Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nếu cậu dám điều binh đến Long Giang, cẩn thận tôi quay về xử lí cậu!"

Trong điện thoại, truyền đến một âm thanh oan ức: "Lão đại, đã như vậy, em nghe lời anh được chưa!"

“Aizzz, lần này cái tên Vương Bá Niên kia lại được lợi rồi.”

“Còn có Long Vương Cẩu Vương, theo em được biết, bọn họ đều ở sau lưng anh bí mật phái người lẻn vào Long Giang rồi.”

“Thậm chí con thỏ kia cũng đột nhiên thay đổi lộ trình lưu diễn toàn cầu, chuẩn bị sắp xếp một buổi biểu diễn quan trọng nhất ở Long Giang.”

“Phi! Bên ngoài thì thế này nhưng bên trong thì thế kia! Nói trắng ra, bọn họ còn không phải vì nịnh bợ anh à!

"Không nói nữa, em phải đi uống mười lit rượu, tỏ vẻ phản kháng mới được!"

Tần Thiên cười nói: "Tiểu tử cậu đừng cả ngày chỉ lo uống rượu, lần trước tôi giúp cậu đánh lui mười sáu Quỷ Vương, nhưng mà tôi cảm giác được bọn họ rất nhanh sẽ ngóc đầu trở lại."

“Hơn nữa, sẽ càng khó chơi hơn lúc trước.”

“Tiểu Phá Hổ, cậu nên cẩn thận một chút đi, đừng để lão tử lau mông cho cậu.”

Cúp điện thoại, Tần Thiên mỉm cười nhìn Thiết Hùng.

Thiết Hùng há miệng nói không ra lời, giờ phút này trong đầu ông ta sấm chớp đùng đùng, thiên lôi cuồn cuộn.

Trước đây chỉ nghe đồn: Thần Vương Điện...... Quỷ Môn Thập Tam Châm...... Thần Vương Lệnh...... Tiểu Phá Hổ......

Tần Thiên nói: "Lão tướng Thiết Hùng, tôi nói lại lần nữa thời gian của tôi có hạn, phiên bản cải tiến của Thất Thương Quyền có thể chữa thương cho ông, ông rốt cuộc có muốn học hay không?”

Phù một tiếng.

Thiết Hùng quỳ xuống.

Nửa canh giờ sau, Tần Thiên từ chiến đường đi ra.

"Họ Tần kia, gia gia của tôi đâu?" không thấy gia gia đi ra, Thiết Ngưng Sương lập tức xông lên, chặn trước mặt Tần Thiên.

Cô nắm chặt hai tay, trợn mắt nhìn.

Tần Thiên cười lạnh: "Không phải tôi không đánh con nít, cho nên đừng chọc tôi.”

“Anh nói ai là con nít?" Thiết Ngưng Sương giận dữ, vô thức ưỡn ngực về phía trước để chứng minh mình đã trưởng thành.

"Tự phụ!"

Một tiếng gầm lên, Thiết Hùng xuất hiện ở cửa sau, ông ta uy nghiêm ra lệnh: "Quỳ xuống, xin lỗi Tần tiên sinh!”

“Gia gia..."Thiết Ngưng Sương không thể tưởng tượng nổi, muốn cãi lại.

“Tôi nói quỳ xuống!" Thiết Hùng rống to.

Thiết Ngưng Sương ngây người, gia gia chưa bao giờ quát cô như vậy.

Mắt cô bắt đầu ngấn đỏ, nhưng mà cô còn không có lá gan phản kháng, chịu nhục quỳ xuống trước mặt Tần Thiên, thấp giọng nói: “Tôi xin lỗi..."

Thiết Hùng đi tới trước mặt Tần Thiên, khom người nói: "Cháu gái tôi bình thường rất tốt, chỉ là bị tôi chiều thành thế này.”

“Nếu tiên sinh không ghét bỏ, có thể thu bên người làm người hầu sai khiến, ý tiên sinh như thế nào?”

“Cái gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK