cánh tay không tiếp tục nói tiếp, níu lấy chăn ảo não không thôi: “Xong rồi xong rồi, Thẩm Yến sẽ nghĩ thế nào? Không chỉ có anh ta, trực tiếp cũng bắt đầu rồi?”
Cô đứng lên, khoát tay với máy quay phim: “Các bạn à, thật không phải như mọi người nghĩ đâu?”
Mà giờ phút này, người xem hoàn toàn không nhìn cô, chuyên chú cào mưa đạn nói chuyện phiếm:
【 Mọi người cảm thấy bảo bảo đặt tên là gì dễ nghe nhỉ? 】
【 Tiểu ngọc mễ? Tiểu Dụ Viên? 】
【 Dụ hoàng đại đế!!! 】
【 Hahaha thanh niên nói Dụ đế lầu trên kia đừng có chạy! 】
【 Hi vọng sinh tiểu bảo bối xinh đẹp giống như mẹ! 】
【 Sinh nam bảo bảo đi, tỷ tỷ không đợi được ba con nhưng có thể chờ con lớn nha! 】
【 Kiêu ca! Con gái nhà em vừa trăng tròn, chúng ta có thể kết thân. 】
…
Dụ Kiêu ôm Thích Vãn xuống giường: “Được rồi, rửa mặt một chút rồi xuống lầu ăn sáng, bọn họ vẫn chờ chúng ta đấy.”
Thích Vãn đành phải cầm quần áo bước vào phòng tắm.
Thời gian đang gấp, cô cũng không dám lề mề quá lâu, đổi một bộ rộng rãi trang điểm nhẹ rồi xuống lầu.
Ví lý do chột dạ, lúc chào hỏi mấy khách quý khác cô cũng cũng không dám nhìn ánh mắt đối phương. Cô ngồi lên bàn ăn điểm tâm, còn cố gắng giải thích: “Phòng mọi người có muỗi không? Phòng tôi nhiều muỗi lắm, làm hại tôi nửa đêm phải gọi Dụ Kiêu sang đuổi muỗi.”
Thật ra thì cô cũng nói đúng sự thật, tối hôm qua trước khi ngủ cô và Dụ Kiêu có một ít hành động thân mật nhưng cũng chỉ dừng lại ở ôm hôn, hôn mệt thì ôm nhau ngủ.
Nhưng thực sự là nông thôn quá nhiều muỗi, cho dù trước khi ngủ cô đã phun xịt muỗi khắp phòng cũng không có tác dụng. Tổ tiết mục lại không chuẩn bị nhang muỗi, cô đành phải mơ mơ màng màng kéo Dụ Kiêu cùng đập muỗi, nháo đến nửa đêm.
Thẩm Yến ý vị thâm trường “a…” một tiếng, chỉ chỉ cổ Thích Vãn, cười giỡn nói: “Vậy dấu hồng trên cổ cô chính là vết muỗi cắn hả?”
Vết hồng?
Thích Vãn vội vàng lấy điện thoại di động ra soi, giữa cổ trắng nõn quả thực có một dấu đỏ lớn chừng cỡ ngón tay cái.
Cô cười xấu hổ: “Đúng vậy.”
Bàn tay dưới bàn vụng trộm nhéo một cái vào chân Dụ Kiêu.
Dụ Kiêu nhếch môi nở nụ cười, đưa tay vuốt tóc Thích Vãn che đi dấu hồng trên cổ cô: “Nông thôn nhiều muỗi lắm.”
Thích Vãn trừng mắt với anh một cái, cúi đầu húp cháo.
Ăn điểm tâm xong, tổ đạo diễn nhắc bọn họ chuẩn bị một chút, chuẩn bị đi cảnh khu làm nhiệm vụ. Thích Vãn đi lên bôi chống nắng còn cố ý phun nước hoa lên cổ, sợ người xem trước màn hình hiểu sai.
Người xem bày tỏ: Chị dâu không cần giải thích, chúng tôi đều hiểu mà.
—-
Cách trấn nhỏ này không xa có một khu nghĩ dưỡng mới mở rộng, bởi vì công trình cơ sở vừa hoàn thành không lâu, địa điểm cũng xa nên nhà đầu tư liên hệ tổ tiết mục làm tuyên truyền, điểm đến du lịch hôm nay chính là ở đó.
Thích Vãn vừa nghe đến phải leo núi chân đã mềm nhũn, đối với người bình thường không thích vận động lấy câu nói “sinh mệnh đứng im tại chỗ” làm châm ngôn cuộc sống như cô mà nói, hôm qua đi đường núi cộng thêm mò cá đã là cực hạn của cô, hôm nay còn phải leo núi đúng là muốn nửa cái mạng.
Nhưng hai cặp đôi kia đều biểu hiện ra dáng vẻ hăng hái, cô cũng không thể không đi, lúc đầu hắc tử nhiều như thế, nếu còn mắc bệnh công chúa vừa vặn để bọn họ thừa cơ có lý do để nói.
Mất hơn nửa tiếng đi bộ mới lên được trấn, tổ tiết mục đã chuẩn bị xe bus cho bọn họ, lái xe hơn nửa tiếng nửa thì dừng lại dưới chân núi khu nghỉ dưỡng.
Nhiệm vụ hôm nay đều có liên quan tới khu nghỉ dưỡng, tổ tiết mục đưa ảnh chụp để các cặp đôi tìm tới địa điểm tương ứng đồng thời chụp ảnh chung, trong quá trình tìm kiếm còn muốn khảo nghiệm sự ăn ý và phối hợp giữa các đôi.
Thích Vãn vận may tốt, rút được một góc chùa nằm ở vị trí ngay giữa sườn núi, tùy tiện tìm một người dân bản xứ là có thể biết vị trí cụ thể, leo núi hơn nửa ngày rốt cục chụp ảnh cùng Dụ Kiểu thành công, trở thành đôi đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ tình lữ, giành được tư cách ngồi cáp treo xuống núi.
Mặt khác, hai đôi còn lại chưa hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ cũng không vội xuống núi. Khu nghỉ dưỡng này mặc dù vị trí địa lý vắng vẻ nhưng phong cảnh khá đẹp, Thích Vãn có chút ngứa tay, muốn chụp ảnh đáng tiếc không mang máy ảnh, cô đành phải lấy di động ra để Dụ Kiêu chụp giúp cô mấy tấm như khách du lịch.
“Ai nha, anh để thấp một chút, chụp thế này làm chân em ngắn lắm.”
“Đứng xa một chút, gần quá mặt em to.”
“Không đứng chỗ này nữa, vị trí này khuất bóng, anh chụp không nhìn thấy mặt em rồi.”
“Được một cái, anh trai quay phim ơi, làm phiền anh chụp giúp tôi mấy tấm đi.”
Dụ Kiêu bị ghét bỏ nửa ngày, một mặt bất đắc dĩ đưa di động cho thợ quay phim.
Mưa đạn:
【 Ha ha ha ha, dáng vẻ ghét bỏ bạn trai ta cực giống tôi. 】
【 Bạn trai tui cũng thế, mỗi lần đều chụp tui thành mét rưỡi. 】
【 Muốn nhìn chị dâu chụp cho Dụ Kiêu! 】
【 Mặc dù Kiêu ca bị ghét bỏ nhưng tôi vẫn cảm thấy rất ngọt làm sao bây giờ!? 】
……
Đến bốn giờ chiều, hai tổ khác mới lần lượt xuống núi. Về sau Thích Vãn mới biết được, nhóm Phàn Khinh Mộng rút được nhiệm vụ xảo trá bao nhiêu, khu nghỉ dưỡng có một cánh rừng, thế mà tổ đạo diễn muốn bọn họ đi tìm một cái cây, khó trách tìm nửa ngày cũng không tìm được, lúc Phàn Khinh Mộng xuống núi, mặt đen như đít nồi.
Ngày hôm sau mưa dầm dề, đường núi trơn trượt không tiện ra ngoài, tổ đạo diễn cũng không sắp đặt nhiệm vụ, nhóm khách quý chơi ở trong phòng chơi ma sói giết thời gian, và thu thập hành lý chuẩn bị về.
Thích Vãn lên xe chôn ở trong ngực Dụ Kiêu, tội nghiệp nói: “Em không muốn tham gia nữa.”
Dụ Kiêu ôm cô, vuốt ve mái tóc: “Vất vả rồi.”
…….
Sau khi về Đế đô, Thích Vãn nằm im trong nhà liền hai người, chân rơi vào trạng thái nửa tàn phá.
Cô viết vào nhóm, mở đầu bằng “tôi khổ quá mà” và kết lại bằng “tôi muốn mua lại tiết mục rắm chó này”, tiểu luận văn mấy trăm chữ điên cuồng diss “hành trình tham gia tống nghệ yêu đương” hỏng bét lần này.
Vốn cho rằng các chị em có thể an ủi một chút, không nghĩ tới Sở Hàm và Từ Nguyện hai đứa bạn đểu kia còn chế nhạo cô.
Sở Hàm: 【 Không không không, tớ cảm thấy cha già nhà cậu nhất định đã nhét tiền cho tổ tiết mục, ông ấy muốn tổ tiết mục “chỉnh chết” cậu ha ha ha. 】
Từ Nguyện: 【 hình ảnh 】
【 Không ngờ tiên nữ của chúng ta cũng có một ngày lăn lộn dưới bùn, đây là meme không có lần thứ hai, tớ nhất định sẽ giữ cẩn thận ha ha ha ha. 】
Thích Vãn: 【 Mỉm cười.jpg 】 【 Tình bạn chấm dứt, tuyệt giao. 】
Cô thiếu chút bị hai người kia chọc tức hộc máu, chỉ có thể không ngừng @Ngôn Mông ra nói chuyện, chỉ có chị em đồng cảm tình cảm bị tổ tiết mục keo kiệt tàn phá mới hiểu được cô đáng thương bao nhiêu.
Ngôn Mông hơn nửa ngày cũng không thấy lên tiếng, tieengonline đã ném một tấm thiệp mời: 【 Định xong đám cưới, ở đảo bali nhé, tất cả tới làm phù dâu cho tớ! 】
Ngôn Mông là hình mẫu trong giới fan theo đuổi idol, thất tịch năm nay đã lĩnh chứng (đăng ký kết hôn) với idol Trì Trầm. Mấy người Thích Vãn là bạn thân với nhau từ đại học, làm phù dâu nhìn cô bước vào lễ đường là chuyện không thể nghi ngờ.
Ném một quả bom màu đỏ, lực chú ý của Sở Hàm và Từ Nguyện lập tức chuyển dời sang chú rể là ai, có đẹp trai hay không, còn có bạn gái chưa lại không phải quan trọng.
Phù rể bên Trì Trầm đều là bằng hữu trong giới của anh ta, Ngôn Mông nói mấy cái tên bọn họ đều quen thuộc, Từ Nguyện lập tức bày tỏ không hứng lắm, quan tâm vấn đề lễ phục phù dâu vẫn là thực tế hơn.
Dụ Kiêu và Trì Trầm cũng xem như là bạn bè, thiệp mời cũng có tên anh, nhưng khoảng thời gian này anh đang tiếp xúc phim mới, đến lúc đó có thời gian hay không còn chưa thể biết được.
Phòng làm việc nhiếp ảnh của Thích Vãn cũng bước vào giai đoạn chuẩn bị sau cùng, nghỉ ngơi nghỉ ngơi hai ngày cũng có việc bận riêng.
Sau khi kết thúc trực tiệp tập đầu tiên của “Từ từ thích em”, tổ tiết mục lại tuyên bố tung ra bản edit dài 2 tiếng, cho khán giả không có thời gian xem trực tiếp.
Nhiệt độ tiết mục tăng vọt một đường thẳng, fan cp của cặp đôi Dụ Kiêu Thích Vãn cũng tăng mạnh, đủ các loại thúc giục bọn họ lĩnh chứng kết hôn, còn có fan hâm mộ tự phát tạo chủ đề #tên_bảo _bảo_của_Dụ_Kiêu#.
Chỉ thúc cưới đã không thỏa mãn được những fan cp thích ăn đường này, trực tiếp thúc sinh (con)!
Sau hai tuần, “Từ từ thích em” tiến vào giai đoạn ghi hình kì thứ hai.
Bối cảnh là núi tuyết hoàn toàn mờ mịt, có thể nhìn thấy rõ ràng nơi xa có người đang trượt tuyết. Ống kính di chuyển, suốt nước nóng bốc lên hơi nước, bao quanh là những núi tuyết sừng sững, mây mù bao phủ, thời gian như ngưng đọng lại.
So sánh tới hương vị thôn quê đập vào mặt ở kì thứ nhất, đoạn trailer này chất lượng quả thực cao gấp mấy lần.
Mưa đạn:
【 Hả? Đây là ở đâu? 】
【 Bây giờ không phải là mùa hè sao, chỗ nào còn có núi tuyết vậy? 】
【 Không phải nước ngoài đó chứ? 】
【 Cảm giác tiền tiêu như nước nha!! 】
Đạo diễn: “Hoàn nghênh Vạn Thần và Dụ thị tài trợ mới cho chuyến đi lần này, nơi này là chân núi Phú Sĩ…”
Mưa đạn:
【 Ôi vãi, kim chủ ba ba là có thật, mua luôn rồi! 】
【 Quá nhanh đi. 】
【 Chẳng trách lần này tới chỗ tốt như vậy, hóa ra là kim chủ ba ba ra tay rồi, hahaha, chị dâu nhà chúng là là đoàn sủng! 】
【 Đúng là yếu ớt, nơi lần trước cô cũng chẳng bị sao, chút khổ ấy cũng không chịu nổi. 】
【 Lầu trên đang ghen tị à? 】
【 Người ta dùng tiền tài trợ, để mọi người tới chỗ tốt chơi không được à? 】
【 Haha, nếu tôi có tiền tôi cũng sủng con gái thế này. 】