Mục lục
Ta Tu Luyện Đã 5000 Năm - Phương Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh Vỹ Huyền…” Tô Diêu Lăng thấy trên người Phương Vỹ Huyền không có vết thương, mới nhẹ nhàng thở ra.

Phương Vỹ Huyền chậm rãi đi tới trước mặt quái vật máy, nói: “Phòng thí nghiệm gien của các anh ở đâu?”

Tấm chắn do sáu chân hợp lại được bỏ ra, Tham Lang nhìn xuống Phương Vỹ Huyền từ trên cao, nói: “Cậu không phải hỏi, cậu sẽ được gặp tiến sĩ nhanh thôi.”

“Được thôi, vậy quên đi.” Phương Vỹ Huyền khẽ lắc đầu, đi lên trước một bước.

Nắm đấm sắt của quái vật máy, vung về phía Phương Vỹ Huyền.

Sắc mặt Phương Vỹ Huyền không thay đổi, nâng tay phải lên!

“Ầm!”

Một tiếng vang lớn, Phương Vỹ Huyền vẫn đứng yên tại chỗ.

Anh chỉ dùng một cánh tay phải, đã chặn được nắm đấm sắt của quái vật máy.

“Sức chiến đấu của mục tiêu đang tăng lên, sức chiến đấu của mục tiêu đang tăng lên…” Tiếng nhắc nhở của hệ thống, không ngừng lặp lại ở trong đầu Tham Lang.

“Tăng lên? Sức chiến đấu hiện tại của anh ta là bao nhiêu?” Tham Lang hỏi.

Lúc này, sắc mặt của anh ta đã thay đổi, cúi đầu nhìn lại.

Không biết từ lúc nào, quái vật máy do năm người bọn họ tạo thành, hai chân đã rời khỏi mặt đất.

Một bàn tay của Phương Vỹ Huyền, đã nâng được bọn họ lên!

“Sức chiến đấu của mục tiêu đang tăng lên…” Hệ thống vẫn còn nhắc nhở.

Hệ thống bị lỗi?

Trong lòng Tham Lang chấn động, sau đó dùng hết toàn bộ sức lực, kéo nắm đấm sắt trở lại.

Sau đó, cả con quái vật máy, lập tức dừng lại ở phía trước bức tường bị phá đổ.

Phía sau vài bước, chính là trời cao trăm mét.

“Tiến sĩ…” Tham Lang còn muốn liên hệ với tiến sĩ, có phải hệ thống xuất hiện lỗi gì hay không.

Nhưng nó vừa mới đứng vững, bóng dáng của Phương Vỹ Huyền đã giống như một bóng ma, lại đi tới trước mặt một lần nữa.

Tay phải của Phương Vỹ Huyền nắm chặt, một trận khí thế khủng bố tản ra.

“Sức chiến đấu của mục tiêu tăng lên cực nhanh, hệ số nguy hiểm rất cao, lập tức tránh đi! Lập tức tránh đi!” Hệ thống bắt đầu phát ra tiếng cảnh báo.

“Đến cùng thì sức chiến đấu của anh ta là bao nhiêu?” Tham Lang sốt ruột hỏi.

“9999999… Đã vượt qua phạm vi đo lường, không thể tính toán! Không thể tính toán!” Tiếng cảnh báo của hệ thống càng thêm dồn dập hơn.

Trong lòng Tham Lang chấn động thật mạnh, lập tức khép sáu chân lại, tạo thành một tấm lá chắn.

Tấm lá chắn này là trang bị phòng thủ mà anh ta tin tưởng nhất.

Tấm lá chắn đúc thành từ một tấn tinh thạch Thiên Đấu, trên thế giới này, hoàn toàn chính là một thứ kiên cố không thể phá vỡ nổi.

Vừa rồi Tô Diêu Lăng liên tục tấn công, đã chứng minh điều này.

Phương Vỹ Huyền trước mặt, chỉ dựa vào một quyền của thân thể, mà muốn tạo được thương tổn cho anh ta sao?

Chắc chắn là không thể nào!

Trong mắt Phương Vỹ Huyền hiện lên một tia sáng đỏ, nắm đấm vung lên ở giữa không trung, vang lên một tiếng xé gió.

“Rầm!”

Một quyền này, vung thật mạnh lên trên tấm chắn đúc từ tinh thạch Thiên Đấu.

“Ầm!”

Cả căn phòng đều sụp đổ.

Liễu Tiên San hét lên một tiếng, suýt nữa thì cũng bị uy lực này đánh bay ra ngoài.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Tô Diêu Lăng bắt được tay cô ta.

“Cô…” Liễu Tiên San nhìn về phía Tô Diêu Lăng.

Mà Tô Diêu Lăng, lúc này lại đang nhìn chằm chằm về chỗ Phương Vỹ Huyền không rời mắt, trong mắt đẹp chỉ có giật mình sợ hãi.

Vừa rồi cô ấy đã nhìn thấy rất rõ.

Trong khoảnh khắc lúc nắm đấm vung vào tấm chắn, tấm chắn lập tức vỡ nát!

Tấm lá chắn đúc từ tinh thạch Thiên Đấu, bị một quyền đập vỡ!

Đây là loại sức mạnh gì vậy?

Mặc dù ở trong lòng Tô Diêu Lăng, Phương Vỹ Huyền vẫn luôn là một người không có đối thủ.

Nhưng tận mắt nhìn thấy một màn như vậy, cô ấy vẫn cảm thấy cực kỳ chấn động.

Lúc này, toàn bộ quái vật máy đều bị đánh bay ra ngoài, mất khống chế trong khoảng không gần trăm mét, bay ngược ra sau.

Chỗ ngực của nó xuất hiện một vệt lõm, là do bị một quyền vừa rồi kia của Phương Vỹ Huyền đánh thành như vậy.

Trong lòng Tham Lang chỉ có hoảng sợ.

Một quyền của Phương Vỹ Huyền, không chỉ đánh vỡ nát tấm chắn, mà còn gây ra tổn hại cực lớn đến bản thể do năm người bọn họ tạo thành!

“Động cơ khởi động đã bị thương nặng, năng lực thực chiến giảm xuống 63%, đề nghị lập tức giải thể!” Hệ thống nhắc nhở.

“Tham Lang, lập tức rút lui. Chúng ta đã tính sai thực lực của Phương Vỹ Huyền rồi, các cậu… Không phải là đối thủ của cậu ta.” Giọng nói của tiến sĩ vang lên.

“Đã rõ, tiến sĩ.” Tham Lang đáp.

Cùng lúc đó, dưới hai chân của quái vật máy mở ra một cái cửa động, từ giữa phun ra ánh lửa.

Quái vật máy ổn định thân thể ở trên không trung, xoay người, muốn chạy trốn về một hướng khác.

Nhất định phải mau chóng rời khỏi đây!

Nhưng nó vừa mới xoay người, đã thấy ở trước mặt có một gương mặt mang theo nụ cười nhạt.

Chính là Phương Vỹ Huyền.

“Không phải bảo sẽ bắt tôi về nghiên cứu sao? Đi vội như vậy làm gì chứ?” Phương Vỹ Huyền nói.

Trên mặt Tham Lang cứng đờ, cuối cùng cũng lộ ra vẻ sợ hãi!

Anh ta nổi giận gầm lên một tiếng, vẫn muốn tấn công Phương Vỹ Huyền.

Nhưng lúc này Phương Vỹ Huyền đã vung một quyền lên trên đầu anh ta.

“Rầm”

Đầu của Tham Lang lập tức vỡ ra, một vài máy móc vỡ vụn, ngay sau đó bọt máu cũng bắn ra tung tóe.

“Trung tâm đại não bị tổn thương, quyền khống chế thân thể chuyển sang đại não số hai.” Lúc này, hệ thống trong cơ thể quái vật máy lên tiếng nhắc nhở.

Hai cái đầu khác, mở mắt.

“Rầm! Rầm!”

Nhưng bọn chúng còn chưa kịp làm gì, đã bị hai quyền liên tiếp của Phương Vỹ Huyền đánh nát!

Quái vật máy hoàn toàn mất đi khống chế, ngã ầm xuống dưới.

Dưới sảnh khách sạn Hải Tinh.

Từng đoàn khách khứa chạy ào ra bên ngoài.

Trong đám người, có một người đàn ông đeo kính, dáng vẻ cũng khá điển trai, sắc mặt trắng bệch.

Anh ta mới vừa bàn bạc công việc với khách hàng ở khách sạn xong, đang định chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi một lát, đã xảy ra loại chuyện này!

Thật là xui xẻo!

“Ầm, ầm!”

Không ngừng có đá vụn từ tầng cao rơi xuống mặt đất, rất nhiều khách khứa sợ bị rơi trúng, lùi về sảnh lớn của khách sạn.

“Cậu Chu, không thể chạy ra bên ngoài, nếu như bị đám đá vụn này rơi trúng thì sẽ rất phiền phức!” Trợ lý ở bên cạnh nói.

“Vệ sĩ đâu? Vệ sĩ của tôi đâu? Lúc này rồi mà bọn họ còn đi đâu nữa? Đi ăn phân à?” Chu Hưng Thịnh tức giận nói.

“Rầm!”

Lúc này, một cục đá thật to rơi xuống trước người Chu Hưng Thịnh, vang lên một tiếng trầm vang.

Chu Hưng Thịnh bị dọa tới mức cả người run lên, vội vàng lùi về phía sau.

Chạy về tới sảnh lớn của khách sạn, lại nghe thấy một tiếng hô lớn.

“Có phải trên trời có người đúng không? Mà sao dáng người của người đó lại lớn như vậy?”

Chu Hưng Thịnh cũng ngẩng đầu nhìn lên trên trời theo, quả nhiên nhìn thấy có hai bóng người.

Một bóng người trong đó nhìn qua có vẻ là con người, nhưng bóng người còn lại lại rất lớn, hơn nữa dáng người trông rất kỳ lạ.

“Bóng người lớn hơn kia, hình như có bốn tay à…” Có người hô.

“Sao lại càng lúc càng lớn… Không, nó đang rơi xuống! Thứ kia sắp rơi xuống rồi! Chạy mau!”

Mọi người lại liên tục hét lên chói tai lần nữa, tiếp tục lùi vào bên trong khách sạn.

“Rầm!”

Thứ thật lớn này, cứ thế rơi xuống trên khoảng đất trống trước cửa khách sạn, khiến cho mặt đất cũng lõm xuống thành một cái hố.

Đã đủ biết, thứ này nặng bao nhiêu!

Mọi người trong sảnh lớn của khách sạn, đều ngơ ngác mà nhìn thứ ở trên nền đất trống.

Đây là thứ gì? Người máy sao?

“Ầm!”

Mọi người còn chưa hoàn hồn, lại có thêm một tiếng vang lớn.

Một bóng người khác, cũng từ trên trời rơi xuống.

Bóng dáng này rất rõ ràng chính là một người.

Đúng là Phương Vỹ Huyền.

Phương Vỹ Huyền không hề để ý tới đám khách khứa ở phía sau khách sạn.

Anh nhìn quái vật máy rơi ở trên nền đất, nhíu mày.

Lúc này, trong căn phòng của tòa nhà ở châu Âu xa xôi, một người đàn ông đầu đầy tóc bạc ánh mắt lạnh băng, mở miệng nói: “Vật thí nghiệm số ba, khởi động hệ thống tự hủy.”

Trên ngực của quái vật máy, đột nhiên phát ra một ánh sáng đỏ.

Một trận sức mạnh khủng bố, lập tức tụ lại.

Ánh mắt Phương Vỹ Huyền khẽ thay đổi.

Quái vật này muốn tự hủy?

Phương Vỹ Huyền lập tức ra tay, một quyền đánh lên trên ngực quái vật.

“Ầm!”

Một tiếng vang lớn, bàn tay của Phương Vỹ Huyền lún vào bên trong ngực quái vật.

Sau đó, anh chạm phải một thứ cực nóng.

Phương Vỹ Huyền lập tức dùng tay bắt lấy nó, sau đó rút mạnh ra ngoài.

“Ầm!”

Đây là một vật lớn bằng nắm tay, tỏa ra ánh sáng đỏ.

Phương Vỹ Huyền có thể cảm nhận được, bên trong nó ẩn chứa uy năng khủng bố.

Thứ này, hẳn chính là gen cải tạo của năm người vừa rồi kia, đồng thời cũng là nơi phát ra sức mạnh của con quái vật máy kia.

Châu Âu.

Sắc mặt của người đàn ông tóc bạc lập tức thay đổi!

Ông ta không ngờ tới, Phương Vỹ Huyền lại sẽ lấy khối động cơ hạt nhân ra dễ dàng như vậy!

Những máy móc động cơ trung tâm kia liên tục bị hỏng hóc.

Bây giờ ông ta đã hoàn toàn mất đi quyền khống chế với khối động cơ hạt nhân kia, càng đừng nói là làm cho nó sinh ra phản ứng nhiệt hạch, rồi nổ mạnh!

“Đáng chết!” Người đàn ông tóc bạc cuộn chặt nắm tay, đấm mạnh lên bàn một cái.

Nhưng chỉ trong mấy giây ngắn ngủi ông ta đã bình tĩnh lại.

Ông ta phái ra đội năm người này, vốn cũng là để thí nghiệm hiệu quả của động cơ hạt nhân mới, nhân tiện bắt Phương Vỹ Huyền.

Tuy rằng thực lực của Phương Vỹ Huyền vượt qua dự đoán của ông ta, nhưng như vậy ngược lại càng khiến cho ông ta có hứng thú với Phương Vỹ Huyền.

Loại thể chất kỳ lạ như Phương Vỹ Huyền này, đối với ông ta mà nói chính là tiêu bản cực tốt.

“Tôi đúng là càng ngày càng tò mò với cậu, thân thể của cậu, đến cùng thì có gì khác với những con người khác đây?” Người đàn ông tóc bạc híp mắt, lẩm bẩm nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK