Bác Khuynh Thế đẩy tay ông Lý ra năm mấy tay cô. Trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người
Bác Khuynh Thế đã có chủ!! Chuyện không thể tin được.
Phi Mễ định rút tay lại nhưng bị anh nắm chặt, coi trừng mắt nhìn anh nói:" Buông tôi ra...ai là người phụ nữ của anh. Tôi còn không biết bản thân mình nhặt được vị kim chủ tốt như thế này đấy!"
Bác Khuynh Thế cười mĩm, ghé sát vào tay cô thì thầm:" Giờ em biết cũng đâu muộn. Em càng làm càng đừng trách tôi không nương tay với em"
Cô bật cười trong lòng thầm nghĩ chuyện nực cười gì thế này bổn nương cần ngươi nương tay sao? Một mình tôi chấp hết nhá.
" Tôi một mực thích làm càng đấy thì sao nào, Phi Mễ tôi chả sợ một ai nhá, kể cả..." Chưa nói xong một nụ hôn đã đặt lên môi cô
Bác Khuynh Thế vậy mà dám hôn cô!
Phi Mễ trừng lớn mắt. Nima phía sau thấy vậy sợ hết vía chạy lại đánh người cứu công chưa nhưng bị Kì Hiên ngăn lại. Cái cm nhà các người thông đồng cướp nụ hôn đầu đời của công chúa a. Tức chết ta rồi.
Cả đại sảnh như ngộp thở chưa ai có thể tin vào mắt. Bác Khuynh Thế như có lời nguyền từ trước đến giờ đều ghét bỏ phụ nữ, vậy mà hôm nay chơi lớn hôn cả môi con gái nhà người ta rồi.
Bác Khuynh Thế mơn trớn đưa lưỡi vào bên trong càn quét tất cả hương thơm trong khoang miệng cô. Anh như bị nghiện! Phải chính là đã bị nghiện không muốn lui ra.
Phi Mễ cong nắm đấm dùng lực định đấm vào bụng anh nhưng anh nhanh tay lẹ mắt cản kịp:" Em còn làm càng, tôi có thể đưa em đi ngay bây giờ và không chỉ dùng lại ở cái hôn như thế này" Anh buông môi cô ra thì thâm vào tai. Bây giờ anh hoàn toàn ôm cô phía mình, bàn tay lượt trên tấm lưng trần của cô.
Từ lúc nhìn thấy cô mắt anh đã tối lại. Không hiểu nổi tại sao cô có thể mặc được trang phục hở như thế này gần như chỉ che được phía trước , phía sau lộ rõ tấm lưng trần trắng như ngọc của cô. Anh muốn móc mắt của những kẻ khác muốn nhìn cô.
Phi Mễ tức muốn nhòi máu cơ tim! Chiếm tiện của cô giờ còn uy hiếp cô! Bác Khuynh Thế anh có còn nhân tính hay không vậy!!
" Anh dám uy hiếp tôi?"
" Em có thể thử..." Anh rất tự nhiên mà vuốt tóc cô như thể mái tóc này là của anh và anh có quyền làm điều đó.
Cô chưa đối đầu với anh lần nào nên cô không thể nắm rõ bước cờ anh đi như thế nào. Nhưng cô biết rõ không nghe theo hắn cô sẽ bị ăn mất tiu huhu. Được coi như bổn gia nhường ngươi.
Thấy cô ngoan ngoãn tựa đầu vào ngực mình. Bác Khuynh Thế cười thâm cuối cùng cũng biết nghe lời rồi.
...
Những người xung quanh nhìn như thể hai người yêu đang nói chuyện với. Nét mặt hâm mộ cùng ghen tị lộ rõ hết cả .
Ông Lý gượng cười nói:" Hóa ra cháu là hoa đã có chậu nâng, thật đáng tiếc con trai ta đến sau." Ông Lý lộ rõ tiếc nuối trên mặt. Lý Triệu Hi từ nảy đến giờ vẫn chưa thu lại nét mặt kinh ngạc Bác Khuynh Thế và Phi Mễ là một cặp!!! Đùa cậu sao đi theo Phi Mễ cũng ngần mấy năm nào nghe cô nhắc đến chuyện này. Quái gỡ thật.
" Ông Lý cũng đã trễ, tôi phải đưa người phụ nữ tôi về. Mọi người vui vẻ" Nói rồi anh bất ngờ ôm ngang cô trước đám đông đi về phía cửa. Mọi người ở đây dường như chưa tỉnh mộng dù hai người đã đi được một lúc.