Phút chốc, chín mũi tên băng từ bên trong bụi mù bắn ra, toàn bộ bọn nó lao về phía Phùng Xá.
Đùng!!!
Hai chiêu thức nhanh chóng xảy ra va chạm, Nguyệt Băng Trảm cùng Tán Xạ Tiễn ngay tức khắc bị đánh nổ cùng lúc.
Phùng Xá lẫn Lý Diệu Hiên lúc này vô cùng khiếp sợ, bọn hắn không ngờ được, Vũ Thuần Tử lại có trợ thủ ra tay cứu giúp.
Sau khi bụi băng hoàn toàn biến mất, liền xuất hiện một thân ảnh mĩ miều đứng che chắn trước người Vũ Thuần Tử.
Đây là một nữ nhân, dung nhan vô cùng xinh đẹp, thân mặc bộ đồ bó sát màu xanh dương, tà áo choàng dài không ngừng theo gió bay phấp phới, trên tay nàng còn cầm theo một cây cung băng, sắc mặt vô cùng lạnh lẽo.
Vũ Thuần Tử vừa nhìn thấy, nội tâm chợt trở nên kích động, đây là lần đầu tiên bản thân nhìn thấy tướng Ashe ngoài đời thật, công nhận nàng rất xinh đẹp, hắn không khỏi chăm chú ngắm nhìn nàng một lúc lâu.
Phía bên kia, sắc mặt hai người Phùng Xá càng trở nên căng thẳng, bọn hắn không nhìn ra được tu vi của nàng, cũng không biết nàng từ đâu xuất hiện, lại có thể nhẹ nhõm phá bỏ chiêu thức của Phùng Xá.
"Chủ nhân!"
Ashe nhẹ nhàng quay người lại, khom lưng đối với Vũ Thuần Tử cung kính chào hỏi, âm thanh như mật ngọt truyền vào trong tai, khiến Vũ Thuần Tử thích thú.
Hai người Phùng Xá càng là kinh ngạc, nữ nhân mạnh mẽ như vậy lại gọi Vũ Thuần Tử là chủ nhân? Cảnh này đã đánh vỡ ý nghĩ của bọn hắn.
Vũ Thuần Tử có chút kinh ngạc, nhưng không có nhiều lời, liền gật đầu tỏ ý, sau đó nhìn về hai người Lý Diệu Hiên, nét mặt liền thay đổi.
Hai người này, một lòng muốn giết bản thân mình, hắn không thể mềm lòng tha cho bọn họ được.
Bèn hỏi Ashe.
"Ashe, ngươi có tự tin đánh lại tên nam nhân kia?"
Ashe bình tĩnh nhìn về phía Phùng Xá, giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ, đáp.
"Thuộc hạ tự tin!"
"Tốt! Ngươi đi đánh hắn, ta sẽ xử lý nữ nhân còn lại."
Vũ Thuần Tử sảng khoái cười một tiếng, sau đó nhìn về hướng Lý Diệu Hiên, nói.
"Ngươi không phải muốn giết ta sao? Vậy thì đến đây!"
Lý Diệu Hiên nghe lời thách thức như vậy, liền cười lạnh đáp.
"Hi vọng sau này, ngươi vẫn còn nghênh ngang như thế này."
Phút chốc thân ảnh Lý Diệu Hiên biến mất, nàng dùng tốc độ lao tới trước mặt Vũ Thuần Tử, trong tay đánh ra pháp quyết, một chưởng nhắm thẳng vào đại não của hắn.
"Nghịch Thủy Pháp!"
Tốc độ của nàng dù nhanh nhưng Vũ Thuần Tử cũng có thể nhẹ nhõm phản ứng lại, hắn lập tức nghiêng người một bên né tránh, kết quả chưởng ấn của nàng vậy mà đánh hụt ra một bên.
Nội tâm Lý Diệu Hiên có chút kinh ngạc, nhưng không có bởi vì vậy mà dừng lại, nàng xoay người một vòng, cánh tay còn lại tập trung lực lượng, định dùng một chiêu đánh bay hắn.
Đối với cái này, Vũ Thuần Tử vẫn tiếp tục tránh thoát được một kích, tốc độ của nàng rơi vào trong mắt hắn, vẫn là quá chậm.
Bành…