Mục lục
[Dịch] Thâu Hương Cao Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không phải tự nhiên mà Triệu Mẫn kinh ngạc như vậy, dù sao trước đó Nhậm Doanh Doanh còn có một bộ dáng lúc nào cũng kêu đánh hô giết hắn, mới chỉ qua một đêm, thế mà đã biến thành một tiểu tức phụ mặt thẹn thùng đứng ở một bên, đối Tống Thanh Thư lời nói tựa như biểu thị ngầm thừa nhận vậy, vấn đề này chuyển biến không khỏi là quá nhanh chứ.

Triệu Mẫn đột nhiên hơi đỏ mặt, nguyên lai nàng lại đang suy nghĩ lung tung, trong đầu đột nhiên lóe ra một ý niệm trong đầu: “ Chẳng lẽ là họ Tống về phương diện công phu trên giường kia vô cùng quá lợi hại? “ Ý niệm này mới vừa nghĩ ra tới, Triệu Mẫn đã cảm thấy mặt mình nóng lên, không khỏi xì một cái, chính mình suy nghĩ cái gì bậy bạ a.

-Như vậy cũng tốt… như vậy cũng tốt,

Nhậm Ngã Hành nghe được nữ nhi cuối cùng cũng nguyện ý tiếp nhận vụ thành thân này, chợt cảm thấy an lòng, cười ha hả nói,

- Doanh Doanh, phu thận có chuyện muốn thương lượng với Thanh Thư, ngươi hãy mang hai vị cô nương đi đạo quanh Hắc Mộc Nhai ngắm phong cảnh đi, thuận tiện cùng các nàng thân cận gần một chút.

Bởi vì Triệu Mẫn, Lý Mạc Sầu hai người là nữ nhân mà Tống Thanh Thư mang đến, Nhậm Ngã Hành có chút chuyện cơ mật cũng không muốn bị người thứ ba biết đến.

Nhậm Doanh Doanh cũng đoán được tâm tư của phụ thân mình, dù là trong nội tâm thực sự cũng không muốn cùng các nữ nhân của Tống Thanh Thư phát sinh ra cái quan hệ gì, nhưng vẫn hướng Triệu Mẫn, Lý Mạc Sầu hai người đi đến.

Lý Mạc Sầu đối với việc Kim Xà doanh cùng Nhật Nguyệt Thần Giáo kết minh cũng không có hứng thú gì, đương nhiên cũng muốn cùng Nhậm Doanh Doanh ra ngoài đi vòng quanh trên Hắc Mộc Nhai lừng danh trên chốn giang hồ này.

Về phần Triệu Mẫn thì lại thật muốn ở lại để nghe xem hai người trò chuyện cái gì, tuy nhiên nàng cũng hiểu rõ ràng lấy thân phận của mình, Tống Thanh Thư sẽ không cho phép mình lưu lại, đồng thời nàng cũng hiếu kỳ Tống Thanh Thư dùng biện pháp gì để chinh phục được Nhậm Doanh Doanh, một Thánh Cô trước giờ luôn luôn cao ngạo, bởi vậy sau khi hơi do dự, chốc lát về sau, cũng hào hứng đi cùng Nhậm Doanh Doanh ra ngoài.

Nhìn theo bóng lưng nữ nhi dần biến mất, Nhậm Ngã Hành cảm thán vạn phần:

-Thật sự là trường giang sóng sau đè sóng trước, nữ nhi của ta xưa nay được nuông chiều, lại một lòng ưa thích Lệnh Hồ Xung tiểu tử thúi kia, không nghĩ tới mới qua một đêm liền bị ngươi chinh phục.

Nhậm Ngã Hành trong lời nói loáng thoáng có chút ganh tỵ, dù sao bất cứ người phụ thân nào, khi nhìn bảo bối nữ nhi của mình dễ dàng như vậy bị nam nhân lấy đi, trong lòng cũng sẽ có chút không được tự nhiên.

Tống Thanh Thư ngại ngùng cười cười, cũng không có trả lời, bởi vì hắn rõ ràng lúc này trả lời cái gì cũng đều là không thích hợp. Quả nhiên cũng không lâu lắm , Nhậm Ngã Hành ánh mắt liền khôi phục lại anh mắt tàn độc, không còn là một phụ thân hiền lành kia nữa, mà chính là đường đường giáo chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo.

Hai người rất nhanh bắt đầu liền đem chuyện Kim Xà doanh cùng Nhật Nguyệt Thần Giáo kết minh bắt đầu thương thảo, chiến lược của riêng phần mình, chi tiết lớn nhỏ gì đều nhất nhất thảo luận, thời gian rất nhanh đã trôi qua.

Mấy canh giờ sau, vẫn còn có rất nhiều chi tiết vô pháp đạt thành nhất trí, nhưng đại khái bên trên cũng coi như nhận thức chung những vấn đề quan trọng, lúc này Nhậm Ngã Hành mặt lộ vẻ do dự, hỏi dò:

-Hiền tế … lần kia ngươi cùng Đông Phương Bất Bại cùng nhau rơi xuống vách núi, ngươi thì bình yên vô sự, còn Đông Phương Bất Bại thì có còn sống không. .. . vậy?

Đông Phương Bất Bại cho tới nay có thể nói là một cây gai trong lòng của Nhậm Ngã Hành, kể từ khi biết Tống Thanh Thư không chết , Nhậm Ngã Hành suy đoán Đông Phương Bất Bại cũng còn sống, vì vậy như là nghẹn ở cổ họng, lần này không tiếc dùng tới nữ nhi để lôi kéo Tống Thanh Thư, trong đó rất lớn một phần cũng là bởi vì Đông Phương Bất Bại.

Dù sao lúc trước kia thì Tống Thanh Thư cùng với Đông Phương Bất Bại kề vai chiến đấu, lấy Tống Thanh Thư ngày nay võ công, nếu như tiếp tục cùng Đông Phương Bất Bại liên thủ, Nhậm Ngã Hành rõ ràng biết mình tuyệt không phải là đối thủ, bởi vậy lão mới nương nhờ đưa Doanh Doanh tới lôi kéo Tống Thanh Thư, lão thấy nếu Tống Thanh Thư cùng Đông Phương Bất Bại liên thủ cũng chỉ là liên hợp vì lợi ích, Đông Phương Bất Bại có thể cho ra, bây giờ lão thân là giáo chủ cũng có thể cho ra tương tự như vậy, đã vậy còn đưa cho hắn nữ nhi xinh đẹp như tiên nữ của mình, lão cũng không tin Tống Thanh Thư vẫn còn chọn chọn giúp cho Đông Phương Bất Bại.

Tống Thanh Thư mỉm cười:

-Vậy thì phải xem nhạc phụ đại nhân đến tột cùng có còn muốn Đông Phương Bất Bại còn sống hay không?

Nhậm Ngã Hành ánh mắt ngưng tụ, tựa hồ có thể từ câu nói này của hắn mà đoán ra ý tứ tiềm ẩn, thật lâu qua đi, thì cười ha ha:

-Tên cẩu tặc kia bị đánh rớt xuống vực thẳm, đương nhiên sẽ không còn sống.

Tống Thanh Thư gật đầu, phảng phất hạ phán quyết:

-Vậy hắn đương nhiên là chết.

Nhậm Ngã Hành lộ ra thần sắc hiểu rõ:

-Hiền tế quả nhiên hiểu lấy tâm tư ta, ha ha. . .

Tống Thanh Thư trên mặt vẫn mang theo nụ cười nhạt, trong lòng thầm nghĩ: “ Tính ra ta cũng không lừa ngươi, Đông Phương Bất Bại đúng là đã sớm chết, bây giờ còn sống chỉ là Đông Phương Mộ Tuyết mà thôi…”

Tống Thanh Thư đương nhiên sẽ không ngốc đến mức đem quan hệ của hắn cùng Đông Phương Mộ Tuyết nói thẳng ra cho Nhậm Ngã Hành biết, bất quá hắn cũng có một tầng băn khoăn khác, cũng là vì Đông Phương Mộ Tuyết nữ nhân này thực sự hắn nhìn không thấu được.

Tống Thanh Thư cùng Đông Phương Mộ Tuyết có mối quan hệ phi thường vi diệu, nói địch nhân thì không phải, còn nói là bằng hữu thì cũng tựa như không gần, thế nhưng xa xa thì lại hơi giống như là luyến nhân.

Cứ cho là bọn họ thật sự là có quan hệ luyến nhân, Tống Thanh Thư đối với nàng vẫn không thế nào yên tâm. Đông Phương Mộ Tuyết cùng Chu Cửu, Hạ Thanh Thanh thì khác biệt, nàng từng là đường đường giáo chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo, là đệ nhất cao thủ uy danh hiển hách trong hắc đạo, nàng có dã tâm truy cầu cũng giống hắn, Tống Thanh Thư cũng không tin là nàng ngày sau sẽ cam tâm một lòng phụ giúp phu quân của mình chăm sóc nhi tử từ phía sau hậu cung, cho nên Tống Thanh Thư khó đảm bảo đối nàng mà không sinh ra phòng bị.

Bây giờ hai người đang cùng nhất trí mục tiêu, cho nên sự hợp tác còn vào tuần trăng mật, có trời mới biết lúc nào lợi ích của hai người phát sinh ra xung đột, đến lúc đó khó tránh khỏi một trận quyết liệt. . .

Bởi vậy Tống Thanh Thư cũng không dám đem toàn bộ trứng gà đặt ở trong một cái giỏ xách, thông qua cùng Nhậm Doanh Doanh quan hệ thông gia, chậm rãi lấy được quyền khống chế Nhật Nguyệt Thần Giáo, đến lúc đó coi như cho dù là Đông Phương Mộ Tuyết có quay trở về Nhật Nguyệt Thần Giáo, cũng đã mất đi căn cơ của nàng, nếu đã không có vốn liếng thì sẽ dễ tan vỡ, khi đó chỉ còn có cách cùng với Tống Thanh Thư cột vào chung trên một chiếc thuyền.

Tống Thanh Thư đang trầm tư, thì Nhậm Ngã Hành nói thêm:

-Nhờ có hiền tế, bây giờ trong lòng ta ba cái họa lớn đã giải quyết xong một cái.

-Ồ?

Tống Thanh Thư thần sắc nhất động, nhất thời hứng thú,

-Không biết hai cái họa lớn còn lại là cái gì?

-Một cái đương nhiên là Ngũ Nhạc Kiếm Phái, vài chục năm nay chái chúng Nhật Nguyệt Thần Giáo cùng đệ tử Ngũ Nhạc Kiếm Phái chém giết lẫn nhau, đã kết lấy oán thù vô pháp hóa giải, ngày trước Ngũ Nhạc Kiếm Phái luôn chia năm xẻ bảy, nên không đáng ngại, nhưng sau này Tung Sơn Phái xuất hiện Tả Lãnh Thiền, thì thanh thế Ngũ Nhạc Kiếm Phái dần dần uy hiếp lại được Nhật Nguyệt Thần Giáo,

Nhậm Ngã Hành hừ một tiếng,

-Tuy Tả Lãnh Thiền người này có nhân phẩm rất tệ, bên trong Ngũ Nhạc Kiếm Phái b có khối người không phục, bởi vậy cũng không tính là họa lớn trong lòng, ta chỉ đau đầu là một người khác. . .

Tống Thanh Thư liền mỉm cười nói:

-Nhạc phụ đại nhân đau đầu có phải là vì Minh Giáo Trương Vô Kỵ?

-Không sai…

Nhậm Ngã Hành cười gượng,

-Lần trước vì muốn đoạt lại chi vị giáo chủ, ta phải cùng Trương Vô Kỵ liên hợp, mượn nhờ lực lượng của hắn để thắng Đông Phương Bất Bại, tuy nhiên ai ngờ đuổi sói cửa trước, lại dẫn hổ vào cửa sau. Trương Vô Kỵ rắp tâm hại người, muốn thừa cơ chiếm đoạt Nhật Nguyệt Thần Giáo, tuy rằng Nhật Nguyệt Thần năm xưa ngọn nguồn xuất xứ từ Minh Giáo, nhưng đã tự lập môn phái riêng hơn hai trăm năm, sớm đã cùng Minh Giáo không còn ó quan hệ gì. Nhưng Trương Vô Kỵ lại lợi dụng từ nguồn gốc nắm xưa, lấy danh nghĩa tông chủ để lung lạc các trưởng lão, đường chủ cùng hương chủ, bởi vì ta vừa đoạt lại chi vị giáo chủ không lâu, lông cánh vẫn chưa có mọc lại đầy đủ, nên bất lực ngăn cản.

Nhậm Ngã Hành sở dĩ biểu lộ ngượng ngùng, là vì lúc trước lão cùng Trương Vô Kỵ cùng một chỗ công kích Tống Thanh Thư cùng Đông Phương Bất Bại, bây giờ lão làm giáo chủ chỉ là trạng thái hư danh, khó tránh khỏi sẽ bị Tống Thanh Thư thấy rõ mà chế nhạo.

Nếu kẻ kết minh lần này không phải là Tống Thanh Thư, thì Nhậm Ngã Hành tuyệt sẽ không nói ra lời như vậy, thế nhưng Tống Thanh Thư cùng Trương Vô Kỵ ân oán trên giang hồ có thể nói không ai mà không biết, lão hiểu được Trương Vô Kỵ là địch nhân chung của lão và Tống Thanh Thư, bởi vậy lão cũng không cần thiết che lấp để làm gì.

-Nhạc phụ đại nhân làm gì hao tâm tốn sức, cứ đem những trưởng lão, đường chủ, hương chủ có nhị tâm rút lui là được rồi.

Tống Thanh Thư trong lòng hơi động, như thế đây là cơ hội tốt để nhúng tay vào nội bộ Nhật Nguyệt Thần Giáo, thập đại trưởng lão, đường chủ, còn có các phân đà hương chủ, nếu như có thể khống chế nhiều hơn phân nửa, thì trên thực tế có thể không chế đượcgiáo chúng của Nhật Nguyệt Thần Giáo rồi .

-Nói nghe thì dễ.

Nhậm Ngã Hành cười khổ,

-Trong giáo các trưởng lão, đường chủ, hương chủ đều có riêng uy vọng cùng công tích của mình, không phải muốn đổi thì liền có thể đổi, quan trọng hơn là phía sau bọn họ có Trương Vô Kỵ trợ giúp, ta một khi động đến bọn họ, nói không chừng làm cho Trương Vô Kỵ chó cùng rứt giậu, vạch mặt cùng ta sống mái với nhau, như thế thì vô luận là ai thắng ai bại, Nhật Nguyệt Thần Giáo củng đều sẽ bị tổn thương nguyên khí.

-Về kết cuộc cũng chỉ là bởi vì Trương Vô Kỵ,

Tống Thanh Thư trong mắt chớp động, trầm giọng nói tiếp,

- Trương Vô Kỵ thì để tiểu tế đối phó, nhạc phụ đại nhân cứ việc rảnh tay thanh tẩy người có nhị tâm trong giáo, cùng lúc tiểu tế sẽ phái cao thủ tới đây trợ giúp, phải tranh thủ nhanh nhất đem thế lực của Trương Vô Kỵ tại trong Nhật Nguyệt Thần Giáo rửa ráy sạch sẽ.

Trương Vô Kỵ vừa mới bị mình đánh chạy, còn phải tu luyện Hấp Tinh Đại Pháp để khu trừ tiên thiên kiếm khí trong người, trong thời gian ngắn chắc chắn khó lòng khôi phục lại công lực như trước, Tống Thanh Thư nếu như không lợi dụng trong khoảng thời gian tốt này, thì thật sự là quá ngu.

Nhậm Ngã Hành trong mắt dị quang cũng lóe lên, lão thì không biết hiện trạng của Trương Vô Kỵ, tuy nhiên lời hứa hẹn của Tống Thanh Thư lại làm cho lão vô cùng yên tâm, dù sao lấy danh tiếng võ công của Tống Thanh Thư biểu hiện trong giai đoạn này, tuyệt đối không hề thua kém Trương Vô Kỵ.

Còn cái mà Tống Thanh Thư nói phái cao thủ tới trợ giúp, Nhậm Ngã Hành bất quá cũng không thèm để ý tới những cao thủ sau lưng của Tống Thanh Thư nhưng nếu hắn đã xuất lực tương trợ, mình dù sao cũng phải nỗ lực có qua có lại, với lại Tống Thanh Thư cùng Trương Vô Kỵ thì có bản chất khác biệt, Trương Vô Kỵ là người ngoài, Tống Thanh Thư dù sao cũng là trượng phu của nhi nữ lão, cứ coi như là bị hắn thừa cơ khống chế một số thế lực trong giáo, thì cũng miễn cưỡng xem như là nước phù sa không lưu đến ruộng người ngoài.

Lại qua một canh giờ thương lượng trôi qua, Tống Thanh Thư nói:

-Tiểu tế còn có một yêu cầu quá đáng, mong rằng nhạc phụ đại nhân suy xét.

Nhậm Ngã Hành lâu nay bị nội ưu ngoại hoạn làm cho có chút không thở nổi, bây giờ đã có Tống Thanh Thư tương trợ, tâm tình nhất thời rộng mở cao hứng, nghe hắn có việc thỉnh cầu, liền cười ha ha nói:

-Chung ta là người trong nhà, làm gì khách sáo như vậy, cứ việc nói.

-Tiểu tế muốn xin một viên giải dược Tam Thi Não Thần Đan có được không?

Nghe rõ lời nói Tống Thanh Thư, Nhậm Ngã Hành một đôi đồng tử bỗng nhiên xiết chặt, toàn thân lại tuôn ra một làn khí thế mãnh liệt.

Tam Thi Não Thần Đan là con đường duy nhất của Nhậm giáo chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo dùng để khống chế thuộc hạ, không có con đường thứ hai, thậm chí độc dược này so với Hắc Mộc lệnh còn có biểu tượng quyền bính của giáo chủ cao hơn, có thể nói là ai có giải dược Tam Thi Não Thần Đan, thì đã có thể khống chế được Nhật Nguyệt Thần Giáo, Nhậm Ngã Hành có thể không quản tới, xếp Tống Thanh Thư vào loại thân tín của mình, nhưng lão quyết không cho phép Tống Thanh Thư đụng vào cấm kỵ Tam Thi Não Thần Đan này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
01 Tháng tám, 2022 04:08
bộ này full r hóng gì 2k5 chương
Nguyễn Tiến Nguyên
25 Tháng sáu, 2022 09:39
Hóng quáaa
Haibanam12
11 Tháng chín, 2021 07:16
cầu chương
Haibanam12
14 Tháng tám, 2021 12:32
full lâu quá hazz tui muốn đọc đoạn na9 thành hoàng đế quá
Thanh Hoài
01 Tháng tám, 2021 02:22
mỗi lần quay lại đọc rồi bỏ. lần này chốt câu cuối cùng, sau này không quay lại nữa. Nữ nhân trong truyện nhiều nam nhân chọc ***.
Hieu Le
19 Tháng bảy, 2021 19:27
chưa full nhỉ
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 20:46
người tay ra tay giết mình , còn mian thì nói tha người ta đi , tới lúc xén chết mới đánh lại , thể loại cẩu huyết gí
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 02:38
tứ đại ác nhân yếu kê , nhưng dù vô địch thiên hạ cũng đéo giết được. vì kẻ ác , ai cũng muốn nó hối cải , còn kẻ tội nghiệp , ai cũng muốn cười cho hả hê , thói đời là vậy , lám ác được phật thương , chứ hiền lành thì bỏ mặt
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:31
tao nói thật , nếu đúng cốt truyện , thì Khang Hi diệt xong Bảo Thân Vương , thì một đội 3000 ngàn cung thủ diệt luôn Tống Thanh Thư mới đúng logic . Nhưng tác giả cho mian lộ quá nhiều sơ hở , nhưng thiếu bố cục , chương gần 300 , truyện lê cao trào , Khamg Hi có lòng diệt mian , nhưng mian chỉ toàn gái , đòi phản nhưng đéo có lực . nếu là Khang Hi thì diệt luôn cho lành , mian với Khang Hi thật ra nó chỉ làm hư chuyện , chứ có làm tốt được đâu . nhưng khi chuyện đi vào kết thúc , thì lại bẻ lái Khang Hi thành ngu ngốc , cho mian thời gian bố cục . một thằng học làm chó , thì sao làm chủ được , nên mất logic
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:22
nhưng nó là nv 9 , nên dù có trời sập , nó vẫn sống
phuong2311
01 Tháng bảy, 2021 22:57
Tống Thanh Thư này yếu kém , đã được Khang Hi ra hiệu tiền trảm hậu tấu , mà cứ có gái là nó tha hết , vậy cư dây dưa mãi không giết được ai , toàn là những thằng hại nó , nó biết , nó thấy , nhưng vì gái tha hết
Lưu Trí Hải
10 Tháng năm, 2021 22:13
Tại sao lại phải hại chết Kiến Ninh chứ
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 23:27
truyện gì mà chap nào cũng là NTR :D
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 13:37
thì ra pharmacist đạo hữu cũng là người trong đồng đạo, một dịch giả hảo tâm cứu vớt nội dung bộ truyện. :))
Thanh Hoài
30 Tháng tư, 2021 15:24
truyện hấp dẫn. Họ Tống này chắc là xuyên việt yếu nhất rồi, không hệ thống, làm việc thiếu cầu toàn, lại còn háo sắc, cao ngạo, khó thành đại sự.
Chưa Đặt Tên
22 Tháng một, 2021 21:13
dịch đỉnh thật , tiếp đi bạn , các đồng râm đang chờ :x
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 18:17
up tiếp đi bác ơi, cầu chương aaaaa
ikaika
26 Tháng tám, 2020 18:33
Giới thiệu thấy ngon rồi
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 12:08
tiếp đi đạo hữu
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 07:13
tiếp đi bác ơi
Phong Tuấn
14 Tháng tám, 2020 14:35
tiếp đêêê
Định Tường
13 Tháng tám, 2020 23:45
truyện hay ***lllllll
BÌNH LUẬN FACEBOOK