• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là một bản di chúc.

Trong phần mở đầu, chủ nhân bản di chúc, cũng chính là cha nuôi Đường Đường, công bố vì lý do thân thể, ông không thể tự mình xử lý các thủ tục tương quan nên đã đặc biệt ủy thác luật sư XX làm người đại diện pháp lý cho ông. Luật sư XX có quyền thay ông xử lý các hạng mục công việc tương quan.

Trong di chúc, cha nuôi đã viết rõ tất cả những tài sản mà ông sở hữu, một căn phòng, một chiếc xe và một công ty nhỏ có giá hơn ngàn vạn.

Nhưng những chuyện đó không phải là trọng điểm, trọng điểm ở phần sau. Cha nuôi đã viết người được phân chia tài sản nhiều nhất, không phải vợ cả, cũng không phải con gái ruột, mà là con gái nuôi Đường Đường! Đường Đường sau khi trưởng thành sẽ được hưởng 40% di sản, còn trước đó sẽ do mẹ nuôi tạm thời bảo quản.

Chữ viết có nề nếp, có con dấu của tòa án. Một bản di chúc giấy trắng mực đen rõ ràng được đăng lên cho mọi người xem, đến lúc này ai dám nói phần di chúc này là giả?

Ai dám giả mạo con dấu của tòa án!

Ảnh chụp di chúc được đăng lên đã đủ để những người bịa đặt Đường Đường cướp đoạt tài sản phải câm miệng.

Các fans Đường Đường, bọn họ chưa từng ôm hy vọng Đường Đường sẽ giành được công ty nhỏ sắp phá sản kia, cũng không ngờ cô có thể chống lại công ty quản lý của HP. Lúc trước, nhìn một đám antifans đông đến che trời lấp đất kia họ tuyệt vọng vô cùng.

Kết quả, ai có thể ngờ đến lại có chuyển biến lớn như vậy!!!

Thật muốn khóc!

Khi Weibo này của Thánh Ngu vừa được đăng lên, bình luận bên dưới lập tức vượt hơn một ngàn. Bình luận hàng đầu đều được fans Đường Đường chiếm lĩnh, kích động để lại bình luận thét chói tai.

[ A a a a a a a mẹ ơi!!!!!! ]

[ ĐMMM, bảo bối nhỏ vậy mà ký hợp đồng với Thánh Ngu!!!! Ma ma kích động muốn khóc!!! ]

[ Đều lăn lại đây mà xem này! Đoạt di sản em gái mi, là mẹ nuôi Đường Đường đoạt di sản của cô ấy được không!! ]

Nhìn sơ qua những bình luận hàng đầu, khắp nơi đều là a a a và dấu chấm than. Có quỷ mới biết bị bôi đen lâu như vậy, tờ chứng cứ đến muộn này khiến người ta ngứa ngáy biết bao nhiêu!

Chỉ ngắn ngủi nửa giờ, hot search [ Đường Đường oan uổng ] trực tiếp được đưa lên top một hot search, theo sát đó lần lượt là [ Di sản của Đường Đường ], [ Đường Đường, Thánh Ngu ], [ Mẹ nuôi Đường Đường ], thậm chí còn cái hot search không thể hiểu được [ Đường Đường và Bách Thần ].

Gần như mỗi phút mỗi giây đều có một Weibo mới tag tên Đường Đường, có thể thấy nhiệt độ khủng khiếp đến mức nào.

Các fans vẫn luôn hâm mộ Đường Đường khóc bù lu bù loa. Những fans biến thành antifans do vụ lùm xùm với mẹ nuôi nhìn bài thanh minh này liền trở thành fans một lần nữa. Ngay cả nhóm người qua đường gió chiều nào theo chiều ấy cũng phải phải ngậm miệng.

[ Hận không thể tát vào mặt mình một cái, Đường Đường bị oan uổng đã đủ khó chịu rồi, lúc trước tôi còn không tin tưởng cô ấy. ]

[ Lại lần nữa trở thành fan, thề sẽ không rời khỏi fandom nữa! ]

[ Tôi chỉ là người qua đường cũng thấy đau lòng cho Đường Đường. Người mẹ nuôi này có mặt mũi nào để nói Đường Đường không có lương tâm? ]

Tuồng diễn này xoay qua bên này lại xoay qua bên kia, mọi người xem gần nửa tháng, cuối cùng cũng lựa chọn đứng về phía Đường Đường!

Nhưng, Thanh Ngu vẫn không định thu tay lại.

Sau khi tung ra bản di chúc có công chứng này, Thánh Ngu lập tức đăng Weibo thứ hai. Trong Weibo, Thánh Ngu tỏ ý sẽ kiên quyết bảo vệ cho nghệ sĩ dưới quyền công ty, vì thế những tài khoản lúc trước chưa từng điều tra rõ chân tướng đã tung lời đồn thất thiệt sẽ bị Thánh Ngu gửi đơn tố cáo với tòa án.

Lúc trước những người thu tiền để bôi đen Đường Đường, hay những người nhân dịp làn gió bôi đen này nổi lên để cọ nhiệt, tất cả đều luống cuống tay chân.

Bọn họ sau khi xem bài thanh minh này đã lập tức xóa bài Weibo mắng Đường Đường, nhưng họ không ngờ Thánh Ngu lại cương quyết như vậy!

Cả đám thấy tình hình thay đổi liền vội vàng đăng mấy bài Weibo khen Đường Đường, cho Thánh Ngu thấy thái độ của họ, kết quả đơn kiện của luật sư còn chưa gửi tới, họ đã bị cư dân mạng chỉ trích.

Cộng đồng mạng liên tục khen Thánh Ngu làm tốt, những tài khoản marketing đã sớm nên dẹp bỏ! Mỗi ngày chỉ biết gió chiều nào theo chiều đó, giây trước còn mắng Đường Đường không tim không phổi, giây sau đã bắt đầu khen người ta vẻ ngoài xinh đẹp tính tình tốt?

Vì vậy, dù có vài tài khoản marketing vẫn nhận được tiền để tìm cách tiếp tục bôi đen Đường Đường, nhưng họ không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.

Thánh Ngu có địa vị gì? Chống đối cùng Thánh Ngu, sau này làm sao có thể lăn lộn trong giới được nữa?

Huống chi, hiện tại bôi đen Đường Đường, quả thật chính là muốn tìm mắng.

Lật ngược thế cờ, lại triệt để chặn miệng của đám tài khoản marketing, sau đó Thánh Ngu tung ra con bài cuối cùng.

Trước kia bởi vì một đoạn chửi rủa của mẹ nuôi mà Đường Đường bị mắng lâu như vậy. Chỉ là một video không có tiếng mà không có hình, ai chẳng có?

Lần trước có người muốn hại Đường Đường nên chỉ cắt ra một đoạn bên trong. Lấy một đoạn thì có bản lĩnh gì, muốn tung thì bọn họ liền tung toàn bộ.

Phần nửa trước đoạn ghi âm mọi người đều rất quen thuộc, đó là đoạn mẹ nuôi chửi rủa, mắng Đường Đường lòng lang dạ sói, mắng cô không phải con người. Ngay sau đó là tiếng hàng xóm khuyên can, trong đó trộn lẫn tiếng mẹ nuôi luôn miệng than trách.

Chờ đến khi âm thanh yên tĩnh hơn, tiếng của Đường Đường mới xuất hiện trong video, “Rốt cuộc cha có để lại di sản cho tôi hay không, dì chính là người rõ nhất. Dì không nhận cũng không sao, nhưng tôi luôn có cách để chứng minh những gì tôi nói đều là sự thật. Tôi không cùng dì tranh giành tài sản… Tôi và Đường Hân có giống nhau hay không, các cô dì chú bác hàng xóm đều có mắt, biết phân ra đâu là tốt đâu là xấu…”

Sau khi Đường Đường nói xong câu này, hình như mấy người hàng xóm có chút dao động. Sau đó đột nhiên một tiếng thét chói tai vang lên, âm thanh của mẹ Đường rống lên muốn đâm thủng màng nhĩ: “Cánh cứng rồi đúng không? Cô còn biết rất nhiều đúng không, cô ngứa da rồi? Còn không mau cút vào nhà cho tôi…”

Video như vậy là kết thúc.

Sự bất lực của Đường Đường hoàn toàn đối lập với sự đanh đá ngang ngược của mẹ nuôi. Những người nghe xong video này trong nháy mắt chỉ nghĩ muốn giết chết mẹ nuôi.

Lại nhớ đến khi còn trong chương trình Đường Đường đã ẩn ý nói trước đây cô sống không quá tốt, khi đó bọn họ còn cho rằng Đường Đường muốn lấy lòng thương cảm của mọi người, hiện giờ ai còn hoài nghi nữa.

Theo như những lời của mẹ Đường nói thì rõ ràng bà ta thường xuyên vừa đánh vừa mắng Đường Đường, nếu không sao còn mở miệng kêu cô chút tới đây, lại mắng cô ngứa da. Mắng ngứa da thì làm gì nữa, đánh Đường Đường sao?

Các fans đã biến thành anti lúc trước đã hoàn toàn trở lại, chẳng những ở lại mà càng đau lòng cho Đường Đường hơn.

[ Không dám tưởng tượng trước đây Đường Đường đã trải qua cuộc sống như thế nào. ]

[ Cha nuôi Đường Đường để lại bốn mươi phần trăm di sản lại cho cô ấy, việc đó chứng tỏ khi ông ấy còn sống nhất định đối xử rất tốt với Đường Đường. Không phải hồi đó có cái tin nói hiện tại mẹ nuôi đang dựa vào công ty cha nuôi để lại để duy trì cuộc sống à? Bà ta sao có thể mặt dày đến nỗi chiếm luôn tiền của cha nuôi lại còn ngược đãi Đường Đường như vậy chứ? ]

[ Mẹ nuôi như người đàn bà chanh chua vậy, thế mà Đường Đường vẫn tốt tính như thế. Tôi từ một người qua đường quyết định thành fan. ]

Từ một người căm ghét biến thành người hâm mộ, đó chính là vũ khí sắc bén nhất.

Minh tinh càng thảm, các fans càng đau lòng hơn, fans trung thành thì tình cảm sẽ càng sâu. Nếu so sánh với những minh tinh khác, ai có thể thảm như Đường Đường?

Nhưng có một vài antifans vẫn chưa từ bỏ ý định, trong một đống bình luận ủng hộ Đường Đường lại đăng lên một câu, [ Chỉ là một đoạn băng không có hình ảnh mà thôi, cũng không nhất định đó là sự thật. ]. Vừa mới đăng xong đã bị mọi người phản bác.

Trước kia khi Đường Đường bị cư dân mạng mắng, tại sao các người không nói đoạn băng đó là giả mà đã liên tục mắng Đường Đường?

Có người còn bàn luận sang chuyện khác, [ Tại sao cha nuôi lại để lại di sản cho con gái nuôi nhiều hơn con gái ruột? Cái quái gì vậy? ]

[ Huyết thống cũng không đại biểu hết tất cả, đến kẻ ngốc cũng không muốn trả lời bạn! ]

Fans Weibo Đường Đường bắt đầu tăng lên, trong phần đầu trang, lúc trước đều là bình luận mắng mỏ của antifans, số bình luận cũng đã vượt qua năm mươi vạn. Hiện tại con số đó dần tăng lên không ngừng, chẳng qua không giống với trước kia nữa, tất cả đều là đau lòng cô, bảo vệ cô, cổ vũ cô kêu cô cố lên.

Thánh Ngu vả ba phát liền trực tiếp xoay chuyển hướng gió trên mạng, mà giờ phút này trong trường trung học phụ thuộc đã hoàn toàn nổ tung.

Ngay cả những học sinh thích học tập cũng không muốn nghe giảng nữa, chỉ muốn chạy đến xem Đường Đường thảm thương.

Bỗng nhiên Đường Hân nhận ra ánh mắt Phong Kinh Dương đột ngột thay đổi, cô hoang mang sợ hãi, nơm nớp lo sợ nhỏ giọng gọi Khinh Dương một tiếng.

Phong Khinh Dương buông điện thoại trong tay nhìn Đường Hân, trên mặt đều là vẻ châm chọc, “Tôi còn tin câu nào của cô nữa thì đầu óc tôi đúng là có bệnh!”

Đường Hân đã từng nói với cô, bởi vì Đường Đường có vẻ ngoài xinh đẹp nên từ nhỏ Đường Hân đã bị người ta khinh thường, ở nhà cũng thường xuyên bị bắt nạt. Đường Đường được nhận nuôi mà chẳng những không biết cảm ơn còn hay chọc mẹ cô ta tức giận.

Mẹ cô ta cầm tiền của người khác còn đối với người ta không đánh chính là mắng, lại còn muốn Đường Đường cảm ơn?

Cô ta cho rằng thế giới này đều vây quanh cô ta à?

Lại nói đến trước đây, Phong Khinh Dương chưa từng nặng lời với Đường Hân, cho dù là mấy ngày nay, cũng chỉ là lạnh nhạt hơn một chút mà thôi. Nhưng vừa rồi, Phong Khinh Dương lại dùng ánh mắt chán ghét kia nhìn Đường Hân, còn nói với cô một câu như vậy.

Đường Hân ngây ngốc, không biết đã xảy ra chuyện gì, vội vàng muốn kéo ống tay áo Phong Khinh Dương.

Đúng lúc tiếng chuông tan học vang lên, Phong Khinh Dương không thèm nhìn tới cô đã nhấc chân rời đi. Đường Hân lập tức muốn đuổi theo, vừa ngẩng đầu mới phát hiện, không biết vì sao các bạn học đều dùng ánh mắt vô cùng không tốt liếc nhìn cô.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Đường Hân càng ngày càng hoảng loạn, cưỡng chế bất an trong lòng, miễn cưỡng nở một nụ cười tươi hỏi nam sinh bàn trên có quan hệ không tệ lắm, “Có chuyện gì vậy?”

Nam sinh cười lạnh một tiếng xoay đầu lại, “Tự cậu xem Weibo đi.”

Đường Hân cứng đờ lấy điện thoại ra, chưa kịp Weibo ra đã thấy một tin tức trực tiếp hiện lên màn hình, thấy hai chữ Đường Đường quen thuộc, Đường Hân theo bản năng ấn mở.

Bản di chúc giấy trắng mực đen rõ ràng, sau khi Đường Hân nhìn rõ chữ viết bên trên tay không nhịn được run rẩy, đầu óc trống rỗng đứng lên, “Chuyện này không có khả năng!”

“Thấy rõ không, đó là con dấu của tòa án”, một nữ sinh lên tiếng cười nhạo, “Không lẽ tòa án lại đổ oan cho cậu?”

Chuyện này không có khả năng!

Không có khả năng, Đường Hân căn bản không tin, “Mẹ tớ nói chắc chắn không…”

“Mẹ cậu?”

“Mẹ cậu từ nhỏ đã ngược đãi Đường Đường, bây giờ cầm tiền của người ta còn không thừa nhận, đúng là kẻ không biết xấu hổ…”

Đầu óc Đường Hân nóng lên, cả giận nói, “Cô dám mắng mẹ tôi?”

Người bạn học kia bị cô làm hoảng sợ, tiện đà càng không giữ lại mặt mũi cho Đường Hân, “Mẹ cô làm chuyện không giống người như vậy, tôi mắng bà ta thì làm sao?”. Nói xong liền dừng lại một chút, sau đó tiếp tục châm biếm, “Hiện giờ còn cùng tôi cãi nhau, không bằng các người sớm ngày trả tiền cho Đường Đường người ta đi, nếu không mẹ cô có thể sẽ phạm tội đó.”

Một đám người xung quanh đều nở nụ cười, cả người Đường Hân phát run.

Cô không biết vì sao, cũng không nghĩ ra vì sao, ánh mắt từ từ rời khỏi ánh nhìn trào phúng của những bạn học khác, cuối cùng dừng trên Đường Đường đang được mọi người vây quanh. Đường Hân chợt xông tới, “Đều tại cô!”

“Là cô làm giả di chúc, cô ức hiếp mẹ con tôi…”

Đổng Ngọc túm cổ áo Đường Hân đem cô kéo về, “Cậu đang đùa à?”

Mọi người vừa thấy tư thế này của Đường Hân, dù những người vốn không tin Đường Hân và mẹ Đường Hân bạo lực với Đường Đường thì giờ phút này cũng tin.

Từ khi Đường Đường chuyển trường đến đây, cô ấy vẫn luôn tốt tính, chưa từng tức giận với ai. Thay vào đó là Đường Hân, ngay từ đầu đã bất hòa không muốn ngồi cạnh Đường Đường, sau lưng còn hay nói xấu cô ấy, bây giờ còn muốn xông tới đánh người?

ĐM, trước kia sao lại cảm thấy cô ta thùy mị nết na chứ, đây đúng là cùng người mẹ đanh đá kia của cô ta chung một đức hạnh!

Đường Đường nhàn nhã ngồi trên ghế nhìn bộ dạng tức giận của Đường Hân, nhàn nhạt nói, “Trở về đọc nhiều sách vào, xem xem con dấu của tòa án có thể làm giả hay không.”

Đường Hân cái gì cũng không tin, nước mắt rơi xuống, chạy ra khỏi phòng học gọi điện thoại cho mẹ Đường.

Sau khi Đường Hân rời khỏi đây, các bạn học liền tụ lại, mồm năm miệng mười hỏi Đường Đường sao lại không nói sớm, nói Đường Hân diễn kịch cũng thật giỏi, trước đây hoàn toàn không thể nhìn ra cô ta là loại người này. Điểm chú ý của Đổng Ngọc tương đối kỳ quái, chen qua ngồi bên cạnh Đường Đường, “Đột nhiên tớ nhớ tới một chuyện. Đường Đường à, hiện giờ cậu ký hợp đồng với Thánh Ngu, vậy không phải là cùng một công ty với Bách Thần sao?”

Đường Đường:…….

Chẳng những là cùng một công ty mà còn cùng một người đại diện.

Không chừng hiện tại Bách Thần đã sắp tức chết rồi.

Bách Thần xác thật đã tức chết rồi, ngoại trừ nổi giận còn có kiếp sợ nhiều hơn.

“Đường Đường ký hợp đồng với công ty chúng ta?”, Bách Thần cảm thấy thế giới sụp đổ, “Còn cùng một người đại diện với em???”

Đái Na liên lục gật đầu ba cái, “Cùng một công ty, cùng người đại diện, không hỏi lại nữa.”

Bách Thần như thế nào cũng nghĩ không ra, trong cảm nhận của anh Minh Thiếu Diễm anh minh thần võ, trước nay đều ổn trọng nghiêm khắc, luôn chướng mắt với những bình hoa chỉ có khuôn mặt, thế mà bây giờ lại ký với Đường Đường.

“Minh đổng điên rồi sao?”, Bách Thần cảm thấy hình tượng của Minh Thiếu Diễm trong lòng đã sụp đổ. Ngài ấy lại thật sự ký với Đường Đường, ngài ấy lại thật sự đụng vào quy tắc ngầm, đây không phải là Minh đổng mà anh quen thuộc!

Đái Na lập tức gõ một cái lên đầu Bách Thần, “Em mau ngậm miệng đi, về sau tuyệt đối không được nói xấu Đường Đường.”

“Em nói đó”, Bách Thần ngẩng cao đầu, “Em không tin Minh đổng có thể vì Đường Đường mà bỏ em.”

“Em đừng không tin, thật sự có khả năng đó”, Đái Na nhìn vẻ mặt muốn điên mất của Bách Thần, cuối cùng chậm rì rì mở miệng, “Biết Đường Đường có thân phận gì không?”

Có thể có thân phận gì, còn không phải là minh tinh nhỏ được bao dưỡng? Bách Thần khịt mũi coi thường.

“Đường Đường là cháu gái Minh đổng.”

“Ruột.”

Bách Thần có nghĩ thế nào cũng không ngờ Đường Đường chỉ lắc mình một cái đã trở thành cháu gái ruột của ông chủ.

Là anh đã trách oan Minh đổng rồi. Minh đổng vẫn là ông chủ tốt không bị sắc đẹp dụ dỗ, nhưng kết quả thế này, anh thật sự không thể cao hứng nổi!

Hiện tại Đường Đường đã ký hợp đồng với Thánh Ngu rồi, càng đáng sợ hơn là Đường Đường và anh có cùng người đại diện, đây chẳng phải là vì đuổi theo anh mà đến sao? Trước kia anh còn có thể trốn đi, dù Đường Đường có bám chặt anh vẫn có thể tỏ thái độ với cô, nhưng hiện tại phải làm sao bây giờ?

Không chừng anh mới tỏ thái độ không tốt với Đường Đường một chút, sau lưng cô ta liền mách với Minh đổng.

Càng nghĩ Bách Thần càng tuyệt vọng, càng nghĩ càng phiền. Anh thấy Minh Thiếu Diễm đưa Đường Đường cho Đái Na quản lý, rõ ràng là tạo cơ hội để Đường Đường dễ dàng tiếp cận anh.

Sau này phải làm đây, cuộc sống này sao lại khó khăn như vậy?

Bách Thần nằm im trên sô pha, không dám đăng Weibo mà chỉ đăng trên nhóm bạn bè, cũng không dám đăng quá trắng trợn táo bạo, sợ Minh Thiếu Diễm biết lại không tốt. Bách Thần sống không còn gì luyến tiếc, rối rắm một hồi liền đăng một bức ảnh.

Đó là một ảnh chụp tự sướng, thoạt nhìn rất thảm thương, Bách Thần lại thêm mấy chữ trông hợp với bức ảnh:

[ Tôi, Bách Thần, một người đàn ông cực kỳ thê thảm. ]

Đăng xong mới nhớ ra chưa chặn Đường Đường. Nhỡ Đường Đường thấy lại hỏi anh có chuyện gì thì phải làm sao! Nếu cô ta tìm anh khóc thì làm sao! Hiện tại anh có nên làm lơ, không quan tâm đến cô ta như trước đây không?

Bách Thần cầm điện thoại, đang nghĩ ngợi xem có nên xóa hay không thì thấy trong đống like lại có like của Nhan Nghiên!

Nhan Nghiên chẳng những like cho anh mà còn có bình luận nữa!

Có Nhan Nghiên bình luận sao Bách Thần nỡ xóa đi, thầm nghĩ Đường Đường thấy thì kệ, Nhan Nghiên vẫn quan trọng hơn.

Bách Thần trả lời bình luận của Nhan Nghiên, hai người anh một câu tôi một câu nói bình luận một đống câu, cuối cùng chuyển thành trò chuyện riêng. Nhìn tin nhắn Nhan Nghiên gửi tới Bách Thần hưng phấn suýt chút nữa là nhảy tưng tưng.

Bách Thần không dám trước mặt Nhan Nghiên nói những chuyện không vui, sợ nói ra cô sẽ thấy chán. Đúng lúc Nhan Nghiên hỏi anh đang làm gì, Bách Thần vỗ đùi một cái, anh biết nên nói gì rồi.

Bách Thần trả lời,

[ Em đang xem phim 《 Ách Nữ 》của chị nè. ]

*Ách nữ có nghĩa là cô gái câm. Mình thấy để hán việt hay hơn nên mình xin phép để Ách Nữ nhé.

《 Ách Nữ 》 là tác phẩm giúp Nhan Nghiên giành được giải ảnh hậu Kim Mã khi mới mười chín tuổi. Trong nhiều cuộc phỏng vấn, Nhan Nghiên không dưới một lần nói rằng đó là bộ phim cô yêu thích nhất. Có thể thấy cô thích bộ phim này đến mức nào.

Mà Bách Thần cũng từ sau bộ phim này mà trở nên cực kỳ thích Nhan Nghiên. Mấy năm trôi qua tình cảm vẫn không hề giảm đi thậm chí là càng ngày càng thích.

Vốn tưởng đã nắm được cơ hội tốt để nói chuyện, không ngờ Nhan Nghiên bên kia trả lời rất chậm, qua một lúc lâu Nhan Nghiên mới đáp,

[ Em thật sự thích bộ phim sao? ]

[ Đương nhiên! ], Bách Thần lập tức trả lời.

[ Em đã xem nó mười ba lần rồi! ]

Bên kia lại im lặng.

Bách Thần chưa bao giờ cảm thấy lo lắng như vậy, ngó trái ngó phải xem có phải cũng không cảm thấy mình nói sai cái gì. Hay là Nhan Nghiên đang bận? Vì thế Bách Thần lại hỏi Nhan Nghiên, [ Gần đây chị có kế hoạch gì không? ]

Lần này trả lời thật nhanh,

[ Chị đang chuẩn bị tham gia một chương trình tạp kỹ. ]

Chương trình tạp kỹ? Nhan Nghiên lại đồng ý tham gia chương trình tạp kỹ! Bách Thần từ trên sô pha nhảy lên, tìm một vòng không tìm được Đái Na nên anh trực tiếp nhắn tin.

[ Chị Na, hay là chúng ta nhận một chương trình tạp kỹ đi. ]

Nhắn tin xong lại trò chuyện với Nhan Nghiên một buổi. Cuối cùng Bách Thần mỹ mãn buông điện thoại xuống. Lúc này anh mới nhớ hình như Đường Đường không tới tìm anh, thế là không nhịn được mở vòng bạn bè ra, kết quả phát hiện Đường Đường thậm chí còn không thèm like cho anh.

Bách Thần cảm thấy kinh ngạc, nhất thời cảm thấy kỳ quái vô cùng, nhưng sau đó lại cảm thấy, không quan tâm thì không quan tâm, tốt nhất là đừng có làm phiền anh, anh không muốn Nhan Nghiên hiểu lầm.

Lại nói đến Đường Đường đang ở trong trường, mấy hôm trước cô mới xoá WeChat của Bách Thần, có quỷ mới biết anh đăng cái gì.

Thủ đoạn của Đái Na, Đường Đường xem như đã lĩnh giáo được. Từ trong khó khăn lật ngược tình thế một cách ngoạn mục. Video kia tung ra được mấy ngày bây giờ trong mắt các bạn học đều xem cô như một cô gái đáng thương.

Sau tiết hai, khi tất cả mọi người xuống sân tập thể dục, có nam sinh đột nhiên chạy tới trước mặt Đường Đường, hô to một tiếng,

“Đường Đường, cậu chịu khổ rồi!”

Đường Đường giải thích “… Thật ra tớ rất tốt…”

Nam sinh nghiêng mặt thở dài, “Không, cậu không cần giải thích đâu. Bọn tớ đều biết mà.”

Nói xoay liền xoay người đi.

Đường Đường:……

Chỉ có thể nói hiệu suất làm việc của Đái Na quá cao.

Từ lúc Đường Hân ra ngoài gọi điện cho mẹ, cũng không thấy cô ta quay về. Buổi chiều sau khi tan học, Phong Thiên Dương và cậu bạn mét chín mấy đứng chờ ở cửa, thấy Đường Đường đi ra, Phong Thiên Dương liền nhảy xuống từ cửa sổ đi theo.

Từ lần đầu tiên thấy đồng hồ trên tay Đường Đường cậu đã cảm thấy sự mọi chuyện không như những gì mọi người biết, nhưng cậu thật sự không ngờ trước kia Đường Đường khó khăn như vậy.

Phong Thiên Dương nghĩ nguyên nhân trong đó.

Có lẽ là vì trước đây quen Đường Hân, trông cô ta ngoan ngoãn hiểu chuyện, ai có thể nghĩ sau lưng cô ta lại là người như vậy, ngay cả cậu cũng bị lừa!

Mất công trước đây cậu có hảo cảm với Đường Hân, thậm chí còn định phát triển thành tình cảm kia.

“Đường Đường à”, Phong Thiên Dương cảm thấy cái tên Đường Đường này thật tốt, cậu chiếm tiện nghi kêu cô là Đường Đường, cô cũng không nhận ra cậu đang gọi thân mật.

“Hử?”, Đường Đường ngẩng đầu. Phong Thiên Dương đối diện với ánh mắt của Đường Đường liền khẩn trương quên mất điều định nói, kết quả không chú ý đã bị cậu bạn mét chín cướp mất đề tài. Cuối cùng đến cổng trường, Phong Thiên Dương chỉ có thể đấm một mét chín một cái, rầu rĩ nói, “Ngày mai gặp.”

“Ngày mai không được”, Đường Đường cười nói, “Ngày mai tôi không đi học.”

“Không đi?” Phong Thiên Dương nhảy lên, “Vì sao?”

“Tôi mời gia sư đến nhà, phải học thêm”, Đường Đường nói xong đứng bên đường đợi xe, chào tạm biệt muốn đi. Phong Thiên Dương đột nhiên gọi cô một tiếng, vẻ mặt rối rắm hỏi, “Người mỗi ngày đón cô là ai?”

“Là người nhà tôi.”

Người nhà sao?

Phong Thiên Dương nhìn chiếc xe Bentley nghênh ngang rời đi, đem chữ người nhà lặp lại lần nữa.

Khi thân thế của Đường Đường lộ ra, người tội nghiệp cô có thêm cả tá người, nhưng người nói xấu cô cũng càng nhiều.

Phong Thiên Dương không nghe dưới một hai lần có người thắc mắc rốt cuộc chỗ dựa hiện tại của Đường Đường là ai. Học sinh có gia thế tốt trong trường quá nhiều, ai cũng nhìn ra Đường Đường thường xuyên mang giày đeo cặp hàng hiệu, mỗi ngày đều có siêu xe đưa đón cô.

Mọi người thấy vậy liền khó tránh khỏi tò mò, huống chi vẻ ngoài của Đường Đường quá xinh đẹp.

Nhưng Phong Thiên Dương không tin, bởi vì Đường Đường không có vẻ kiêng kị chuyện đó, cô thoải mái ra vào trường học, cũng chưa bao giờ ý giấu diếm…

Thiên kim thất lạc bên ngoài, xác suất xảy ra chuyện này là quá nhỏ, Phong Thiên Dương chưa bao giờ nghĩ đến nguyên nhân này. Bây giờ đột nhiên nghe hai chữ “người nhà” từ miệng Đường Đường, trong lòng cậu liền cảm thấy sợ hãi.

Có khi nào Đường Đường tìm bạn trai có tiền có thế không?

Hôm nay hơi kẹt xe nên khi Đường Đường đến nhà thì Minh Thiếu Diễm đã về rồi. Hắn vừa mới thay quần áo, lúc này đang ngồi trên sô pha nói chuyện với dì Trình, nghe được tiếng bước chân liền quay sang nhìn Đường Đường.

Không hiểu sao, Đường Đường cảm thấy ánh mắt Minh Thiếu Diễm hôm nay có chút kỳ lạ, chưa kịp nghĩ nhiều, dì Trình đã lau mắt vọt đến, nhìn cô từ trên xuống dưới một lần,

“Đứa trẻ đáng thương của ta, tại sao không nhận về sớm một chút chứ?” Dì Trình khóc đỏ cả mắt, vừa khóc vừa mắng mẹ nuôi, “Đồ đàn bà độc ác, cô ta còn có chút lương tâm hay không? Bình thường cô ta đều không cho cháu ăn cơm hả? Cháu nhìn xem cháu gầy này…”

“Dì Trình, cháu đói bụng”, Đường Đường làm nũng nói, dì Trình lập tức lau nước mắt, “Có cơm ngay, dì làm toàn những món cháu thích ăn.”

Nói xong liền vọt vào phòng bếp, Đường Đường thở phào nhẹ nhõm, theo bản năng nhìn Minh Thiếu Diễm. Minh Thiếu Diễm nhìn cô, đột nhiên nói, “Bối phận sai rồi.”

Đường Đường nhất thời nghe không hiểu, “Sai bối phần gì?”

“Chú gọi là dì Trình, cháu cũng gọi dì Trình, chẳng lẽ không phải sai?”

Đường Đường:……

Cô vẫn luôn gọi như vậy, sao tự nhiên giờ lại làm khó dễ cô.

“Mọi người đều gọi như vậy”, Đường Đường đi tới ngồi cạnh Minh Thiếu Diễm, vô cùng nghiêm túc định giải thích, kết quả vừa ngẩng đầu liền thấy khoé môi Minh Thiếu Diễm giật giật.

Tuy rằng rất mau gần như không thấy được, nhưng Đường Đường vẫn nhìn kịp!

Minh Thiếu Diễm đang cười!

Trời ạ, Đường Đường đầu tiên là kinh ngạc, không ngờ Minh Thiếu Diễm cũng biết cười, nhưng sau đó mới nhận ra, Minh Thiếu Diễm mới nói đùa.

Vấn đề này không có gì vui để đùa đâu! Nội tâm Đường Đường điên cuồng mắn. Nếu không phải chính mắt cô nhìn thấy, cô thật sự tưởng Minh Thiếu Diễm đang dạy dỗ cô!

Đường Đường thật muốn chỉ vào Minh Thiếu Diễm lên án hắn hù người khác, nhưng cuối cùng cô không có can đảm, chỉ dám thở dài, “Chú nhỏ, cháu đi lên thay quần áo trước.”

“Đi đi, tâm tình Minh Thiếu Diễm khó có lúc vui vẻ, “Thay đồ xong xuống ăn cơm.”

“… Dạ.” Đường Đường lên lầu, đi đến chỗ ngoặt ở tầng hai thì dừng lại, quay xuống nhìn thoáng qua bên dưới, đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười.

Ấu trĩ.

Sau khi thay quần áo xuống lầu, trong phòng bếp đã dọn cơm xong, dì Trình vui vẻ kéo cô ngồi xuống ăn cơm.

Minh Thiếu Diễm không thích nói chuyện trên bàn ăn cơm, cho nên Đường Đường cũng chạm vào tối kị của hắn, nhất thời xung quanh chỉ nghe tiếng âm thanh bát đũa va vào nhau.

Trước đây khi đóng phim, cô đã luyện thành thói quen ăn cơm thật nhanh, thỉnh thoảng còn quên ăn thức ăn, chỉ ăn cơm. Minh Thiếu Diễm vừa nhấc mắt đã thấy Đường Đường nhanh chóng ăn hết nửa bát cơm.

Gần nhất cùng nhau ăn cơm, Minh Thiếu Diễm đã chú ý tới tật xấu này của Đường Đường, vì thế liền gắp một miếng sườn vào bát cô.

Đường Đường ngẩng đầu, Minh Thiếu Diễm lãnh đạm nói, “Ăn nhiều đồ ăn vào.”

“Vâng”, Đường Đường gật đầu, thầm nghĩ tâm tình Minh Thiếu Diễm hôm nay thật tốt, chẳng những nói đùa mà còn gắp đồ ăn cho cô!

Có điều tay nghề dì Trình thật sự rất tốt, Đường Đường không khỏi thả chậm tốc độ ăn cơm. Vừa gặm xong miếng xương sườn, trong bát lại có một con tôm.

“… Cảm ơn chú nhỏ.”

Minh Thiếu Diễm ừ một tiếng, chờ Đường Đường ăn xong lại gắp rau xanh.

Minh Thiếu Diễm lại còn giải thích một câu, “Chay mặn phối hợp.”

Ăn xong một bát cơm, Đường Đường cảm thấy như chính mình đã ăn gấp hai lần mọi ngày. Mắt thấy Minh Thiếu Diễm vẫn định gắp đồ ăn cho mình, cô vội vàng lắc đầu, “Chú nhỏ cháu ăn no rồi!”

Vẻ mặt dì Trình đau lòng, “Mới ăn có một miếng đã no rồi?”

“Ăn nữa sẽ béo mất.”

“Có 45 kg, béo cái gì mà béo”, Minh Thiếu Diễm nhìn cô một cái, “Nếu ăn không nổi nữa thì uống canh đi.”

Dì Trình nhanh chóng đem chén canh đặt trước mặt Đường Đường.

Đường Đường: “… Chú nhỏ, cháu là nghệ sĩ mà…”

Còn có, làm sao chú biết cháu nặng bao nhiêu?

Minh Thiếu Diễm thở dài, “Chút nữa đi tập thể dục với chú.”

Kệ đi, Đường Đường bưng chén canh lên uống. Thật ra vẫn có thể ăn tiếp, chỉ là trước kia cô đã tập thói quen không dám ăn quá no.

Mới ăn cơm xong không thể tập thể dục, đặc biệt là ăn no như vậy. Đường Đường trước tiên lên phòng đọc sách gần một tiếng, sau đó mới xuống tầng hai vào phòng tập thể dục.

Minh Thiếu Diễm đã tới trước một lúc. Hắn không mặc đẹp giống đàn ông khác, mà mặc mộ bộ đồ thể thao rộng thùng thình thoải mái, bộ dạng vẫn chỉnh tề như vậy, nếu không nói ra chắc không ai nhận ra hắn đi tập thể dục.

Không có quấy rầy Minh Thiếu Diễm, Đường Đường đi sang thiết bị bên trái phòng tập, chuẩn bị kéo duỗi.

Chú cháu hai người ai làm việc nấy, không ai quấy rầy ai. Minh Thiếu Diễm chạy bộ, vô thức lại nhìn sang Đường Đường.

Đường Đường mặc trang phục thoải mái, cũng không ngắn, nhưng lúc này ngay chỗ sườn eo, cô nâng cánh tay lên thì áo cũng bị kéo lên theo, lộ ra vòng eo thon xinh đẹp.

Thật ra cũng không có gì, nhưng đây là cháu gái, vì thế Minh Thiếu Diễm ra khỏi phòng tập.

Đường Đường đang gập người xuống thì nghe tiếng cửa bị đẩy ra, lúc đứng lên thấy Minh Thiếu Diễm đang ra ngoài. Không biết có chuyện gì nhỉ?

Đường Đường tưởng Minh Thiếu Điêm có việc nên không nghĩ nhiều, kết quả hai phút sau, Minh Thiếu Điêm trở lại. Đường Đường muối hỏi hắn ra ngoài làm gì thì Minh Thiếu Diễm đã gọi cô qua, sau đó đưa cho cô một bộ đồ thể thao.

“Mau đi thay quần áo đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK