Lưu Vân Đạo Cung.
Ngay khi hai người Phong Hoa, Duyệt Tâm đang run thành một đoàn trở về Thiên Cơ điện, hơn nửa đêm đều không ngủ được.
Thì giờ phút này, Tiêu Ngọc Luật vẫn sáng đèn thâu đêm.
Nói đến những ngày gần đây, dường như mỗi ngày Tiêu Ngọc Luật không ở quán nét quá sáu tiếng, dù sao hắn cũng không cần xếp hàng, nói đến là tới, nói đi là đi, hoàn toàn không cần lo lắng chuyện có chỗ hay không.
Tình huống như vậy, bắt đầu từ khi Đổng Thanh Ly đến quán net.
Mà hai ngày gần đây, Tiêu Ngọc Luật cũng không đến quán nét, bởi vì...
Chỉ thấy trong tay hắn cầm một viên ngọc giản tinh xảo, bên trên có khắc bốn chữ triện: Di hình dịch túc!
- Ha ha! Quả thật là pháp thuật của Lưu Vân Đạo Cung chúng ta biến hóa ngàn vạn, cao thâm mạt trắc!
Hắn đứng trước gương đồng, hai tay bấm niệm pháp quyết, trong miệng lẩm bẩm:
- Bản công tử không tin bây giờ còn có thể để ngươi nhìn thấu!
Vì giờ khắc này, Tiêu Ngọc Luật đã phải ngày đêm khổ luyện, hao phí vố số thời gian, vô số tinh lực, mà bây giờ, cuối cùng cũng sắp có chút thành tựu!
Di hình dịch túc, chính là pháp thuật cao giai của Lưu Vân Đạo Cung, dùng để thay hình đổi dạng, thậm chí ngay cả khí tức bản thân cũng có thể che giấu!
Một bên đánh ra pháp quyết, mắt Tiêu Ngọc Luật bắn ra tinh quang:
- Lần này, bản thiếu nhất định phải xem tập năm, tập sáu Tru Tiên! Sau đó đem mì tôm, Cocacola tất cả đều ăn một lần!
Nghĩ tới mùi thơm nồng đậm phiêu lãng bốn phía trong quán nét kia:
- Ực...
Một âm thanh kỳ dị từ trong bụng truyền đến, mặc dù hôm nay còn chưa ăn cơm, nhưng nghĩ tới sắp có thể ăn loại mì tôm mỹ vị kia, Tiêu Ngọc Luật liền hưng phấn!
Rất nhanh, dưới tác dụng của pháp thuật, tất cả người hắn đều cải biến! Không chỉ như vậy, khí chất của Tiêu đại công tử cũng hoàn toàn cải biến, phảng phất như lúc này đã biến thành một người khác!
--------------
Sáng sớm ngày hôm sau, Thiên Cơ điện.
- Đồ nhi Phong Hoa (Duyệt Tâm) thỉnh an sư phụ...
Chỉ thấy mặt mũi hai người tiều tụy, rõ ràng là đêm qua ngủ không ngon.
Mặc dù nói tu sĩ có cảnh giới như các nàng cũng không cần phải ngủ quá nhiều, nhưng cả đêm cứ nghi thần nghi quỷ, sợ thứ gì đó chui ra, vì thế mới có dáng vẻ như hiện tại.
Cho nên sau khi vấn an xong, hai người đi ra Thiên Cơ điện:
- Duyệt Tâm sư muội... Hay là chúng ta trở về ngủ bù đi...
Đi về phía nơi ở của đệ tử, Phong Hoa lên tiếng nói.
- Hôm nay không đi cùng sư phụ đến Cửu Hoa thành sao...?
Duyệt Tâm nghĩ nghĩ:
- Cũng đúng, dù sao bây giờ cửa hàng của Phương lão bản cũng không cần phải xếp hàng... Vậy tối nay đi.
Lúc này, vừa lúc thấy Tiêu Ngọc Luật đi đến trước điện.
Tiêu Ngọc Luật lập tức ngắm hai người một chút:
- Bây giờ không đi Cửu Hoa thành...?
Ánh mắt Tiêu Ngọc Luật lập tức quay vòng, liên hệ với một vài điều phát hiện ra trong tiệm Phương Khải, từ trước đến giờ tiệm này đối với nữ tử vẫn là tương đối tốt...
- So sánh thì khẳng định là với nữ khách hàng quen càng không có phòng bị!
Tiêu Ngọc Luật vỗ đùi, đang lo không biết ngụy trang thành ai đây! Đây đúng là ngủ gật có người đưa gối!
Một đoạn thời gian qua đi...
Đại tông môn giống Lưu Vân Đạo Cung, tự nhiên là có pháp chu chuyên hướng về các thành lớn, lúc này, trên bình đài to lớn, một chiếc pháp chu sắp lên đường:
Chỉ thấy một nữ tử mặc trang phục đệ tử cao giai của Lưu Vân Đạo Cung đi ra từ chỗ hẻo lánh, thản nhiên đi tới bên này.
- Phong Hoa sư tỷ?
Mấy tên thủ vệ Lưu Vân Đạo Cung ở đây hơi nghi hoặc:
- Không phải mỗi ngày nàng đều đi theo sauTố trưởng lão sao, làm sao hôm nay lại một mình...?
- Một mình đi Cửu Hoa sao?
Nhìn thấy người đã đến đây, mấy tên đệ tử cũng không dám lỗ mãng, liền vội vàng hành lễ.
Người nào đó nhếch miệng cười đắc ý:
- Quả nhiên không ai có thể nhận ra!
- Mà bộ trang phục nữ đệ tử mới lấy được này cũng coi như vừa người... Hử, không tệ!
------------------
Qua một đoạn thời gian ngắn sau đó.
Hai người Phong Hoa, Duyệt Tâm vẫn có chút buồn ngủ.
Chẳng qua lúc này, trạng thái tinh thần của các nàng cũng khá hơn không ít, hai người một bên đi về phía pháp chu, một bên nghị luận:
- Phong Hoa sư tỷ, ngươi cảm thấy thế nào?
- Cảm giác tốt hơn nhiều!
Phong Hoa mở miệng nói:
- Mà cũng không biết làm sao, hiện tại ta cảm thấy không có sợ như vậy...
- Ta cũng thế.
Duyệt Tâm cau mày, cảm thấy rất ngờ vực:
- Rõ ràng trước đó còn cảm giác sợ vô cùng... Nhưng qua một trận sợ này, về sau ta cũng cảm thấy không có như vậy sợ...
Phong Hoa che miệng, một trận kinh ngạc:
- Bẩn thân trò chơi này là ma luyện tâm cảnh, mà hôm qua chúng ta cũng qua một đoạn ngắn cốt truyện...
Hai người mừng rỡ đồng thanh nói:
- Chẳng lẽ là tâm cảnh của chúng ta có tăng trưởng?!
- Nhưng ta hôm qua cũng không có giết quái nha...
Phong Hoa nói:
- Chỉ ở trong trò chơi chạy loạn một trận!
- Nhưng sư phụ giết quái cũng không có thăng cấp nha...
Hai người nhìn nhau, giống như là lại phát hiện đại lục mới, kêu lên:
- Chẳng lẽ cái trò chơi này không nhất định phải giết quái!?
- Đúng đúng đúng! Ngươi xem dường như toàn bộ hành trình của lão bản cũng không giết quái!
Hai người một bên líu ríu nghị luận, một bên hướng pháp chu đi đến.
- Phong...
Mấy tên đệ tử thủ vệ hành lễ xong, nhìn hai người Phong Hoa, Duyệt Tâm đi đến pháp chu, trong nháy mắt liền đờ đẫn:
- Làm sao bóng lưng người kia giống Phong Hoa sư tỷ vậy?!
- Không phải trước đó nàng đã xuất phát đi Cửu Hoa sao...?
- Sẽ không nhìn lầm chứ...
Hai người nhìn nhau:
- Đệ tử cưỡi pháp chu của bản Đạo cung, không phải đều được Dương chấp sự nghiệm minh thân phận sao... Hắn cũng không nhìn ra vấn đề, khẳng định là chúng ta nhìn lầm...
Dương chấp sự: Bản chấp sự vừa mới kiểm tra Tiêu công tử cùng Phong Hoa, Duyệt Tâm, không có vấn đề!
-----------------
Hôm nay Phương Khải mở cửa... Thực sự hơi trễ.
8:30.
Chẳng qua cũng may sau khi trải qua cải tạo, người chơi đều biết không cần xếp hàng, cho nên cũng không cần lòng như lửa đốt, sáng sớm đã phải chạy đến tiệm.
Tinh thần uể oải ra mở cửa, nhìn hai, ba người quen mắt, trong đó còn nhìn thấy một người hôm qua bị dọa thành một đoàn, Phong Hoa.
- Sao hôm nay đến sớm vậy?
Phương Khải thuận miệng lên tiếng chào hỏi:
- Sư phụ ngươi đâu? Hôm nay không cùng một chỗ sao?
- Ha ha ha!
Người nào đó cuồng tiếu trong lòng, phải biết lần ngụy trang trước ngay lập tức bị Phương Khải gọi ra tên thật, thất bại ngay tại chỗ, sau đó còn bị ném ra ngoài, mặt mũi đều ném đến nhà bà ngoại!
Không nghĩ tới lần này, đứng trước mặt Phương Khải mà hắn cũng chưa nhận ra được!
- Quả thật là pháp thuật của Lưu Vân Đạo Cung ta biến ảo khó lường! Không uổng công ta đau khổ luyện tập nhiều ngày như vậy!
Phương Khải dụi dụi mắt, nụ cười của Phong Hoa trước mắt này dường như có chút lạnh, cảm giác của ta bị sai sao?
- Lão bản! Cho ta kích hoạt Tru Tiên tập năm, sáu!
Xem tập 4 đang đến đoạn đặc sắc, không nghĩ tới lại bị cắt, trong lòng hắn thật hận!
- Bản công tử không tin hôm nay còn có ai có thể ngăn cản ta xem phim truyền hình!
- A? Ngươi còn chưa xem tập năm, tập sáu sao?
Phương Khải nhận tiền, liếc mắt nhìn đầy nghi ngờ, bỗng nhiên trừng mắt nhìn, ngẩn ngơ:
- Người đâu?
- Được rồi, Tiểu Nguyệt, lấy tiền!
Khương Tiểu Nguyệt đuổi theo đến, nhìn thấy thân ảnh vội vàng chui vào khu lên máy:
- Đây không phải là Phong Hoa tỷ tỷ sao? Sao hôm nay lại tới một mình.
Phương Khải:
- Ta làm sao biết.
- Ha ha ha!
Tiêu Ngọc Luật đặt mông ngồi trên ghế máy tính, nghiêng người, song kích vào rạp chiếu phim siêu cấp, chân bắt chéo, vô cùng đắc ý:
- Ngay cả lão bản như ngươi cũng nhìn không ra, lần này, bản công tử ngược lại muốn xem xem, ai còn có thể ngăn cản ta!
Màn hình máy vi tính: Ngươi ở trong sổ đen của bản điếm, mời đến quầy hàng rút tài khoản xuống máy.
- A ——!?
Trong nháy mắt, hắn như một con chuột chũi tan nát cõi lòng.