Mục lục
[Dịch] Thâu Hương Cao Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 171: Tuyển Chọn

Sau một đêm mang cùng vui thích đến với Đoàn Diên Khánh, nàng làm sao biết được chính mình trong lúc nhất thời, xuất phát từ lòng ghen tuôn điên cuồng, vô tình trùng thắp đốt lại ý chí chiến đấu cho Đoàn Diên Khánh, sau này tạo cho Đại Lý Đoàn thị một kẻ địch vô cùng đáng sợ.

Có điều sáng hôm sau khi Đao Bạch Phượng rời đi, Đoàn Diên Khánh tuy rằng khôi phục đấu chí, không còn xem thường chuyện sinh tử nữa, nhưng ý chí thì vẫn không thể nào trị thương được, hắn bị thương thực sự quá nặng, lại trãi qua một đêm điên cuồng với Đao Bạch Phượng thì hoàn toàn mất sức, đang lúc sắp tắt thở, thì Mộ Dung Cảnh Nhạc xuất hiện ở trước mặt hắn, đòi phải lấy được công phu Nhất dương đó là điều kiện, mới xuất thủ cứu chữa Đoàn Diên Khánh.

Đoàn Diên Khánh cùng đường mạt lộ, đành phải đáp ứng, trãi qua bao nhiều đời, qua, đây là lần đầu tiên tuyệt học bị tiết lộ ra ngoài, do đó Đoàn Diên Khánh rất thù hận Mộ Dung Cảnh Nhạc lợi dụng lúc hắn gặp khó khăn, vì lẽ đó cho tới tận ngày nay, Đoàn Diên Khánh cũng không cảm kích ân cứu mạng của Mộ Dung Cảnh Nhạc.

………………………………………………………………………………………

Cũng được… cũng được, chuyện lúc trước tạm thời không đề cập tới nữa, có điều nữ nhân này ngày hôm nay ta muốn dẫn đi.

Bị Mộ Dung Cảnh Nhạc liếc mắt nhìn mình, Hà Thiết Thủ cảm thấy thân thể mình phát lạnh, nhưng nàng bây giờ nếu lưu lại thì chỉ có một con đường chết, còn không bằng bị người này mang đi.

Đoàn Diên Khánh trong lòng nổi lên sát cơ:

Để xem võ công của ngươi có hay bằng y thuật của ngươi không?

Nói xong lão liền vung trượng đánh tới.

Mộ Dung Cảnh Nhạc không tránh né, liền vươn ngón tay ra điểm lại ngay mũi nhọn thiết trượng, lấp tức thiết trượng Đoàn Diên Khánh giữ cân bằng ngay tại chỗ không thể tiến thêm mảy may.

Hà cô nương, ngươi chẳng lẽ ngây ngốc đứng nhìn xem chúng ta đấu nội lực sao? Lợi dụng lúc lão đang thi triển nội lực, động không được phóng độc châm đến nhay đi.

Mộ Dung Cảnh Nhạc trên trán đã xuất mồ hôi, nhưng thần thái ung dung nói.

Đoàn Diên Khánh kinh hãi, vội vàng triệt thiết trượng lùi về, liền bị nội lực của Mộ Dung Cảnh Nhạc ép tới nên bị nội thương không nhẹ, lão không dám dừng lại, cấp tốc hướng về phía xa xa bỏ chạy.

Đa tạ ân công xuất thủ cứu giúp.

Hà Thiết Thủ thở dài nhẹ nhõm, tiến lên bái tạ nói.

Ta từ trước đến giờ cứu người thì cũng phải thu lại một điều.

Nhìn thân thể uyển chuyển no đủ khêu gợi của Hà Thiết Thủ, Mộ Dung Cảnh Nhạc mỉm cười tà ác.

Ngươi muốn làm gì?

Hà Thiết Thủ giật mình lùi lại.

Hà cô nương nói thử xem ta muốn gì?

Mộ Dung Cảnh Nhạc từng bước từng bước áp sát Hà Thiết Thủ, đột nhiên nghiêng người chau mày:

Hà cô nương không cần phải tốn sức như thế, trong giới dùng độc. Hà cô nương đối với ta đạo hạnh này còn mỏng lắm, khà khà...

Thấy Bích Tằm cổ độc đối với Mộ Dung Cảnh Nhạc không hề có tác dụng, Hà Thiết Thủ đã hoảng rồi, liền từ bên hông lấy ra dây Nhuyễn Hồng chu đánh tới.

Mộ Dung Cảnh Nhạc nhẹ nhàng dùng Nhất Dương chỉ điểm mấy cái, ngay lập tức dây Nhuyễn Hồng chu đang uy phong lẫm lẫm đang bay lượn thì đã như con rắn chết vậy rũ xuống đất, Hà Thiết Thủ vừa sửng sốt, thì Mộ Dung Cảnh Nhạc đã phóng đến, điểm trên người nàng mấy đại huyệt rồi.

Thả ta ra!

Làm Hà Thiết Thủ bị đối phương ôm ngang, trái tim nàng trầm đến đáy vực, vô lực la hét.

Haha…lát nữa Hà cô nương chỉ sợ là cầu ta hãy ôn chặt ta đấy.. ha ha ha...

Mộ Dung Cảnh Nhạc đưa tay sấn đến trên miệng Hà Thiết Thủ, đem một viên thuốc màu phấn hồng ném vào trong miệng nàng, rất nhanh thân thể mềm mại Hà Thiết Thủ nóng dần lên, lão liền cười dài ôm nàng liền hướng về phía sâu trong rừng cây.

……………………………………………………………………………………….

Bên trong đại điện, thuộc hạ của Hà Hà Thiết Thủ ở lại ngăn cản bị đánh chết dồn dập ngã xuống, chúng đệ tử Đinh Xuân Thu dồn dập phất cờ hò reo:

"Tinh tú lão tiên, pháp lực vô biên, đánh đâu thắng đó "

"Tinh tú lão tiên, pháp lực vô biên, thần thông quảng đại, pháp giá Trung Nguyên "

Nằm nghiêng trên ghế Đông Phương Mộ Tuyết nghe được, đôi mi thanh tú nhíu lại, Tống Thanh Thư cười trêu nói:

Có phải là nghe hô rất là quen quen? Không biết những câu đệ tử Đinh lão quái đang hô so với " Văn thành võ đức, ân huệ tỏa khắp mọi chúng sinh, thiên thu vạn năm, nhất thống giang hồ" thì cái nào nghe hay hơn đây?

Hừ, những câu hô đó ta rất chán ghét, nhưng vì để cho người không hoài nghi, ta phải dùng tới.

Đông Phương Mộ Tuyết lạnh nhạt nói, vào lúc này nàng nghe được đệ tử Đinh Xuân Thu hô, cảm thấy đặc biệt chói tai khó chịu.

Lam Phượng Hoàng đang ngồi dựa, gối đầu trên bắp đùi của Đông Phương Mộ Tuyết, thấy Tống Thanh Thư dám nói chuyện như vậy cùng Đông Phương giáo chủ, nàng không ngờ là Đông Phương giáo chủ chẳng một chút nào có ý trách tội hắn, ngữ khí hai người tựa như là bằng hữu nhiều năm vậy, Lam Phượng Hoàng dùng ánh mắt quái lạ liên tục quan sát hai người.

Lam Phượng Hoàng, nếu cặp mắt kia của người còn chuyển loạn, ta sẽ móc nó ra bào chế thành Ngũ Bảo Mật Hoa Tửu bây giờ.

Đông Phương Mộ Tuyết trong lúc nói chuyện, vẫn nhìn lấy trận chiến giữa trường, cũng không có quay đầu lại nhìn Lam Phượng Hoàng.

Ui… giáo chủ làm sao cam lòng làm như vậy mà…

Lam Phượng Hoàng le lưỡi một cái, thuận thế nghiêng đầu dựa má nhích lên để ngay nơi gò mu của Đông Phương Mộ Tuyết, tư thế rất là dịu ngoan nhu mị.

Tống Thanh Thư thấy Lam Phượng Hoàng âm thanh nhẹ nhàng rung động tâm hồn, giờ mới có cơ hội quan sát tỉ mỉ trên người Lam Phượng Hoàng, ước chừng 33, 34 tuổi, hai mắt tròn xoe với đôi con ngươi đen nhánh, trên người mặc bô y phục màu lam thêu hoa, sắc thái xán lạn, vàng son lộng lẫy, trên tai có đeo đôi vòng vàng bằng miệng chung rượu nhỏ, bên hông mang một đai lưng năm màu màu rực rỡ, dịu dàng ôm chặt cái eo nhỏ nhắn, làm lộ ra bộ ngực đang rung động như sóng dậy, phong vận cực kỳ chẳng thua kém gì Hà Thiết Thủ.

Thấy Lam Phượng Hoàng dịu ngoan dụi mặt dưới hạ thể của Đông Phương Mộ Tuyết, còn Đông Phương Mộ Tuyết cũng không một chút xấu hổ tựa như là đã quen thuộc những cử chỉ âu yếm như vậy lắm rồi, Tống Thanh Thư trong lòng nhủ thầm: "Như vậy thì phung phí của trời quá…”

Sau khi những thuộc hạ cuối cùng của Hà Thiết Thủ ngã xuống, trong đại điện rơi vào sự yên tĩnh quỷ dị.

Lão đại làm sao đi lâu như vậy còn chưa có quay trở lại?

Nhạc lão tam hướng về cửa liếc nhìn mấy lần, trước sau vẫn không nhìn thấy bóng người Đoàn Diên Khánh, mở miệng nói.

Đoàn Diên Khánh đã bị nội thương, cân nhắc đến tình hình thì Đông Phương Bất Bại tạo cho lão áp lực quá lớn, còn Đinh Xuân Thu thì địch ta khó phân biệt, lão không dám mạo hiểm quay trở lại đại điện Nhật Nguyệt thần giáo, nên quyết định bỏ chạy ra ngoài khu rừng Vô Tâm lĩnh.

Đông Phương giáo chủ, lão đại của chúng ta khả năng xảy ra vấn đề rồi, ba người chúng ta bây giờ mạn phép đi ra ngoài tìm, không biết...

Diệp Nhị nương do dự một hồi, rồi lên tiếng nói.

Đông Phương Mộ Tuyết nhìn bọn họ, cũng không đáp lời, chỉ phất tay ra hiệu, ba đại ác nhân còn lại như được đại xá, vội vã liền chạy đi.

Còn lại Đinh Xuân Thu nghĩ thầm sớm biết như vậy, vừa rồi chính mình cũng đi ra ngoài chặn lại Hà Thiết Thủ thì yên rồi:

Đông Phương giáo chủ, nếu việc nơi đây đã xong, lão phu cũng trở về Tinh Túc hải, sau này Tống công tử nếu như có việc gì cần hỗ trợ, thì có thể phái người đến báo.

Đông Phương Mộ Tuyết ngồi ngay ngắn lại, từ tốn nói:

Nếu lão tiên có việc trong người, bản tọa cũng không lưu lại, ngày khác lão tiên đụng có việc gì nan giải, thì có thể đến tìm bản tọa.

Tạ ơn giáo chủ!

Đinh Xuân Thu nghe vậy thì mừng rở, mặc dù có chút tiếc nuối không có lấy được Băng tằm, thế nhưng có được câu nói này của Đông Phương Bất Bại, với với Băng Tằm không chênh lệch bao nhiêu.

Chờ đến mọi người đi hết rồi, Đông Phương Mộ Tuyết mở miệngsắp xếp nói:

Lam Phượng Hoàng, ngươi ở lại chỗ này thu thập tàn cục, đồng thời đem trận pháp tại Vô Tâm lĩnh biến đổi, ta không muốn lần sau lại bị người xâm nhập tiến vào.

Tuân mệnh…

Lam Phượng Hoàng đứng dậy thi lễ nói.

Được rồi…,đưa ta vào hậu đường nghỉ ngơi.

Đông Phương Mộ Tuyết đưa tay ra khoát lên trên vai Khúc Phi Yên, có chút mỏi mệt nói.

Còn đệ thì làm gì bây giờ?

Tống Thanh Thư sững sờ, gọi lại Đông Phương Mộ Tuyết hỏi.

Lam Phượng Hoàng, ngươi hãy chiêu đãi chu đáo Tống công tử, hắn là thượng khách của bổn giáo chủ.

Đông Phương Mộ Tuyết nhàn nhạt nói một câu, rất nhanh biến mất vào ở trong.

Ặc….

Tống Thanh Thư đứng ngây người ra, hắn vốn tưởng rằng khi đến Ngũ độc giáo, Đông Phương Mộ Tuyết thì sẽ nói với mình biện pháp có thể khôi phục công lực …

Lam Phượng Hoàng chào Tống công tử.

Trong lúc này thì Lam Phượng Hoàng cười tủm tỉm đi tới trước người hắn.

Lam tỷ tỷ nói chuyện thực sự là êm tai đấy.

Tống Thanh Thư phục hồi tinh thần lại, chân tâm thực lòng tán dương.

Lam Phượng Hoàng nghe vậy sắc mặt tựa như xuân hoa mới nở, lại tang thêm nhiều kiều diễm, mỉm cười nói:

Tống công tử tính tình có thể không giống với người Hán bình thường, có sao nói vậy chứ không quanh co giấu lý, có điều như thế ta rất thích.

Tại hạ tính cách vốn uyển chuyển biết co biết giãn, chỉ là vừa nhìn thấy Lam tỷ tỷ là một đại mỹ nhân, nếu không đem suy nghĩ trong lòng nói ra, tối nay nhất định sẽ trằn trọc trở mình, trắng đêm khó ngủ.

Lam Phượng Hoàng đỏ mặt, hé miệng cười nói:

Tống công tử là thương khách của giáo chủ, Lam Phượng Hoàng làm sao dám để công tử gối đơn khó ngủ, nữ nhân tộc Miêu từ trước đến giờ ai cũng nhiệt tình nóng bỏng, ta sẽ nói các nàng buổi tối tới hầu hạ công tử, công tử chỉ cần chọn lựa, vừa ý ai thì cứ nói với ta.

Lam Phượng Hoàng mái tóc thẳng dài dọc trên đầu vai như thác y, nàng đứng gần nên trong mũi Tống Thanh Thư ngửi được từ mép tóc nàng phát ra mùi thơm ngát thanh nhã, thấy nàng bởi vì được khen ngợi nên thẹn thùng mà dung nhan đỏ hồng, đôi lông mày dài nhỏ uốn lượn hấp dẫn, môi anh đào lúc nói chuyện khải hợp, sóng mắt lưu chuyển, thật sự lại là một mỹ nhân, nếu như có thể ôm nàng thì đúng là diễm phúc không cạn, bộ ý phục áo váy không thể che hết đường cong vũ mị thướt tha mỹ diệu, thân thể lồi lõm như ẩn như hiện, dưới váy áo đôi bầu vú cao ngất…

Tống Thanh Thư trong lòng rung động, cười nói:

Những nữ nhân khác sao lại có được phong vận như Lam tỷ tỷ vậy, không biết ta tuyển chọn tỷ tỷ có được hay không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
01 Tháng tám, 2022 04:08
bộ này full r hóng gì 2k5 chương
Nguyễn Tiến Nguyên
25 Tháng sáu, 2022 09:39
Hóng quáaa
Haibanam12
11 Tháng chín, 2021 07:16
cầu chương
Haibanam12
14 Tháng tám, 2021 12:32
full lâu quá hazz tui muốn đọc đoạn na9 thành hoàng đế quá
Thanh Hoài
01 Tháng tám, 2021 02:22
mỗi lần quay lại đọc rồi bỏ. lần này chốt câu cuối cùng, sau này không quay lại nữa. Nữ nhân trong truyện nhiều nam nhân chọc ***.
Hieu Le
19 Tháng bảy, 2021 19:27
chưa full nhỉ
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 20:46
người tay ra tay giết mình , còn mian thì nói tha người ta đi , tới lúc xén chết mới đánh lại , thể loại cẩu huyết gí
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 02:38
tứ đại ác nhân yếu kê , nhưng dù vô địch thiên hạ cũng đéo giết được. vì kẻ ác , ai cũng muốn nó hối cải , còn kẻ tội nghiệp , ai cũng muốn cười cho hả hê , thói đời là vậy , lám ác được phật thương , chứ hiền lành thì bỏ mặt
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:31
tao nói thật , nếu đúng cốt truyện , thì Khang Hi diệt xong Bảo Thân Vương , thì một đội 3000 ngàn cung thủ diệt luôn Tống Thanh Thư mới đúng logic . Nhưng tác giả cho mian lộ quá nhiều sơ hở , nhưng thiếu bố cục , chương gần 300 , truyện lê cao trào , Khamg Hi có lòng diệt mian , nhưng mian chỉ toàn gái , đòi phản nhưng đéo có lực . nếu là Khang Hi thì diệt luôn cho lành , mian với Khang Hi thật ra nó chỉ làm hư chuyện , chứ có làm tốt được đâu . nhưng khi chuyện đi vào kết thúc , thì lại bẻ lái Khang Hi thành ngu ngốc , cho mian thời gian bố cục . một thằng học làm chó , thì sao làm chủ được , nên mất logic
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:22
nhưng nó là nv 9 , nên dù có trời sập , nó vẫn sống
phuong2311
01 Tháng bảy, 2021 22:57
Tống Thanh Thư này yếu kém , đã được Khang Hi ra hiệu tiền trảm hậu tấu , mà cứ có gái là nó tha hết , vậy cư dây dưa mãi không giết được ai , toàn là những thằng hại nó , nó biết , nó thấy , nhưng vì gái tha hết
Lưu Trí Hải
10 Tháng năm, 2021 22:13
Tại sao lại phải hại chết Kiến Ninh chứ
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 23:27
truyện gì mà chap nào cũng là NTR :D
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 13:37
thì ra pharmacist đạo hữu cũng là người trong đồng đạo, một dịch giả hảo tâm cứu vớt nội dung bộ truyện. :))
Thanh Hoài
30 Tháng tư, 2021 15:24
truyện hấp dẫn. Họ Tống này chắc là xuyên việt yếu nhất rồi, không hệ thống, làm việc thiếu cầu toàn, lại còn háo sắc, cao ngạo, khó thành đại sự.
Chưa Đặt Tên
22 Tháng một, 2021 21:13
dịch đỉnh thật , tiếp đi bạn , các đồng râm đang chờ :x
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 18:17
up tiếp đi bác ơi, cầu chương aaaaa
ikaika
26 Tháng tám, 2020 18:33
Giới thiệu thấy ngon rồi
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 12:08
tiếp đi đạo hữu
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 07:13
tiếp đi bác ơi
Phong Tuấn
14 Tháng tám, 2020 14:35
tiếp đêêê
Định Tường
13 Tháng tám, 2020 23:45
truyện hay ***lllllll
BÌNH LUẬN FACEBOOK