- Thiên Thừa Tướng, trước khi đi, Bệ hạ đã nói với thần hạ, ngươi tới, nàng liền an tâm, ngươi không tới, lòng nàng bất an!
Gã Thần quan tuyên chỉ kia nhất mực cung kính nói với Chung Nhạc:
- Trong Đế chỉ còn có một đoạn văn khác, sau khi đốt lên sẽ xuất hiện, kính xin Thiên Thừa Tướng để cho hai bên thối lui!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, lệnh cho Thần tướng hai bên lui ra, gã Thần quan tuyên chỉ kia cũng cung kính lui xuống.
Hắn đốt quyển Đế chỉ kia của Mục Tiên Thiên, chỉ thấy trong quyển Đế chỉ đang thiêu đốt, thanh âm của Mục Tiên Thiên từ trong hỏa diễm vang lên:
- Dịch Quân, Trẫm muốn hỏi ngươi, cần mấy tôn Đế mới có thể giết chết một tôn Thần Vương?
Trong lòng Chung Nhạc đại chấn, Hắn vốn dĩ còn có chút chần chừ, không thể quyết định chính mình có nên đi Tử Vi hay không. Nhưng sau khi nghe được lời này của Mục Tiên Thiên, hắn rốt cuộc cũng có thể quyết định.
Tử Vi, hắn nhất định phải đi một chuyến!
Lần này, Mục Tiên Thiên cũng không phải là muốn dụ hắn lên Tử Vi để giết hắn, mà là rốt cuộc đã muốn hạ thủ với đám Thần Vương Thái Cổ rồi.
Hơn nữa, cho dù Mục Tiên Thiên có hạ thủ với hắn, hắn cũng có biện pháp có thể toàn thân trở lui, phương diện an toàn cũng không có gì phải lo lắng.
Hắn đi ra cung điện. Lúc này, Âm Phần Huyên lại đang đánh nhau với Hoa Thiến Mân. Đám người Kim Hà Hề, Thạch Âm Cơ, Y Uyển Quân và Nguyệt Thần ở một bên quan chiến. Chung Nhạc đã đưa xương đầu của Tiên Thiên Thần Đế cho Tiên Thiên Ma Đế, đưa cái đuôi của Tiên Thiên Ma Đế cho Tiên Thiên Thần Đế. Trong đó, Ma vĩ đã được Thạch Âm Cơ luyện thành thân ngoại thân, mà Y Uyển Quân thì đã luyện xương đầu Tiên Thiên Thần Đế thành thân ngoại thân.
Trước đây hai nàng nữ tử ỷ vào hai cỗ thân ngoại thân này, đại phóng dị thải trong cuộc chiến đoạt Đế. Chiến lực của hai cỗ thân ngoại thân có thể sánh ngang với Đế Quân đỉnh phong, vô cùng lợi hại.
Bất quá, lần này Chung Nhạc đã đưa hai kiện bảo vật đi, khiến cho các nàng đã không còn chỗ để dựa vào nữa, không thể tranh phong với Âm Phần Huyên, Hoa Thiến Mân, những tồn tại đẳng cấp này.
Tu vi của các nàng cũng đã tới Thần Hầu đỉnh phong, tiếp cận đẳng cấp Thần Hoàng, bản thân hai người cũng đều không kém, đều là tồn tại nghịch khai sáu luân trong Uy Thần Lục Đạo Giới, tư chất ở trong ba ngàn Lục Đạo Giới cũng là có thể đặt ở hàng đầu.
Sau khi đi theo Chung Nhạc, các nàng nhận được truyền thừa của Tạo Hóa Đại Đế, lại trải qua chiến trường giết chết, tu vi thực lực tự nhiên là đột nhiên tăng mạnh. Cộng thêm bên cạnh Chung Nhạc người tài ba xuất hiện lớp lớp, các nàng cũng đã trải qua hai lần Đại hội Chư Đế tương lai, thu hoạch cực nhiều, là ở trong Lục Đạo Giới không cách nào tưởng tượng nổi.
Chung Nhạc đi tới bên cạnh các nàng, ngẩng đầu nhìn lên, quan sát trận chiến này. Chỉ thấy Âm Phần Huyên và Hoa Thiến Mân thủ đoạn kinh người. Âm Phần Huyên chính là Thánh Linh Thể, mặc dù Âm Khang Ma Huyết không bằng Hoa Tư Thần Huyết, nhưng Thánh Linh Thể vô cùng cường đại, Bí cảnh Vạn Đạo lại càng là cường hoành tới cực điểm.
Các loại thần thông của nàng đều là hạ bút thành văn, đại đạo bất đồng thuộc tính ở trong tay nàng đều có thể dễ dàng chưởng khống, thậm chí ngay cả những đại đạo tương khắc cũng có thể được nàng cấu thành những thần thông uy năng kinh người.
Mà Hoa Thiến Mân thì lại chuyên tu thần thông của Hoa Tư thị, hai đạo Thủy và Thổ, lại càng tinh túy hơn. Nội tình của Hoàng tộc cổ lão nhất đã thể hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn trên người nàng. Thần thông Thượng Cổ, thần thông Viễn Cổ, thậm chí ngay cả thần thông Thái Cổ đều được nàng thi triển ra vô cùng dễ hàng. Hơn nữa, nàng còn sửa cũ thành mới, dung hợp Lục Đạo, phát huy thực lực mà một vị Nữ Oa Hoàng tộc Hoa Tư thị phải có một cách vô cùng nhuần nhuyễn.
Hơn nữa, nàng còn là một Đạo si, trên phương diện nhận thức đối với Đạo, cho dù là Chung Nhạc cũng tự thẹn không bằng nàng.
Trong các nữ tử, cùng cảnh giới có thể sánh ngang với nàng, ngoại trừ Tiên Thiên Thần Ma ra, liền chỉ có Âm Phần Huyên mà thôi, ngay cả Kim Hà Hề cũng không được.
Hai nàng nữ tử đều là tồn tại đã mở ra Bí cảnh thứ bảy, chiến lực cực cao, tiếp cận Đế Quân, chỉ là các nàng vẫn còn ở trong cảnh giới, còn chưa thể nhảy ra giới hạn của cảnh giới.
- Chung Sơn thị, trước đây ta đã đáp ứng sẽ sinh cho ngươi một đứa bé!
Bên cạnh Chung Nhạc, Tiên Thiên Nguyệt Thần đột nhiên bình thản nói:
- Hiện tại đã tới lúc rồi!
Ầm ầm!
Khí tức Âm Phần Huyên trên không trung lập tức đại loạn, bị Hoa Thiến Mân đánh trúng, rơi thẳng xuống đất.
- Ta thắng rồi!
Nàng nữ tử Hoa Thiến Mân này hưng phấn vạn phần hô lớn.
Nàng cũng nghe được câu nói kia của Nguyệt Thần, nhưng lực đả kích của câu nói kia đối với nàng tự nhiên là không mãnh liệt bằng lực đả kích đối với Âm Phần Huyên. Mà bên cạnh Nguyệt Thần, mấy nữ tử Kim Hà Hề, Y Uyển Quân và Thạch Âm Cơ cũng đều là ngây người.
- Sinh hài tử…
Thạch Âm Cơ cười ha ha, nói:
- Tỷ tỷ, loại chuyện sinh hài tử này, ngươi lại trực tiếp nói ra miệng trước mặt mọi người như vậy sao?
Nguyệt Thần có chút nghi hoặc, hỏi:
- Sinh hài tử là chuyện trong nhà với nhau, không thể nói trực tiếp sao?
Thạch Âm Cơ giậm chân, cả giận nói:
- Loại chuyện tình sinh hài tử này, sao có thể nói trực tiếp được? Ngươi xem, ngươi xem, ta và tướng công trốn ở trong phòng chơi đùa trò chơi trói buộc và quất roi, cũng chưa bao giờ nói ra trước mặt mọi người!
- Trò chơi trói buộc và quất roi?
Mấy nữ tử Y Uyển Quân, Kim Hà Hề và Âm Phần Huyên lập tức quay đầu lại, nhìn về phía Chung Nhạc. Sắc mặt Chung Nhạc đỏ lên, lúng ta lúng túng không nói lời nào. Hoa Thiến Mân nhảy chân sáo tới bên cạnh hắn, hiếu kỳ hỏi:
- Trò chơi này chơi rất vui sao? Ta chưa từng chơi qua, ta thích nhất chính là quất roi a…
Sắc mặt Chung Nhạc lại càng đỏ hơn. Âm Phần Huyên vội vàng nói:
- Sau này ngươi sẽ có thời gian chơi đùa! Chỉ là loại chuyện sinh hài tử này…
Trên mặt nàng mang theo vẻ ngượng nghịu, có chút không biết nên mở miệng như thế nào.
Quá xấu hổ rồi!
- Sinh cho ngươi một đứa bé, là sự tình khi đó ta vì báo ân cứu mạng của ngươi, đã đáp ứng ngươi!
Nguyệt Thần cực kỳ nghiêm túc nói:
- Vì lời hứa hẹn này, ta đã lưu lại trong trần thế quá lâu, không muốn lại trì hoãn thêm nữa. Trần thế đối với ta quá không sạch sẽ rồi, có quá nhiều phân tranh, quá nhiều ngươi đấu ta đá. Ta chỉ là muốn sinh cho ngươi đứa bé, báo đáp xong ân tình, kết thúc nhân quả, sau đó đi xa, tìm kiếm một mảnh Tịnh Thổ. Hoặc là chính mình khai mở một mảnh Tịnh Thổ, lẳng lặng tu luyện mà thôi!
Chung Nhạc nhất thời ngơ ngẩn.
- Nguyệt Thần tỷ tỷ, ngươi muốn đi sao?
Y Uyển Quân cũng có chút không nỡ.
- Sau khi kết thúc đoạn nhân quả này, ta sẽ liền rời khỏi!
Nguyệt Thần phảng phất như đang nói một sự tình không quan hệ gì với chính mình vậy, nhẹ giọng nói:
Gã Thần quan tuyên chỉ kia nhất mực cung kính nói với Chung Nhạc:
- Trong Đế chỉ còn có một đoạn văn khác, sau khi đốt lên sẽ xuất hiện, kính xin Thiên Thừa Tướng để cho hai bên thối lui!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, lệnh cho Thần tướng hai bên lui ra, gã Thần quan tuyên chỉ kia cũng cung kính lui xuống.
Hắn đốt quyển Đế chỉ kia của Mục Tiên Thiên, chỉ thấy trong quyển Đế chỉ đang thiêu đốt, thanh âm của Mục Tiên Thiên từ trong hỏa diễm vang lên:
- Dịch Quân, Trẫm muốn hỏi ngươi, cần mấy tôn Đế mới có thể giết chết một tôn Thần Vương?
Trong lòng Chung Nhạc đại chấn, Hắn vốn dĩ còn có chút chần chừ, không thể quyết định chính mình có nên đi Tử Vi hay không. Nhưng sau khi nghe được lời này của Mục Tiên Thiên, hắn rốt cuộc cũng có thể quyết định.
Tử Vi, hắn nhất định phải đi một chuyến!
Lần này, Mục Tiên Thiên cũng không phải là muốn dụ hắn lên Tử Vi để giết hắn, mà là rốt cuộc đã muốn hạ thủ với đám Thần Vương Thái Cổ rồi.
Hơn nữa, cho dù Mục Tiên Thiên có hạ thủ với hắn, hắn cũng có biện pháp có thể toàn thân trở lui, phương diện an toàn cũng không có gì phải lo lắng.
Hắn đi ra cung điện. Lúc này, Âm Phần Huyên lại đang đánh nhau với Hoa Thiến Mân. Đám người Kim Hà Hề, Thạch Âm Cơ, Y Uyển Quân và Nguyệt Thần ở một bên quan chiến. Chung Nhạc đã đưa xương đầu của Tiên Thiên Thần Đế cho Tiên Thiên Ma Đế, đưa cái đuôi của Tiên Thiên Ma Đế cho Tiên Thiên Thần Đế. Trong đó, Ma vĩ đã được Thạch Âm Cơ luyện thành thân ngoại thân, mà Y Uyển Quân thì đã luyện xương đầu Tiên Thiên Thần Đế thành thân ngoại thân.
Trước đây hai nàng nữ tử ỷ vào hai cỗ thân ngoại thân này, đại phóng dị thải trong cuộc chiến đoạt Đế. Chiến lực của hai cỗ thân ngoại thân có thể sánh ngang với Đế Quân đỉnh phong, vô cùng lợi hại.
Bất quá, lần này Chung Nhạc đã đưa hai kiện bảo vật đi, khiến cho các nàng đã không còn chỗ để dựa vào nữa, không thể tranh phong với Âm Phần Huyên, Hoa Thiến Mân, những tồn tại đẳng cấp này.
Tu vi của các nàng cũng đã tới Thần Hầu đỉnh phong, tiếp cận đẳng cấp Thần Hoàng, bản thân hai người cũng đều không kém, đều là tồn tại nghịch khai sáu luân trong Uy Thần Lục Đạo Giới, tư chất ở trong ba ngàn Lục Đạo Giới cũng là có thể đặt ở hàng đầu.
Sau khi đi theo Chung Nhạc, các nàng nhận được truyền thừa của Tạo Hóa Đại Đế, lại trải qua chiến trường giết chết, tu vi thực lực tự nhiên là đột nhiên tăng mạnh. Cộng thêm bên cạnh Chung Nhạc người tài ba xuất hiện lớp lớp, các nàng cũng đã trải qua hai lần Đại hội Chư Đế tương lai, thu hoạch cực nhiều, là ở trong Lục Đạo Giới không cách nào tưởng tượng nổi.
Chung Nhạc đi tới bên cạnh các nàng, ngẩng đầu nhìn lên, quan sát trận chiến này. Chỉ thấy Âm Phần Huyên và Hoa Thiến Mân thủ đoạn kinh người. Âm Phần Huyên chính là Thánh Linh Thể, mặc dù Âm Khang Ma Huyết không bằng Hoa Tư Thần Huyết, nhưng Thánh Linh Thể vô cùng cường đại, Bí cảnh Vạn Đạo lại càng là cường hoành tới cực điểm.
Các loại thần thông của nàng đều là hạ bút thành văn, đại đạo bất đồng thuộc tính ở trong tay nàng đều có thể dễ dàng chưởng khống, thậm chí ngay cả những đại đạo tương khắc cũng có thể được nàng cấu thành những thần thông uy năng kinh người.
Mà Hoa Thiến Mân thì lại chuyên tu thần thông của Hoa Tư thị, hai đạo Thủy và Thổ, lại càng tinh túy hơn. Nội tình của Hoàng tộc cổ lão nhất đã thể hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn trên người nàng. Thần thông Thượng Cổ, thần thông Viễn Cổ, thậm chí ngay cả thần thông Thái Cổ đều được nàng thi triển ra vô cùng dễ hàng. Hơn nữa, nàng còn sửa cũ thành mới, dung hợp Lục Đạo, phát huy thực lực mà một vị Nữ Oa Hoàng tộc Hoa Tư thị phải có một cách vô cùng nhuần nhuyễn.
Hơn nữa, nàng còn là một Đạo si, trên phương diện nhận thức đối với Đạo, cho dù là Chung Nhạc cũng tự thẹn không bằng nàng.
Trong các nữ tử, cùng cảnh giới có thể sánh ngang với nàng, ngoại trừ Tiên Thiên Thần Ma ra, liền chỉ có Âm Phần Huyên mà thôi, ngay cả Kim Hà Hề cũng không được.
Hai nàng nữ tử đều là tồn tại đã mở ra Bí cảnh thứ bảy, chiến lực cực cao, tiếp cận Đế Quân, chỉ là các nàng vẫn còn ở trong cảnh giới, còn chưa thể nhảy ra giới hạn của cảnh giới.
- Chung Sơn thị, trước đây ta đã đáp ứng sẽ sinh cho ngươi một đứa bé!
Bên cạnh Chung Nhạc, Tiên Thiên Nguyệt Thần đột nhiên bình thản nói:
- Hiện tại đã tới lúc rồi!
Ầm ầm!
Khí tức Âm Phần Huyên trên không trung lập tức đại loạn, bị Hoa Thiến Mân đánh trúng, rơi thẳng xuống đất.
- Ta thắng rồi!
Nàng nữ tử Hoa Thiến Mân này hưng phấn vạn phần hô lớn.
Nàng cũng nghe được câu nói kia của Nguyệt Thần, nhưng lực đả kích của câu nói kia đối với nàng tự nhiên là không mãnh liệt bằng lực đả kích đối với Âm Phần Huyên. Mà bên cạnh Nguyệt Thần, mấy nữ tử Kim Hà Hề, Y Uyển Quân và Thạch Âm Cơ cũng đều là ngây người.
- Sinh hài tử…
Thạch Âm Cơ cười ha ha, nói:
- Tỷ tỷ, loại chuyện sinh hài tử này, ngươi lại trực tiếp nói ra miệng trước mặt mọi người như vậy sao?
Nguyệt Thần có chút nghi hoặc, hỏi:
- Sinh hài tử là chuyện trong nhà với nhau, không thể nói trực tiếp sao?
Thạch Âm Cơ giậm chân, cả giận nói:
- Loại chuyện tình sinh hài tử này, sao có thể nói trực tiếp được? Ngươi xem, ngươi xem, ta và tướng công trốn ở trong phòng chơi đùa trò chơi trói buộc và quất roi, cũng chưa bao giờ nói ra trước mặt mọi người!
- Trò chơi trói buộc và quất roi?
Mấy nữ tử Y Uyển Quân, Kim Hà Hề và Âm Phần Huyên lập tức quay đầu lại, nhìn về phía Chung Nhạc. Sắc mặt Chung Nhạc đỏ lên, lúng ta lúng túng không nói lời nào. Hoa Thiến Mân nhảy chân sáo tới bên cạnh hắn, hiếu kỳ hỏi:
- Trò chơi này chơi rất vui sao? Ta chưa từng chơi qua, ta thích nhất chính là quất roi a…
Sắc mặt Chung Nhạc lại càng đỏ hơn. Âm Phần Huyên vội vàng nói:
- Sau này ngươi sẽ có thời gian chơi đùa! Chỉ là loại chuyện sinh hài tử này…
Trên mặt nàng mang theo vẻ ngượng nghịu, có chút không biết nên mở miệng như thế nào.
Quá xấu hổ rồi!
- Sinh cho ngươi một đứa bé, là sự tình khi đó ta vì báo ân cứu mạng của ngươi, đã đáp ứng ngươi!
Nguyệt Thần cực kỳ nghiêm túc nói:
- Vì lời hứa hẹn này, ta đã lưu lại trong trần thế quá lâu, không muốn lại trì hoãn thêm nữa. Trần thế đối với ta quá không sạch sẽ rồi, có quá nhiều phân tranh, quá nhiều ngươi đấu ta đá. Ta chỉ là muốn sinh cho ngươi đứa bé, báo đáp xong ân tình, kết thúc nhân quả, sau đó đi xa, tìm kiếm một mảnh Tịnh Thổ. Hoặc là chính mình khai mở một mảnh Tịnh Thổ, lẳng lặng tu luyện mà thôi!
Chung Nhạc nhất thời ngơ ngẩn.
- Nguyệt Thần tỷ tỷ, ngươi muốn đi sao?
Y Uyển Quân cũng có chút không nỡ.
- Sau khi kết thúc đoạn nhân quả này, ta sẽ liền rời khỏi!
Nguyệt Thần phảng phất như đang nói một sự tình không quan hệ gì với chính mình vậy, nhẹ giọng nói: