Mục lục
Chí Tôn Chi Lộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy nghe vậy, Trần Thập Nhất vẫn nói:

- Ta thật sự tu luyện công pháp này, nó cũng không có xung đột gì với công pháp khác, nhưng nó có một công dụng Niết Bàn với người tu luyện. Nên ngươi cũng không cần phiền phức như vậy, thêm một việc chi bằng bớt một việc.

- Lời ngươi nói là thật.

Hoàng Phủ Thiên bán tín bán nghi hỏi lại.

- Đây là việc có thể đùa sao?

Trần Thập Nhất cười khổ nói.

Hắn cũng biết lời này của mình có chút khó tin, nhưng theo lời của Hoàng Phủ Thiên có lẽ đối phương có thể giúp bản thân chữa lành thương thế, thậm chí cảnh giới thăng tiến, sao có thể nói đùa được.

Hoàng Phủ Thiên nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Trần Thập Nhất cũng tin năm bảy phần. Nếu vậy thì có thể khiến Trần Thập Nhất mau khỏi cũng đáng để thử lắm chứ.

- Vậy ta dìu người ra ngoài, tìm một chỗ khuất tầm nhìn của những người ở đây trước, sau đó bắt đầu phương pháp giúp ngươi đột phá Huyền Nguyên cảnh.

Nói xong Hoàng Phủ Thiên chậm rãi dìu Trần Thập Nhất ra khỏi phòng.

Bên ngoài đám Lý Kiếm, Vân Uyên đang đứng chờ nhìn thấy Hoàng Phủ Thiên lại đưa Trần Thập Nhất ra khỏi trạm xá liền khó hiểu. Sau đó liền tưởng hai bên cãi nhau, muốn sống má một trận vội tính ngăn cản.

Chưa kịp nói gì liền nghe thấy Hoàng Phủ Thiên hỏi:

- Lý Kiếm, ở nơi này có vị trí nào kín đáo một chút không?

Lý Kiếm chưa kịp hiểu cái gì, theo bản năng trả lời:

- Có một số chỗ.

- Được, đưa giúp ta dìu Trần Thập Nhất tới chỗ đó… À phải rồi, mấy người kiếm hộ ta cái thùng gỗ to mang tới chỗ đó giúp ta.

Khi Hoàng Phủ Thiên nói xong cả đám người vẫn còn đang ngây ngốc, chưa hiểu vấn đề.

- Mau lên, các người có muốn Trần Thập Nhất nhanh được chữa khỏi không?

Hoàng Phủ Thiên thấy đám người này vẫn đứng đơ ra đó liền nói với một âm lượng lớn hơn để đánh tỉnh đám người này.

Cả đám lúc này mới chợt hiểu ra là Hoàng Phủ Thiên đang tìm cách chữa cho Trần Thập Nhất, vội vã phụ hắn đỡ lấy Trần Thập Nhất, còn Diệp Phong, Lý Hiên hai người vội vã đi tìm một cái chậu gỗ thật to.

Lý Kiếm dẫn đầu đám người đi xuyên qua bản doanh của Kiếm Trảm tông, tới một địa phương. Ở đây, hoa cỏ lộ màu xanh mướt với hương thơm ngào ngạt, bên cạnh là một ven suối nhỏ xanh thắm cùng phối với những tán cây bao bọc làm cảnh này có chút ý thơ.Tiếc là ai ở đây cũng không có tâm trạng thưởng thức.

Hoàng Phủ Thiên dìu Trần Thập Nhất tự vào một gốc cây nói:

- Ngươi chờ một chút, đợi khi lấy được chậu gỗ rồi chúng ta liền bắt đầu việc giúp ngươi đột phá.

Trần Thập Nhất gật đầu yên tĩnh chờ đợi.

Hoàng Phủ Thiên đi tới một chỗ không xa, bàn tay hiện lên một tấm da dê. Đó là phương pháp dùng Huyền Vân Chi mà Mộc Thiên Tuyết đưa cho hắn ngày trước.

Trong này không có quá nhiều thứ phức tạp. Chính là Huyền Vân Chi, hai cân nhựa Lục Thiên, một viên Bách Linh đan, và hòa tan một thùng nước đầy. Chờ Huyền Vân Chi được nhựa Lục Thiên trung hòa thì có thể phục dụng.

Căn bản giống như Hoàng Phủ Thiên thấy hai tên của Phách Lý môn kia dùng, thêm là dùng Bách Linh đan phụ trợ.

Rất nhanh, Lý Kiếm dẫn Lý Hiên cùng Diệp Phong bê tới cái thùng gỗ to tới hướng này.

Hoàng Phủ Thiên đã đọc qua phương pháp của Mộc Thiên Tuyết, đã nắm được cách tạo ra thùng thuốc tối ưu nhất. Hắn nhìn mọi người ở đây nói:

- Mọi người có thể cảnh chừng trong lúc ta chữa trị cho Trần Thập Nhất được không. Ở đây tuy địa phận của bản doanh Kiếm Trảm tông nhưng Thiên Nhất môn có lẽ cũng phải đề phòng một chút

Đây thật ra chỉ là lời đuổi khéo của Hoàng Phủ Thiên. Không phải hắn không tin những người này, có điều công pháp đặc thù của Trần Thập Nhất cũng tránh để quá nhiều người biết càng tốt. Giống Minh Ngục Thần Quyết của bản thân hắn cũng không để người nào biết được.

- Vậy thì bọn ta ở ngoài trước.

Đám người Vân Uyên không biết có hiểu thâm ý của Hoàng Phủ Thiên hay không chỉ để lại câu đó rồi tất cả lùi ra phía ngoài vài chục trượng, bị đống cây che khuất tầm nhìn. Đôi bên không thấy lẫn nhau.

Bây giờ Hoàng Phủ Thiên bắt đầu tạo ra thùng dược thủy đột phá Huyền Nguyên cảnh.

Hoàng Phủ Thiên vác thùng gỗ múc dưới dòng suối bên cạnh một lượng nước vừa đủ.

Lấy xong nước, Hoàng Phủ Thiên lấy ra một thân cây bị chặt làm mấy khúc từ trong giới chỉ. Để đề phòng, Hoàng Phủ Thiên đem chặt cây Lục Thiên trước rồi ném vào giới chỉ, cũng có cơ hội dùng.

Thiểm Lôi kiếm khét một lỗ to trên khúc cây lập tức chất lỏng chảy ra từ trong ồ tạt rơi vào thùng nước, thùng nước phát ra tiếng tanh tách, một làn khói xanh bay lên.

Ít lâu sau nước suối cùng nhựa cây hòa lại với nhau biến thành màu xanh nhạt. Sau cùng chính là đưa Huyền Vân Chi vào trong thùng nước. Huyền Vân Chi rơi vào lập tức như bị phát sinh phản ứng hóa học, bốc khói nghi ngút. Màu nước sau khi Huyền Vân Chi hòa tan biến thành màu nhàn nhạt, một hương thơm bốc lên.

Theo như tấm da dê thì như vậy chính là hoàn thành rồi.

- Đã hoàn thành rồi.

Hoàng Phủ Thiên nhìn dung dịch dược thủy trong thùng gỗ khẽ lẩm bẩm.

- Được rồi, đây là cơ hội cuối cùng cho ngươi hối hận đó. Ngươi chắc chắn muốn ngâm mình vào nó chứ.

- Giờ làm gì còn đường lui.

Trần Thập Nhất kiên định nói.

Cũng không thể nói gì thêm, Hoàng Phủ Thiên dìu Trần Thập Nhất vào thùng gỗ, cả người Trần Thập Nhất hoàn toàn ngập chìm trong dược thủy.

Trần Thập Nhất cảm nhận dòng dược thủy bao quanh hắn nóng hừng hực.

- Trước khi tu luyện hãy ăn một viên Bách Linh đan này, nó sẽ giúp ngươi đạt được hiệu quả tốt nhất.

Hoàng phủ Thiên lấy ra một viên Bách Linh đan đưa cho Trần Thập Nhất. Viên đan này sau kinh hắn chiến thắng cũng không có dịp sử dụng, vừa vặn có thể giúp Trần Thập Nhất một tay.

Trần Thập Nhất nhìn Hoàng Phủ Thiên có chút xúc động, đan dược trân quý không ngờ lại đưa hắn dùng. Tương lai nhất định sẽ trả ân tình này. Tay đưa nhận lấy Bách Linh đan đưa vào miệng. Đan dược lúc vừa đưa tan vào nội thể trong tại đan điền sinh ra một dòng năng lượng. Đó chính là năng lượng của Bách Linh đan phát ra,

Trong cơ của Trần Thập Nhất phát ra dược lực tràn ngập không ngừng vận chuyển nhanh chóng. Bách Linh đan không hổ là đan dược phụ trợ, phải nhanh chóng tu luyện không lãng phí cơ hội này.

Trần Thập Nhất cởi bỏ y phục, để lộ thân trần, hai chân khoanh lại, hai tay kết thành thủ ấn để nguyên khí vận chuyển theo lộ tuyến đặc thù của kinh mạch. Hai mắt kép lại, hô hấp vững vàng.

Bên trong thùng gỗ dược thủy phát ra các gợn sóng mang theo vài điểm thần kì.

Ngực Trần Thập Nhất hô hấp đều đặn theo tiết tấu. Trong một thời gian ngắn dịch thủy theo lỗ chân lông trên người hắn bắt đầu xâm nhập vào bên trong.

Năng lượng quán nhập vào thân thể, khuôn mặt Trần Thập Nhất tựa hồ tản mát ra một ánh sáng ổn thuận. Dường như nguyên khí trong Khí Hải càng ngày càng sung mãn.

Nếu nói trước đây nguyên khí trong cơ thể Trần Thập Nhất một dòng suối nhỏ, lúc này chính là một con sông. Tốc độ vận chuyển nhanh gấp đôi bình thường.

Có lợi ích thế, Trần Thập Nhất làm sao dám buông lỏng? Hắn hai mắt vẫn đóng chặt động tác như không bao giờ dừng lại. Thủ quyết biến hóa, duy trì trạng thái tốt nhất, tiếp tục hấp thụ năng lượng từ thùng gỗ kia. Thủy dịch ôn hòa trong cơ thể ôn dưỡng kinh mạch, xương cốt ở nội thể.

Hoàng Phủ Thiên nhìn thấy Trần Thập Nhất bắt đầu quá trình tu luyện ổn định thì an tâm phần nào. Hắn bắt đầu tìm hiểu về tầng thứ hai của Minh Ngục Thần quyết.

So với Minh Ngục Thần Quyết có một số biến hóa tương đối nhỏ, bất quá điều này cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng, chỉ cần chú tâm một chút trong quá trình vận chuyển lộ tuyến công pháp là sẽ được.

Hoàng Phủ Thiên tự đánh giá chính mình chỉ cần tốn một chút công phu là có thể quen thuộc. Hắn chậm rãi đọc tin tức trong đầu của mình.

Thế nhưng đọc qua một lần làm Hoàng Phủ Thiên có chút thất vọng, bởi vì tầng thứ hai của Minh Ngục Thần quyết đối với chiến đấu căn bản không hề có tác dụng gì. Có thể nói tầng thứ hai hoàn toàn không mang tới năng lực về chiến lực nào cả.

- Tầng thứ hai này căn bản có chút yếu nha.

Tuy tiếc nuối nhưng Hoàng Phủ Thiên vẫn muốn thử vận chuyển tầng thứ hai của Minh Ngục Thần quyết xem như nào. Thử vận chuyển công pháp theo lộ tuyến.

Ý thức hắn quán nhập vào trong thế giới nội thể, nhìn một mớ âm hồn đang ở trong khô lâu, hắn không dám tìm kiếm âm hồn quá mạnh mẽ, rất chỉ tìm một âm hồn có thực lực so với hắn không quá sai biệt mà thử.

Chọn lấy một âm hồn, hơi thở trên người hắn biến ảo, người ngoài có lẽ sẽ cảm nhận rõ nhất sự khác biệt trước sau.

Bên trong nội thể phát ra biến đổi nhỏ khiến Mộc lão thức giấc.

- Tiểu hữu, sao lão hủ lại cảm giác được công pháp của tiểu hữu có chút biến đổi!

Mộc lão vốn đang ngủ say bỗng dậy, còn lên tiếng truyền âm hỏi. Lão già này đại khái trong khi chìm vào giấc ngủ liền cảm nhận được Linh Hồn giới biến hóa vội vàng thức dậy hỏi thăm. Đúng là lão già sợ chết mà.

Hoàng Phủ Thiên nghe vậy liền đáp:

- Cũng không có gì, công pháp của ta đột phá lên tầng hai, ta đang thử một chút.

Mộc lão không ngạc nhiên việc công pháp có thể đột phá các tầng lão ngạc nhiên với mức độ quỷ dị của Minh Ngục Thần Quyết.

Sống ở Linh Hồn giới nhưng Mộc lão mơ hồ nhận biết được lộ tuyến vận công của Hoàng Phủ Thiên, với mớ kiến thức khổng lồ mà lão tích lũy được thế lại chưa từng gặp qua loại công pháp quỷ dị như này.

Càng không rõ được là công pháp Hoàng Phủ Thiên làm thế nào có thể sinh ra Linh ở cảnh giới này.

- Uy! Sao khí tức trên người tiểu hữu lại thay đổi rồi, so với nguyên bản lại khác biệt như vậy!

Mộc lão đang suy ngẫm thì mơ hồ cảm thấy khí tức của Hoàng Phủ Thiên không đúng lắm, lại kinh ngạc hỏi.

Nghe theo lời của Mộc lão kinh ngạc, Hoàng Phủ Thiên liền cảm thụ một bản thân của chính mình hiện tại, thực lực vẫn là Huyền Nguyên cảnh sơ kì, thế nhưng khí tức thân thể tản mát ra lại không phải của nguyên bản chính mình.

Lúc này bản thân đã có ba động khí tức của một Hoàng Nguyên cảnh hậu kì! Thậm chí công pháp hay thuộc tính năng lượng nguyên bản của hắn cũng khác đi nhiều.

- Tần công pháp đột phá này của tiểu hữu nào có yếu, trái lại vô cùng thực dụng thì đúng hơn. Về cơ bản khí tức của mỗi người đều là không giống nhau, giống như dấu vân tay của một người vậy. Với nhiều người thực lực mạnh mẽ thậm chí không cần nhìn vào bên ngoài, chỉ cần nắm được khí tức của đối phương liền nhận ra.

Mộc lão cảm thán nói.

- Cho dù có thể thay đổi vẻ bên ngoài, thì như thế nào? Dù có thay đổi chiều cao, màu da, màu tóc hay ngũ quan thì ra sao. Cuối cùng vẫn chỉ cần bị bại lộ khí tức chính là bại lộ thân phân. Thay đổi khí tức của một người, dù thời kì lão hủ còn sống cũng có ít người sở hữu được công pháp hay vũ kĩ có khả năng này. Cũng có một số loại có thể thay đổi được thuộc tính bản nguyên hoặc là công pháp chứ thay đổi hoàn toàn thì thật sự hiếm có.

- Mộc lão nói đúng.

Hoàng Phủ Thiên gật đầu, hiểu ý của Mộc lão. Mà trong tay của hắn còn có cái mặt nạ da người, còn có thể thay đổi khí tức thì từ nay mà làm việc ác liền có ai biết được bản thân hắn làm! Hắn giả mạo ra một kẻ không tồn tại thật sự dễ dàng biết bao.

Khuyết điểm duy nhất của Minh Ngục quyết tầng thứ hai này chính là sự tiêu hao nguyên khí, mượn âm hồn có thực lực cao thì nguyên khí duy trì cũng cần hao tổn hơn. Hơn nữa nếu dùng nguyên khí động thủ với người khác thì có thể bại lộ thân phận của bản thân. Dù sao hàng giả chính là hàng giả, cũng không thể ép nó thành thật được

Bất quá không thể phủ nhận, năng lực này đối với kẻ hay bị người ta kiếm chuyện là vô cùng hữu ích. Cùng lắm thì chơi thể thuật với đối phương, ai biết được đó là đâu.

- Mà ta còn có hai âm hồn của Yêu tộc, nếu ta biến thành khí tức của Yêu tộc mà đi trong Vạn Nguyên lâm thì sao có yêu thú nào dám chọc tới ta. Hắc hắc.

Hoàng Phủ Thiên bây giờ đối với tầng thứ hai của Minh Ngục Thần quyết vô cùng hài lòng rồi.

- Tầng thứ hai của Minh Ngục Thần quyết không hổ với cái tên: Lạm Vô Sung Số. Thật giả lẫn lộn với nhau...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK