Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lôi Báo cũng nói: "Chỉ là chú Tàn ở Thiên Phạt từng hỏi về tung tích của anh Thiên, em không biết trả lời tế nào, chỉ đành nói anh Thiên đi công tác, mấy ngày nữa về."

Tần Thiên nhẹ nhàng gật đầu: "Cậu đi nói với chú Tàn, bảo tiểu đội Thiên Phạt của bọn họ đi chuẩn bị đi."

"Buổi tối tổ chức một buổi lễ chào đón Cẩu Vương và Long Vương."

"Mọi người cũng làm quen nhau luôn."

"À thôi, cậu và Lãnh Phong đi qua đó luôn giúp bọn họ chuẩn bị đi."

"Vâng!" Lãnh Phong và Lôi Báo cùng hào hứng rời đi.

Trần Nhị Cẩu và Nhiếp Thanh Long đi theo Tần Thiên, nhìn thấy Long viên, họ cũng không khỏi thổn thức.

Trần Nhị Cẩu cười nói: "Thủ lĩnh, chẳng trách sau khi anh trở lại thì không muốn quay về nữa."

"Còn chẳng cần cả tổng bộ luôn."

"Thì ra là ở đây có một nơi tốt như thế."

Tần Thiên trông thấy một bóng dáng yêu kiều đứng ở cổng biệt thự phía xa xa, hắn không khỏi cười nói: "Với tôi mà nói, chỗ ở không quan trọng."

"Quan trọng là, ở đây có ai."

"Ở với người mình yêu, ở nhà tranh ăn lương khô cũng được."

"E rằng hai con chó độc thân hai người không được trải nghiệm cảm giác này đâu."

Lúc này Trần Nhị Cẩu và Nhiếp Thanh Long cũng nhìn thấy bóng dáng yểu điệu phía đằng xa ấy, đó chính là Tô Tô.

Bọn họ ghen tỵ: "Thủ lĩnh, chúng tôi cũng muốn lập gia đình chứ. Nhưng không gặp được người phụ nữ nào tốt như chị dâu cả."

"Dù có tốt bằng nửa chị dâu cũng được rồi."

"Thủ lĩnh, rốt cuộc là chị dâu có mấy người bạn thân vậy?"

Tần Thiên cười ha ha, hắn nhìn thấy Tô Tô đang nóng lòng nhìn qua bên này. Lần này hắn rời đi vội vàng, ngoài mặt thì Tô Tô không nói gì, nhưng mà chắc hẳn trong lòng cũng lo lắng lắm.

Hắn vội vàng bước nhanh qua.

"Vợ à, em xem anh đưa ai tới này." Hắn cầm lấy tay Tô Tô mỉm cười nói.

Tô Tô hé môi cười: "Nhị Cẩu, không ngờ rằng cậu tới thật đó."

"Người kia là ai?"

Trần Nhị Cẩu vội vàng nói: "Đây là Tiểu Long Long. Chị dâu, cậu ấy cũng giống em đó, cũng muốn được chị dâu giới thiệu cho một người bạn thân."

"Chỉ là, người tới trước người tới sau. Chị có bạn thân thì giới thiệu cho em trước. Em chọn rồi còn ai thì cho cậu ta."

Nghe thấy Trần Nhị Cẩu nói thế, mặt mày Nhiếp Thanh Long xám xịt lại, vội vàng nói: "Chị dâu đừng có nghe Nhị Cẩu nói vớ vẩn."

"Tên em là Nhiếp Thanh Long, chị có thể gọi em là Tiểu Nhiếp."

Tô Tô bật cười, luôn có cảm giác lạ lạ. Bởi vì trông có vẻ cả Trần Nhị Cẩu và Nhiếp Thanh Long đều lớn tuổi hơn Tần Thiên.

Nhưng mà thấy bọn họ gọi Tần Thiên là thủ lĩnh lại không có vẻ gì là kỳ cục cả.

Cô lại cười nói: "Tiểu... Nhiếp, chào mừng các cậu. Các cậu mau vào trong nhà ngồi đi."

Biết rõ hai người này đều là anh em của Tần Thiên, cho nên Tô Tô tỏ ra cực kỳ hiền lành, tự mình pha trà, sau đó thì biết điều mà rời đi.

Để lại không gian cho mấy người đàn ông.

Tần Thiên trầm ngâm một lúc, rồi nói: "Lần này, hai người các cậu muốn đích thân đuổi giết mấy thằng nhóc kia, tôi cũng không phản đối."

"Có thể gọi cho Lãnh Vân, chia thành ba nhóm cũng được."

"Có điều, tôi hy vọng mấy người ở lại đây vài ngày, phục hồi vết thương khỏi hẳn đã."

"Dù sao, chó cuống lên cũng biết nhảy tường, chứ đừng nói là mấy kẻ tuyệt vọng đó."

Hai người họ nóng lòng muốn rời đi. Nhưng mà nghĩ đến cơ hội hiếm có này, có thể ở cạnh Tần Thiên nhiều thêm một chút, nên hai người họ liền gật đầu đồng ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK