Mục lục
[Dịch] Thâu Hương Cao Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 712: ĐI TÌM GIẢI DƯỢC.

Hoàng Dung không biết cây côn thịt của hắn cứ kéo dài thì mình còn có thể nhẫn được bao lâu, vừa nghĩ tới nàng đã sắp tới ranh giới khống chế không nổi tiếng rêи rỉ kɧօáϊ lạc của mình, nếu để cho trượng phu nghe ra điều gì khác thường, nàng liền không rét mà run, duy nhất để cho nàng thấy may mắn là Tống Thanh Thư tựa hồ cũng không muốn sự tình bại lộ, bởi vậy động tác của hắn chậm nhẹ, nên cũng không có tạo ra tiếng va đập thân thể da thịt của hai người để cho nàng khó xử, nhưng cái loại này từng chút chậm chạp đâm vào rút ra lại làm cho nàng lại có cảm giác càng thêm rỏ ràng cây thịt to từng phân một nhét vào, qui đầu đến đâu, thì cảm nhận đến đó…

Mà lúc này động tác Tống Thanh Thư mỗi một lần rút ra ƈôи ȶɦịt đều chỉ lưu một nữa quy đầu tại bên trong u cốc của nàng, rồi mỗi một lần đỉnh nhập đều là nhân sâu đến cả gốc tiến vào, dường như hắn hận không thể ngay cả tinh hoàn cũng đều cùng một chỗ nhét vào bên trong cái hang động tuyệt vời đó vậy, theo mỗi một lần côn thịt ra vào, hai mép nhỏ sung huyết cũng bị động trở mình tiến vào nhảy ra, bộ phận âʍ ɦộ của Hoàng Dung quả thật là xinh đẹp đấy, hai mép ngoài vẫn kiên quyết đầy đủ bảo hộ trìm kín lấy cái khe thịt của nàng, vào lúc nàng không động tình, thậm chí ngay cả cái khe hở hồng phấn bên trong đều nhìn không thấy, chỉ thấy một lằn nứt rất nhỏ….

Hoàng Dung cũng cực lực căng thẳng hai chân cố vễnh cái ʍôиɠ lên cao, ɖu͙ƈ vọng trong người nàng như thủy triều quay cuồng, một lớp sóng tiếp theo một lớp sóng đánh tới, thân thể của nàng phảng phất bao phủ tại trong hải dương tính ɖu͙ƈ, mặc dù thời điểm Tống Thanh Thư cắm cây côn thịt vào rất ôn nhu, như đã ăn tủy thì mới biết cái vị tính khí thô to mang đến đánh sâu vào áp đảo làm cho Hoàng Dung giống như muốn hít thở không thông ..

Theo cái mũi Hoàng Dung phát ra nhẹ nhàng tiếng thở dốc, Tống Thanh Thư dùng sức đỉnh động cái ʍôиɠ mình tiếp tục xâm nhập cây côn thịt.

-Um..

Hoàng Dung từ yết hầu tức nghẹn như muốn rêи to lấy, đôi lông mày nhíu chặt, nàng hơi giãy dụa cái ʍôиɠ nghênh đón khuấy động tăng thêm ma sát bên trong âm động với cây côn thịt, tại trong dòng xoáy vô biên say mê tại thời điểm sung sướиɠ cảm thụ làm cho nàng choáng váng, vòng eo cong lên, ngón chân như ngọc đều đã căng cứng…

Hắn cứ đều đều nhẹ nhàng đỉnh động cây côn thịt, cáu bụng nhẹ nhàng va chạm vào phần bờ ʍôиɠ của nàng, tiếng va chạm thân thể hai người phát ra rất nhỏ, hoàn toàn bị bao phủ ttrong tiếng thở dốc đè nén, theo cây côn thịt của hắn trượt vào, Hoàng Dung chỉ cảm thấy mình lại bay lên, từng lúc ɖu͙ƈ hỏa cấp tốc lên cao thiêu đốt tất cả ý thức của nàng, ɖu͙ƈ tính của nàng nhiều năm qua bản thân bị trói buộc, giờ đây đã đem nàng biến thành một mảnh lửa rừng bốc cháy.

-Um..um..

Tại cao trào đỉnh phong, nàng nhịn không được nhẹ giọng trầm thấp, kɧօáϊ cảm như sóng lớn bành trướng ngập trời, theo thân dưới Tống Thanh Thư luật động, linh hồn của Hoàng Dung giống như đã ly khai khỏi thân thể, tất cả cảm quan đều bị đình trệ, sâu trong thân thể kɧօáϊ cảm thiêu đốt lên đến cực hạn, đã hết tất cả rụt rè, kiêu ngạo, tự trách….

Hoàng Dung cắn chặt lấy môi dưới, không để cho mình phát ra thanh âm ɖâʍ đãng, nhưng cây côn thịt của Tống Thanh Thư trở mình quấy lấy, qui đầu không ngừng khiêu chiến ý chí của nàng tại trong hoa tâm, liên tiếp tăng vọt kɧօáϊ lạc, cái cảm giác một mực hướng đến tâm trí của nàng phát ra báo động, cuối cùng như là bị một đạo điện quang đánh trúng, nàng rốt cuộc đè nén không được phản ứng của bản năng, sâu trong thân thể tiếp tục tuôn ra nhiều âm tinh trong cơn run rẩy, u cốc co rút làm nàng sướиɠ tựa như chết đi sống lại..

Cực kỳ nhẹ nhàng, cây côn thịt cứ như vậy thật sâu tại trong cơ thể nàng ung dung luật động, tàn phá vào ranh giới sắp hỏng mất của nàng, Hoàng Dung mệt mỏi, run rẩy tiếp tục thừa nhận lấy cây côn thịt ôn nhu đánh sâu vào, hắn phảng phất là ma quỷ! Vì sao hắn vẫn còn tiếp tục không buông tha nàng? Vì cái gì vẫn còn muốn….cứ như vậy tra tấn nàng? Hoàng Dung không biết mình đến tột cùng là làm sao vậy, biết rất rõ ràng hắn đang tại bên cạnh trượng phu của mình mà ɖâʍ nhục lấy mình, nhưng tại trong cơ thể nàng lại kϊƈɦ khởi ɖu͙ƈ hỏa hưng phấn không hiểu được, cái loại tâm linh cùng ɖu͙ƈ vọng cùng giúp nhau phản bội nàng, quả thực là một cực hình. …

Dưới sự dẫn đạo của cây côn thịt to lớn, cũng không lâu lắm, cái cảm giác tiếp cận kề cận cực lạc lại lần nữa buông xuống, nàng thở hổn hển liên tục, không hề có đạo lý, tiếp tục mong chờ hắn dùng cây côn thịt đâm thật sâu vào tràn ngập cái âm động của nàng, có lẽ là bởi vì thân thể cùng tinh thần triệt để phản bội, mà vô thức nàng cảm nhận được càng thêm mãnh liệt kϊƈɦ thích…

Khuôn mặt của Hoàng Dung vốn đã là thập phần ngọt mềm, giờ lại cắn chặt môi dưới, càng là làm cho lòng người lay động, Tống Thanh Thư giờ đã không ngừng được tâm ngứa gian nan rồi, toàn thân của hắn giờ cũng như là có lửa theo từ trong xương tủy thiêu đốt phát ra, cổ họng hắn phát khô, thân thể của hắn như là bành trướng, mỗi một chỗ trêи thân thể hắn đều giống như tràn đầy khí lực vô cùng, mà cái loại này khí lực này nếu không phát tiết ra vào trong thân thể mỹ nhân trước mắt, thì có lẽ hắn sẽ bị bạo phát sưng trướng mà chết.

Trái tim của hắn liên hồi nhảy lên, huyết dịch như phun trào, cây côn thịt càng thêm cương cứng cực nóng, ɖu͙ƈ vọng trong cơ thể cuồng nhiệt tựa hồ dã thú tru lên đánh sâu vào đỉnh nhọn cao phong sắp đến, cái loại điên cuồng này cũng đánh sâu vào ma sát tận xương tủy của Hoàng Dung vô cùng mãnh liệt, nhưng đó là cái cảm thụ sung sướиɠ trong trạng thái cơ hồ làm nàng muốn hôn mê qua đi, nàng cũng giãy dụa cái ʍôиɠ tròn, nhô lên rất cao, tận lực nghênh đó kết hợp với cây côn thịt hắn thọt thật sâu vào hoa tâm mang đến lần nữa cao trào …

Tống Thanh Thư bất chợt từ đỉnh đầu đến bàn chân, mỗi một khối cơ bắp đều run rẩy, hai tay guit5 chặt lấy hai bên ʍôиɠ tròn trịa của Hoàng Dung, qui đầu thô to cắm vào chỗ sâu nhất, dương tinh như núi lửa trào bắn kϊƈɦ xạ ra, lại bị vòng vây thành vách thịt non âm động chặt chẽ xiết lấy chung quanh cây thịt, hoa tâm của nàng như muốn vắt kiệt sạch sẽ dương tinh của hắn không chừa lại một giọt nào có thể rơi rớt ra bên ngoài, từng làn tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn ra, tận tình đổ vào ngập lấy bên trong u cốc kiều nộn Hoàng Dung…

Tống Thanh Thư lúc này lại một lần nữa đạt đến hắn đỉnh phong, hắn nhắm chặt hai mắt tiến vào vùng địa cực kɧօáϊ hoạt. Hoàng Dung cũng đóng chặt lại đôi mắt, hai má ửng hồng, trong cổ họng khàn khàn phát không ra tiếng rồi, nàng đã kiệt lực chịu đựng không phát ra âm thanh, nhưng theo trêи thần sắc khuôn mặt nàng nhìn ra, có thể thấy dược nàng đã hưởng thụ niềm vui thích cao nhất của nam nữ giao hoan…

"Tạ ơn trời đất " Hoàng Dung cảm nhận được liên tục nhiệt lưu không ngừng phún trào trong cơ thể mình, bị dương tinh của hắn tưới vào làm cho đầu óc đờ đẫn, nàng bây giờ ngay cả mở mắt cũng không còn có khí lực.

-Quách đại hiệp, kịch độc trong cơ thể của đại hiệp thì tại hạ đã tạm thời ngăn chặn, trong vòng ba ngày tới sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng đâu..

Tống Thanh Thư một bên từ từ rút cây côn thịt ra khỏi âm động Hoàng Dung, một bên thở hổn hển nói ra.

Quách Tĩnh cũng đã bừng tỉnh lại sau khi tập trung cao độ để tiếp nhận chân khí của Tống Thanh Thư, giờ thì mới cảm nhận được tiếng thở dốc của Tống Thanh Thư, cũng cho rằng vì hắn bức độc nên hao phí tinh lực dẫn đến mỏi mệt như thế.

– Đa tạ Tống công tử…

-Này. . . ba. . . ngày sau thì sẽ ..như thế nào?

Cho dù toàn thân Hoàng Dung đang bủn rủn, ngay cả đôi mắt cũng không muốn mở ra, tuy nhiên vừa nghĩ tới chính mình nỗ lực trả giá nhiều như vậy, lại chỉ có thể bảo trụ được chỉ có ba ngày bình an cho trượng phu, nàng đương nhiên muốn lập tức muốn biết rõ ràng hiện trạng.

Tống Thanh Thư cau mày đáp:

-Quách phu nhân….Quách đại hiệp trúng độc thực sự là quá bá đạo, ta có thể tạm thời ngăn chặn độc tính đã là có chút miễn cưỡng, mong rằng phu nhân thứ lỗi.

Nghe Tống Thanh Thư ngữ khí nghiêm túc như vậy, Hoàng Dung trong đầu liền tỏa ra cảm giác hoang đường, vừa rồi cũng không biết là ai trêи người của mình tùy ý rong ruổi, trong nháy mắt thần sắc đã thay đổi bình thường…

-Dung nhi, lời của Tống công tử cũng không có nói ngoa, loại độc tính này xác thực quá mức cương mãnh, nếu trước kia ta không có uống qua máu dược xà của Lương Tử Ông, thì giờ đã không có năng lực cầm cự, chỉ sợ sớm đã bị mất mạng tại chỗ rồi…

Quách Tĩnh lòng vẫn còn kinh hãi nói ra, bây giờ Quách Tĩnh đã tu luyện cửu âm chân khí đến mức đăng phong tạo cực, bình thường các loại độc đều có thể dễ dàng bức ra, ai ngờ lần này đã không có bức ra độc được, mà còn làm cho nội lực bị mất hết.

-Tĩnh ca ca. . . bây giờ đôi mắt đã thấy được chưa a?

Hoàng Dung đột nhiên nghĩ đến một vấn đề chí mạng, Quách Tĩnh trước đó là bởi vì độc khí dâng lên làm cho hai mắt bị mù, bây giờ kịch độc tạm thời được áp chế, nếu hắn nhìn thấy được, thì mình bây giờ đang vễnh ʍôиɠ lên cho Tống Thanh Thư ɖâʍ loạn, chẳng phải là bị trượng phu thu hết mắt?

Hoàng Dung chưa từng có bao giờ tâm tư xoắn xuýt qua như thế, một phương diện hy vọng đôi mắt của trượng phu tốt lại, một phương diện khác lại lo lắng trượng phu khi nhìn thấy được thì tất cả mọi chuyện gian ɖâʍ với Tống Thanh Thư sẽ bị bại lộ …

Quách Tĩnh thì không có phát giác được tâm tư phức tạp của thê tử, nghe nàng hỏi vậy lắc đầu cười khổ nói:

-Vẫn chưa nhìn thấy gì, có lẽ nửa đời sau ta sẽ giống như đại sư phụ vậy, đến lúc đó muội sẽ không ghét bỏ ta chứ?

Hoàng Dung biết trượng phu trong miệng nhắc đến đại sư phụ là Kha Trấn Ác, trong lòng liền chua xót:

-Tĩnh ca ca, muội làm sao lại ghét bỏ ca ca chứ, ca ca không chê muội thì đã là may mắn cho muội rồi…

Vừa nghĩ tới trượng phu hung cát khó dò, lại nghĩ tới việc mình làm ra có lỗi với hắn, Hoàng Dung bất tri bất giác ríu rít khóc lên.

Tống Thanh Thư ho nhẹ hai tiếng:

-Quách phu nhân cũng không cần quá mức lo lắng, nếu như ta đoán không lầm, chỉ cần hiểu biết về loại độc này, thì sẽ khôi phục lại được đôi mắt của Quách đại hiệp, một thân công lực cũng có thể cùng lúc khôi phục, vẫn còn có thời gian ba ngày để đi tìm thuốc giải, Tống mỗ nhất định sẽ không phụ lòng nhờ vả đâu..

-Thật sao?

Hoàng Dung vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ ngẩng đầu..

-Đương nhiên là thật, Tống mỗ đã sớm nhận lấy thù lao của phu nhân, thì thế nào mà lại không cô gắng hoàn thành công việc được chứ?

Tống Thanh Thư đối nàng nháy mắt mấy cái, Hoàng Dung gương mặt liền càng đỏ.

Hoàng Dung đang muốn nói gì, nào ngờ bàn tay của đối phương thuận thế duỗi xuống cái âm hô vẫn còn ướt nhẹp nhơ nhớp của nàng, lúc hai ngín tay của hắn nhét vào bên trong âm động, Hoàng Dung trong lòng hồi hộp căng thẳng : “ Chẳng lẽ hắn lại còn muốn tiếp tục đến? “

Tuy nhiên Tống Thanh Thư rất nhanh thu tay lại, sau đó tiện tay liền duỗi hai ngón tay dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ và âm khí của nàng đưa tới trước mặt nàng, truyền âm nhập mật nói:

-Hai ngón tay này dính đầy khí tức của ta và phu nhân, hãy nếm thử cái mùi vị kết hợp tốt đẹp này để làm kỷ niệm đi….

Hoàng Dung trong lòng đem đối phương mắng gần chết, nhưng từ hai ngón tay của hắn đang lan tỏa ra cái mùi hăng hắng tanh tưởi của cuộc giao hoan, cho nên nàng lại lo lắng trượng phu ngửi được hương vị gì, vội vàng hé môi ngậm lấy hai ngón tay của hắn ɭϊếʍ láp thật sạch sẽ….

Vì che giấu xấu hổ trong lòng, sau khi nhả hai ngón tay của hắn ra, nàng vội vàng hỏi:

-Vậy Tĩnh ca ca đến tột cùng trúng phải kỳ độc này từ đâu?

Tống Thanh Thư ngồi lên trêи giường, một bên thay Hoàng Dung chỉnh lý y phục lộn xộn của nàng, một bên trầm giọng đáp:

-Độc tính lợi hại như vậy, ngoài Hoàn Nhan Lượng và đám người kia, e rằng chỉ có Âu Dương Phong mới đủ khả năng ra tay…

Cảm nhận được động tác của hắn ôn nhu trìu mến khi vuốt lấy y phục của nàng cho ngay thẳng lại, trái tim Hoàng Dung run lên, ánh mắt có chút mê mang, trước đó hắn tựa như ác ma, bây giờ nhưng lại quan tâm săn sóc như vậy, vì thế nàng cũng không biết cái nào mới là khuôn mặt thật sự của hắn. . .

-Ta đã nhớ tới, lúc ta thất thủ bị bắt, về Âu Dương Phong đúng là đã cho ta uống qua một loại thuốc, bất quá khi đó ta thấy thân thể của mình không có gì dị trạng đồng thời trong cơ thể có sẵn dược xà kháng độc, nên không có coi là chuyện đáng kể, bây giờ nghĩ lại, sau một thời gian thì độc mới phát tác nếu không có giải dược…

Quách Tĩnh hai mắt bị mù, lại thêm công lực đã mất, nên cũng không cách nào phân biệt được âm thanh vừa rồi Tống Thanh Thư giao hoan với thê tử của mình, bởi vậy chung quanh phát sinh tất cả mọi chuyện mà không biết cái gì cả…

-Đã là như vậy, chúng ta nhanh chóng đi tìm Âu Dương Phong để lấy giải dược đi.

Hoàng Dung lúc này vừa đứng lên cử động hai chân, nào đâu hai chân mềm nhũn, cả người loạng choạng muốn té ngã xuống.

-Phu nhân cẩn thận a."

Tống Thanh Thư rất lanh lẹ, một tay đỡ lấy nàng.

Hoàng Dung đỏ mặt, vội vàng đẩy hắn ra, trong lòng bực tức: “ Nếu không phải do tên hỗn đản nhà ngươi một mực giày vò ta lâu đến như vậy, thì làm thế nào mà ta ngay cả đứng cũng không vững chứ! ..”

Quách Tĩnh thở dài:

-Dung nhi,…Âu Dương Phong thù hận phu phụ chúng ta sâu đậm như vậy, chỉ sợ không có dễ dàng đưa giải dược cho chúng ta đâu.

-Lão độc vật đó không đưa, thì chúng ta không thể trộm lấy sao?

Hoàng Dung cái miệng nhỏ nhắn giương lên, cả người bỗng lộ ra thần thái phi dương, rốt cục đã khôi phục vài tia sức sống,

– Chúng ta lại có Tống công tử xuất mã với khinh công trác tuyệt vô song Tống, chẳng phải là dễ như trở bàn tay?

-Quách phu nhân thật sự là để mắt đến tại hạ,

Tống Thanh Thư cười nói,

-Đã như vậy, Tống mỗ cũng sẽ thử sức một lần, chỉ là bất quá Quách phu nhân từ trước đến giờ trí tuệ mưu kế chồng chất, có thể hổ trợ cho Tống mỗ một chút sức lực hay không?

-Như thế cũng tốt, Dung nhi và Tống công tử cùng hành động một chỗ thì cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau.

Quách Tĩnh gật đầu nói.

Nghe trượng phu nói như vậy, Hoàng Dung giậm chân, tuy nhiên nàng giờ phút này cũng có rất nhiều lời muốn nói với Tống Thanh Thư, nên do dự một chút liền đáp ứng:

-Tốt, này việc này không nên chậm trễ, chúng ta đi ngay bây giờ đi…

Hoàng Dung vừa mới bước chân, thì từ giữa hai chân vang lên xì xì tiếng tiếng nước của hỗn hợp chất nhờn còn đong đầy bên trong âm động chảy ra, Quách Tĩnh ồ một tiếng, quay đầu hỏi:

-Đây là thanh âm gì vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
01 Tháng tám, 2022 04:08
bộ này full r hóng gì 2k5 chương
Nguyễn Tiến Nguyên
25 Tháng sáu, 2022 09:39
Hóng quáaa
Haibanam12
11 Tháng chín, 2021 07:16
cầu chương
Haibanam12
14 Tháng tám, 2021 12:32
full lâu quá hazz tui muốn đọc đoạn na9 thành hoàng đế quá
Thanh Hoài
01 Tháng tám, 2021 02:22
mỗi lần quay lại đọc rồi bỏ. lần này chốt câu cuối cùng, sau này không quay lại nữa. Nữ nhân trong truyện nhiều nam nhân chọc ***.
Hieu Le
19 Tháng bảy, 2021 19:27
chưa full nhỉ
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 20:46
người tay ra tay giết mình , còn mian thì nói tha người ta đi , tới lúc xén chết mới đánh lại , thể loại cẩu huyết gí
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 02:38
tứ đại ác nhân yếu kê , nhưng dù vô địch thiên hạ cũng đéo giết được. vì kẻ ác , ai cũng muốn nó hối cải , còn kẻ tội nghiệp , ai cũng muốn cười cho hả hê , thói đời là vậy , lám ác được phật thương , chứ hiền lành thì bỏ mặt
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:31
tao nói thật , nếu đúng cốt truyện , thì Khang Hi diệt xong Bảo Thân Vương , thì một đội 3000 ngàn cung thủ diệt luôn Tống Thanh Thư mới đúng logic . Nhưng tác giả cho mian lộ quá nhiều sơ hở , nhưng thiếu bố cục , chương gần 300 , truyện lê cao trào , Khamg Hi có lòng diệt mian , nhưng mian chỉ toàn gái , đòi phản nhưng đéo có lực . nếu là Khang Hi thì diệt luôn cho lành , mian với Khang Hi thật ra nó chỉ làm hư chuyện , chứ có làm tốt được đâu . nhưng khi chuyện đi vào kết thúc , thì lại bẻ lái Khang Hi thành ngu ngốc , cho mian thời gian bố cục . một thằng học làm chó , thì sao làm chủ được , nên mất logic
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:22
nhưng nó là nv 9 , nên dù có trời sập , nó vẫn sống
phuong2311
01 Tháng bảy, 2021 22:57
Tống Thanh Thư này yếu kém , đã được Khang Hi ra hiệu tiền trảm hậu tấu , mà cứ có gái là nó tha hết , vậy cư dây dưa mãi không giết được ai , toàn là những thằng hại nó , nó biết , nó thấy , nhưng vì gái tha hết
Lưu Trí Hải
10 Tháng năm, 2021 22:13
Tại sao lại phải hại chết Kiến Ninh chứ
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 23:27
truyện gì mà chap nào cũng là NTR :D
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 13:37
thì ra pharmacist đạo hữu cũng là người trong đồng đạo, một dịch giả hảo tâm cứu vớt nội dung bộ truyện. :))
Thanh Hoài
30 Tháng tư, 2021 15:24
truyện hấp dẫn. Họ Tống này chắc là xuyên việt yếu nhất rồi, không hệ thống, làm việc thiếu cầu toàn, lại còn háo sắc, cao ngạo, khó thành đại sự.
Chưa Đặt Tên
22 Tháng một, 2021 21:13
dịch đỉnh thật , tiếp đi bạn , các đồng râm đang chờ :x
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 18:17
up tiếp đi bác ơi, cầu chương aaaaa
ikaika
26 Tháng tám, 2020 18:33
Giới thiệu thấy ngon rồi
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 12:08
tiếp đi đạo hữu
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 07:13
tiếp đi bác ơi
Phong Tuấn
14 Tháng tám, 2020 14:35
tiếp đêêê
Định Tường
13 Tháng tám, 2020 23:45
truyện hay ***lllllll
BÌNH LUẬN FACEBOOK