Những chữ đầu tiên của đoạn ma pháp chú ngữ vừa được phun ra, bầu trời lập tức tối sầm lại, mây đen che phủ cả bầu trời rộng lớn.
Bên trong trận chiến, đám cốt long đột nhiên ngừng lại, nâng đầu lên nhìn về phía bầu trời, đám xương cốt trên thân thể chúng bắt đầu run lên, bọn chúng cũng cảm thấy được hơi thở khủng bố từ một cường giả trong Minh Giới xa xôi, đang được triệu hoán ra.
Toàn bộ đoạn cổ ngữ này chính là một chú ngữ triệu hoán, mà trong mấy ngàn năm qua chưa từng có người thực hiện thành công mời được sinh mệnh bên kia.
Sau khi Lai Ân niệm xong chú ngữ, những đám mây đen trên bầu nhanh chóng co rút lại vào một chỗ. Ngay sau đó một tiếng nổ mạnh vang lên, từ chỗ đó mở ra một bạch cốt đại môn(DG: cửa xương trắng).
Bên trong đó bay ra một con rồng chỉ dài quá mười thước, nhưng toàn thân lại được cấu thành từ thủy tinh cấu tạo thành.
Nhưng điều kỳ lạ là từ khi thủy tinh long đi ra, đám cốt long liền đứng im tại chỗ, nhiều con vẫn còn duy trì trạng thái công kích nhưng lại đứng yên như tượng gỗ.
Lai Ân cảm giác có chút choáng váng, mình khổ công phiêu lưu như vậy mà cuối cùng cũng chỉ triệu hoán được một con thủy tinh long, nếu là một ngàn con thì cũng còn có chút an ủi, nhưng lại chỉ có một con. Còn không có long vỹ, long cốt, long mao gì cả.
Thủy tinh long nháy mặt liền phát hiện ra Lai Ân. Ngay sau đó loạng choạng bay xuống, đứng ở trước mặt Lai Ân, nói bằng tiếng của nhân loại: "Ngươi triệu hoán ta tới hả."
"Nó nói được. " Ở trong sân tất cả mọi người đều sửng sốt, điều này đại biểu cho cái gì?
Trời ạ... Trong đầu mọi người đều vang lên một âm thanh, bọn họ đều nghĩ tới một tình huống.
"Ngươi có thể nói?" Lai Ân nhìn thủy tinh long có chút ngoài ý muốn hỏi.
"Đương nhiên." Thủy Tinh long có chút đắc ý, ha ha cười nói: "Ở Minh Giới thật là buồn tẻ, rốt cục cũng có ngươi triệu hoán ta đến đây, nói đi, muốn ta làm gì? Ta ở Minh Giới cùng với một đống xương cốt và đám gia hỏa kia thật là buồn chán."
"Làm phiền cho hỏi một chút, ngươi là bao nhiêu cấp?" Lai Ân nghi hoặc hỏi Thủy Tinh long, một con đối với mười con, đầu con rắn này không bị hâm mới là lạ.
"Ngươi khinh thường ta quá." Thủy Tinh long ô ô kêu hai tiếng nói:
"Nói thế nào thì ở Minh Giới ai mà chẳng biết Lão Đại ta. Mặc dù có đến một vạn mấy ngàn lão Đại." Thủy Tinh long nói câu đầu rất to, nhưng câu sau lại nhỏ đến nỗi đến chính mình cũng không nghe rõ.
"Ngươi có thể thu thập được đám Cốt Long này không?" Lai Ân chỉ chỉ lên đám cốt long trên bầu trời nói.
"Không thành vấn đề." Thủy Tinh long liền phe phẩy cái đuôi bay lên, bay được một nửa bỗng nhiên nghĩ ra cái gì, liền bay trở lại, nói: “Ngươi muốn ta đem bọn chúng bóp chết? hay là đuổi chúng về minh giới?"
"Đuổi về Minh giới đi, ta vốn là người yêu thích hòa bình." Lai Ân mang dáng vẻ của ngày tận thế trả lời.
"Được" Thủy Tinh long nghe xong phe phẩy cái đuôi bay lên, hướng phía đàn Cốt Long vung móng vuốt lên khoa tay múa chân một hồi.
Đám Cốt Long nhìn thấy liền ngoan ngoãn tiến vào không gian chi môn.
Từ đầu chí cuối không hề phát sinh một chút chiến đầu, cũng không có một con Cốt Long nào dám đứng ra chống cự.
Mọi người đều kinh hãi nhìn một màn phát sinh trước mắt, một con rồng dài hơn mười thước có thể đem hơn mười con cốt long dài hơn trăm thước đuổi chạy, chuyện này quả thực mới nghe lần đầu.
Trong đó, đám người Sa Gia và Cách Lỗ Tạp sắc mặt cực kỳ khó coi.
Minh giới duy nhất một kẻ do thủy tinh ngưng luyện thành sinh mệnh-- Minh Giới Ma long Phỉ Lợi Khắc Tư, trong chúng thần chi chiến, khó đối phó nhất chính là Ma Long trong Long tộc, mà một trong những chiến tích huy hoàng là hủy đi một trận tuyết gồm hơn ba trăm con Phi Long, sau đó lại tiêu sái rời đi, chính là một truyền thuyết của thần.
Mọi người đối mặt với Phỉ Lợi Khắc Tư đều không dám ra mặt, Phỉ Lợi Khắc Tư nhấc tay một cái cũng dễ dàng có thể niệp sát được thập nhị cấp chiến sĩ cường đại.
Phỉ Lợi Khắc Tư nhìn đám cốt long biến mất, lúc này mới ngoắt đuôi quay lại, nói: "Tiểu tử, chuyện của ta đã làm xong, hai ta thương lượng một chút nhá."
Thương lượng?
Lời này vừa nói ra, đám Sa Gia cùng Cách Lỗ Tạp chút nữa không tin vào điều mình vừa nghe, đây là Phỉ Lợi Khắc Tư sao, con người luôn mạnh mẽ như hắn lại có thể cùng nhân loại thương lượng.
Lai Ân lập tức giơ tay che không gian giới chỉ, nói: "Làm gì? Muốn thù lao sao? Ta chẳng có gì cho ngươi đâu."
Phỉ Lợi Khắc Tư liền ngẩn người, hắn rốt cục đã phát hiện ra người còn keo hơn hắn, tiểu tử này còn không nhìn được ra hắn là ai. Người khác dùng gia tài vật phẩm trị giá cả ức cũng chưa chắc đã gọi được mình, tiểu tử này không tốn nửa tiền liền triệu hoán mình đến đây, kết quả làm xong việc đến một xu cũng không có, kiểu vắt cổ chày ra nước này đúng là lần đầu tiên hắn gặp.
Phỉ Lợi Khắc Tư tức giận, lay mạnh long vỹ, đôi mắt ngọc thạch nhìn chằm chằm Lai Ân, thở phì phì, nói: "Tiểu tử, ngươi hơi quá đáng rồi đó, ta tốt xấu gì cũng là Ma Long Phỉ Lợi Khắc Tư đại danh đỉnh đỉnh, ngươi một xu thù lao cũng không đưa cho ta, ta làm sao có thể quay lại Minh Giới, ta về tay không chắc sẽ khiến cho đám gia hỏa kia cười rụng răng mất. Hơn nữa chú ngữ ngươi cũng chỉ mới niệm được một nửa, ta nguyện ý đi ra là cũng đã như cấp cho ngươi một chút mặt mũi, thương lượng một chút đi, bao nhiêu đây?"
Phỉ Lợi Khắc Tư nói xong, liền chìa móng vuốt ra.
Mọi người chút nữa té xỉu, có đánh chết bọn họ cũng không tin được rằng Phỉ Lợi Khắc Tư lại tự nhiên cùng người khác thương lượng thù lao.
Lai Ân ngẫm lại một chút, gật đầu nói: “Vậy được rồi, ngươi nói xem ta phải trả cho ngươi bao nhiêu?"
Phỉ Lợi Khắc Tư dùng trảo cào cào, cấu cấu, suy nghĩ nửa ngày mói nói: "Một trăm cái thập nhị cấp tinh hạch, cộng thêm một ngàn linh hồn của phàm nhân." Như thế này đã là giảm xuống một phần mười so với trước kia, do hắn đã cố gắng giảm xuống đến hết mức.
Lai Ân nghe xong, bèn nhảy dựng lên, thét lớn: "Không bằng ngươi giết ta đi, ngươi xem ta có đáng giá đến một trăm cái thập nhị cấp tinh hạch hay không. Còn nữa, ta chủ nghĩa hòa bình, ta không giết người."
Phỉ Lợi Khắc Tư hơi giật mình, nhỏ nhẹ hỏi: "Vậy ngươi bảo bao nhiêu?"
Lai Ân theo không gian giới chỉ lấy ra một cái tứ cấp tinh hạch nói: " Trả ngươi cái này."
Oanh...
Cha con Lạc Lạp Đức vừa nghe Lai Ân trả giá liền ngã xuống đất, từ trước đến nay cũng chưa có nhìn thấy cách trả giá như vậy, một đám miệng sùi bọt mép, tinh thần hỗn loạn.
Phỉ Lợi Khắc Tư tiếp nhận tinh hạch, vẻ mặt đau khổ nói: "Thêm chút nữa đi, lão huynh, ngươi thật là giết người không dao mà."
"Thêm một quả nữa."
"Khá lắm." Phỉ Lợi Khắc Tư nghe xong cười ha hả, trả lời: "Không thành vấn đề, về sao nếu có phiền toái, nhớ triệu hoán ta. Chúng ta sẽ thương lượng, cứ tùy ý gọi ta.”
Phỉ Lợi Khắc Tư nói xong liền lắc lăc thân mình, bay vào bạch cốt đại môn.
Tất cả những người biết đến lai lịch của Phỉ Lợi Khắc Tư đều há hốc mồm nhìn, có đánh chết bọn họ cũng không tin đây là sự thật.
Cũng trong lúc đó, ở Quang Minh thần điện, thất đại tế tự thông qua không gian ma pháp kính quang thuật cũng quan sát được tất cả sự tình phát sinh ở Dã Lang thành, một đám trợn mắt há mồm nhìn nhau.
Hỏa tế tự Tây Tư hơn nửa ngày mới hồi phục tinh thần, nói: "Ta, ta không nhìn lầm a, Lai Ân chỉ dùng có hai cái tứ cấp tinh hạch mà có thể triệu hồi được Phỉ Lợi Khắc Tư đến."
"Bình thường phải cần tới một vạn nhân loại tính mạng cộng thêm mười gã hắc má tế tự hợp lực mới có thể triệu hồi ra a. Nhưng mấy ngàn năm qua cũng chưa thành công một lần." Người này thật là không còn gì để nói.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, hoàn toàn mù mịt không đoán được vì sao ma long Phỉ Lợi Khắc Tư vì cái gì mà lại đến.
Bên trong Hắc Ám Thần Điện, một đám hắc ám tế tự cảm giác được hắc ám cường đại trên đại lục xuất hiện, liền cuống quít tụ tập đến , thông qua linh hồn chi nhãn quan sát tình huống, cả đám đều kinh hãi không tin vào mắt mình.
"Điều đó không có khả năng, sau khi chúng thần đại chiến, mấy ngàn năm sau cũng chưa nghe nói có thể triệu hoán Ma Long Phỉ Lợi Khắc Tư xuất hiện ở địa bàn của Quang Minh thần điện."
"Tứ cấp pháp sư có thể triệu hồi ra thập nhị cấp ma lực cường đại, có phải muốn chúng ta hộc máu mà chết không. Cái tức nhất là bình thường tối thiểu cũng phải dùng mười vạn nô lệ sinh mệnh mà chưa chắc đã thành công, mà hắn lại chỉ dùng có hai khối tứ cấp tinh thạch, điều này thật khiến người ta không nghĩ được."
"Ai Lạp, đồ đệ của ngươi là Lạp Lạp đã đi Quang minh thần điện, hãy lập tức liên hệ với hắn, ta muốn hắn làm rõ tại sao sự tình lại thế này?"
"Đúng, nhất định phải điều tra ra, tứ cấp pháp sư gọi về được Phỉ Lợi Khắc Tư, nếu chúng ta nắm được phương pháp kia, thì đám Quang Minh thần điện coi như xong."
Nói xong đám hắc ám tế tự liền phát ra những tiếng cười âm hiểm.
Ở trong chỗ sâu nhất của Minh Giới, Phỉ Lợi Khắc Tư đang ngồi trong Minh thần chi lâm rung đùi đắc ý, cười ha ha nói: " Đám lão gia hỏa các ngươi, nhìn xem, đại gia ta rốt cục cũng có cơ hội ra đại lục dạo chơi, oa ha ha, quả là hưng phấn a."
"Phỉ Lợi Khắc Tư, tên hỗn đản này, tên kia ngay cả chú ngữ cũng chưa có niệm hoàn chỉnh ngươi đã bỏ chạy ra ngoài, như vậy có hơi phá cách, cẩn thận Minh Thần cùng với Quang Minh chi thần tìm ngươi gây phiền toái."
"Ta nhổ vào, ta đâu có làm gì sai đâu, ít ra tên kia cũng niệm được phân nửa chú ngữ, bằng không ta đâu dám đi ra ngoài."
"Cái tên giảo hoạt Phỉ Lợi Khắc Tư ngươi, lần sau tên kia có niệm chú ngữ, nhất định phải thương lượng, khi nào hắn niệm chú nhất định phải báo cho ta một tiếng, hai chúng ta cùng đi."
Nói chuyện một hồi, một đám khổng lồ từ trong Minh thần chi lâm đi ra, có cả Song Đầu Cốt Long, có cả Trung Kỵ Sĩ toàn thân phủ giáp sắt, thêm hàng trăm sinh vật hình thù quái dị đi ra.... Xuất hiện bên người Phỉ Lợi Khắc Tư.
Minh Thần chi lâm là nơi các sinh mệnh nhược tiểu điều không dám ghé vào, đám gia hỏa đang tham gia “đàm phán” ở đây nếu tạo thành đại quân thì ngay cả Minh thần điều phải đau đầu, nhưng không ngờ bọn chúng lại đang thương lượng tuân theo sự triệu hoán của một tứ cấp ma pháp sư nhân loại.
Điều này có thể cho thấy đám sinh vật mười một cấp tại Minh Giới này sống như thế nào, cả đời cũng chưa được một lần nhìn thấy đại lục.