'' Saniwan công chúa, Quốc Vương có lệnh mời công chúa qua gặp mặt ạ. '' Nô tỳ trước cửa phòng thấp thỏm nói
Xoảng!! Thôi xong, nô tỳ nọ run cầm cập
'' Hừ, Ta biết rồi . Người đi bẩm là ta qua ngay " Saniwan tay bốp chặt miệng ly kêu rắc rắc . Được, được lắm phụ hoàng dám chơi ta hầu .
" Nima!! " cô kêu to
Nima từ trong thư phòng lon ton chạy ra quỳ trước mặt cô: ". Có thần, thưa công chúa "
Saniwan phủi tà váy rồi đứng dậy : " Ngươi đi theo ta tới gặp mặt phụ vương. Nhớ kĩ ta đi đâu ngươi đi theo đó, nghe chưa?"
Nima ngớ ra. Ta luôn đi theo công chúa mà?? Nữa bước cũng không rời luôn cơ!!! Đầu nghĩ thế nhưng miệng vẫn đáp : " Vâng thưa công chúa"
………
" Hoàng đế Vaice, ngài định ép nó tới cùng hay sao đây?" Người phụ nữ lên tiếng
Đức vua thở dài, tay day day trán:" Nàng nói xem, con bé cũng đến tuổi cưới gả, ta cũng đã nhường nó mấy năm nay rồi. Nàng thấy đấy , con bé vẫn chứng nào tật nấy đâu còn xem lời nói của phụ thân nó ra gì nữa rồi" Đúng là chiều quá sinh hư đây mà
Bịch bịch_ RẦM!
" Âydo, tham kiến phụ thân và mẫu thân !" Saniwan hung hăng đạp phanh của phòng của đức vua. Gan ti bằng trời rồi.
Cô đung đưa tay đi lại ngồi gần đức vua Vaice miệng không ngừng chéc chéc. Đánh giá đức vua cả một lúc vẫn chưa lên tiếng , không khí ngưng tụ cả chín tầng mây không ai dám thở mạnh. Từ trước đến giờ không ai dám ăn tàn trước mặt vị vua của một nước như Saniwan.
Đúng mà! Cô là con gái cưng của vua mà, cưng như cưng trứng hứng như hứng nước bồ đề.
" Chéc chéc, con đoán xem phụ thân là đang nghe không hiểu ý con , hay là ... cố ý không nghe hiểu đây." Cô phất tay ngồi ngay thẳng lại, không tiếp tục đánh giá người cha kính yêu của cô nữa.
" Saniwan con gái, con cũng biết phụ thân con là muốn tốt cho con mà" Hoàng hậu lên tiếng . Cô nói:" Mẫu thân, người đừng nói giúp cho ông ấy nữa"
Cuối cùng người trong cuộc chính sự này cũng lên tiếng!
" Saniwan à, con gái cưng của ta, con không thấy ta đã nhượng bộ cho con rất nhiều năm nay rồi sau? Cũng đến lúc con nên nhường ta đi chứ" Ông nhìn đứa con gái của mình bao nhiêu năm nay có khi nào ông không nhường con bé hết lần này đến lần khác đâu chứ. Ông và vợ mình cũng nên đến lúc bế cháu của mình rồi chứ.
Mấy năm nay cô cứ long nhong bên ngoài . Tuy là công chúa của một nước nhưng tính tình con bé chả giống miếng nào là công chúa cả. Đánh quân cũng có nó, tỷ thí thương binh cũng có nó, ngay cả đấu binh để làm chủ tướng nó cũng đi tranh làm. Không hiểu ông nuôi sao được đứa con gái mạnh mẽ như thế này, đến nước ông không muốn mang thêm một đứa bé trai nào .
Lão già như ta cũng quá khổ tâm mà !.
" Khoang đã, ngài nhường con mấy năm nay? Ây da, người cũng là vua của một nước nói chuyện cũng công bằng chút đi a. Gần như mỗi tháng ngài đều mời công tước hay hoàng tử của nước nào đó đến đây chơi đùa , xong rồi xem mắt luôn con à. Người chả công bằng miếng nào! " Cô gần như tức điên, người nhường ta , nhường ta được miếng nào chưa?
". Ta , ta.... ây thì ....." Ông gần như cứng họng. Đưa tay lây lây khuỷu tay của vợ mình xin tương trợ. Nhưng bà cũng đành bó tay, đây rõ ràng là ông sai thì bắt bà tiếp trợ như nào đây. Vốn dĩ bà đâu nỡ ép cục vàng cục ngọc của bà đâu
" Con không xem mắt hay gả cưới cái gì gì đó nữa đâu. Tùy vào duyên đi, người đừng ép con nữa. Còn không thì người cưới mấy hắn ta nạp thiếp cho mẫu thân tùy ý nô đùa đi, con không cần" Cô khoanh tay ngửa lung ra sau ghế, mắt nhìn phụ thân.
Phụt ! Nạp thiếp cho đức vua! Mà lại nạp trai ui giời ôi .Mẫu hậu không nhịn được cười.
" Saniwan à, con cũng đã hai mươi ba tuổi, mẫu thân con lúc gả cho ta chỉ mới mười chín tuổi đấy, con xem con kìa " Ông gần như nài nỉ đứa cô công chúa này.
" Hay con đưa cho ngài điều kiện nhá. Cho con 5 năm , mỗi năm con sẽ tự mình thành lập công ty ở mỗi nước mà con đặt chân ở lại, được không?" Cô cười cười với người đàn ông trước mặt
" Con , con đùa với ta à, mỗi năm thành lập 1 công ty? con đang đùa bỡn với doanh nghiệp đấy à" Ông ngạc nhiên nhìn con gái mình.
" Nhìn con giống nói đùa lắm à" Saniwan đứng dậy cuối chào hai người rồi xoay người ra cửa: " Hai ngày sau con sẽ lên đường, phụ thân chỉ cần chuẩn bị máy bay và chút tiền cho con là được, không cần nhiều quá đâu, đủ ăn là được . À có Nima đi chung với con hai người cũng không cần lo đâu. Người biết bản lĩnh của Nima mà. Bye" Nói xong cô đi mất hút.
Phụ thân và Mẫu hậu ngây ngốc, hai người đồng thanh nói:" Saniwan, con bé lớn rồi, nó sắp bay khỏi chúng ta rồi bà/ông nó ơi"