Mục lục
Chí Tôn Chi Lộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảm nhận một kiếm vừa rồi Tiêu Vô Địch tròng mắt lóe lên sự bất định, cuối cùng hắn không nói gì thêm chỉ liếc xéo Hoàng Phủ Thiên một cái rồi quay đầu mang hai tên thuộc hạ rời đi.

Hoàng Phủ Thiên nhìn thấy cường địch rời đi hết, trong lòng nhẹ nhõm thở phào một cái. Sự tình lần này chắc chắn không thể tính lên người hắn rồi, có tính thì đi mà tìm Mộc Thiên Tuyết tính lên cô ta.

Đã thoát nạn rồi Hoàng Phủ Thiên cũng lười suy nghĩ thêm, hắn chạy đi tìm Trần Thập Nhất và đám bằng hữu của mình.

- Được rồi, sự tình rèn luyện ở ngoại môn lần này đã kết thúc, các ngươi hãy chuẩn bị tới giờ Thìn thì sẽ xuất phát về tông môn.

Triệu Phách bình ổn tâm tình, đáp từ trên hư không xuống, dùng nguyên khí căn dặn các đệ tử ngoại môn. Hắn còn truyền nguyên khí vào trong lời nói đánh thức các đệ tử đang thất thần vì trải qua một trận kinh hãi vừa rồi.

Nguyên khí truyền trong âm thanh không quá mạnh mẽ, vừa đủ để các đệ tử đó ý nghĩ quay lại trên thân thể.

- Hộc hộc.

Không ít đệ tử ngã khụy xuống vì cái áp lực căng thẳng vừa rồi, có điều để người khác cảm thán đó là giờ phút căng thừa nãy, không có đệ tử Kiếm Trảm tông nào quá sợ hại mà quỳ xuống xin tha trước Tiêu Vô Địch cả. Dù là chưa kịp phản ứng hay là tâm trí kiên định thì cũng gián tiếp tăng cường hình tượng của Kiếm Trảm tông rồi.

Khoảng một canh giờ sau các đệ tử Bắc Viện có thực lực cao đã quay về, mang theo một ít đệ tử khác.

Triệu Phách kiểm tra lại một lần số đệ tử, phối khớp với số đệ tử bị thiệt mạng là chính xác.

- Được rồi, quay về Kiếm Trảm tông thôi.

Đoàn người chỉ có thể đi bộ về Kiếm Trảm tông không thể cưỡi lại những con ngựa biến dị trước đó. Bên trong Vạn Nguyên lâm ít nhiều cũng có sự ảnh hưởng tới những loài thần trí thấp, mang tới chỉ sợ lại càng loạn.

Đi bộ mất tới gần hai ngày đường mới quay lại được Kiếm Trảm tông.

Vào trong đại môn của Kiếm Trảm tông, các đệ tử như được về ngôi nhà thân quen vậy. Không ai đi tới cống hiến đường báo cái lại thất cả đều có một mục đích, là quay về tiểu viện của mình đánh một giấc tới sáng mai.

Tất cả ở Vạn Nguyên lâm tới gần hai tuần lễ rồi, quá trình vô số sự việc phát sinh làm cho tinh thần lẫn thể xác mọi người luôn trong sự căng thẳng, giờ đây tất cả đều mệt mỏi lộ rõ ra chỉ muốn nghỉ ngơi thôi.

Hoàng Phủ Thiên cũng không ngoại lệ, căn bản trừ mấy ngày đầu ra còn lại hắn thật sự không ngủ được một giấc nào. Từ việc chạy trốn Thiên Nguyên cảnh, lạc vào Mê Vụ Huyễn Cốc tới gặp gỡ Yêu tộc, Tiêu Vô Địch. Từng cái sự tình sợ rằng trong hàng ngũ ngoại môn không mấy người gặp phải. Đồng thời áp lực từ việc phải tìm đường sống trong chỗ chết liên tục khiến hắn không thể thả mỏng mà nhắm mắt ngủ yên. Chỉ khi về Kiếm Trảm tông, hắn mới cảm giác tâm lý nhẹ nhõm đi rất nhiều, cảm giác mệt mỏi ập tới.

Vạn Nguyên lâm cũng được khôi phục lại sự yên tĩnh.Nhưng sự yên tĩnh này chỉ kéo dài được nửa tháng.

Dưới bầu trời xuất hiện vài một đạo cự thuyền khổng lồ, trên cánh buồng phất cao lá cờ thêu hình một con yêu thú khổng lổ, vô cùng bá khí. Bên trong cự thuyền số người chứa tới phải tới cả trăm. Mỗi kẻ mang hình dáng của con người nhưng lại còn lưu lại một số đặc thù của yêu tộc, mỗi kẻ này đều là Cực Vị Viên Mãn. Dẫn đầu là một hán tử, ở người khoác một tấm da thú che đi nửa thân dưới, nửa thân trên lộ ra cơ bắp quần quận trông rất trâu bò, mà thật sự thực lực cũng thế.

Vị đại hán này mới xuất hiện này lập tức phóng xuất yêu khí của bản thân, chấn động cả một vùng trời.

Khí tức này phóng xuất tới Kiếm Trảm tông, làm trên dưới người trong tông đều cảm nhận được. Cảm giác cuồng dã quét ngang.

Đây chính là đòn phủ đầu của Yêu tộc. Hán tử vô cùng đắc ý, vừa tới hắn ta phóng ra khí thể của mình, chèn ép đám nhân loại trong tông môn kia, dằn mặt đám cường giả ở trong đó.

Từ trong Kiếm Trảm tông, ở một đại điện nọ bắn ra kiếm khí. Kiếm này xuyên qua không gian, trảm tan yêu khí. Đồng thời một giọng nói phiêu đãng truyền tới:

- Lưu Duyên phó tông chủ, người tới là khách, là khách thì nên tuân thủ quy định ở đây.

Đại hán tên Lưu Duyên rất kiêng kị, không tiếp tục ra oai phủ đầu. Hắn cười nói:

- Kiếm Trảm tông chủ nói thế là không đúng rồi. Trong Vạn Nguyên lâm của các ngươi lại có bảng tàng của yêu tộc bọn ta. Vậy thì nơi này chính là địa bàn của yêu tộc bọn ra rồi, từ giờ về sau Vạn Nguyên lâm là sở hữu của yêu tộc chúng ta.

Tên Lưu Duyên dáng vẻ thô lỗ nhưng tư duy không chậm, lại còn muốn há mồm ngoạm luôn Vạn Nguyên lâm.

Giọng nói phiêu đãng kia cũng không tiếp tục nữa.

Trên bầu trời một chiếc thuyền khác chậm rãi tiếp cận thuyền của Lưu Duyên. Nam viện trưởng lão, An Nguyên bay ra từ chiếc thuyền mỉm cười nói:

– Lưu Duyên phó tông chủ, sự tình lần này ta cùng ngài thảo luận.

Lưu Duyên đối với An Nguyên trưởng lão cũng rất phối hợp, có vẻ đều quen biết nhau rồi.

Không lâu sau, Lưu Duyên và An Nguyên trưởng lão ra ước định chính thức, yêu tộc ở trong địa bàn Kiếm Trảm tông tiến hành thăm dò phong ấn bảo tàng Yêu Đế, nhưng giới hạn trong phạm vi một trăm dặm ở bên ngoài Vạn Nguyên lâm, không được phép tiến xa hơn.

Đồng thời Kiếm Trảm tông cũng hạ xuống sắc lệnh phong tỏa toàn bộ Vạn Nguyên lâm, vô cùng cẩn mật, tránh có những tông phái nhỏ yếu hơn tìm cách lách vào bên trong tìm chết.

Mấy ngày sau, những chiếc thuyền với đa dạng hình thù với không ít lá cờ bay trên bầu trời, trên đó tất cả đều là cường giả Yêu tộc của Yêu Thần tông. Cảnh tượng vô cùng tráng lệ, ở bên trong Kiếm Trảm tông cũng có thể nhìn được từng đạo cự thuyền trên bầu trời.

Hoàng Phủ Thiên cũng tìm được vị trí cao nhất hóng hớt.

- Ồ, không biết có sự tình gì mà cả bốn tông phái Yêu Thần lần lượt xuất hiện vậy ta.

Mộc lão trong đầu của Hoàng Phủ Thiên thò đầu ra, cảm nhận được mấy luồng khí tức Yêu tộc hỏi.

- Bốn tông phái Yêu thần? Yêu Thần tông không phải chỉ có một sao!

Hoàng Phủ Thiên khó hiểu.

- Thực ra Yêu Thần tông từng là một thể, có điều sau khi Yêu Thần sáng tạo ra tông phái này một thời gian liền biến mất khỏi nhân gian. Làm Yêu Thần tông cường giả đem nó phân liệt ra thành bốn đại tông phái của Yêu tộc hiện nay. Yêu Thần tông hiện nay chỉ là một phần tư còn xót lại của Yêu Thần tông khi xưa. Nhưng về thực lực chỉnh thể vẫn xếp trên các tông môn phân liệt còn lại một bậc, được coi là thủ lĩnh tạm thời của các tông phái còn lại. Để cân bằng tránh ám đấu thì ba vị tông chủ của Yêu Thần tông phân liệt được Yêu Thần tông chủ đương nhiệm cho chức vị là phó tông chủ.

Mộc lão liền tu bổ kiến thức Yêu tộc cho Hoàng Phủ Thiên.

- Yêu tộc xem ra cũng phức tạp quá nhỉ.

Hắn nghe xong gật gù tỏ vẻ là đã hiểu.

Trong khi tất cả mọi người đều hóng hớt sự tình thì các Yêu tộc bắt đầu vào trong địa phương chứa bảo tàng.

Lúc này ở nơi vào bảo tàng của Vạn Nguyên Lâm, Lưu Duyên phó tông chủ cùng một vị phó tông chủ khác là Cẩm Khẩu phó tông chủ, cùng thống lĩnh không ít thuộc hạ tiến vào bên trong phá cấm.

Những Yêu tộc này đều này đều là cường giả có tiếng của Yêu thần tông. Đặc biệt khả năng về Minh Văn tự cùng trận pháp không hề tầm thường.

Bọn họ còn mang theo một đầu cự thú Thiềm Thử và Cự Mãng.

Thiềm Thử có mười con mắt, mỗi con mắt to ngang với một người trưởng thành, nhô ra.

Mà Cực Mãng trên người đã mọc sừng, lân phiến lấp lánh, còn có tứ chi. Đây là chứng minh huyết mạch rồng trong nó đã được thức tỉnh, cần thời gian là có thể hóa thành rồng.

Hai yêu thú này vốn là cự đầu của Vạn Nguyên lâm, giờ đây lại vô cùng thảm, sinh mệnh của bọn chúng giờ trong tay những cường giả Yêu tộc này.

Từng tên Yêu tộc quan sát trận pháp minh văn xung quanh, rồi các Yêu tộc không ngừng vung đao cắt lên người của Thiềm Thử và Cự Mãng. Yêu tộc hứng máu của hai bọn chúng vẽ lên từng Minh Văn tự phức tạp đè lên trận pháp ở bia đá.

Lưu Duyên và Cẩm Khẩu ở giữa trung tâm. Thủ ấn liên kết cả minh văn tự hóa thành hư ảnh của Thiềm Thử và Cự Mãng nhưng kinh khủng hơn nhiều lần. Giống như bọn chúng dùng máu của hai yêu thú này triệu hóa ra thứ gì đó vậy. Sự hiện diện của hai hư ảnh này dường như bài mòn đi lớp phong ấn của bảo tàng nhanh hơn. Thủ đoạn của Yêu tộc đúng là rất nhiều.

- Tất cả các ngươi hãy luôn trong trạng thái cẩn thận cho ta, đừng để xảy ra sơ sót gì.

Lưu Duyên quan sát từ đạo minh văn tự trong này lần lượt bị hai hư ảnh kia trấn áp xuống, không khỏi thở phào. Đây chính là thành công một phần rồi.

- Vạn Nguyên lâm thật sự do một vụ Yêu Đế biến hóa thành. Một dãy sơn hà kéo dài tới cả nghìn dặm bởi một Yêu tộc, khi sinh thời có lẽ vị này mạnh không lường trước được. Bảo tàng của hắn có thể khiến Yêu Thần tông hưng mạnh hơn bao giờ hết.

Cẩm Khẩu phó tông chủ ở bên cạnh nói:

- Lần này ta tới đây ngoài việc tìm kiếm bảo tàng còn có mục đích khác đó là thăm dò lão bất tử của Kiếm Trảm tông thật sự chết hay chưa, đương nhiệm đệ tử Kiếm Trảm tông có khả năng đối kháng với Yêu tộc như lão già đó năm xưa hay không.

- Hắc, hoàn toàn không có khí tức của lão bất tử đó. Có điều Kiếm Trảm tông tông chủ đương nhiệm thực lực chắc rất mạnh, may mắn là hắn niên kỉ còn quá trẻ chưa có khả năng bắt kịp lão bất tử của Kiếm Trảm tông năm đó. Nếu không đã sớm vác kiếm ra chém chết chúng ta rồi, còn cần An Nguyên ra nghênh đón chúng ta sao. Chưa kể tới xung quanh có không ít hơi thở quan sát chúng ta, nhưng lại không lộ diện. Tám chín phần mười là hai thế lực còn lại cũng phái cường giả tọa trấn nơi này cũng không động thủ, chứng minh ba phái này đã thỏa thuận ngầm với nhau. Chỉ thế thôi cũng đoán được, hai lão bất tử còn lại không chết cũng còn chút hơi tàn không đám bận tâm.

Lưu Duyên chắp tay sau lưng nói.

Cẩm Khẩu phó tông chủ cười cười:

- Ba lão quỷ đó còn gắng gượng vì bọn hắn cũng hiểu, không có bọn chúng thì nhân tộc hiện nay muốn bảo trì nơi này còn khó hơn lên trời. Muốn dùng chút thời gian ít ỏi còn lại tăng cường thực lực tông môn.

- Đừng kinh thường nhân loại, trong điện tực cũng từng nói. Ba lão bất tử đó trước kia cũng chỉ là đám kiến cỏ so với khai sơn tổ sư Yêu Thần. Kết quả trong vòng hai trăm năm ba lão già đó đã bắt kịp tốc độ của Yêu Thần tổ sư. Nhân và Yêu đại chiến ba lão già đó chiến với Yêu Thần tổ sư không phân cao thấp.

- Cuối cùng không phải Yêu Thần tổ sư đả bại ba lão già đó sao.

- Đi cùng với đó là sự biến mất bỉ ẩn của tổ sư, Yêu tộc chúng ta một phân cũng không lấn thêm được quay đầu về lại bờ cõi, Yêu Thần tông phân liệt thành tứ tông như hiện nay.

Lời của Lưu Duyên nói ra Cẩm Khẩu cũng không biết nói gì.

Lưu Duyên khảm khái:

- Nhưng cũng may hệ trước của chống đỡ nhân tộc đã điêu linh cả chỉ còn những tiểu thiên tài đang phát triển như các tông chủ hiện nay. Ba kẻ này thiên phú trác tuyệt, mấy chục năm nay danh khí không nhỏ. Ta nghe đồn những năm gần đây thiên tài của nhân tộc tăng lên khá nhiều. Không ít kẻ thượng đẳng linh thể, thượng đẳng linh thể chính là trời sinh đã khai hồn giới tụ thành Linh nhanh hơn người khác bội phần. Rất tiếc chỉ toàn nghé con. Không có hi vọng gì.

Cẩm Khẩu vui sướng, nở nụ cười khát máu:

– Bắc Hoang châu này chắc chắn sẽ trả thành vật trong túi của chúng ta. Sau đó tiếp tục mở rộng bờ cõi nuốt lấy cả Bắc Vực này. Đem những tên thiên tài của nhân tộc nuôi thành gia xúc, không bao giờ lo thiếu đồ ăn cả.

- Chỉ cần sở hữu được bảo tàng này thì tốc độ xâm lấn nhân tộc của chúng ta sẽ rút đi nhiều lần. Có khi không cần chờ tới ba lão bất tử đó chết là có thể thực hiện kế hoạch được rồi.

Hai phó tông chủ Yêu Thần tông ở một bên không ngừng biến đổi thủ ấn, để minh văn tự thực hiện tối đa năng lực của nó, không ngừng phá cấm.

– Yêu Đế tu tử vong nhưng cấm chế để lại phá vỡ cực kì khó khăn. Nếu có Yêu Thần tông tông chủ cùng Tú Vẫn phó tông giúp sức thì tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều.

- Hai kẻ này luôn miệng bảo tìm được Phong Hào chi lộ luôn bế quan đột phá. Cứ vậy mà bỏ lỡ cơ hội tốt có thừa sức giúp bọn họ đột phá Phong Hào, thật sự đáng tiếc.

Cẩm Khẩu miệng thì nói tiếc nhưng bớt đi hai kẻ chia bảo tàng, thì tốt chút thời gian phá cấm cũng không phải vấn đề...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK