Mục lục
Mối tình đầu bị đánh cắp - Trần Mỹ An (Truyện full Tác giả: Ngạn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh Bách không hề biết Mỹ An đã nghe hết toàn bộ cuộc nói chuyện vừa rồi, anh còn muốn mang bức ảnh siêu âm đến cho Mỹ An xem. Thanh Bách biết bao lần nói chuyện kia thì cả hai vẫn luôn trốn tránh, nên anh cũng muốn làm lành với cô.

Anh đến biệt thử tìm cô, Mỹ Tâm vẫn như cũ nhìn anh không mấy thân thiện:

"Mỹ An vừa về là vào phòng khóa cửa, cậu tự đi mà giải quyết."

Thanh Bách tự dưng có linh cảm không lành, cẩn trọng bước tới phòng Mỹ An gõ cửa. Mỹ An cứ tưởng là chị hai, bước ra mở cửa thấy anh thì vô cùng bất ngờ.

"Anh nghe nói tâm trạng của em không tốt."

Mỹ An cắn chặt môi, cô không biết nên nói gì lúc này mới đúng.

Thanh Bách tranh thủ lúc Mỹ An còn do dự bước vào trong phòng, thản nhiên ngồi xuống giường cô.

"Có phải là em còn giận anh không? Hôm đó anh không nên trách em mới phải, em trước giờ vẫn luôn

lương thiện, trước khi nghĩ cho bản thân đều sẽ nghĩ cho người khác. Anh lại vì vậy mà tức giận với em, anh sai rồi." - Thanh Bách lựa lời dỗ dành cô.

Đáng tiếc điều khiến Mỹ An buồn bã đã không phải vì chuyện đó nữa rồi. Tất cả là vì cô thấy tủi thân, khi nhìn Thanh Bách cùng Linh Chi xem ảnh siêu âm, cô thấy bản thân mình như kẻ dư thừa.

"Sao anh lại đến đây?"

Thanh Bách cau mày nắm tay cô:

"Anh đến tìm em cũng cần lý do sao, bây giờ không có em bên cạnh quá nửa ngày là anh bắt đầu không

chịu được."

Nếu bình thường nghe được lời này cô sẽ thấy ngọt ngào vô cùng, nhưng đáng tiếc với tâm trạng của hôm nay thì thật quá khó. Thanh Bách cũng nhận ra Mỹ An không tỏ ra hài lòng lắm, chủ động kéo cô ngồi lên đùi mình.

"Em muốn anh làm gì mới hết giận dỗi đây?"

Không ngờ Mỹ An chưa ngồi ba giây đã vội đứng dậy rồi khỏi vòng tay anh:

"Em không giận dỗi."

"Vậy em có chuyện gì không vui cứ nói với anh đi."

Mỹ An làm sao có thể nói với Thanh Bách mình bởi vì nhìn thấy anh cùng Linh Chi xem bức ảnh siêu âm mà phiền lòng được. Câu trước Thanh Bách còn nói cô lương thiện rộng lượng, bây cô lại như một kẻ ích kỷ hẹp hòi.

"Em không có gì, anh nói trước đi, sao lại đến tận đây tìm em."

Thanh Bách do dự, tay đặt vào trong túi áo rồi vẫn không biết có nên đưa ra cho cô xem hay không. Cuối cùng anh vẫn lấy ra, dịu dàng nói:

"Khi nãy Linh Chi đưa anh xem ảnh siêu âm, anh muốn em cùng xem, đứa bé sau này sẽ là con của chúng ta."

“Con của chúng ta?" - Mỹ An cười cay đắng, cô không ngờ anh lại còn mang bức ảnh đến cho cô nhìn.

“Sao em lại nổi cáu rồi? Không phải anh luôn quan tâm đứa bé này sao, anh cũng chẳng mong chờ đứa bé đến mức này đâu. Nhưng vì em luỏn nói chúng ta phải nghĩ cho đứa bé nên anh mới bắt đầu trân trọng nó.“

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK