Sau khi Lâm Phàm tính toán cho Trần Hâm Y một chút, cũng không ngờ đối phương lại là một diễn viên nhỏ. Tuy rằng cô chỉ là một diễn viên nhỏ, chuyên đóng vai phụ ở tuyến 18, nhưng vận mệnh của cô lại rất ghê gớm nha.
Kỹ năng bói toán hiện tại của Lâm Phàm đã huộc về hàng nghịch thiên, chỉ cần nhìn một chút là có thể nhìn thấy toàn bộ cuộc đời người ta. Bước ngoặt của vận mệnh Trần Hâm Y chính là ngày mai.
"Giữ vững bản tâm, ngày mai sẽ có vận may."
Mấy chữ này thật ra là không nói lên điều gì, nhưng Lâm Phàm cảm giác mình nói rất đúng chỗ.
Lúc chuẩn bị đóng weibo, Lâm Phàm tò mò mở weibo của Trần Hâm Y, bên trong có ảnh chụp cuộc sống của Trần Hâm Y, còn có một số bộ phim truyền hình cô từng tham gia.
Tuy nhiên trong những bức ảnh này Trần Hâm Y đều là vai phụ, ngoại trừ vai diễn nha hoàn thì vẫn là nha hoàn. Ngay cả số người theo dõi cũng chỉ mới hơn hai vạn. So với những diễn viên nổi tiếng có tên tuổi lớn kia thì cũng chỉ là một con số lẻ mà thôi.
Nhưng thật sự là một cô gái nhỏ trẻ tuổi, xinh đẹp, hoạt bát.
....
Thủ đô, trong một căn phòng cho thuê.
"Hâm Y, ngày mai có một cơ hội phỏng vấn phim truyền hình. Cậu nghĩ chúng ta có thể vượt qua không?" Cô gái đang nói chuyện tuổi rất trẻ, mới hơn hai mươi tuổi và cũng là một thành viên của Bắc Phiêu Trung. Mấy năm qua, ngoại trừ một vài vai nhỏ ra cũng không có vai diễn lớn nào.
"Không biết được, chỉ có thể cố gắng hết sức." Trần Hâm Y gõ gõ đôi chân dài trắng như tuyết lên vách tường, bĩu môi, không hề coi trọng buổi phỏng vấn ngày mai.
"Nếu như nói quy tắc ngầm có thể làm cho bổn cô nương nổi tiếng thì bổn cô nương tuyệt đối không chút do dự. Dù sau này bị người ta dẫm lên thì chi bằng phấn đấu vì sự nghiệp một chút."
"Lạc Đan, cậu sẽ không như vậy thật đấy chứ." Trần Hâm Y mở to đôi mắt đẹp, mắt chữ A, mồm chữ O mà nhìn chằm chằm Lạc Đan.
"Bổn cô nương chỉ nói một chút thôi mà, cũng đâu bị quy tắc ngầm thật đâu. Đúng rồi, vị đại sư mà cô tìm được trên Weibo nói như thế nào? Lại nói lời tốt đẹp gì rồi? Bà cô già của tôi ơi, cầu xin cô sau này đừng tin mấy cái này, tất cả đều là gạt người hết đó. Nếu bói toán thật sự hữu dụng, người này làm gì cần phải cố gắng làm gì nữa.” Lạc Đan nói.
"Tin thì linh, không tin thì không linh." Trần Hâm Y cầm lấy điện thoại di động, sau đó nhìn một chút: "Đại sư này trả lời lại tin nhắn rồi này. ”
"Giữ vững bản tâm, ngày mai sẽ có vận may."
"Nói thế này có khác gì không nói đâu. Bản tâm của chúng ta đã sớm bị hiện thực mài mòn rồi." Lạc Đan bất đắc dĩ nói.
"Đó là do cậu bị mài mòn, mình đâu có đâu." Trần Hâm Y đem câu này ghi nhớ trong lòng.
"Ôi, không bị mài mòn? Vậy hãy để bổn cô nương xem cô có bị mài mòn hay không nhé." Lạc Đan nhào tới, tay trên tay dưới cù lét, trong nháy mắt hai người lăn lộn thành một đoàn.
"Đừng đùa nữa, mình phải trả lời tin nhắn cho đại sư… A a a, Lạc Đan, mình liều mạng với cậu!”
Tiếng cười thanh thúy truyền ra từ trong căn phòng cho thuê, tuy không lớn nhưng rất ấm áp và vui vẻ.
...
Lúc này, đại sư trong lòng Trần Hâm Y đang nhìn lên trần nhà, hai mắt vô thần. Cho đến tận bây giờ vẫn không có khách, có còn cho người ta sống nữa hay không hả trời?
"Thần Côn, chúng ta phải hành động thôi." Lâm Phàm suy nghĩ một chút, sau đó đứng lên, muốn liều mạng làm một lần.
"Hành động gì?" Điền Thần Côn sửng sốt, không rõ ý tứ của Lâm Phàm.
"Ra đường kéo việc làm ăn, kéo được một người là được một người.Thay vì ở đây ôm cây đợi thỏ, không bằng toàn quân xuất kích." Lâm Phàm nói.
"Tôi đã sớm nói như vậy, chỉ có chủ động xuất kích mới là ý tưởng đúng đắn." Điền Thần Côn đặt sách sang một bên cạnh, chuẩn bị ra tay một lần nữa.
Đúng lúc này, một thanh âm gầm thét giống như dã thú từ trên đường phố truyền đến.
"Mẹ kiếp, chiếc xe này giá bao nhiêu tiền chứ." Điền Thần Côn tinh mắt, lúc nhìn thấy chiếc xe thể thao mạnh mẽ bên ngoài, không khỏi sợ hãi mà than thở.
"Ồ, cậu nhìn xem, chiếc xe kia dừng ở trước cửa quán của chúng ta, chẳng lẽ là tới xem bói hay sao? Thần tài tới rồi. Nhanh lên, nhanh lên, chúng ta nhất định phải nắm chắc cơ hội đấy.” Điền Thần Côn hưng phấn nói.
Ngay lúc ấy, đằng sau chiếc xe thể thao kia lại có thêm một chiếc Mercedes benz màu đen dừng lại. Từ hai chiếc xe Mercedes này, có hai người đàn ông bước xuống, một trong hai người mang theo một cái hộp trên tay.
Một người đàn ông khác đi tới bên cạnh chiếc xe thể thao, lặng lẽ chờ đợi.
Lúc chiếc xe thể thao đẹp đẽ kia xuất hiện trên đường phố thì nó đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Giờ phút này từ trong xe thể thao kia, một thanh niên ăn mặc chỉnh tề, sạch sẽ, khuôn mặt anh tuấn bước ra.