“ Các ngươi dám, cẩn thận tổ chức của chúng ta tìm đến, hừ đến lúc đó cho các ngươi thật được sự lợi hại của chúng ta.” Một gã lớn gan hơn, nói.
“Thôi đi, vị lão huynh này, các ngươi là bị những thôn dân này thu thập hay là thu thập được người khác vậy.” Lai Ân đi tới, híp mắt cười xấu xa nhìn đám pháp sư
“Ngươi tốt nhất là mau đem chúng ta thả ra bằng không người của chúng ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi.”
“Rơi vào tay ta rồi còn dám mạnh miệng, chờ một lát sau sẽ biết.”
Lai Ân đem đám pháp sư lục lọi qua một lần, nhưng ngay cả một chút đồ quý giá cũng không tìm được, tức giận đá một tên nằm gẫn nhất nói “ Các ngươi là Thần giai a, sao lại nghèo nàn đến mức này? Ngay cả không gian giới chỉ cũng không có.”
Một gã pháp sư nhìn một mai ma tinh tệ duy nhất trên người mình bị Lai Ân lấy mất, không khỏi cười khổ nói “ Lão đại, ngươi cho rằng không gian giới chỉ rất dễ luyện chế sao, chúng ta cũng rất muốn nhưng cản bản là không có, cũng bởi vì do chúng ta tiến giai chưa lâu, sự kiện ma tộc lại xuất hiện, vì thế vẫn chưa có không gian giới chỉ a.”
Lai Ân hung hắn chụp xuống vai một gã pháp sư, nói “ Lão huynh, có thể nói về tổ chức của ngươi một chút không, các ngươi hơn mười người Thần giai truy đuổi ta, hẳn là không đơn giản.”
Tên pháp sư kia hung hăng trừng mắt nhìn Lai Ân, không nói.
Khải Lỵ nhảy ra cao hứng nói “ Ta biết xử lý chuyện này như thế nào.”
Lai Ân còn chưa kịp phản ứng, thì Khải Lỵ đã từ một gã thôn dân đoạt lấy một cây mộc bổng, sau đó hung hăng đánh xuống đùi gã pháp sư.
Gã pháp sư kêu thảm một tiếng, hai đùi liền bị mộc côn đập nát.
Bá Đặc hoảng sợ nhìn.
Lai Ân trợn mắt không nhúc nhích.
Khải Lỵ đắc ý nói “ nếu không nói liền hành động, ít nhất cũng có thể hỏi được tên, đây chính là do đại ca ca nói cho ta, ta làm vậy có đúng không?”
Gã pháp sư kia nghe thấy vây thiếu chút nữa thì bất tỉnh, chỉ vào Khải Lỵ cắn răng nói “ Ngươi sao không nói sớm a, chỉ vì một cái tên mà cư nhiên đánh gãy hai đùi của ta sao.”
Khải Lỵ đắc ý vung cây mộc côn nói “ Đại ca ca nói, với những loại người không biết tiếp thu thì tốt nhất là động thủ trước hỏi sau.”
“Ta gọi là Y Địch Bá Nhi, ta thuộc đội thứ sáu của pháp sư đại đội, chúng ta tổng cộng có ba mươi Thần giai pháp sư, những thứ khác ta cũng không biết, ngươi đừng đánh, ta sẽ nói toàn bộ.”
Y Địch Bá Ni đem toàn bộ những gì mình biết nói ra, hắn chỉ sợ nếu nói chậm tiểu cô nương kia sẽ khuyến mãi cho hắn thêm một gậy.
Khải Lỵ nghe Bá Ni nói ra toàn bộ, vô cùng đắc ý nhìn Lai Ân nói “ Đại ca ca, ta làm như vậy có đúng không?”
“Đúng, rất đúng, người như thế này phải đánh trước hỏi sau.”
Khải Lỵ nghe thấy Lai Ân tán thưởng lập tức nở nụ cười tươi.
Mễ Lệ Toa bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nàng phát hiện ra Khải Lỵ đã bị Lai Ân hoàn toàn biến thành một tiểu ác ma.
Bá Đặc sau khi Lai Ân hỏi xong, liền đi đến trước mặt Bá Ni nói “ Ngươi vì cái gì mà lại tập kích thôn của chúng ta?”
“ Chúng ta chỉ muốn đi vào, nhưng các ngươi lại không cho, vì thế chỉ có thể xông vào.”
“Thân là Thần giai pháp sư lại không có chút thân phận nào cả, lại còn động thủ, khi dễ người yếu, kết quả của các ngươi chỉ có chết.” Bá Đặc khoát tay nói.
Đám thôn dân dưới tay lập tức vung công cụ lên chuẩn bị động thủ.
Lai Ân phất tay nói “ Trước tiên đừng động thủ, ta có chuyện muốn nói.”
Bá Đặc lập tức ngăn cản thôn dân nói “ Lai Ân tiên sinh, vừa rồi nghe ngươi cùng với người nọ đối thoại, dường như các ngươi có cừu oán với nhau.”
“ Đúng là có chút cừu oán, bất quá mấy người này hãy để ta xử lý.”
“Được, vài người này giao cho ngươi, bất quá thôn dân của ta bị thương thì làm thế nào?”
“Việc này rất dễ.” Lai Ân đưa mắt nhìn hơn mười thôn dân nằm ở cách đó không xa, ngâm xướng quang minh trị liệu chú ngữ, một đoàn bạch quang bao phủ lên vết thương của đám người đó, miệng vết thương liền liền lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
Đám người vây quanh lúc này biểu tình mới thoải mái hơn.
Lai Ân quét mắt nhìn bảy người nói “ hiện tại ta hỏi các ngươi, muốn chết hay là muốn quy thuận ta?”
Vấn đề này làm cho bảy tên pháp sư ngơ ngác nhìn nhau, sau đó cả đám trong lòng có ý xấu gật đầu.
Lai Ân cười nói “ Ta không sợ các ngươi trong tâm có ý xấu, ta cũng không dùng đọc tâm thuật, cho nên các ngươi quy thuận ta thì phải dâng lên linh hồn, một khi các ngươi tính toán phản bội ta thì chỉ có đường chết.” Bá Ni vội vàng mở miệng nói “ Tiên sinh, ta quy thuận, ta không muốn chết.”
“Ta cũng vậy.”
“Ta cũng không muốn chết.”
Có người đi đầu, phía sau liền nhao nhao gật đầu.
Lai Ân gật đầu nói “ Nếu vậy thì hãy làm theo ta, lấy tên của Sáng Thế Thần để thề, trọn đời này đi theo Lai Ân Lâm Đức Lôi Âu Nạp, nếu dám có ý nghĩ phản bội chủ nhân thì sẽ bị linh hồn diệt tán.”
Bảy người Bá Ni thất vọng nhìn nhau, tuy không rõ ý nghĩa trong đó nhưng vì tiểu mệnh nên đành phải nhắc theo những gì Lai Ân nói.
Đợi cho hai chữ diệt tán nói xong, từ trong ngực bảy người liền bay ra một đoàn thanh sắc quang mang, phóng thẳng lên trời, trên bầu trời cũng mở ra một cái hắc động, đem bảy đoản quang mang nuốt vào.
Lai Ân chứng kiến quang mang bị hắc động thôn phệ hết, lúc này mới ra tay trị thương cho bảy người.
Thần giai quang minh trị liệu thuật khiến cho vết thương trên thân thể bọn họ khôi phục với tốc độ kinh người, chỉ trong nháy mắt những vết thương nhìn thấy cả xương cũng đã khép lại.
Bảy người đứng lên, thử kiểm tra thân thể một chút, không ngờ toàn bộ thương thế đã hoàn toàn hồi phục.
Một người thần sắc chợt trầm xuống, đột nhiên bay lên, nhưng ngay sau đó thân thể hắn đột nghiên dừng lại, sắc mặt đỏ ửng, rơi xuống.
Sáu người còn lại sắc mặt tái nhợt, không rõ người này vì sao mà chết.
Lai Ân cũng không thèm nhìn gã kia rơi xuống mặt đất, ánh mắt lạnh lùng liếc sáu người còn lại nói “ Các ngươi nghĩ rằng lời thề vừa nãy chỉ là để làm cảnh sao, nếu còn ai có ý nghĩ phản bội, hoặc bỏ chạy thì hãy nhìn tên vừa nãy mà làm gương.”
Đám người Bá Ni lúc này mới biết lời thề vừa rồi độc địa thế nào, chỉ một cái hành động bỏ chạy thôi đã nhận được kết quả là cái chết.
Sáu người nhìn nhau, cùng kêu lên “ Chủ nhân, chúng ta về sau sẽ vĩnh viễn trung thành với ngài,không dám có nửa điểm hai lòng.”
Lai Ân khóe miệng mỉm cười nói “ Tốt, nếu làm địch nhân của ta thì chắc chắn sẽ chết rất khó coi, bất quá nếu đã là thuộc hạ của ta thì ta sẽ không bạc đãi.”
“Hiện tại sáu người các ngươi hãy đi đến Hắc Ám Thần Điện tìm Minh Thần Cáp Địch Tư, nói là Lai Ân cử các ngươi đến đó, giúp nàng củng cố phòng tuyến.”
Bố Ni vẫn cảm thấy cái tên Lai Ân này rất quen thuộc, lúc này lại nghe hắn nói đến Minh Thần Cáp Địch Tư, đột nhiên kinh thanh nói “ Ngài là Thản Á thành chủ Lai Ân tiên sinh.”
“Đúng vậy.”
Sáu người Bá Ni vô cùng kinh hãi, rốt cuộc cũng hiểu được rằng đám người Bá Phu chết cũng không oan, từ Phong Lam Đế Quốc đến Thiên Giả Chi Thành có ai có thể thắng được Lai Ân? Toàn bộ đại lực này có mấy người dám đắc tội với hắn.”
“Hiện tại cảm thấy đi theo ta rất oan ức sao?”
“Không oan, một chút cũng không oan.” Sáu người cười tít mắt, được đi theo một chủ nhân như vậy tiền đồ tương lai ắt hẳn rộng mở, huống chi làm thủ hạ của Lai Ân có thể đến Thản Á thành nhờ ba đại gia tộc liên thủ tạo ra vũ khí cũng khải giáp, đây chính là đãi ngộ mà người khác không có.
Lai Ân phất tay nói “ Những thứ còn lại không cần ta nói, hiện tại các ngươi đi theo ta, chờ khi sự tình nơi này xử lý xong các ngươi có thể đi.”
Sáu người mạnh mẽ gật đầu, dưới sức ép của thệ ước cùng với lợi ích do Lai Ân mang lại, bọn họ đã toàn tâm toàn ý trở thành thủ hạ của Lai Ân.
Bá Đặc trong lòng khiếp sợ, thế mới biết Mạc Sâm kia nói đúng, đắc tội với tên biến thái này chỉ có đường chết a, hắn ngay cả Minh Thần cũng quen biết, bất quá nhớ tới Sinh Mệnh Chi Thủy hắn chỉ có thể tiếp tục vai diễn của mình, xuất ra một túi tiền nói “ Lai Ân tiên sinh, giao dịch tiếp tục.”
“ Ha ha, tất nhiên rồi.”
Lai Ân vừa thu được sáu gã Thần giai pháp sư làm thủ hạ, tâm tình vô cùng vui vẻ, nhận lấy túi tiền.
Bá Đặc tiếp tục nói “ Đại trưởng lão của thôn chúng ta cũng có thu nhặt không ít những đồ vật này nọ, không biết Lai Ân tiên sinh có hứng thú trao đổi không?”
“Đương nhiên là có, nhưng không biết Đại trưởng lão có thứ gì tốt a?”
“Không bằng đi cùng ta đến đó xem a.”
Lai Ân cũng không khách khí, đi theo sao Bá Đặc.
Đám người Bá Ni xấu hổ đứng cùng thôn dân, lúc trước vừa mới là người sống ta chết, hiện tại không ngờ lại đứng chung một chỗ.
A Thập Nhĩ hào sảng, vỗ vai Bá Ni một cái nói “ Lão huynh, có muốn đến nhà ta làm vài chén không, hiện tại đã không phải là địch nhân thì chính là bằng hữu, ha ha, nhà ta vốn rất hiếu khách.”
Vi Lạp ở bên cạnh trừng mắt nói “ Hừ, chủ yếu là vì rượu đúng không.”
“Hắc, đừng nói trắng ra như vậy chứ? Vi Lạp, đây là thủ hạ của Lai Ân tiên sinh, vì thế chúng ta cư nhiên là phải chiêu đãi bọn họ rồi.”
Vi Lạp nghe vậy cũng không nói gì nữa, mới vừa nãy đổi một đống đồ vật của người ta, hiện tại không thể ngay lập tức lại ra tay với thủ hạ của hắn a.
Mấy người khác cũng được đám thôn dân vây quanh dẫn đi.
Lúc này còn đánh nhau sống chết mà bây giờ đã vui vẻ như bằng hữu lâu ngày không gặp.
Mễ Lệ Toa cùng Khải Lỵ trợn mắt đứng nhìn, biến hóa thật sự quá nhanh, chỉ một lát đã đổi thù thành bạn.
Phòng ở của Bá Đặc cũng bình thường như bao căn phòng khác trong thôn, trừ bỏ một cái giường, cũng chỉ còn vài cái ghế dựa cùng những vật dụng hàng ngày.
Lai Ân liếc mắt đánh giá phòng ở của Bá Đặc, phòng của lão so với phòng của người nghèo trong thành thị xem ra còn rách hơn vài phần, nhưng điều không ngờ nhất lại là chủ nhân của căn phòng đơn sơ này lại là một Thần giai đại pháp sư.
Bá Đặc từ dưới giường lấy ra một cái hộp nhỏ, mở ra nói “ Lai Ân tiên sinh, những thứ này là do đại trưởng lão khi đi lịch lãm tìm được, không biết ngươi có hứng thú hay không.”
Lai Ân chắp tay sau đít nhìn chằm chằm vào Bá Đặc, cười lớn nói “ Bá Đặc trưởng lão, không cần phải tiếp tục diễn nữa đâu.”
Bá Đặc trong lòng chấn động, bộ dáng nghi hoặc hỏi “ Lai Ân tiên sinh,ngài nói vậy có ý tứ gì?”
“Thái độ của ngươi chuyển biến quá nhanh,ta có thể đoán ra được mục đích của ngươi là một đồ vật nào đó trên người ta, bằng không ngươi sẽ không bỏ vốn lớn như vậy để giúp ta hoàn thành giao dịch a, một trăm năm mươi quả Á Thần hạ giai ngũ cấp tinh hạch, ta nghĩ rằng ngay cả trong thôn các ngươi muốn có cũng không dễ dàng.” Bá Đặc nghe thấy vậy, liền nói “ Xem ra Lai Ân tiên sinh cũng đã đoán được, ta cũng không cần phải đóng kịch nữa, ta cần một giọt Sinh Mệnh Chi Thủy.”
“Là ai nói cho ngươi biết rằng ta có Sinh Mệnh Chi Thủy, thôn dân này không ai ra ngoài chứng tỏ là có ngoại nhân tiến vào, hơn nữa một bên mặt của ngươi lại bị sưng lên, rõ ràng là có nguyên nhân a.”
“Thực xin lỗi, Lai Ân tiên sinh, ta không thể nói được.”
“Bất quá Lai Ân tiên sinh không phải là một người làm ăn sao? Chúng ta lúc này là giao dịch, từng này đồ vật để đổi lấy một giọt Sinh Mệnh Chi Thủy có đủ không.”
“Tất nhiên là đủ.” Lai Ân cười cười, lấy từ trong người ra một chiếc tiểu bình màu xanh biếc, nói “ Bên trong là một giọt Sinh Mệnh Chi Thủy.”
Bá Đặc vẻ mặt kích động nhận lấy tiểu bình, một tay cầm hòm đồ nhét vào tay Lai Ân nói “ Lai Ân tiên sinh xin chờ một lát, ta đi sẽ trở lại ngay.”
Lai Ân cúi đầu nhìn hòm đồ, phát hiện ra trong đó không ngờ lại có một số ít tài liệu hi hữu, những thứ trong hòm nếu ở đại lục cũng có thể có giá đến hơn mười triệu, nhưng đối với Lai Ân mà nói thứ hắn muốn đổi là hạch tâm.
Sau khi sử dụng Thần phạt ở Tinh Linh đại lục, hắn đối với sự cường đại của thần phạt vô cùng thích thú, vì thế đối với hạch tâm có cảm tình đặc biệt.
Ước chừng một giờ sau, Bá Đặc thở hổn hển chạy vào gấp giọng nói “ Không phải là loại Sinh Mệnh Chi Thủy này, loại này một chút hiệu quả cũng không có.”
“Sinh Mệnh Chi Thủy chỉ có một loại, không phải loại này là loại nào?”
“ Ta muốn loại Sinh Mệnh Chi Thủy có thể làm sống lại Thần, Ma.
“ Nga.” Lai Ân thần tình trầm xuống.
Loại nước này tổng cộng chỉ có năm giọt, lần trước nhất thời hồ đồ lại tặng cho gã hộ vệ của Khải Lỵ một giọt, bây giờ còn lại bốn, mặc dù là trao đổi nhưng cũng phải bí mật không thể cho người thứ ba biết.
Lai Ân nghĩ đến đây nhìn Bá Đặc nói “ Ta có, bất quá ngươi phải nói cho ta biết ngươi muốn cứu ai?”
“ Cái này…” Bá Đặc lúng túng không biết nói thế nào, cuối cùng cắn răng nói “ Ta muốn cứu một người rất mạnh, dù sao chỉ cần ngươi đưa cho ta là được rồi.”
Lai Ân đại khái đoán ra được, hắn chỉ vào quải trượng của Bá Đặc nói “ ta muốn đổi thứ này.”
“Không được, điều này tuyệt đối không được, đây không phải là của ta, ta chỉ là trông hộ thôi.”
“Vậy thì quên đi, ngươi cũng biết Sinh Mệnh Chi Thủy có thể cứu sống Thần ma giá trị lớn như thế nào mà, nếu không đổi bằng quải trượng kia, ta sẽ không đổi bằng bất cứ thứ gì khác.”
Bá Đặc đang định muốn dùng sức cướp, nhưng cuối cùng suy nghĩ cả nửa ngày nói “ Được ta mang ngươi đi, ngươi có thể quyết định xem cứu hay không.”
Lai Ân cười nói “ Được, ta chỉ sợ ngay cả người mình cứu là ai cũng không biết, vạn nhất cứu phải một tên Ma Tộc thì không phải là sẽ hối hận đến chết sao.”
Bá Đặc giữ chặt tay Lai Ân nói “ Chắc chắn ngươi sẽ không hối hận.”
Hai người đi ra khỏi phòng sau đó hướng về chỗ sâu trong sơn cốc bay đi.
Tựa hồ như vùng đất này gần với Bắc Cực Băng Nguyên nên khi càng vào trong băng tuyết càng lớn,khiến cho hai người càng vào sâu càng khó đi.
Làm cho Lai Ân ngạc nhiên hơn là khi tiến vào sâu mưa đá, băng tuyết khi rơi xuống ma pháp thuẫn lại mang lực lượng vô cùng lớn, không thua gì Thánh giai pháp sư công kích.
Tiến lên chừng hơn hai mươi phút, trước mặt họ xuất hiện một sơn động.
Bá Đặc dẫn đầu tiến vào sơn động, sau đó hướng về phía Lai Ân nói “ Vào đi, ở bên trong.”
Lai Ân bước vài sơn động, lập tức cảm nhân được một hơi thở thập phần quen thuộc, hắn cảm thấy được trên người của Lai Tạp Lợi, Cáp Địch Tư, cùng với Phí Lặc đều có loại cảm giác này.
Bá Đặc nhìn thấy Lai Ân ngây ngốc, vội vàng thúc giục nói “ Là ở bên trong, nhanh lên một chút.”
Lai Ân chỉ vào sơn động bên trong, kinh hãi nói “ Người cần cứu là Thần sao?”
Bá Đặc gật gật đầu, đối với sự phán đoán của Lai Ân cũng không hề kinh ngạc, Mạc Sâm cũng đã nói qua với hắn rằng Lai Ân vô cùng thông minh, muốn gạt hắn là không có khả năng.
Lai Ân dùng sức xoa xoa hai tay.
“Bá Đặc trưởng lão, Thần như thế nào lại bị vây khốn ở đây.”
“Năm đó Thần ma liên quân cùng với Bất Tử Quân Đoàn chiến đấu, Băng chi nhất tộc Khắc Lạp Luân Tư Khoa Sâm điện hạ bị trọng thương, sau đó lại bị bất tử chiến sĩ đuổi giết, vất vả mới có thể thoát khỏi truy binh, sau đó mới phong ấn ở đây chờ cơ hội khôi phục.”
“Đã bao nhiêu năm trôi qua, chẳng lẽ không hề có chút khôi phục nào sao?”
“Trọng thương a, đâu có dễ dàng như vậy, một lát nữa ngươi sẽ biết.”
Bá Đặc thở dài mang theo Lai Ân vào trong, bốn vách tường là những tầng băng trong suốt, dài vô tận, trong một vách băng bích phong ấn một lão nhân râu trắng, hai mắt nhắm nghiền , khiến cho người khác sợ hãi chính là lão nhân này chỉ còn lại đầu, hai cánh tay cùng với nửa thân trên.
Bá Đặc quỳ xuống đầu chạm đất nói “ Băng Thần Khắc Lạp Luân Tư Khoa Sâm điện hạ, người có thể cứu mạng ngài đã tới.”
Băng thần chậm rãi mở to mắt đánh giá Lai Ân.
Lai Ân vội vàng mở miệng nói “ Có thể hỏi, nhưng lão nhân ngươi ngàn vạn lần đừng dùng đọc tâm thuật a.”
Bá Đặc nghe thấy vậy thiếu chút nữa thì hộc máu, dám kêu Băng thần là lão nhân, người này quả là gan to mật lớn a.
Băng thần đối với cách xưng hô của Lai Ân cũng không nói gì, chỉ cười nói “ Hiện tại cho dù ta có muốn cũng không có cách dùng, ngươi xem nửa thân thể của ta còn có nhiều năng lượng sao?”
“Quả nhiên không hổ là Thần, bị biến thành bộ dáng này mà vẫn còn chưa chết a.”
Bá Đặc trợn mắt, lúc này lão chỉ muốn đem Lai Ân đập cho nhừ tử, đối với thần cư nhiên lại dám bất kính như vậy, thật là đáng băm thây vạn mảnh mà.