Mục lục
[Dịch] Thâu Hương Cao Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 757: Ta giúp muội



Cái khe núi tuy sâu, nhưng không phải là loại vách núi dựng thẳng từ trêи xuống dưới mà là sườn núi có độ dốc, Tống Thanh Thư đem đầu của Hoàn Nhan Bình che kín trước ngực, đồng thời tay chân chăm chú ôm nàng bảo vệ..



Đoạn đường này từ trêи xuống tới dưới, thân hình của hắn đã va vào không biết bao nhiêu thạch đầu bén nhọn cùng với nhánh cây, lấy tốc độ hai người lăn xuống, nếu quanh người hắn không có chân khí hộ thể, chỉ sợ cả người xương cốt đã bị đứt đoạn..



Cho dù Tống Thanh Thư có chân khí hộ thể, hắn vẫn chật vật đau nhức không chịu nổi, toàn thân y phục bị rách tung toé không nói, mà còn đụng vào vô số vật cản, phảng phất tựa như bị mấy tuyệt đỉnh cao thủ trọng kϊƈɦ qua, bây giờ hắn đã thụ nội thương không nhẹ.



“ Được rồi, lần này không cần vận công làm bộ sắc mặt trắng bệch bệnh hoạn hư nhược nữa." Tống Thanh Thư thầm cười khổ, cúi đầu hướng trong ngực nhìn lại Hoàn Nhan Bình.



Ai biết vừa vặn nghênh tiếp đôi mắt to của nàng, Tống Thanh Thư cao hứng nói ra:



-Ta còn sợ muội đã bị ngất đi đây này…



-Tỷ phu, cám ơn huynh…



Hoàn Nhan Bình lúc này giọng nói vô cùng dịu dàng, nhìn thấy bộ dạng Tống Thanh Thư lúc này thê thảm, so với trêи người mình chỉ có chút trầy da, y phục u cơ hồ không có chút tổn hại, thì biết là do đối phương đã che kín mình, dùng thân thể bảo hộ cho nàng.



-Về sau muội đừng có mạo hiểm như vậy nữa, chỉ là đi săn vui đùa mà thôi, nếu lại để cho bản thân rơi xuống vách núi, thì tỷ phu cũng không thể lúc nào cũng trùng hợp mà có thể xuất hiện cứu muội..



-Vậy thì sau này muội cả đời cứ đi theo tỷ phu, nếu như muội lại xảy ra chuyện, thì tỷ phu cũng có thể cứu được muội a.



Hoàn Nhan Bình ngửa đầu, trong đôi mắt phảng phất lóe ra tinh quang.



Tống Thanh Thư đưa tay dí vào mũi nàng:



- Cái gì mà nói cả một đời, đúng là một tiểu cô nương, muội về sau còn phải lập gia, sao có thể nói đi theo bên người tỷ phu như vậy được chứ.



-Hừ…muội từ lâu đã không còn là một tiểu cô nương…



Hoàn Nhan Bình bất mãn hừ một tiếng,



-Muội cũng không thành gia đâu, mà chỉ muốn cả một đời cùng với tỷ tỷ. . . và tỷ phu cùng một chỗ!



Tống Thanh Thư trong lòng lay động, hắn muốn rèn sắt khi còn nóng, lại đột nhiên thấy được thấy hai đầu lông mày của nàng hiện lên một tia hắc khí, lúc này mới nhớ tới trước đó Hoàn Nhan Bình đã bị một con tiểu xà cắn qua, nên nào còn có tâm tư tiếp tục trêu chọc nàng, vội hỏi:



-Bình nhi… mới vừa rồi có phải là bị rắn cắn? Hiện tại toàn thân có cảm giác ra sao?



Hoàn Nhan Bình nghe hắn nhắc nhở thì mới nhớ tới, liền kinh hô:



-Ai nha…giờ thấy toàn thân đã có chút tê dại. Tỷ phu..có phải là muội sắp chết?



Càng về sau trong giọng nói của nàng đã mang theo tiếng khóc nức nở.



-Nói bậy, có tỷ phu tại đây, thì sẽ không để cho muội chết được..



Tống Thanh Thư đưa tay để ở trêи mạch đập nàng, phát giác được sinh cơ nàng đang dần dần biến mất, không khỏi âm thầm kinh hãi.



-Tỷ phu. . . muội không muốn. . . không muốn mình chết đi mà còn mang theo tiếc nuối, nên có mấy lời. . . có mấy lời muội. . . muốn nói với tỷ phu..



Hoàn Nhan Bình thanh âm dần dần suy yếu, nàng cảm giác được mí mắt của mình càng lúc càng sụp nặng, nếu không phải là hữu tâm nguyện còn chưa nói ra, thì không chừng nàng đã nhắm mắt ngủ mất rồi.



-Từ từ sau này hãy nói,



Tống Thanh Thư trầm giọng hỏi,



-Vừa rồi muội bị tiểu xà cắn ở đâu?



-Chân. . . hình như là bắp chân. . . nơi đó….



Hoàn Nhan Bình đáp.



“ Xoẹt..”



Tống Thanh Thư lập tức xé mở một đoạn bên trêи quần của nàng, làn da trắng noãn tinh tế điểm thêm dấu răng của độc xà, chung quanh vết thương máu hiện lên màu ám đen, vừa nhìn thấy liền làm cho người kinh hãi.



-Tỷ phu, huynh muốn làm gì?



Nhìn thấy được bắp chân của mình lộ ra bên ngoài, bản tính của nữ nhân làm cho Hoàn Nhan Bình có chút bối rối, liền muốn đem cái chân co rụt về lại, nhưng bất đắc dĩ bây giờ một bên chân như chết lặng, đã không nghe theo ý sai khiến của nàng.



-Không nên cử động, bên trong bắp chân đã bị trúng độc rắn, bây giờ lại không còn có biện pháp nào khác, chỉ còn cách ta phải hút máu độc ra giùm cho muội..



Tống Thanh Thư lúc này cũng không còn lo đến chuyện bị bại lộ võ công, vội vàng phong bế trêи người nàng mấy đại huyệt để ngăn cản độc rắn chảy vào tâm mạch của nàng.



-Không được! Tỷ phu nếu làm như thế thì cũng sẽ trúng độc mà chết!



Hoàn Nhan Bình bây giờ thần trí có chút mơ hồ, nên không có nhìn thấy thủ pháp điểm huyệt vừa rồi của hắn.



-Tỷ phu ta phúc lớn mạng lớn, không dễ dàng chết như vậy đâu,



Tống Thanh Thư nhìn nàng mỉm cười,



-Nhưng nếu quả thật bị bất hạnh chết đi, dù gì thì chúng ta cùng một chỗ làm uyên ương đồng mệnh, bên dưới hoàng tuyền cũng không xem là tịch mịch…



-Hứ…. ai muốn cùng tỷ phu làm. . . làm ..uyên ương đồng mệnh chứ…



Hoàn Nhan Bình nhịn đau mỉm cười, trái tim phanh phanh trực nhảy, bên trong ánh mắt của nàng lại lần nữa khôi phục có chút thần thái.



Khi bờ môi của Tống Thanh Thư chạm vào vết thương trêи bắp đùi Hoàn Nhan Bình, nhịp tim của nàng càng đập đến lợi hại hơn, nhắc tới cũng quái lạ, rõ ràng thần trí của nàng đều đang choáng váng mơ hồ vì độc rắn, nhưng Hoàn Nhan Bình vẫn phảng phất có cảm giác được loại cái loại xúc cảm kỳ lạ kia, nhìn lấy hắn từng chút một ʍút̼ vào miệng máu độc, trong lòng Hoàn Nhan Bình không khỏi ngơ ngẩn…



Một lúc sau Tống Thanh Thư nhìn lấy trêи miệng vết thương bắp chân của Hoàn Nhan Bình đã biến thành màu đỏ tươi, liền thở dài thở một hơi nhẹ nhõm, nàng quả thực trúng độc khá nặng, nếu công lực của hắn không thâm hậu, khí tức kéo dài, cũng không thể nào bảo trì được ʍút̼ vào độc huyết lâu như vậy, thì hắn đã sớm bị nhiễm độc mà chết, bắp chân của nàng trắng nõn non mềm co dãn đầy xúc cảm, khiến hắn không muốn buông tay, nên lại tiếp tục ʍút̼ ɭϊếʍ lấy vết thương của Hoàn Nhan Bình, một bên lúc này hắn mới kịp càm nhận lấy, mùi mồ hôi hòa lẫn mùi màu tanh trêи bắp chân của nàng xộc vào trong mũi, nhưng lúc này đang dần dần hòa lẫn thêm chút ít cái mùi âm dịch của con cái tiết ra làm hắn khó mà tránh khỏi xao động trong lòng…



Sau khi độc rắn đã được Tống Thanh Thư hút sạch, thì bắp chân của Hoàng Nhan Bình đã có cảm giác bình thường trở lại, tuy nàng muốn rụt chân trở về, nhưng lại đang bị Tống Thanh Thư ɭϊếʍ láp ʍút̼ lấy mãnh liệt, kɧօáϊ cảm cũng theo đó từ từ tập kϊƈɦ dâng lên, trêи khuôn mặt nhỏ nhắn trong lúc nhất thời đã ửng đỏ như đào chín, kìm lòng không được giương đầu lên, những sợi tóc phiêu động như gợn sóng, miệng khẽ nhếch từ trong cổ họng nàng đã có chút thật sâu thở dốc, một cảm giác sướиɠ kɧօáϊ chui thẳng đến trái tim, làm cho nàng sợ run khi cảm thấy không ngừng tăng lên khác thường, lại làm cho nàng nóng bỏng như chờ mong lấy, Hoàng Nhan Bình chưa bao giờ hưởng qua loại này tư vị, quả thực khó mà chịu được, lúc này đây nàng chỉ cảm thấy bên dưới hạ thể của mình hư không đói khát, xấu hổ khiến nàng nhắm mắt lại, bên dưới hạ thể, âm dịch tựa như đang bắt đầu hình thành nhỏ giọt đọng lại bên trong đường hang huyệt, cái loại dạng này thì âm động có cảm giác trống rổng cần phải bổ khuyết rất nhanh chóng khuếch tán, theo bản năng khiến cho Hoàng Nhan Bình bắt đầu có chút hưởng thụ cái kɧօáϊ cảm kỳ dị này…



Hoàng Nhan Bình cố nén cơn ngứa ngáy tê dại, nàng không thể trước mặt tỷ phu biểu hiện ra bộ dạng hưng phấn hoặc thoải mái, trong suy nghĩ thì biện minh chỉ là vì chữa bệnh, Hoàng Nhan Bình lại một lần nữa ở trong lòng tự nói, giống như là giải thích điều gì, trong nội tâm nàng một mực yên lặng cảm thụ lấy mỗi từng chút một từ sâu trong âm động truyền đến cái cảm giác kɧօáϊ cảm từ cái lưỡi lửa nóng của tỷ phu đang ʍút̼ vào tạo ra tiếng vang, nàng âm thầm hơi tách ra cặp đùi, tựa như là biến tướng nghênh đón. ..



Tống Thanh Thư đột nhiên dừng lại động tác, thân thể căng cứng của Hoàng Nhan Bình lập tức mất đi kɧօáϊ cảm đang đánh sâu vào, hai má nàng đang ửng hồng mê người, thân thể kϊƈɦ động phập phồng run rẩy, tính ɖu͙ƈ trong thân thể đang bị câu dẫn nhưng lại tiết không ra đến, làm cho Hoàng Nhan Bình thở gấp, trong nội tâm vẫn muốn hô lên: "Đừng nên dừng lại, cứ tiếp tục ʍút̼ ɭϊếʍ đi a tỷ phu…! ..”



Nhưng cuối cùng nàng vẫn cảm thấy hổ thẹn nên nén xuống, đôi lông mày nhíu chặt, hi vọng tỷ phu cuối cùng thoáng cái có thể càng thêm hữu lực tiếp tục…



Nhưng sau đó thì miệng của hắn rốt cục cũng rời khỏi trêи đùi Hoàng Nhan Bình, Tống Thanh Thư ngắm nhìn chung quanh, rồi tìm lấy một loại cỏ, đem lá nhai nát rồi thoa lên trêи vết thương Hoàn Nhan Bình, những năm qua cùng với rất nhiều cao thủ dụng độc quen biết, mưa dầm thấm đất nên hắn cũng là học hỏi biết thêm một chút.



-Bình nhi, trêи người muội có mảnh vải nào sạch sẽ, ta muốn dùng để băng bó vết thương…



Tống Thanh Thư ngẩng đầu nhìn lên, thì thấy Hoàn Nhan Bình đang đỏ mặt nhìn hắn, liền không khỏi khẽ giật mình.



Bị hắn phát hiện, ánh mắt Hoàn Nhan Bình có chút trốn tránh, vội nói:



-Muội không giống như những nữ tử người Hán nhu mì, nên không có mang theo khăn tay tùy thân. . .



Hoàn Nhan Bình chần chờ một chút:



-Tỷ phu, huynh xoay người sang chỗ khác một chút…



Tống Thanh Thư nghi hoặc, nhưng vẫn nghe theo lời xoay đầu qua chỗ khác.



-Được rồi..



Rất nhanh tryền đến tiếng sột soạt từ phía Hoàn Nhan Bình, Tống Thanh Thư quay đầu lại, trong tay hắn liền được nhét một mảnh vải mềm mại:



-Muội không phải nói là không có khăn tay sao? A.. làm sao tấm vải này lại còn hơi ấm giống như cơ thể.



Tống Thanh Thư còn nâng lên ngửi lấy mảnh vải, một mùi thơm nhàn nhạt chạm mặt tới trêи mặt hắn..



-Tỷ phu…



Hoàn Nhan Bình cắn môi, khuôn mặt đỏ đến nhanh chảy ra nước.



Nhìn lấy trước người nàng làn áo có chút lộn xộn, Tống Thanh Thư rốt cuộc cũng hiểu cái khăn lụa này từ đầu mà có, liền gượng cười, rồi làm như không biết là cái yếm của nàng, ngồi xổm xuống thay nàng cột chắc vết thương.



-Bình nhi, muội bây giờ có thể bước đi được không?



Tống Thanh Thư nhân thấy bây giờ bọn họ đang một chỗ bên dưới khe núi, trời đã bắt đầu một mảnh tối như mực, căn bản không nhìn thấy đường ra, lựa chọn tốt nhất bây giờ là quay trở về đường cũ, cái khe núi này tuy cao, thế nhưng dựa vào khinh công của Tống Thanh Thư, muốn leo lên trêи cũng không khó gì, chỉ bất quá là nếu thi triển công phu ra như vậy, chỉ sợ sẽ làm cho Hoàn Nhan Bình hoài nghi. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
01 Tháng tám, 2022 04:08
bộ này full r hóng gì 2k5 chương
Nguyễn Tiến Nguyên
25 Tháng sáu, 2022 09:39
Hóng quáaa
Haibanam12
11 Tháng chín, 2021 07:16
cầu chương
Haibanam12
14 Tháng tám, 2021 12:32
full lâu quá hazz tui muốn đọc đoạn na9 thành hoàng đế quá
Thanh Hoài
01 Tháng tám, 2021 02:22
mỗi lần quay lại đọc rồi bỏ. lần này chốt câu cuối cùng, sau này không quay lại nữa. Nữ nhân trong truyện nhiều nam nhân chọc ***.
Hieu Le
19 Tháng bảy, 2021 19:27
chưa full nhỉ
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 20:46
người tay ra tay giết mình , còn mian thì nói tha người ta đi , tới lúc xén chết mới đánh lại , thể loại cẩu huyết gí
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 02:38
tứ đại ác nhân yếu kê , nhưng dù vô địch thiên hạ cũng đéo giết được. vì kẻ ác , ai cũng muốn nó hối cải , còn kẻ tội nghiệp , ai cũng muốn cười cho hả hê , thói đời là vậy , lám ác được phật thương , chứ hiền lành thì bỏ mặt
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:31
tao nói thật , nếu đúng cốt truyện , thì Khang Hi diệt xong Bảo Thân Vương , thì một đội 3000 ngàn cung thủ diệt luôn Tống Thanh Thư mới đúng logic . Nhưng tác giả cho mian lộ quá nhiều sơ hở , nhưng thiếu bố cục , chương gần 300 , truyện lê cao trào , Khamg Hi có lòng diệt mian , nhưng mian chỉ toàn gái , đòi phản nhưng đéo có lực . nếu là Khang Hi thì diệt luôn cho lành , mian với Khang Hi thật ra nó chỉ làm hư chuyện , chứ có làm tốt được đâu . nhưng khi chuyện đi vào kết thúc , thì lại bẻ lái Khang Hi thành ngu ngốc , cho mian thời gian bố cục . một thằng học làm chó , thì sao làm chủ được , nên mất logic
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:22
nhưng nó là nv 9 , nên dù có trời sập , nó vẫn sống
phuong2311
01 Tháng bảy, 2021 22:57
Tống Thanh Thư này yếu kém , đã được Khang Hi ra hiệu tiền trảm hậu tấu , mà cứ có gái là nó tha hết , vậy cư dây dưa mãi không giết được ai , toàn là những thằng hại nó , nó biết , nó thấy , nhưng vì gái tha hết
Lưu Trí Hải
10 Tháng năm, 2021 22:13
Tại sao lại phải hại chết Kiến Ninh chứ
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 23:27
truyện gì mà chap nào cũng là NTR :D
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 13:37
thì ra pharmacist đạo hữu cũng là người trong đồng đạo, một dịch giả hảo tâm cứu vớt nội dung bộ truyện. :))
Thanh Hoài
30 Tháng tư, 2021 15:24
truyện hấp dẫn. Họ Tống này chắc là xuyên việt yếu nhất rồi, không hệ thống, làm việc thiếu cầu toàn, lại còn háo sắc, cao ngạo, khó thành đại sự.
Chưa Đặt Tên
22 Tháng một, 2021 21:13
dịch đỉnh thật , tiếp đi bạn , các đồng râm đang chờ :x
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 18:17
up tiếp đi bác ơi, cầu chương aaaaa
ikaika
26 Tháng tám, 2020 18:33
Giới thiệu thấy ngon rồi
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 12:08
tiếp đi đạo hữu
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 07:13
tiếp đi bác ơi
Phong Tuấn
14 Tháng tám, 2020 14:35
tiếp đêêê
Định Tường
13 Tháng tám, 2020 23:45
truyện hay ***lllllll
BÌNH LUẬN FACEBOOK