Mục lục
[Dịch] Thâu Hương Cao Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tống Thanh Thư im lặng, không khỏi âm thầm cảm thán, nàng là Thánh Cô xuất thân ma giáo, quả thật là luận tàn nhẫn so với bình thường người trong ma giáo còn lợi hại hơn mấy phần. Bây giờ biết rõ hẳn phải chết, liền quyết định thật nhanh dựa thế kéo đối phương chôn cùng.

-Ta nếu như là đã cứu người, thì không có đạo lý bỏ dở nửa chừng đâu.

Tống Thanh Thư cũng không để ý tới lời của nàng thỉnh cầu, chỉ càng không ngừng hướng trong cơ thể nàng chuyển vận chân khí để áp chế Hàn Độc.

-Cứ tiếp tục như thế này thì cao nhân càng nguy hiểm a.

Nhậm Doanh Doanh há không biết trong lúc này hung hiểm đến như thế nào, Tả Lãnh Thiền cố ý kích hắn cứu mình để hao phí nội lực, đã vậy hắn còn phải ngăn cản nhiều cao thủ như vậy, võ công cao để cỡ nào, rồi cũng bị kiệt lực mà chết.

-Ta tự biết mình có chừng mực.

-Chậc.. chậc… tốt một đôi tình chàng ý thiếp a.

Tiếng nói trong trẻo trước đó lại vang lên, mọi người lúc này mới kịp dò xét qua, chỉ thấy một cô nường trẻ tuổi mặc tử sam đang đứng tại bên người tên thiết đầu kia, dung nhan tuyết bạch, mỹ mạo xinh đẹp, một đôi mắt to đen lúng liếng, chỉ có điều mặt mũi tràn đầy chi khí tinh quái, không giống như là một nữ tử khuê tú của Trung Nguyên.

Tống Thanh Thư thở dài, lập tức lạnh lùng nhìn chằm chằm cô nương kia,

-Đinh Xuân Thu thật sự là độ lượng, các ngươi phản bội sư môn, thế mà lão đến bây giờ còn chưa có thanh lý môn hộ.

Tống Thanh Thư lần trước tại đại hội Kim Xà đã gặp Du Thản Chi, biết hắn lại là môn hạ của Đinh Xuân Thu, một mực rất kỳ quái, bây giờ nhìn thấy cô nương này, lập tức liền hiểu được. Có thể làm cho Du Thản Chi nói gì nghe nấy ngoại trừ A Tử thì còn có ai?

Cô nương kia biến sắc:

-Ngươi nhận thức chúng ta?

Tống Thanh Thư hừ một tiếng, không để ý đến nàng, quay đầu nhìn về phía Phương Chứng đại sư:

-Nghe qua Phương Chứng đại sư là người nhân hậu, hôm nay gặp mặt, thực sự là có chút hữu danh vô thực..

Phương Chứng đại sư há hốc mồm, lắc đầu, một mặt xấu hổ:

-Các hạ trách cứ cũng phải..

Tả Lãnh Thiền lại ở một bên cười lạnh nói:

-Phương Chứng đại sư vừa rồi muốn xuất thủ cứu cô nương kia, nhưng vì các hạ muốn nhân cơ hội lấy tánh mạng Tả mỗ, do Phương Chứng đại sư đứng gần hơn nên đành phải cứu lấy Tả mỗ trước, sự tình xảy ra chẳng qua là do các hạ gieo gió gặt bão.

-Sự thực như thế nào, thì trong lòng dạ tại hạ và các hạ đều biết rõ.

Tống Thanh Thư khinh thường nói, đến bây giờ hắn cũng nhìn không ra Tung Sơn Phái âm thầm cùng Thiếu Lâm đạt thành cái thỏa thuận gì, nếu không phải vậy thì Phương Chứng đại sư là người hiền lành tại sao lúc nào cũng che chở Tả Lãnh Thiền.

Tả Lãnh Thiền hơi đỏ mặt, không để ý tới hắn, ngược lại hướng Du Thản Chi đi qua:

-Tại hạ Tung Sơn Tả Lãnh Thiền, vị này có phải chính là ngày trước trong đại hội Kim Xà đã cùng Tấn Dương đại hiệp nhất chiến Du thiếu hiệp?

-Đúng . . là. . . vãn bối.

Du Thản Chi biết Tả Lãnh Thiền trong chốn võ lâm là người có thân phận lớn, thấy lão thế lấy lễ tương giao, nên có chút thụ sủng nhược kinh.

-A,…lão chính là minh chủ của Ngũ Nhạc Kiếm Phái phải không?

A Tử tò mò quan sát Tả Lãnh Thiền vài lần, trong lòng âm thầm suy nghĩ: “ Hừ, tại trong Tinh Túc phái vì ta là tiểu sư muội, nên ai cũng khi dễ ta, hắc ..hắc, từ khi biết đến tên thiết đầu quái này, ngay cả minh chủ Ngũ Nhạc cũng phải hành lễ….”

Thấy A Tử một mặt đắc ý, Tả Lãnh Thiền trong lòng bực bội, bất quá lão đã là cáo thành tinh, mắt thấy tên thiết đầu này đối với nàng nói gì nghe nấy, bây giờ đang muốn liên hợp cùng với Du Thản Chi kề vai chiến đấu, đương nhiên sẽ không đem bất mãn lộ ra ngoài, ngược lại còn tán dương:

-Du thiếu hiệp không chỉ có võ công cao cường, còn có một cô nương xinh như hoa như ngọc làm bạn, thật là khiến người hâm mộ.

Du Thản Chi đỏ mặt, vội nói:

-A Tử sư tỷ không phải. . . . ta sao dám. . . trèo cao.

Nhưng trong lòng thì khó mà ức chế sự ưa thích.

Trông thấy bộ dáng Du Thản Chi, A Tử nhíu mày, nghĩ thầm: “ Nếu không phải đang bị lão tặc Đinh Xuân Thu đuổi giết, mình đành dựa vào hắn võ công của hắn bảo hộ, bổn cô nương há có thể cùng loại người quái dị này lăn lộn cùng một chỗ.

-Nam tài nữ mạo, há có thể gọi là trèo cao?

Nhìn lấy thiết đầu của Du Thản Chi, Tả Lãnh Thiền cố nén buồn nôn, che giấu lương tâm khích lệ hắn, thẳng đến làm cho Du Thản Chi bị thổi phồng đến chóng mặt, lão đột nhiên lời nói xoay chuyển,

-Chỉ là nếu Du thiếu hiệp muốn đơm hoa kết trái, chỉ sợ là có một ngày sẽ bị cây cọc kia cướp đi a.

-Cái gì cướp đi?

Bị Tả Lãnh Thiền một trận thổi phồng, Du Thản Chi đã bắt đầu hoang tưởng đến cảnh tượng một ngày cùng A Tử thành thân, đột nhiên nghe lão nói như vậy, ánh mắt bên trong liền lộ ra vẻ hung hãn.

-Du thiếu hiệp vừa rồi chắc hẳn cũng thấy được võ công người kia,

Tả Lãnh Thiền chỉ về phía của Tống Thanh Thư,

-Hai vị ngày hôm nay đã đắc tội với hắn như vậy, nếu hắn hôm nay đào thoát được, chỉ sợ hai vị ngày sau ăn không ngon ngủ không yên, thế thì nói gì đến đơm hoa kết trái chứ.

Tả Lãnh Thiền lần này lừa gạt Du Thản Chi vẫn được, chỉ có A Tử cổ linh tinh quái há không biết rắp tâm của lão là cái gì. Tuy nhiên nàng từ thuở nhỏ tại trong Tinh Túc phái lớn lên, nên sớm đã học được đạo lý trảm thảo trừ căn, hôm nay không thừa dịp cơ hội thật tốt này diệt trừ người kia, ngày khác sợ rằng đúng là sẽ rất phiền phức, vì thế A Tử cũng không có đâm thủng tâm tư của Tả Lãnh Thiền, ngược lại cười nhẹ nhàng nói thêm vào:

- Sư đệ, Tả chưởng môn nói rất có đạo lý, nếu hôm nay không diệt trừ được hắn, ta chỉ sợ mỗi ngày đi ngủ sẽ đều không an ổn.

Đồng thời trong lòng cũng hối hận, sớm biết cô nương kia có một tòa núi lớn để dựa như thế, mình tại sao lại đi trêu chọc nàng làm gì. . .

Nghe A Tử cũng nói như vậy, Du Thản Chi mắt liền lộ ra hung quang nhìn chằm chằm Tống Thanh Thư:

- A Tử sư tỷ muốn ngươi chết, thì ngươi đi chết đi..

Vừa dứt lời, liền hóa thành một cơn hắc phong hướng đến Tống Thanh Thư bổ nhào qua.

Tả Lãnh Thiền đại hỉ, vội vàng tung ra trường kiếm cùng lúc đánh tới.

Trong khoảng thời gian Tả Lãnh Thiền du thuyết Du Thản Chi, Tống Thanh Thư đang bận trấn áp hàn độc trong thân thể của Nhậm Doanh Doanh, do chưởng lực của Du Thản Chi ngoại trừ âm hàn lại còn ẩn chứa kịch độc, trong lúc này đã xâm nhập đến kinh mạch của Nhậm Doanh Doanh, Tống Thanh Thư chỉ có thể dốc hết sức sức lực để dần dần ổn định tình huống của Nhậm Doanh, tạm thời để hàn độc không còn xâm lấn thêm vào kinh mạch của nàng, trong lòng của hắn rõ ràng, chỉ cần mình thu hồi lại nội lực, hàn độc đang bị đè ép lập tức liền sẽ tuôn ra, đến lúc đó chỉ sợ là Nhậm Doanh Doanh. . .

Gặp Du Thản Chi cùng Tả Lãnh Thiền đồng thời công tới, Tống Thanh Thư lạnh hừ, một cái tay tiếp tục để trên thân người của Nhậm Doanh Doanh, tay còn lại thì phóng xuất chỉ chưởng hóa giải thế công của hai người kia.

Trong nháy mắt, ba người đã giao thủ mười mấy chiêu, Tả Lãnh Thiền kinh hãi khi thấy hai người tấn công như vậy mà không một chút nào chiếm được thượng phong.

Giữa sân mọi người càng là hoảng sợ, nhìn thấy Tống Thanh Thư chỉ có thể sử dụng một tay, một tay truyền chân khí qua cho Nhậm Doanh Doanh bên cạnh, thân pháp của hắn hắn lãng tránh xê dịch đều làm không được, trong cục diện bất lợi, đứng trước lưỡng đại cao thủ tuyệt đỉnh giáp công, vậy mà vẫn không có bên dưới hạ phong, người này võ công đến tột cùng là cao bao nhiêu đây?

Trong giang hồ lúc nào xuất hiện một cao thủ như vậy?

Tống Thanh Thư lại là cau mày, nguyên lai mặc kệ là Tả Lãnh Thiền hay là Du Thản Chi, nội lực cũng đều âm hàn vô cùng, mình tuy không sợ, nhưng nếu đánh lâu dài như vậy thì không gian chung quanh hàn khí sẽ tăng lên mấy phần, hàn độc trong người của Nhậm Doanh Doanh chưa có trấn áp được, bây giờ tựa hồ đang được liên thông, bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy, Tống Thanh Thư đanh phải dồn thêm nội lực vào đến trong cơ thể nàng.

Du Thản Chi cho dù có nội lực hùng hồn quái dị, nhưng dù sao kinh nghiệm đối địch còn thấp, nên cũng không có phát giác được cái gì dị thường, ngược lại Tả Lãnh Thiền nhạy bén cảm thấy được chiêu thức của Tống Thanh Thư chợt yếu đi mấy phần, nhìn thấy Nhậm Doanh Doanh ở bên cạnh hắn, liền mở miệng nói ra:

-Công kích Nhậm Doanh Doanh!

Vừa dứt lời, mình chiêu thức nửa đường chuyển biến, hướng trên thân Nhậm Doanh Doanh đánh tới.

Tống Thanh Thư giận dữ:

-Họ Tả kia, uổng cho ngươi là nhất phái tông sư…

Tả Lãnh Thiền mắt điếc tai ngơ, một chiêu lại một chiêu toàn hướng về phía Nhậm Doanh Doanh công tới, hiệu quả đã rất rõ ràng, Tống Thanh Thư không còn cách nào bảo trì được tư thái mây trôi nước chảy như trước đó, có mấy lần vì bảo vệ Nhậm Doanh Doanh, lộ ra vô cùng chật vật.

-Cao nhân… ngươi mau buông tiểu nữ ra đi, nếu tiếp tục như vậy nữa ngươi cũng sẽ mất mạng.

Nhậm Doanh Doanh vội nói, đôi mắt đã có chút đỏ, từ nhỏ đến lớn, bên người nàng xưa nay không thiếu người liều chết bảo hộ cho nàng, nhưng có thể bởi vì nàng có thân phận Thánh Cô mà thôi, chứ không có ai vì bản thân nàng mà lựa chọn nguy hiểm đến sinh mệnh của mình để bảo vệ nàng.

-Ta thay cô nương áp chế hàn độc, mau nhanh cơ hội này chuyên tâm bức độc, đừng suy nghĩ bậy bạ, trong lúc ta vẫn còn ứng phó được.

Tống Thanh Thư nhàn nhạt đáp.

Nhậm Doanh Doanh đôi môi mím thật chặt, trong nội tâm nàng rõ ràng, cho dù có đối phương tương trợ, mình muốn đem hàn độc trong người bức ra, ít nhất cũng phải mấy canh giờ, trong khoảng thời gian dài như vậy, hai người chắc cũng đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.

Nhậm Doanh Doanh đột nhiên để ý tới, có mấy lần rõ ràng hắn có thể nhẹ nhàng tránh thoát qua khi chiêu thức của đối phương công tới, nhưng vì bảo vệ cho mình, lại đành lựa chọn đón đỡ, mỗi một lần đón đỡ, chiêu thức của hắn liền bị giảm đi mấy phần, còn muốn hồi phục thì phải có thời gian tránh né….

Võ công của nàng tuy không tính là tuyệt đỉnh, nhưng từ thuở nhỏ lớn lên giữa một rừng cao thủ trên đỉnh Hắc Mộc Nhai, nên nhãn lực lại là cực kỳ cao minh, lập tức nhìn ra hắn đang bị chân khí hàn phong của đối phương làm cho ảnh hưởng.

Nhậm Doanh Doanh rõ ràng nếu tiếp tục như vậy, sẽ tới thời điểm hắn sẽ không chống đỡ nổi nữa, do dự một chút liền đỏ mặt nhỏ giọng ghé vào lỗ tai hắn nói ra:

-Cao nhân không cần tử thủ cho đến chết ở bên cạnh tiểu nữ như vậy, có thể. . . có thể cứ đem tiểu nữ ôm sát vào trong ngực, nếu làm như thế thì cao nhân có thể dùng thân pháp xê dịch né tránh được rồi.

Nếu là bình thường, Nhậm Doanh Doanh luôn da mặt mỏng, tuyệt đối là sẽ không đối với bất kỳ một người nam nhân nói ra những lời này, dù cho đối phương là Lệnh Hồ Xung cũng không được. Có thể nàng thấy vị cao nhân này vì bảo vệ mình, tình thế càng lúc càng nguy hiểm, bây giờ mình có chết thì cũng đã là không quan trọng, nhưng nếu làm liên lụy đến vị cao nhân này, thì cho dù có chết đi cũng không chuộc lại mối ân tình này.

Lời vừa ra khỏi miệng, Nhậm Doanh Doanh liền đỏ ửng hai gò má, trong lòng thì âm thầm cảm thán: “ Vị cao nhân này quả thật là chính nhân quân tử, lâu như vậy thay mình thúc đẩy nội lực trị thương, cũng không hề có chạm qua chỗ khác trên thân thể ta. Nếu như là Tống Thanh Thư tên hỗn đản kia ở đây, thì sẽ nhân cơ hội này sờ soạng toàn thân ta đến mấy lần rồi. . “.

Nhìn thấy Nhậm Doanh Doanh biểu lộ lúc ngượng ngùng rồi lại một hồi phẫn nộ, Tống Thanh Thư nào biết được trong lòng nàng lúc này đang đem chính bản thân hắn ra mà mắng rủa giày vò mội trận..

Mặc dù như thế, Tống Thanh Thư lại tựa như tâm ý tương thông thầm mắng mình: “ Cứ giả làm phong phạm cao nhân làm chi đến quá mức, biện pháp đơn giản như vậy mà mình lại không nghĩ tới. ..”

Cánh tay mở ra, Tống Thanh Thư liền đem Nhậm Doanh Doanh tựa gọn vào trong ngực, cánh tay vòng qua vòng eo, bàn tay nhẹ nhàng đè vào trên bụng dưới nàng, tiếp tục liên tục không ngừng thúc đẩy nội lực áp chế hàn độc trong cơ thể nàng.

Nhậm Doanh Doanh khẽ cắn môi, trong lòng âm thầm tức giận: “ Làm sao lại đặt bàn tay ngay tại chỗ khó xử như thế chứ? “ Tuy nhiên tình hình đang khẩn cấp, nàng cũng không quản được nhiều như vậy, vì để giảm bớt sức lực hắn gánh vác, nàng duỗi ra hai cánh tay ngọc quấn lên trên cổ của hắn, cả người phảng phất y như là chim non nép vào rúc người vào trong ngực của Tống Thanh Thư.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
01 Tháng tám, 2022 04:08
bộ này full r hóng gì 2k5 chương
Nguyễn Tiến Nguyên
25 Tháng sáu, 2022 09:39
Hóng quáaa
Haibanam12
11 Tháng chín, 2021 07:16
cầu chương
Haibanam12
14 Tháng tám, 2021 12:32
full lâu quá hazz tui muốn đọc đoạn na9 thành hoàng đế quá
Thanh Hoài
01 Tháng tám, 2021 02:22
mỗi lần quay lại đọc rồi bỏ. lần này chốt câu cuối cùng, sau này không quay lại nữa. Nữ nhân trong truyện nhiều nam nhân chọc ***.
Hieu Le
19 Tháng bảy, 2021 19:27
chưa full nhỉ
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 20:46
người tay ra tay giết mình , còn mian thì nói tha người ta đi , tới lúc xén chết mới đánh lại , thể loại cẩu huyết gí
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 02:38
tứ đại ác nhân yếu kê , nhưng dù vô địch thiên hạ cũng đéo giết được. vì kẻ ác , ai cũng muốn nó hối cải , còn kẻ tội nghiệp , ai cũng muốn cười cho hả hê , thói đời là vậy , lám ác được phật thương , chứ hiền lành thì bỏ mặt
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:31
tao nói thật , nếu đúng cốt truyện , thì Khang Hi diệt xong Bảo Thân Vương , thì một đội 3000 ngàn cung thủ diệt luôn Tống Thanh Thư mới đúng logic . Nhưng tác giả cho mian lộ quá nhiều sơ hở , nhưng thiếu bố cục , chương gần 300 , truyện lê cao trào , Khamg Hi có lòng diệt mian , nhưng mian chỉ toàn gái , đòi phản nhưng đéo có lực . nếu là Khang Hi thì diệt luôn cho lành , mian với Khang Hi thật ra nó chỉ làm hư chuyện , chứ có làm tốt được đâu . nhưng khi chuyện đi vào kết thúc , thì lại bẻ lái Khang Hi thành ngu ngốc , cho mian thời gian bố cục . một thằng học làm chó , thì sao làm chủ được , nên mất logic
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:22
nhưng nó là nv 9 , nên dù có trời sập , nó vẫn sống
phuong2311
01 Tháng bảy, 2021 22:57
Tống Thanh Thư này yếu kém , đã được Khang Hi ra hiệu tiền trảm hậu tấu , mà cứ có gái là nó tha hết , vậy cư dây dưa mãi không giết được ai , toàn là những thằng hại nó , nó biết , nó thấy , nhưng vì gái tha hết
Lưu Trí Hải
10 Tháng năm, 2021 22:13
Tại sao lại phải hại chết Kiến Ninh chứ
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 23:27
truyện gì mà chap nào cũng là NTR :D
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 13:37
thì ra pharmacist đạo hữu cũng là người trong đồng đạo, một dịch giả hảo tâm cứu vớt nội dung bộ truyện. :))
Thanh Hoài
30 Tháng tư, 2021 15:24
truyện hấp dẫn. Họ Tống này chắc là xuyên việt yếu nhất rồi, không hệ thống, làm việc thiếu cầu toàn, lại còn háo sắc, cao ngạo, khó thành đại sự.
Chưa Đặt Tên
22 Tháng một, 2021 21:13
dịch đỉnh thật , tiếp đi bạn , các đồng râm đang chờ :x
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 18:17
up tiếp đi bác ơi, cầu chương aaaaa
ikaika
26 Tháng tám, 2020 18:33
Giới thiệu thấy ngon rồi
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 12:08
tiếp đi đạo hữu
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 07:13
tiếp đi bác ơi
Phong Tuấn
14 Tháng tám, 2020 14:35
tiếp đêêê
Định Tường
13 Tháng tám, 2020 23:45
truyện hay ***lllllll
BÌNH LUẬN FACEBOOK