"Vậy em và đám nhóc kia ở Long Giang chờ tin chiến thắng của anh."
"Chỉ là em phải nói anh nghe, mọi chuyện đều phải dùng tới đầu óc, ít dùng nắm đấm. Dù sao chúng ta cũng làm ăn, phải kết giao với nhiều bạn bè, hòa khí sinh tài lộc."
"Anh hiểu ý em chứ?"
Tần Thiên hôn một cái lên mặt Tô Tô: "Đã hiểu."
"Vi phu nhất định sẽ hoàn thành sứ mệnh."
"Ngày mai anh sẽ xuất phát, em cứ chờ tin tốt đi."
Tô Tô đẩy Tần Thiên ra, đỏ mặt nói: "Vậy anh còn không mau đi chuẩn bị đi."
Tần Thiên nuốt một ngụm nước bọt, nói: "Vợ à, ngày mai anh sẽ phải ra trận, buổi tối hôm nay em không mau đi thăm hỏi chiến sĩ một chút sao?"
Tô Tô đỏ mặt đứng dậy: "Vậy em đi nấu cơm cho anh."
"Không cần." Tần Thiên ôm lấy cơ thể mềm mại của Tô Tô, phấn khích đi lên lầu.
...
Gió đêm ghẹo người, bóng đêm nỉ non.
Cùng lúc này, ở thành phố Cẩm Hồ, tỉnh Ngũ Hồ.
Bên trong một trang viên rộng lớn, trong căn phòng khách xa hoa có bày ba bàn tiệc.
Gia chủ nhà họ Mã, người đứng đầu thương hội Mã Bang, Mã Trác Quần đang mở tiệc chiêu đãi họ hàng trong tộc.
Trên mặt ai cũng tràn ngập nụ cười, bầu không khí có vẻ vô cùng hài hòa.
"Đã lâu lắm rồi nhà họ Mã chúng ta không cùng nhau ăn bữa cơm thân mật thế này. Gần đây mọi người đều vất vả rồi, nào, tôi kính mời mọi người một ly."
"Buổi tối hôm nay mọi người có thể uống rượu thoải mái, không cần phải câu nệ."
Mã Trác Quần đích thân bưng ly rượu đứng lên, tất cả mọi người cũng vội vàng đứng dậy, uống một hơi cạn sạch.
"Cha, dưới sự lãnh đạo sáng suốt của cha, thành tích doanh nghiệp của chúng ta năm nay tăng tưởng vô cùng rõ rệt."
"Đây là một khởi đầu tốt đẹp đó!
"Cha, cha vất vả rồi. Con mời cha một ly."
Mã Kim Long cung kính nói.
"Đúng vậy đó, gia chủ có tầm nhìn xa trông rộng, dẫn dắt chúng ta sáng lập nên những vinh quang!"
"Không nằm ngoài dự đoán, năm nay lại là một năm bội thu. Gia tộc làm ăn thuận lợi, chúng ta đi theo cũng có một cuộc sống tốt đẹp."
"Gia chủ vất vả rồi."
"Cảm ơn gia chủ!"
Những người trong tộc ở xung quanh đều nhao nhao phấn khích nói.
Mã Trác Quần cười ha hả, lại uống một hơi cạn sạch.
"Trác Quần, ông uống ít thôi. Dù sao thì tuổi tác cũng lớn rồi, không còn như trước nữa đâu."
Bên cạnh Mã Trác Quần là một người phụ nữ thùy mị đang cười nói. Tên bà ta là Dương Tiểu Huệ, chính là người vợ kế mà Mã Trác Quần cưới sau khi vợ đầu chết.
Cũng là mẹ đẻ của Mã Kim Long.
Mã Trác Quần thở dài nói: "Đúng là cơ thể này của tôi không còn như năm đó nữa."
"Nhưng mà, hôm nay là ngày vui mà. Tiểu Huệ, bà cứ để tôi uống thêm mấy chén."
Dương Tiểu Huệ cười một tiếng quyến rũ, nói: "Đừng chỉ cố uống rượu. Hôm nay ông tập hợp tất cả mọi người lại, có phải là vì có chuyện quan trọng cần thông báo không?"
Nghe thấy vậy mọi người cũng đều im lặng.
Mã Trác Quần do dự một lúc, rồi cười nói: "Tôi tập hợp tất cả mọi người ở đây, một mặt là vì buổi gặp mặt gia tộc."