Mục lục
Chàng rể siêu cấp (Hàn Tam Thiên) – Bản dịch chuẩn (full) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Hạ Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hàn Tam Thiên, cẩn thận" Nhìn thấy tình hình bên kia của Phương Khôn, Lục Nhược Tâm càng tức giận, luôn lo lắng về người đàn ông trong lòng của mình, lúc này không khỏi lo lắng hét lên với Hàn Tam Thiên.

Vì quá gấp nên mọi chuyện diễn ra một cách nhanh chóng, dường như lúc Lục Nhược Tâm vừa mở miệng, thì Phương Khôn đã cầm kiếm, hét lên một tiếng rồi gia tăng tốc độ xông về phía Hàn Tam Thiên.

Bởi vì cự li quá gần, hơn nữa Hàn Tam Thiên I không hề đề phòng với Phương Khôn, tự

cho rằng thắng thua đã rõ, bởi vậy nên đã nới lỏng cảnh giác, cả thân người từ từ rơi từ

 trên không xuống đất, đối với đòn tấn công bất ngờ của Phương Khôn, Hàn Tam Thiên đã không kịp trở tay.

Đây là chuyện mà tất cả mọi người đều tận mắt chứng kiến.

Bất luận là Lục Nhược Tâm la hét như thế

nào, còn cả sự lo lắng của nhóm người Thất trưởng lão, họ đều thầm thở dài với sự để tiện bỉ ổi của Phương Khôn, tất cả đều đang nói về sự vô liêm sỉ của Phương Khôn và hoàn cảnh nguy hiểm mà Hàn Tam Thiên đang gặp phải.

Hàn Tam Thiên cũng cảm nhận được sự

 

biến đổi khác thường của luồng khí sau lưng mình, đồng tử thu lại, giây tiếp theo liền dùng kiếm ngọc để chống đỡ.

"Bing."

Đồng thời, kiếm của Phương Khôn cũng vừa tấn công tới, hai thanh kiếm giao nhau, lóe lên những tia sáng chói lóa.

Trong lúc hai thanh kiếm giao nhau, Phương Khôn dùng một chương đánh tới.

+

Lúc Hàn Tam Thiên rơi xuống đất, Phương Khôn đã có chắc chắn rằng, tuyệt đối

 

không thể thua cuộc.

Thật sự rất khó để mà đối phó với những kẻ ném đá sau lưng, mặc dù phản ứng của Hàn Tam Thiên cực nhanh, có thể đối phó lại được với đòn tấn công chí mạng, nhưng khó mà có thể đề phòng với kẻ đã có sự chuẩn bị kỹ càng để tới, Hàn Tam Thiên chuẩn bị lui lại nhưng đột nhiên nhíu chặt mày lại.

+

Sa lưng đột nhiên giống như bị xé rách, rồi cơn đau đớn lan ra toàn thân.

Kìm nén sự đau đớn, Hàn Tam Thiên với tinh thần chiến đấu mãnh liệt lập tức lùi về

 

sau, nhưng đột nhiên có thể xuất hiện sự thay đổi, tốc độ cũng chậm đi, sức mạnh cũng bắt đầu không còn nghe theo sự sai khiến, đối mặt với những đòn tấn công thần

tốc của Phương Khôn, Hàn Tam Thiên có I thể tránh né được một ít, nhưng vẫn không thể né tránh tất cả.

+

Png!

Một chưởng của Phương Khôn đánh trúng vào phần bụng của Hàn Tam Thiên, mặc dù Hàn Tam Thiên nhanh nhẹn né được, không thể đánh trúng hoàn toàn, nhưng cũng bị năm phân lực đánh trúng, thậm chí trong

mắt Hàn Tam Thiên đã đánh trúng tám phần lực.

Ầm!!!

Sau khi một tiếng nổ vang lên, thân thể Hàn Tam Thiên liền rơi xuống đất.

“Đáng chết" Gương mặt lạnh lẽo của Lục Nhược Tâm khẻ mắng lên một tiếng.

Dường như trong lúc Phương Khôn định tiếp tục tấn công, đột nhiên một dải lụa trắng bay tới, lập tức trói chặt hai tay, Lục Nhược Tâm liền bay tới, một tay ôm thắt lưng của Hàn Tam Thiên, lạnh lùng nhìn

 

Phương Khôn thốt lên: “Đủ rồi đấy."

Phương Khôn bất mãn trừng mắt nhìn Hàn Tam Thiên đang thiếp đi, sau đó chau mày nói: "Xem như người mệnh tốt, nếu như không có sự bảo vệ của ngươi, chỉ cần một chưởng nửa ta liền có thể lấy mạng chó của hắn."

“Hàn Tam Thiên chẳng qua cũng chỉ có như vậy"Phương Khôn tức giận thốt lên.

Ánh mắt của Lục Nhược Tâm đầy tia tức

giận, lạnh lùng đáp lại: " Cũng chỉ có vậy? Khi nãy ai thắng ai thua, chẳng lẽ ngươi không hiểu hay sao?"  “Nực cười, chẳng qua là ta cố ý nhường hắn

mà thôi, dù gì VỢ của hắn cũng đã là của ta, nếu ta không nương tay với hắn thì không thỏa đáng cho lắm. Nếu để ta thật sự ra tay,

thì hắn có thể chống đỡ nổi hay sao?" Phương Khôn lạnh lùng đáp.

Dứt lời, tay phải hắn nắm thành quyền do

lên.

Thiếu chủ vô địch"

Ở xa, nhưng binh sĩ mà hắn lãnh đạo, đột nhiên những âm thanh hùng hồn vang lên.

 

Sau khi Lục Nhược Tâm dìu người bay xuống đất, Thất trưởng lão cũng phất cánh tay, ám chỉ vài đệ tử tiến tới giúp đỡ, còn bản thân cũng từ từ bước tới.

Phương Khôn cũng lập tức bay xuống, hàng chục quân sĩ của hắn hồ hởi chạy theo tới.

“Thiếu chủ quả nhiên thật lợi hại, chỉ với vài quyền đã đánh Hàn Tam Thiên ra nông nỗi này."

“Ha ha, mặc dù chúng ta cách xa trung

nguyên, nhưng gần đây nghe danh Hàn Tam Thiên vô cùng lừng lẫy, có nhiều người còn đồn đại rằng hắn là ma thần, người tạo  nên rất nhiều kỳ tích, có người còn gọi hắn là thần thánh, ta còn tưởng rằng hắn lợi hại như thế nào, kết quả cũng chỉ có như vậy."

"Lời nói này không đúng rồi, không phải là Hàn Tam Thiên tệ, mà căn bản chính là thiếu chủ của chúng ta rất mạnh. Có người có thể ở trung nguyên này tung hoành ngang dọc, nhưng núi cao còn có núi cao hơn, bên ngoài còn rất nhiều người tài giỏi, khi gặp phải lập tức sẽ lộ nguyên hình"

Vì vậy nói cho cùng, vẫn là chủ tử chúng ta tài giỏi."

“Không phải vậy sao? Đặc biệt là một

 

chưởng khi nảy, chỉ đánh chưa hết toàn bộ phần lực liền có thể khiến Hàn Tam Thiên hôn mê như vậy, nếu như không có người cứu hắn, e là cái mạng chó của hắn đã không còn."

“Ha ha, thiếu chủ của chúng ta không chỉ công pháp thâm hậu, mà thủ pháp còn nhanh và mạnh mẽ, đó gọi là gì biết không, đó gọi là đệ nhất thiên hạ."

+

Khá khen cho đệ nhất thiên hạ."

Cả đám binh sĩ thân cận lúc này từng tên một tán dương Phương Khôn, đồng thời vô cùng ngạo mạn đắc ý, khiến cho Phương

 

Khôn lúc này vô cùng tự mãn, kiêu ngạo.

Mặc dù Phương Khôn lúc này giả vờ xua tay, ám chỉ mọi người đừng nói những lời như vậy, nhưng thật ra trong lòng hắn như đang nở hoa, trong mắt cảm giác mình chính là đệ nhất thiên hạ.

Đối với hành vi vô liêm sĩ của mình, hắn lại không hề có chút xấu hổ nào, ngược lại còn cố ý che đậy.

“Trưởng lão, vết thương của Hàn Tam Thiên rất nặng" Lúc này, một tên đệ tử đã chạy đến bên cạnh của Lục Nhược Tâm, kiểm tra vết thương cho Hàn Tam Thiên, đột nhiên ngẩng đầu lên báo cáo với Thất trưởng lão.

“Bị thương rất nghiêm trọng sao?"Thất trưởng lão chau mày lại tiến lên vài bước ngồi xuống bên cạnh Hàn Tam Thiên, sau đó một tay bắt mạch cho Hàn Tam Thiên, cẩn thận kiểm tra.

Theo lí mà nói, khi nãy cho dù chưởng đó của Phương Khôn có đánh trúng Hàn Tam Thiên, nhưng theo thực tế mà nói, thì vết thương trên người Hàn Tam Thiên không nghiêm trọng mới đúng, nhưng đây mới chính là nguyên nhân khiến Thất trưởng lão chau mày lại.

Đồng thời tức giận, trừng mắt nhìn Phương Khôn.

Mặc dù các thế hệ của Phương gia và đỉnh Lam Sơn có mối quan hệ cực kỳ tốt, hơn nữa chủ Phương gia và cha cô đã kết nghĩa bạn bè, nhưng Lục Nhược Tâm không thèm quan tâm, nếu như Hàn Tam Thiên xảy ra. bất cứ chuyện gì, đừng nói là Phương Khôn, hay là người đứng đầu của Phương gia thì cô cũng không nể mặt.

Nhìn thấy ánh mắt của Lục Nhược Tâm đằng đằng sát khí đang nhìn về phía mình, Phương Khôn bất giác rùng mình, run rẩy mà lùi về phía sau một bước.

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK