Gần khuya Nima vào văn phòng của Phi Mễ.
'' Phi Mễ, việc người giao cho em đi công tác lần này em đã hoàn thành" Nima giao thành quả để trước mặt cô:" Thật không ngờ người lại lợi hại như vậy, đoán chắc kẻ đó sẽ kí hợp đồng với chúng ta mà không kí với kẻ khác được"
" Việc còn chưa xong đâu, kí được hợp đồng lần này. Chắc chắn rằng bên kẻ bị chúng ta tranh giành ác hẳn đã biết. Ngươi nên cẩn thận, theo ta điều tra bên công ty kẻ đó kẻ tám lạng người nữa cân với chúng ta" Phi Mễ nghiêm túc nhìn Nima.
" Vâng ạ. Nhưng mà công ty bên đó người mạnh nhue thế mà còn sợ bên kia sao?"
" Nima, ta từng nói đối với bất kì kẻ nào dù mạnh hay yếu chúng ta cũng phải cẩn thận hết mức. Chưa chắc gì bên kia không có đồ chơi với chúng ta, tốt nhất ngươi nên cẩn thận." Cô lật tệp tài liều đọc kĩ càng qua một lượt nhưng vẫn không quên nhắc nhở Nima đừng quá khinh địch.
Nima ngẫm nghĩ rồi gật đầu.
" Công ty đấy tên gì vậy ạ. Để em thu thập tài liệu cho người" Nima nói
" Bác Sinh, công ty đấy ta điều tra cũng không tệ đâu. Lực ngang trướng với bên ta đấy thế nên ta mới bảo ngươi phải cẩn thận." Cô ngước mắt lên nhìn Nima chậm trải nói:" Tài liệu ngươi tìm cũng được không tìm cũng được dù gì ta cũng biết rồi. Ta nghĩ ngươi nên tìm, tìm xem kẻ đứng sau lưng là người nào. Chủ tịch bên đó giấu rất kín đấy"
" Vâng ạ"
…………
Trong thư phòng đèn không mở chỉ có chiếc máy tính là sáng đèn. Không gian tối om như màu mực không rõ có ai trong phòng hay không.
Đây là thói quen của Bác Khuynh Thế lúc nào cũng ở trong bóng tối. Trước màn hình máy tính là tất cả các tài liệu về tập đoàn đã giành mấy hợp đồng bạc tỷ của anh. Để tên nhưng có ảnh, giấu kĩ thật.
Cô muốn chơi tôi từ từ chơi với cô.
Rings rings....
" Nói.'' Giọng lạnh lùng của Bác Khuynh Thế rơi vào đêm khiến ai cũng ớn lạnh.
" Ấy ấy làm gì căng vậy. Người mà cậu nhờ tôi tìm có chút manh mối rồi nè. Muốn nghe không?" Đầu dây bên kia trêu đùa
Bàn tay cầm điện thoại của anh run lên. Có tin tức rồi!
" Nói nhanh lên đừng dài dòng" Giọng vẫn lạnh nhưng nhất cũng hòa hoãn đi mấy phần.
Ơ kìa! Sao anh lật mặt nhanh vậy. Lật còn nhanh hơn bánh phồng cái lề đường a
Đầu bên kia thở dài:" Phải chi cậu nói chuyện với tôi cũng dịu lại như thế thì tốt biết bao cho cái thân hao tâm tổn sức và nhăn sắc này của tôi rồi"
" Cậu muốn chết? Nói mau'' Tay bên còn lại đã bóp nát chiếc bút bi. Ôi giồi ôi phải biết biết của đại hoàng tử sử dụng chỉ có đỉnh của đỉnh mà anh còn bóp nát được thì thứ gì chịu nổi nữa anh ơi.
" Từ từ đừng nóng như thế chứ người anh em. Cậu coi có thù lao gì cho tôi. Ít nhất cũng phải có nhá. Cậu cũng phải biết không một thám tử nào tận lực với nghê như tôi, bỏ ra gần hai mươi năm trời tìm người không công cho cậu" Đầu bên kia nói một lèo không cho người khác chen vào
" Như nào tùy cậu"