Vậy là, sau khi tẩy não bản thân thành công thì Giang Vân Ảnh lại bắt đầu im lặng trở lại. Sau một lúc, cậu thử liếc nhìn anh trai đang ngồi cách đó không xa, nhận thấy anh ấy từ lâu đã lôi máy tính ra làm việc.
Bận như vậy mà sao còn về nước? Lẽ nào bên này anh ấy có việc gì sao?
Giang Vân Ảnh không khỏi thắc mắc trong lòng. Đến giờ cậu vẫn không thể đoán được lý do Giang Minh Trực bỏ công ty cho trợ lý tiếp quản tận hai tháng để về đây làm gì. Chả lẽ bên này có người mà anh ấy yêu sao? Giang Minh Trực là muốn về đây theo đuổi người?
Giang Vân Ảnh suy nghĩ linh tinh, cuối cùng lại còn bổ não ra rằng Giang Minh Trực là về nước vì theo đuổi bà xã mà không hề nghĩ đến trường hợp y cơ bản còn chả biết "bà xã" trong miệng Giang Vân Ảnh tròn méo ra sao. Lý do y về nước còn không phải vì em trai mình hay sao. Chả hiểu tham gia diễn phim kiểu gì lại để cho người ta đẩy từ trên cầu thang xuống, kết quả nằm ở bệnh viện bất tỉnh năm ngày đến tận bây giờ mới chịu tỉnh dậy.
Thử hỏi có người anh trai nào mà chấp nhận được việc em trai mình bị thương nặng như vậy mà bản thân thì vẫn ở bên nước ngoài làm việc được hay không? Huống chi Giang Minh Trực lại là một tên cuồng em trai.
Thậm chí, ngay cả Giang Minh Trực cũng biết điều này, chỉ là bản thân y cũng không quan tâm lắm. Chỉ là thích ở gần em trai, quan tâm em trai thôi mà. Có gì mà lạ đâu?
Cùng lắm thì y chỉ quan tâm Giang Vân Ảnh hơn mức thường một chút. Chung quy lại cả hai là anh em nên phận làm anh trai như Giang Minh Trực không sủng em trai mình thì còn sủng ai? Chả lẽ ra ngoài kia yêu thương, quan tâm một người dưng nước lã à?
Vậy nên, đối với những người bảo y cuồng em trai quá mức là không tốt. Y cũng chả để tâm đến chuyện này. Những lúc như thế Giang Minh Trực chỉ cười cho qua chuyện rồi thôi, trong lòng cũng không hề có ý định sẽ sửa đổi bản thân.
Giang Vân Ảnh ngồi trên giường, thật sự là muốn kiếm cách làm thân với Giang Minh Trực nhưng không thể, từ đầu đến cuối cậu cứ thấy anh trai ngồi đó xử lý công việc, hoàn toàn không để ý đến trong phòng này còn có một người.
Vì quá chán nên cuối cùng Giang Vân Ảnh quyết định lấy di động đã bị ném gọn ở góc giường lên để nghịch chút. Kết quả vừa mới ấn mở giao diện Weibo, một loạt thông báo đã nhảy ra làm cho cậu phải tắt âm vội.
Và đúng như dự đoán, sau khi tắt âm xong, Giang Vân Ảnh ngước mắt lên nhìn Giang Minh Trực ở đối diện, phát hiện ánh mắt của y đã rời khỏi laptop từ khi nào.
"A ha...anh hai, liệu em bảo đó là thông báo rác anh có tin không?" Giang Vân Ảnh không hiểu vì sao bản thân có chút chột dạ, chỉ biết rằng đột nhiên cậu muốn giải thích với người anh này một chút. Chứ nhìn ánh mắt của y nãy giờ, Giang Vân Ảnh có thể đọc ra được suy nghĩ của Giang Minh Trực trong đó: Em chính là có người yêu rồi!
Giang Vân Ảnh cũng không hiểu lý do gì khiến anh trai mình nghĩ cứ có thông báo tin nhắn thì nhất định là cậu đã có người yêu. Giống hệt mấy ông bố bà mẹ mà cậu hay thấy ở mấy gia đình khác. Cứ thấy con cắm đầu vào điện thoại nhắn tin hay vừa sử dụng điện thoại vừa cười là lại chụp cho con cái nồi là "có người yêu" rồi cấm con yêu đương, bla bla...
"Ừm.." Giang Minh Trực chỉ đơn giản là nói một tiếng. Nhưng Giang Vân Ảnh cũng nhận ra tâm trạng của anh trai có vẻ đã tốt hơn khi nãy. Ít nhất thì nét mặt xám xịt đã không còn trên gương mặt y.
"Phù.. cũng may là anh ấy không có nói gì nữa. Nhưng mà, tại sao mình phải giải thích cơ chứ? Cũng chỉ là anh trai thôi mà, đâu phải là người yêu?" Giang Vân Ảnh có hơi mờ mịt nhưng rồi cậu cũng tặc lưỡi cho qua. Ngón tay lại không nhịn được mà ấn xem Weibo một lần nữa. Kết quả chưa cả vào đã bị thoát ra do quá tải.
Giang Vân Ảnh quá chán nản nên định bụng đi ngủ. Ai ngờ lại ngủ không được. Cuối cùng vẫn là cầm điện thoại lên, vừa lúc có thông báo tin nhắn hiện lên.
A Tinh: Vân Ảnh, cậu tỉnh dậy chưa? Trên mạng đang loạn thành một nồi cháo rồi kia kìa. Cậu lo mà lên đính chính đi, đừng có mà im lặng mãi thế. Hoàn Tinh cũng đã nản cậu lắm rồi, nếu vụ lần này cậu mà còn không biết điều đi hòa giải thì cứ chờ bị công ty phong sát đi!
Ting!
Giang Vân Ảnh vừa mới đọc xong tin nhắn "cảnh cáo" của trợ lý thì lại thêm một người nhắn cho cậu. Liếc mắt nhìn qua tên một cái, hóa ra là người đại diện Từ Hoa.
Thật ra lúc ấn vào khung chat với Từ Hoa, Giang Vân Ảnh đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ nghe "giáo huấn" từ người đại diện rồi. Dù sao nguyên chủ cũng đâu phải chỉ gây họa một lần, hai lần. Cậu ta chính làm thường xuyên đi kiếm rắc rối về cho người đại diện và trợ lý của mình đấy! Bảo sao trợ lý của cậu ta lại có thái độ như thế kia. Cũng phải xem nguyên chủ cũ đối xử với người ta có tốt hay không đã.
Ôm tâm trạng là vậy nhưng đến khi mở khung chat ra, Giang Vân Ảnh vẫn không tin vào mấy dòng tin nhắn trước mặt. Thậm chí cậu còn nhìn lại tên người gửi, xác nhận kĩ càng đúng là tài khoản của người đại diện nhà mình mà vẫn chưa hết sốc. Từ Hoa này...thật sự là không ghi thù nguyên chủ luôn sao?
Bận như vậy mà sao còn về nước? Lẽ nào bên này anh ấy có việc gì sao?
Giang Vân Ảnh không khỏi thắc mắc trong lòng. Đến giờ cậu vẫn không thể đoán được lý do Giang Minh Trực bỏ công ty cho trợ lý tiếp quản tận hai tháng để về đây làm gì. Chả lẽ bên này có người mà anh ấy yêu sao? Giang Minh Trực là muốn về đây theo đuổi người?
Giang Vân Ảnh suy nghĩ linh tinh, cuối cùng lại còn bổ não ra rằng Giang Minh Trực là về nước vì theo đuổi bà xã mà không hề nghĩ đến trường hợp y cơ bản còn chả biết "bà xã" trong miệng Giang Vân Ảnh tròn méo ra sao. Lý do y về nước còn không phải vì em trai mình hay sao. Chả hiểu tham gia diễn phim kiểu gì lại để cho người ta đẩy từ trên cầu thang xuống, kết quả nằm ở bệnh viện bất tỉnh năm ngày đến tận bây giờ mới chịu tỉnh dậy.
Thử hỏi có người anh trai nào mà chấp nhận được việc em trai mình bị thương nặng như vậy mà bản thân thì vẫn ở bên nước ngoài làm việc được hay không? Huống chi Giang Minh Trực lại là một tên cuồng em trai.
Thậm chí, ngay cả Giang Minh Trực cũng biết điều này, chỉ là bản thân y cũng không quan tâm lắm. Chỉ là thích ở gần em trai, quan tâm em trai thôi mà. Có gì mà lạ đâu?
Cùng lắm thì y chỉ quan tâm Giang Vân Ảnh hơn mức thường một chút. Chung quy lại cả hai là anh em nên phận làm anh trai như Giang Minh Trực không sủng em trai mình thì còn sủng ai? Chả lẽ ra ngoài kia yêu thương, quan tâm một người dưng nước lã à?
Vậy nên, đối với những người bảo y cuồng em trai quá mức là không tốt. Y cũng chả để tâm đến chuyện này. Những lúc như thế Giang Minh Trực chỉ cười cho qua chuyện rồi thôi, trong lòng cũng không hề có ý định sẽ sửa đổi bản thân.
Giang Vân Ảnh ngồi trên giường, thật sự là muốn kiếm cách làm thân với Giang Minh Trực nhưng không thể, từ đầu đến cuối cậu cứ thấy anh trai ngồi đó xử lý công việc, hoàn toàn không để ý đến trong phòng này còn có một người.
Vì quá chán nên cuối cùng Giang Vân Ảnh quyết định lấy di động đã bị ném gọn ở góc giường lên để nghịch chút. Kết quả vừa mới ấn mở giao diện Weibo, một loạt thông báo đã nhảy ra làm cho cậu phải tắt âm vội.
Và đúng như dự đoán, sau khi tắt âm xong, Giang Vân Ảnh ngước mắt lên nhìn Giang Minh Trực ở đối diện, phát hiện ánh mắt của y đã rời khỏi laptop từ khi nào.
"A ha...anh hai, liệu em bảo đó là thông báo rác anh có tin không?" Giang Vân Ảnh không hiểu vì sao bản thân có chút chột dạ, chỉ biết rằng đột nhiên cậu muốn giải thích với người anh này một chút. Chứ nhìn ánh mắt của y nãy giờ, Giang Vân Ảnh có thể đọc ra được suy nghĩ của Giang Minh Trực trong đó: Em chính là có người yêu rồi!
Giang Vân Ảnh cũng không hiểu lý do gì khiến anh trai mình nghĩ cứ có thông báo tin nhắn thì nhất định là cậu đã có người yêu. Giống hệt mấy ông bố bà mẹ mà cậu hay thấy ở mấy gia đình khác. Cứ thấy con cắm đầu vào điện thoại nhắn tin hay vừa sử dụng điện thoại vừa cười là lại chụp cho con cái nồi là "có người yêu" rồi cấm con yêu đương, bla bla...
"Ừm.." Giang Minh Trực chỉ đơn giản là nói một tiếng. Nhưng Giang Vân Ảnh cũng nhận ra tâm trạng của anh trai có vẻ đã tốt hơn khi nãy. Ít nhất thì nét mặt xám xịt đã không còn trên gương mặt y.
"Phù.. cũng may là anh ấy không có nói gì nữa. Nhưng mà, tại sao mình phải giải thích cơ chứ? Cũng chỉ là anh trai thôi mà, đâu phải là người yêu?" Giang Vân Ảnh có hơi mờ mịt nhưng rồi cậu cũng tặc lưỡi cho qua. Ngón tay lại không nhịn được mà ấn xem Weibo một lần nữa. Kết quả chưa cả vào đã bị thoát ra do quá tải.
Giang Vân Ảnh quá chán nản nên định bụng đi ngủ. Ai ngờ lại ngủ không được. Cuối cùng vẫn là cầm điện thoại lên, vừa lúc có thông báo tin nhắn hiện lên.
A Tinh: Vân Ảnh, cậu tỉnh dậy chưa? Trên mạng đang loạn thành một nồi cháo rồi kia kìa. Cậu lo mà lên đính chính đi, đừng có mà im lặng mãi thế. Hoàn Tinh cũng đã nản cậu lắm rồi, nếu vụ lần này cậu mà còn không biết điều đi hòa giải thì cứ chờ bị công ty phong sát đi!
Ting!
Giang Vân Ảnh vừa mới đọc xong tin nhắn "cảnh cáo" của trợ lý thì lại thêm một người nhắn cho cậu. Liếc mắt nhìn qua tên một cái, hóa ra là người đại diện Từ Hoa.
Thật ra lúc ấn vào khung chat với Từ Hoa, Giang Vân Ảnh đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ nghe "giáo huấn" từ người đại diện rồi. Dù sao nguyên chủ cũng đâu phải chỉ gây họa một lần, hai lần. Cậu ta chính làm thường xuyên đi kiếm rắc rối về cho người đại diện và trợ lý của mình đấy! Bảo sao trợ lý của cậu ta lại có thái độ như thế kia. Cũng phải xem nguyên chủ cũ đối xử với người ta có tốt hay không đã.
Ôm tâm trạng là vậy nhưng đến khi mở khung chat ra, Giang Vân Ảnh vẫn không tin vào mấy dòng tin nhắn trước mặt. Thậm chí cậu còn nhìn lại tên người gửi, xác nhận kĩ càng đúng là tài khoản của người đại diện nhà mình mà vẫn chưa hết sốc. Từ Hoa này...thật sự là không ghi thù nguyên chủ luôn sao?