Mục lục
Mối tình đầu bị đánh cắp - Trần Mỹ An (Truyện full Tác giả: Ngạn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nghe bảo đã quay lại với nhau rồi mà, cô ta còn là phó giám đốc Bách Niên nữa mà” 

“Người phụ này thật sự không tầm thường mà, quá lắng 

To." 

Mỹ An cắn chặt môi nhìn về hướng Thanh Bách, anh chưa kịp đi qua ôm lấy cô. Đông Quân ở phía trên đã bước xuống kéo cô lên trên sân khấu: 

“Chúng tôi gặp nhau ở thành phố C, sau đó vì một số chuyện mà cô ấy mới giận dỗi chạy về đây. Dù sao tôi cũng là đàn ông, mọi sai lầm tất nhiên là tôi nhận hết rồi. Bây giờ tôi đến đây, mục đích chính là rước vợ về, mọi người yên tâm tôi không tranh giành địa bàn đâu, chỉ muốn lưu lại ít tháng thôi” 

Mỹ An dứt khoát rút tay khỏi tay Đông Quân, nghiến răng nhìn anh ta vô cùng tức giận. Thanh Bách cũng nhịn không nổi nữa muốn xông lại đưa cô xuống thì bất ngờ Linh Chi bắt lấy tay anh. Mỹ An nhìn thấy Linh Chi níu kéo Thanh Bách, ý định muốn chạy về phía anh cũng dần lung lay. 

“Vậy xem ra là thật rồi, Thanh Bách và Linh Chi vẫn ở bên nhau kia kìa.” 

“Chồng cũ chồng mới, tình cũ tình mới, đúng là một màn kịch hay 

Mọi người có mặt tại bữa tiệc không ngừng bàn tán, lời nói cũng không mấy dễ nghe. 

“Mọi người đừng nghe Đông Quân nói đùa, chúng tôi chỉ là bạn thôi” - Mỹ An giành lấy micro của anh ta, không chút do dự dội cho anh ta một gáo nước lạnh. 

Đông Quân lại không lấy làm mất mặt, mục tiêu của anh 

là để gây mâu thuẫn cho cô và Thanh Bách. Cục diện càng rối rắm, anh ta càng thích. 

“Quý vị thấy đó, tôi còn lâu lắm mới có thể mang vợ về nhà” 

Mỹ An tỏ ra bất lực bước xuống sân khấu nhưng cũng không bước về phía Thanh Bách. Bên này Thanh Bách nhìn Linh Chi cảnh cáo: 

“Nếu cô còn tự ý xuất hiện trước mặt tôi như này nữa thì đứng trách” 

Thanh Bách đuổi theo Mỹ An, anh nắm lấy tay cô, không ngờ bị cô gạt ra: 

“Tại sao anh không lên sân khấu đưa em xuống? Tại sao anh mặc kệ em bị người ta nói này nọ?” 

“Em muốn anh phải làm sao nữa? Có một người nói em là vợ chưa cưới của anh ta, anh thật sự muốn lên đó đấm cho anh ta một trận nhưng anh làm vậy thì hết chuyện sao?” - Thanh Bách chính là muốn xem Mỹ An có phủ nhận hay không. 

“Em đã cùng anh đến đây, em muốn nói cho mọi người biết chúng ta mới là một đối. Vậy mà cuối cùng anh lại bỏ mặc em, cũng phải thôi, lúc đó Linh Chi đang ở cạnh anh mà” - Mỹ An lạnh nhạt nói. 

“Ý em là sao?” - Thanh Bạch cau mày, không ngờ Mỹ An lại còn lôi cả Linh Chi vào chuyện này - “Anh chưa hỏi em chuyện tại sao Đông Quân đi đến đâu cũng hô hào em là vợ anh ta, giờ em còn trách ngược lại anh?” 

Mỹ An lắc đầu thất vọng: 

“Vậy chuyện anh cùng một người khác có thai thì đúng đắn quá nhỉ?” 

“Trần Mỹ An! Em muốn cãi nhau đúng không?” - Thanh 

Bách mạnh mẽ giữ chặt hai vai cô. 

“Em muốn cãi đấy thì làm sao?” 

Tiếp đó Thanh Bách thô bạo hôn xuống môi cô, nụ hôn không mang chút dịu dàng nào, đơn thuần là xâm chiếm và dày vò. 

“Ưm..” - Mỹ An tất nhiên không chấp nhận, cô dùng sức đẩy anh ra - “Anh đừng chạm vào em” 

Kết thúc cuộc nói chuyện hai người đều không sao bình tĩnh được nữa, cứ thế xoay lưng rời đi. 

 

Đông Quân lặng lẽ đứng ở một góc khuất chứng kiến màn tranh cãi của hai người kia, mọi chuyện đều đang diễn ra theo dự tính của anh ta. 

“Cậu làm như vậy không được quân tử cho lắm” - Thế Quang không mặn không nhạt nói một câu. 

“Quân tử? Lê Đông Quân tôi chưa từng nhận mình là quân tử. Làm quân tử có thể có được thứ mình yêu thích không? Chủ tịch Quang, anh rất quân tử, vậy nên mới không có được cô ấy” - Anh ta không ngần ngại mỉa mai Thế Quang. 

Thế Quang nhún vai, cười: 

“Yêu thích cậu dành cho Mỹ An nhiều hơn tôi rất nhiều, tôi chẳng qua thấy khó mà lui. Còn cậu thì càng khó càng kích thích” 

“Tôi không xem cô ấy là một thử thách để chinh phục, tôi thật sự muốn có cô ấy bên cạnh. Cô ấy không yêu tôi, không sao cả, tôi chỉ cần cô ấy buông tay người đàn ông kia thôi” - Đông Quân không hề có ý che giấu ý đồ của mình. 

Thế Quang biết không khuyên được Đông Quân rồi, nghĩ lại bản thân mình cũng còn may, rút chân ra kịp. Câu chuyện tình này chính là một vũng bùn, ai bước vào cũng lún sâu đến không ra được. .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK