Kim Lập cầm bó hoa tươi, quỳ một gối xuống đất.
Anh đưa một tay ra: “Bảo bối, em nguyện ý gả cho anh sao? Anh sẽ đối xử với em thật tốt.”
Trên đài, nữ sinh giả vờ Lôi Niểu Niểu kia mang mặt nạ, trên mặt nạ viết ba chữ Lôi Niểu Niểu.
Bên dưới đài, truyền đến từng trận cười.
Nữ sinh kia hai tay ôm ngực, dịu dàng nói: “Ghét ghê…. người ta cũng đã đeo chiếc nhẫn rồi, anh bị ngốc sao? Đi —- chúng ta đi đăng ký đi!”
“Được rồi — chúng ta đã nói xong, bây giờ anh đi mua ngay hai cây nến!” Kim Lập kéo bàn tay nhỏ bé của cô.
Nữ sinh kia hỏi: “Mua cây nến làm gì nha?”
Kim Lập lắc lắc cái đuôi, vô cùng mị hoặc nói: “Đêm – động – phòng – hoa – chúc nha!”
“Ha ha ha….” Người dưới đài đều cười điên rồi.
“…” Nháy mắt Lôi Niểu Niểu nổ tung! Cô giận đến đỉnh đầu bốc khói! Lôi Niểu Niểu giận muốn điên lên, cô trợn mắt đứng dậy, ba bước thành hai bước “Đặng đặng đặng” chạy lên đài, còn chưa chờ cô chạy tới, chỉ thấy Lý Thiên Mặc từ bên cạnh đi ra, anh một tay nắm lấy cổ áo Kim Lập: “Cậu có bệnh à?”
Kim Lập cứng cổ, trợn mắt nhìn anh lớn tiếng hét lên: “Anh có thể trị sao?”
Lý Thiên Mặc cắn răng: “Chúc mừng cậu, trả lời đúng rồi!” Lý Thiên Mặc giơ quả đấm lên đánh “Bành —-” vào mắt trái Kim Lập.
“Ngô…. mẹ nó…” Kim Lập đau đến che mắt hét to, anh không nghĩ tới Lý Thiên Mặc lại ra tay thật, dù sao đây cũng là đang ở trên dài nha!
Mặc dù anh rất đau, nhưng không chút nào sợ hãi, giơ quả đấm đánh lên mặt Lý Thiên Mặc. bỗng nhiên Lý Thiên Mặc bắt được tay anh vặn lại “Ca—-” Lý Thiên Mặc dùng sức, trực tiếp vặn tay Kim Lập ra đằng sau lưng.
Kim Lập nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt cũng xanh biếc!
“A —” Nữ sinh bên cạnh sợ đến hét chói tai, cô lấy mặt nạ trên mặt xuống hoảng sợ nhìn Kim Lập đau đến chảy mồ hôi, cô sợ đến mặt mũi trắng bệch, không tự chủ được lui về sau hai bước.
Lúc này, dưới đài nổ tung: “Xảy ra chuyện gì? Không phải diễn kịch ngắn sao? Sao lại đánh nhau?”
Kim Lập bị Lý Thiên Mặc đẩy ngã xuống đất, đau đến run lẩy bẩy, ánh mắt anh toát ra vô số ngôi sao…. mắt trái không nhìn thấy gì cả. Kim Lập che mắt kêu rên “Ách….a…ách….a….”! Khóe mắt bên trái của anh đều bị đánh tét! Máu lẫn nước mắt chảy lên tay anh.
Nữ sinh kia sợ đến mặt mũi trắng bệch, cô nâng tay lên chỉ Lý Thiên Mặc nghiêm nghị chất vấn: “Anh là ai nha? Sao lại chạy lên đài?”
Lý Thiên Mặc trợn mắt lạnh lùng nhìn cô: “Tôi là cha nó! Cuộc hôn nhân này lão tử không đồng ý! Hiểu chưa?”
Nữ sinh kia bối rồi, trong lòng tức giận: Đây là thêm kịch bản nha?
Lý Thiên Mặc vén tay áo lên, ali5 phải đánh người, lửa giận của anh còn chưa tan! Dám lấy Niểu Niểu nhà anh trêu đùa, nghĩ thật đẹp nha! Trước mặt nhiều người như vậy! Trận diễn hôm nay, trước mặt biết bao nhiêu học sinh và giáo viên của các trường nha!
Lý Thiên Mặc càng nghĩ càng giận, lửa giận đằng đằng nhảy lên, anh đưa tay lập tức kéo Kim Lập lên, đột nhiên Lôi Niểu Niểu xông lên ôm eo Lý Thiên Mặc.
“Đừng đánh, đừng tính toán với cậu ta.” Lôi Niểu Niểu ôm eo anh, Lý Thiên Mặc muốn động lại không nhúc nhích được.