• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lôi Tạp Lai suy nghĩ một chút nói:

“Cũng không còn cách nào khác, ta đoán trong thành nhất định ẩn núp không ít tín đồ của Hắc Ám thần điện, muốn chạy đi cũng không được, chỉ mong Quang Minh thần điện có thể phái người đến nhanh một chút."

Lai Ân cũng không có gì khẩn trương, vẫn chưa đến thời điểm có thể mất mạng thì hắn vẫn thế, từ trước đến giờ vẫn là nghe trước quên sau.

Lần này cũng không ngoại lệ, lời nói của Cách Lỗ Tạp đối với hắn cũng không hề có một chút ảnh hưởng, vẫn bộ dạng vô tư lự, nói:

“Không nghiêm trọng như vậy chứ, ha ha, dù sao hiện tại cũng chưa có tới, không liên quan đến ta, ta đi ngủ đây, giằng co một ngày, thật là mệt mỏi.”

“ Tên vô tâm, ăn hại, ngươi đi ngủ đi, ngủ chết luôn đi.”

Mễ Lệ Toa thay đổi một bộ quần áo chạy ra.

“Ai nói ta vô tâm, là ngươi không thấy thôi, vậy giờ ta đi mua sắm, lại còn phải đi ma pháp viện nghiên cứu, nghe nói mấy ngày nữa Tháp Cát Khắc sẽ trở lại.”

" Ta và ngươi cùng đi." Mễ Lệ Toa trả lời.

"Ngươi đi làm gì, ta đi tìm người mà." Lai Âm sờ sờ đầu hỏi.

"Ta nhìn ngươi tìm người, thế nào, không được sao?"

Mễ Lệ Toa hừ lạnh một tiếng, một tay đã nắm ở trên chuôi kiếm, ý tứ rõ ràng là ngươi không cho ta đi, ta lập tức cắt cái kia của ngươi.

Lai Ân bị dọa liền co đầu rụt cổ lại, vội vàng nói:

"Được, được, muốn nhìn ta thì ta cho nhìn, cứ tự nhiên."

Lai Ân nói xong liền xoay người, hướng về phía cửa chạy.

Mễ Lệ Toa ở phía sau dậm chân tức giận đuổi theo, truy hô, nói:

“Hỗn đản, Lai Ân, đừng để ta bắt được ngươi, nếu không ngươi nhất định phải chết."

Lôi Tạp Lai bất đắc dĩ nhìn con gái, lắc nhẹ đầu, nói:

"Lão Cách, lần này lại phiền ngươi rồi, trong lúc ngươi đi mời mục sư, ta nghĩ ta ở trong này cũng không có việc gì."

"Yên tâm đi, ta nhiều lắm cũng chỉ đi nửa giờ, nếu trong nửa giờ ngươi cũng không sống được, thì ta cũng không có biện pháp."

"Ta từ xưa đến nay cũng chưa bao giờ nghe ngươi nói được câu gì dễ nghe." Lôi Tạp Lai cười mắng.

Cách Lỗ Tạp vừa định rời đi, đột nhiên cảm giác được ba cỗ áp lực khổng lồ đang tiến tới.

Ba đạo nhân ảnh đem Cách Lỗ Tạp, Lôi Tạp Lai giữ ở trong phòng.

Cách Lỗ Tạp cơ hồ cảm thấy áp lực quét tới, trong nháy mắt hét to một tiếng, thân hình lập tức tăng vọt lên mấy lần, từ một thước ba vọt lên hai thước ba, cơ thể như một khối thiết giáp, nhìn chằm chằm vào cửa hừ lạnh nói: “Ai?" Truyện "Vương Bài Pháp Thần "

"Quả nhiên không hổ là Cuồng Lang Cách Tỗ Tạp , tại hạ là đội trưởng đội ba đại đội Quang Minh thần điện thẩm lý và phán quyết giả, bên cạnh ta là đội phó Ai Cách và Tháp mỗ tạp."

"Sa Gia." Cách lỗ tạp toàn thân rung mạnh,liền biến trở lại hình dáng cũ, kỳ lạ ở chỗ bộ quần áo của hắn không hề bị hư hại.

"Đúng vậy, ta đã nhận ra ba vị, chúng ta đã liên hệ với Quang Minh thần điện, các tế tự đã phái một đội quang minh pháp sư đang hướng đến nơi này đi tới, cho nên trong khoảng thời gian này thỉnh ba vị không cần lộ diện."

"Tài quyết giả xuất hiện ở nơi này, cuối cùng là có mục đích gì."

Cách Lỗ Tạp trong đầu vừa nghĩ đến Lai Ân, lập tức hỏi.

"Lai Ân đại nhân hiện tại không biết sự tồn tại của chúng ta, xin hai vị chớ nên nói rai." Sa Gia khách khi trả lời.

Cách Lỗ Tạp nhãn châu( tròng mắt) xoay động, hắc hắc cười nói:

“Tên tiểu tử kia cùng với Quang Minh thần điện các ngươi rốt cục có quan hệ gì? Tự nhiên lại có thẩm lý và phán quyết giả bảo vệ?”

"Cách Lỗ Tạp đại nhân, cái ngài muốn cũng là thứ ta muốn, đối với cái truyền thuyết kia, ta không càn xác minh, mục tiêu của chúng ta là bảo hộ vị đại nhân đó, cho nên thỉnh đại nhân xin đừng nói."

"Không thành vấn đề, không thành vấn đề. Hắc hắc, chỉ cần Dã Lang thành không có việc gì là được, hắc hắc, làm thủ hộ thành con mẹ nó thật sự là buồn bực, cả đời không thể rời đi."

Cách Lỗ Ltạp hắc hắc cười.

"Chúng ta xin cáo từ."

Sa Gia nói xong liền lui ra ngoài.

Lôi Tạp lai nhìn bóng dáng đám người Sa Gia, nói:

“ Cái truyền thuyết kia thật sự tồn tại sao?"

Cách Lỗ Tạp gật gật đầu, nói:

“Đúng là truyền thuyết, nhưng nếu người đã xuất hiện, thì ta đoán truyền thuyết hẳn là có thật.”

Lôi Tạp Lai không khỏi biến sắc, lẩm bẩm:

“Thần chi truyền thuyết, lời tiên đoán của Sáng Thế thần có nói là Quang Minh cùng Hắc Ám sẽ sảy ra chiến tranh, lúc đó sẽ xuất hiện một người kiệt suất, nếu quang minh chiếm được người đó, thì quang minh sẽ vĩnh viễn tồn tại ở nhân gian, nếu hắc ám chiếm được thì nhân gian sẽ biến thành địa ngục.”

Cách Lỗ Tạp chà xát hai tay, cười nói:

“Chỉ có trời mới biết, chúng ta không cần bàn bạc nữa, nếu tài quyết giả đã xuất hiện, thì nhất định sẽ có trò hay để xem."

Lai Ân đang đi đường, đột nhiên hắt xì hơi, trên mặt rõ ràng có năm dấu tay, xoa xoa mũi, tự hỏi:

“Ai giờ này lại nhớ đến ta, tự nhiên nhắc tới ta không phải là tên ngốc Lạc Lan Đặc kia chứ."

Mễ Lệ Toa vỗ tay nhìn chằm chằm vào mặt Lai Ân, hì hì cười, đắc ý nói:

“Lần sau ngươi còn dám gạt ta, ta sẽ đem hai con mắt của ngươi đánh cho thụt vào."

Lai Ân sờ sờ chỗ bị đánh, vội vàng lắc đầu, nói:

“ Không dám, không dám, có đánh chết ta cũng không bỏ ngươi nữa."

Lai Ân nói xong, biểu tình mờ ám nhìn Mễ Lệ Toa.

Mễ Lệ Toa tựa hồ cảm giác được trong lời nói của Lai Ân có vấn đề, không khỏi tức giận, tặng cho hắn một cước.

Ở gần ma pháp công hội nghiên cứu sở có một khách điếm, Lai Ân vừa đi vào lão bản liền tươi cười đưa cho hắn một phong thư, nói:

“ Đại nhân, ngài có thư, là ma pháp công hội đưa tới, đại nhân ngài còn trẻ mà tương lai đầy hứa hẹn à, tuổi còn nhỏ mà đã có thể trở thành ma pháp sư của ma pháp công hội. Có thể ở lại tiểu điếm cũng là vinh dự cho bổn tiệm.”

Lai Ân hừ nhẹ một tiếng, thầm nghĩ:

“Tháp Cát Khắc đã trở lại rồi à."

Mễ Lệ Toa một tay cướp lấy thư, vừa nhìn qua liền nói:

" Oa, oa, thật lợi hại a, không ngờ lại là Tháp cát khắc đại nhân tự tay viết, ngươi làm sao lại quen biết hắn."

Lai Ân lắc đầu nói:

" Ta không biết, là lão sư bảo ta tìm hắn."

"Lão sư ngươi là ai?"

"Muốn biết sao?" Lai Ân hắc hắc cười xấu xa.

Mễ Lệ Toa lập tức lấy tay che ngực, vội vàng lắc đầu, nói: "Ta không muốn biết."

Lai Ân cố ý thở dài, nói:

" Vốn đang định nói cho ngươi biết, ngươi đã không muốn thì thôi vậy."

Làm Mễ Lệ Toa một trận buồn bực

.

Đi vào nghiên cứu viện rốt cục cũng gặp đươc Tháp Cát Khắc, một trung niên nhân tầm hơn bốn mươi tuổi, thần thái có chút già nua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK