• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Công ty rời về nước cũng chủ yếu do ông bà Trình quản lý. Nhất Dương cũng chỉ lâu lâu ghé qua thăm ông bà một chút rồi rời đi. Dẫu sao thì kinh doanh cũng không phải là thế mạnh của anh, vẫn nên để mọi thứ cho ông bà Trình sắp xếp sẽ tốt hơn.

Từ ngày hôm đó, Nhất Dương cũng gần như không còn gây phiền toái với cô nữa. Có lẽ là vì anh sợ cô sẽ phiền hoặc sợ hơn là cô sẽ chán ghét anh. Hôm nay, Cẩm Nhiên xin phép nghỉ một ngày để lên công ty ba mình. Từ hôm cô về nước cũng đã ở nhà Lục Gia là chủ yếu. Vì vậy lý do lên công ty thăm ba cũng thật chất là muốn nhìn thấy anh.

Cô tự nhủ bản thân không còn yêu anh nữa, nhưng khi anh im lặng lại không cam lòng. Số ngày anh ghé tới công ty không nhiều, mà anh cũng chỉ tới thăm ông bà Trình rồi rời đi, một giây phút ghé qua thăm cô cũng không có. Ngỡ như là buông bỏ nhưng lúc thật sự buông lại không nỡ.

Vừa lên tới YB, tất cả mọi người đều cúi đầu chào cô. Cẩm Nhiên cũng vui vẻ rời đi, đưa mắt một vòng quanh mà chẳng thấy anh đâu. Nghĩ là anh đang trên phòng tập nhảy, chứ trước khi tới đây cô đã điều tra lịch trình của anh rồi cơ mà. Tiếng thang máy mở cửa vang lên, Nhất Dương bước ra cùng quản lý của mình.

– Hôm nay có những lịch trình gì vậy?

Vừa ngước mắt lên đã nhìn thấy cô. Cả hai bất động nhìn nhau trong giây lát. Nhất Dương là người dứt ra khỏi ánh nhìn của cô trước, quay lại với quản lý gật gù dù nảy giờ chẳng nghe thấy báo cáo gì.

– Tôi biết rồi, ra xe thôi.

Bước tới bên cô anh khẽ nở nụ cười, nhưng nó không phải là một nụ cười ấm áp, thật chất là một nụ cười xã giao như những người bạn bè.

– Em tới gặp chủ tịch sao? Ông ấy đang trên phòng đấy!

– Ừm.

– Anh đi trước.

Nhất Dương đi luôn thật rồi, cô quay người lại bĩu môi. Dự bước lên lầu thì nghe tên mình vang lên. Chưa hoàn hồn thì bị một cánh tay vắt qua vai. Nhạc Hạo giơ tay chữ V nở nụ cười tự tin nhìn cô.

– Hi.

– Sao anh lại ở đây?

– Em không biết sao? Anh bây giờ trực thuộc công ty ba em mà.

– Em không quan tâm đến anh đâu, em lên gặp ba em đây.

Đang bực dọc lại gặp thêm tên quấy nhiễu này. Cẩm Nhiên nhanh chóng rời đi để lại một Nhạc Hạo với trái tim đầy tổn thương. Nhận được tin nhắn họp lớp, Cẩm Nhiên thở dài. Xem ra cô lại sắp làm trò cười cho lớp rồi. Thăm ba một chút cô cũng rời đi, vẫn là nên đi mua sắm để chuẩn bị cho một buổi họp mặt.

Tối hôm ấy, Cẩm Nhiên mặc trên mình bộ váy nhẹ nhàng nhưng lại vô cùng cuốn hút. Áo crop top bằng vải nhung đỏ sang trọng kết hợp cùng chân váy ngắn trên đầu gối. Đôi giày cao gót cùng màu được cô tận dụng triệt để khoe trọn đôi chân thon dài và quyến rũ. Cầm theo một chiếc túi cầm tay, Cẩm Nhiên tự tin bắt taxi tới nơi họp lớp.

Phong cách, khí chất của cô đã tạo nên điểm nhấn cho riêng mình. Mọi đôi mắt đổ dồn về cô gái xinh đẹp, xung quanh là những lời tán dương vô cùng mát tai.

– Cẩm Nhiên, cậu tới rồi. Chu cha, nhìn cậu cứ như gái hai mươi vậy.

Một lớp học thì vẫn có kẻ thích người ghét. Những người yêu thương thì không nói nhưng những kẻ sân si thì lúc nào cũng rình rập.

– Thì cậu ấy đã phải lo toan cho chồng con đâu mà già. Cậu vẫn phải tự kiếm tiền để xài sao Cẩm Nhiên? Thật chẳng bù cho mình, chỉ cần ở nhà thôi là chồng tự mang tiền về cho mà xài rồi.

Cẩm Nhiên gọi nước đóng menu lại nở nụ cười với nhân viên. Cô quay lại nhìn người kia gật gù một cách thoải mái.

– Thật là…mình có thể tự kiếm tiền và tự hưởng thụ được không cần một tên đàn ông nào cả, đó không gọi là yếu kém mà đó gọi là thành công.

Cô gái kia cứng họng, Cẩm Nhiên quay lại vui vẻ với những người khác. Trên người cô toàn rát tiền triệu, bộ cánh hôm nay mặc lại toàn thuộc nhà mốt nổi tiếng khiến ai cũng phải ganh tỵ. Những lời có cánh vang lên nhưng những kẻ mỉa mai cô vẫn chằng có ý định dừng lại.

– Cẩm Nhiên à, đêm đến mà không ai cùng giường chắc cũng lạnh lẽo thật nhỉ? Cả lớp ai cũng dựng vợ gả chồng cả rồi, còn mỗi cậu là chưa thể hưởng thụ thú vui hạ giới thôi sao? Mà biết đâu cậu có bạn trai rồi lại giấu? Chẳng phải tụi này đã bảo mang theo bạn trai giới thiệu rồi ư?

Cẩm Nhiên hình như bị mẫm cảm với những vấn đề tình cảm thì phải. Thật sự không biết nên nói gì cho phải thì bất chợt một bóng dáng nam nhân bước lại.

– Cẩm Nhiên, em thật sự để quên anh đấy.

– ???

Xung quanh không khí trở nên khác lạ. Ai cũng phải trợn tròn mắt nhìn nam nhân kia.

– Là Nhất Dương sao? Oaa anh đẹp trai vậy.

– Chào mọi người, tôi là bạn trai của Cẩm Nhiên và cũng là chồng sắp cưới của cô ấy!

– Như vậy mà cậu lại giấu, từ lâu tớ đã đoán cậu có bạn trai rồi. Xinh đẹp như cậu sao có thể ế được chứ.

Cẩm Nhiên nhếch môi uống chút nước cười khẩy. Vừa mới buông lời mỉa mai cô, gặp Nhất Dương liền thay đổi thái độ, thật khiến cô phải kinh tởm ra mặt.

– Tại các cậu không đủ tư cách để gặp bạn trai tôi!

Nói rồi cô đứng dậy bao trọn bàn nước rồi kéo anh ra khỏi quán. Những kẻ sân si thì ngượng miệng còn những người khác cũng chán nản mà đứng dậy bỏ về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK