Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô ta không thể tin được. Mắt trừng lớn, miệng mở to hết cỡ. Phí Mễ không phải người, sao có thể tàn nhẫn với cô ta như vậy. Què tay rồi lấy gì cô đi kiếm cơm. Tiền chữa trị cũng đắt đỏ.

" Cô, cô,... Phi Mễ cô không phải là người. Cô có học võ!" Cô ta xụi lơ xuống đất, khớp tay như đã gãy hoàn toàn nó cứ lắc qua lắc lại khi cô ta động đậy.

Phi Mễ chưa dùng đến một phẫn công lực nào luôn đấy, hiểu không?

" Tôi nói cho cô nhớ, nói bậy thì nói cho bé vào ở đó mà rêu to. Dạy bậy con nít có ngày tôi cắt cái lưỡi của cô nghe hiểu chưa. " Phi Mễ ngồi xuống lấy tay bóp mạnh chiếc cằm của cô ta, nói. Nhưng ai ngờ cằm sửa, má ơi cô chỉ mới đụng vào thôi mà nó đã méo qua một bên rồi, cô ta thẩm mỹ ở đâu mà lỗi thế này.

" Dạ dạ xin cô tha mạng, xin cô tha mạng" Cô ta dùng một tay còn lại, quỳ lại gian xin cô.

" Biến đi" Phi Mễ ghét bỏ nói:" Nhóc con về với mẹ nhóc đi, quà mai chị mang đến cho nha"

Cô ta mừng rỡ đứng dậy đi đến chỗ con trai định dắt nó về nhà. Để cô ta còn đi chỉnh hình khớp xương tay nữa chứ.Nhưng nhóc con thấy cô ta đi đến gương mặt sợ hãi, lùi về sao:" Bà là ai vậy, đừng đến gần tôi"

" Mẹ là mẹ của con đây mà. Con sao vậy? Về nhà nào đừng bướng"

" Bà không phải mẹ tôi, mẹ tôi không xấu xí như bà. Cút, cút đi" Thằng bé chạy thẳng ra bên ngoài cô ta thấy thế hoảng hốt chạy theo sao.

Âyda không phải lỗi tại cô. Tất cả đều là tại cô ta hết a

……

Phi Mễ lấy chìa khóa vào nhà, ngã nhoài lên sofa nằm. Mệt chết đi được.

" Phi Mễ người về rồi a người giúp việc có làm chút đồ ăn người mau vào ăn đi" Nima từ trên lầu đi xuống.

" Thôi không ăn đâu. Ta bận ngủ rồi, lát ta ăn ngươi ăn đi" Phi Mễ lười mở mắt, nói

" Thế....Người không dự định kiểm tra đồ sao?" Nima di lại gần Phi Mễ cuối đầu nhìn xuống.

Đúng rồi! còn quà của cô nữa. Thôi vậy đi xem trước đã vậy:" Đi, đi xem đồ. Người đặt chúng ở đâu đấy"

" Em đặt ở góc dưới cầu thang. Người ăn đã rồi hả đi" Nima nói

" Thôi không có hứng ăn" Phi Mễ chạy như bay đến cầu thang.

Oa toàn là đồ cổ a, :" Đồ đồ mắc đâu, giày đâu, boot đâu?" Cô xoay lại hỏi Nima

" Cái đó em đã đặt tất cả vào phòng của người rồi đấy ạ" Nima chỉ chỉ lên tầng phòng của cô

Phi Mễ hài lòng gật đầu.

" Lát nữa chị vào thư vào phòng em có chuyện muốn nói về chuyến đi công tác này" Nima nói nhỏ vào tai cô

" Ừm..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK