Ở phòng tắm truyền đến tiếng nước tí tách, Hạ Ly tay ôm đĩa trái cây ăn đến ngon lành vừa tựa lưng lên sofa vừa lắng nghe tiếng nhạc từ tivi phát ra.
Trần Cảnh tắm xong bước ra ngoài liền thấy được vẻ biếng nhác của cô gái không khỏi cong khoé môi. Cô mặc một chiếc áo ngủ rộng rãi che giấu thân thể mảnh mai, lúc ngồi thả lỏng đôi chân thon dài tùy ý bắt chéo.
Anh nhìn cô đến ngây ngẩn cả người suy nghĩ lại bay xa, cô gái ngây thơ này là chính tay anh khai phá trở thành một người phụ nữ đích thực.
Anh đi đến ngồi xuống cạnh cô, một tay kéo thân thể mềm mại vào ngực một tay xoa má cô, anh hỏi:
"Hạ Ly chúng ta xem phim nhé."
Hạ Ly cảm nhận được cái ôm của anh liền ngã đầu tựa vào lòng anh tìm một tư thế thoải mái, đĩa trái cây cũng bị cô bỏ sang một bên.
"Vâng ạ."
Trần Cảnh thoáng nhếch môi ánh mắt cũng dần trở nên sâu thẳm, anh vươn tay cầm điều khiển bắt đầu chọn phim.
Đêm khuya thanh tịnh cả căn nhà chỉ có anh và cô, ôm thân thể mềm mại thơm ngát trong lòng thử hỏi là đàn ông ai có thể chịu được sự cám dỗ lớn như thế, mà cô gái này còn là người anh yêu.
Hạ Ly ngoan ngoãn làm ổ trong lòng anh chờ anh chọn phim, cô cứ tưởng anh sẽ chọn thể hiện loại tình cảm hay trinh thám gì đó nào ngờ phim vừa mở cô đã nghe được âm thanh không thích hợp cho lắm.
"Ưm... a... a..."
Tiếng rên rỉ của phụ nữ thoáng chốc vang vọng khắp nơi, cả cơ thể Hạ Ly thoáng chốc cứng đờ hai má nóng bừng lên. Trần Cảnh hài lòng nhìn biểu cảm của cô, trên tivi là hai thân thể đang quấn lấy nhau kịch liệt anh bỗng ghé vào tai cô thì thầm.
"Ly Ly em từng nghe qua phim này chưa?"
Hơi thở anh nóng rực phả vào tai khiến Hạ Ly thoáng run lên, cảm nhận được anh áp người đến quá gần cô vội đưa tay chống lên ngực anh xấu hổ mà lắc đầu.
"Chưa... từng."
Cái thể loại hạn chế người xem thế này cô có trăm lá gan cũng không dám đi tìm xem đâu.
"Hửm, vậy hiện tại nghe có cảm thấy kích thích không?"
Thật đúng là một cô bé ngoan.
Anh vừa nói bàn tay thô ráp cũng dần mò vào áo cô nắm lấy một bên mềm mại, Hạ Ly thoáng run rẩy bắt lấy bàn tay anh.
"A Cảnh."
"Ly Ly em không thích anh làm thế này với em sao?"
Nhìn dáng vẻ thẹn thùng của cô gái Trần Cảnh cảm giác rất thoả mãn liền muốn dụ dỗ cô, sự ham muốn và chiếm hữu hiện rõ trong đáy mắt anh.
"Không phải."
Hạ Ly vội vã lắc đầu còn chưa biết giải thích làm sao thì áo ngủ đã bị anh cởi ra ném qua một bên, bàn tay to vẫn như có như không nắn bóp trước ngực cô.
"Vậy là em thích rồi."
Anh cười khẽ một tiếng, cúi đầu há miệng ngậm lấy bên còn lại khẽ mút. Hành động bất ngờ khiến Hạ Ly nhịn không được kêu lên một tiếng theo phản xạ vươn tay ôm lấy đầu anh.
"C...ảnh..."
"Ư..."
Cảm nhận được bàn tay anh đang di chuyển xuống phía dưới thâm nhập vào trong cơ thể mình, Hạ Ly hít một hơi cắn răng không để bản thân kêu lên thành tiếng.
Trần Cảnh ngẩng đầu tìm kiếm môi cô hôn xuống, ánh mắt sâu thẳm bỗng loé lên một ngọn lửa hừng hực, ngón tay bên dưới cũng chưa từng ngừng lại tiếp tục ra vào.
Hạ Ly hiện tại đã không còn sức chống cự anh hiểu rõ thân thể cô hơn cả chính cô, mỗi cái hôn mỗi cái động chạm đều khiến cô kích thích không nói thành lời.
Hạ Ly buông thả bản thân hùa theo ý anh, Trần Cảnh cảm nhận được cô thuận theo lại si mê nhìn đến dáng vẻ động tình yêu kiều của cô.
Anh cong môi cởi xuống chiếc quần nhỏ duy nhất trên người cô, tách hai chân cô ra hơi ngừng lại ngắm nhìn giây lát rồi liền cúi đầu xuống bắt đầu thám hiểm vùng đất bí ẩn ướt át kia.
"A... đừng... ư..."
Đầu lưỡi anh nóng bỏng mềm mại phát hoạ chỗ sâu kín nhất của cô, như có như không mút nhẹ khiến Hạ Ly nhịn không được mà rên rỉ ngân nga.
Cô ưỡn người lên muốn né tránh lại bị anh ghì chặt không cho chối từ, bên tai vẫn còn tiếng rên rỉ của phụ nữ từ tivi phát ra, lại loáng thoáng nghe được tiếng mút của anh.
Hạ Ly vừa xấu hổ lại cảm thấy kích thích không thôi, trong cơ thể bỗng có một chất lỏng nóng hổi trào ra khiến cô như lâng lâng trên mây.
Thấy cô cao trào đến hai mắt mơ màng, Trần Cảnh liền nhốm người dậy cởi đồ trên người mình xuống, anh vươn tay kéo Hạ Ly ngồi dậy để cô quay lưng lại phía mình vật nóng bỏng đã sớm cứng rắn cứ thế nhét vào giữa đùi cô mơn trớn.
Sau cao trào Hạ Ly cảm giác cơ thể trống trải đến khó chịu, cảm nhận được anh ở sát chỉ cần cho vào mà thôi vậy mà anh như đùa dai chỉ cọ cọ mà không vào.
"A Cảnh..."
Hạ Ly nức nở gọi một tiếng, cô quay đầu muốn tìm kiếm môi anh. Còn chưa kịp chuẩn bị hạ thân đã bị mạnh mẽ đâm vào.
"Ư..."
Trần Cảnh thoả mãn cảm giác khít khao mà cô mang lại, từng cái hôn nóng bỏng không ngừng rơi xuống trên tấm lưng mảnh mai và chiếc cổ thon của cô.
"Ly Ly nói anh nghe, tư thế này em có thích không?"
Anh đã sớm muốn thử tư thế này rồi, có thể ôm trọn thân thể cô vào lòng mà bên dưới cũng đi vào với góc độ cực kỳ tuyệt vời.
Hạ Ly bị anh ôm chặt lấy eo không ngừng ra vào mạnh mẽ, theo từng nhịp của anh cô như đang trôi dạc trên mặt nước.
Khoái cảm và vui thích chiếm lấy cơ thể nhưng lý trí nói cho cô biết loại câu hỏi thế này quá mức xấu hổ, nên cô chỉ cắn chặt môi không đáp.
Trần Cảnh lúc này đã bị tình dục chiếm lấy suy nghĩ anh chỉ muốn đem cô gái này khảm vào cơ thể mình để cả hai vĩnh viễn hoà làm một thể mà thôi.
Không nhận được câu trả lời ưng ý, anh híp mắt nguy hiểm thả chậm tốc độ bên dưới nhẹ nhàng đẩy vào rồi rút ra, khiến cho cô gái dưới thân không khỏi rùng mình.
"Ly Ly ngoan nào, nói anh nghe em thích hay không?"
Hạ Ly đang muốn cao trào lần nữa lại bị anh như có như không ra vào, như thể đang lên mây mà đột ngột bị ném xuống đất. Cô cắn cắn môi không biết là vui sướng hay thống khổ mà lại rơi nước mắt.
"Cảnh... cho em."
Trần Cảnh thấy cô khóc ánh mắt càng tối hơn, anh vươn lưỡi liếm khoé mắt cô nhẹ giọng dụ dỗ.
"Em nói đi, thích hay không, anh liền cho em."
Anh như đứa trẻ cố chấp muốn nhận được câu trả lời khiến mình hài lòng an tâm, những nụ hôn nóng bỏng rời rạc liên tiếp rơi xuống trên cổ cô.
"Ân... thích, thích... a..."
Cô vừa dứt lời anh đã mạnh mẽ đâm vào lần này càng điên cuồng hơn, Hạ Ly không thể làm gì khác ngoài việc nâng mông đón nhận từng cú va chạm của anh.
Mà hành động này của cô càng khiến Trần Cảnh mất khống chế hơn, anh ghì chặt eo cô đến mức in hẳn cả dấu tay lên da thịt trắng noãn của cô, mạnh mẽ đòi hòi cô hết lần này đến lần khác.
Hai người dây dưa với nhau từ sofa đến giường rồi đến phòng tắm, cho đến khi cả căn nhà đều tràn ngập hương vị kích tình, cho đến khi Hạ Ly mệt mỏi thiếp đi Trần Cảnh mới buông tha cô.
Ngắm nhìn dáng vẻ ngủ say của cô Trần Cảnh rất thoả mãn mà trầm thấp cười. Nếu cô trở thành vợ của anh vậy có phải cả đời này cô cũng chỉ thuộc về một mình anh không? Người đêm đêm triền miên với cô, suốt đời chỉ có thể là anh?