Mục lục
[Dịch] Thâu Hương Cao Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mây đen gió lớn, chính là thời điểm thuận lợi để giết người phóng hỏa hoặc là thâu hương trộm ngọc.

Tống Thanh Thư một thân đồ dạ hành, đứng trên một ngọn núi nhỏ, mặc cho đêm khuya gió lạnh thốc vào toàn thân, hắn đang nhìn chăm chú về phía xa xa nơi thung lũng của Tam thánh am.

Đoán rằng lúc này người bên trong đã chìm vào mộng đẹp, Tống Thanh Thư thả người phóng một cái, thân thể bay theo gió phiêu lãng, lúc hết lực lại đạp nhẹ đầu mũi chân trên lá cây, thân hình liền tiếp tục vượt xa mấy trượng phía trước.

Khi hắn lặng yên tiến vào Tam thánh am, tận đáy lòng thầm nghĩ “Đạp Sa Vô Ngân quả nhiên có thể xưng tụng là thiên hạ đệ nhất khinh công hiện nay”.

Quan sát xung quanh một hồi, Tam thánh am không một tiếng động, thân hình hắn lại tiếp tục một đường hướng về phía gian phòng Trần Viên Viên tìm kiếm, vẫn còn ánh nến lập lòe lóe sáng hắt ra, tưởng rằng mẫu thân hai người còn thức, Tống Thanh Thư chờ đợi nhìn chằm chằm vào cửa sổ bằng giấy trước mặt một hồi, lắng nghe ở trong phòng vẫn vô cùng im lắng, hắn liền thấm nước bọt trên đầu ngón tay, nhẹ nhàng chọc thủng giấy khung cửa sổ, ghé mắt lại gần nhìn vào.

Trong phòng ẩn hiện nhìn thấy có hai người nằm trên giường, Tống Thanh Thơ cảm thấy bất ngờ khi thấy cây nến thắp trên bàn vẫn còn cháy gần hết: “Có lẽ là Trần Viên Viên cùng với nữ nhi của mình có nhiều tâm sự đến khuya mệt mỏi nên ngủ quên không kịp thổi nến…”

Cảm thán là vậy, nhưng vẫn nhớ đến mục đích của chuyến viếng thăm đêm nay, Tống Thanh Thử khẽ mở cửa sổ, lách vào, vừa đặt chân xuống đất thì chân sau chấm nhẹ trên nền đất, như mũi tên lao nhanh tới, trong chớp mắt điểm huyệt ngủ của hai người, lúc này hắn mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Đầu ngón tay truyền đến cảm giác mềm mại, dựa vào ánh nến khi mờ khi tỏ hắn cúi hắn đầu nhìn lại, trên cái giường rộng bằng gỗ Đàn hương được phủ lên một lớp đệm tơ, cái chăn trên người A Kha trượt xuống hơn nửa, lộ ra một nữa cái yếm lụa màu vàng, mái tóc đen mềm nhẹ như nước xõa ở phía trên, làm nổi bật ra lớp da thịt trắng như tuyết,trong giấc ngủ lông mi thật dài, theo mỗi lần hô hấp hơi rung động, nhấc góc chăn lên, Tống Thanh Thư nhẹ nhàng che kín lại cho nàng, tự lẩm bẩm:

"Tội lỗi tội lỗi, ta chỉ vì “Tứ Thập Nhị Chương Kinh” mới đến đây, không phải là cố ý chiếm tiện nghi của ngươi, đâm nay trời gió lạnh, ta thay ngươi đắp lại chăn, để tránh nhiễm vào người, xem như là bù đắp cho lần này mạo phạm."

Đắp xong chăn cho nàng, Tống Thanh Thư xoay đầu lại chuẩn bị tìm “Tứ Thập Nhị Chương Kinh “ giấu ở dưới cái gối mẫu thân A Kha, một cảnh đẹp đập vào mắt suýt chút nữa làm Tống Thanh Thư chảy cả máu mũi, nguyên lai Trần Viên Viên nằm mé trong, mơ hồ có thể thấy được phu nhân Trần Viên Viên uyển chuyển dáng người dịu dàng, áo đạo bào đã được thay bằng bộ xiêm y vương phi bằng lụa mỏng mông lung huyền ảo, bên dưới thân thể phu nhân như ẩn như hiện, mặc dù là nằm ngửa nhưng hai bầu vú vẫn đứng thẳng với lớp lụa mỏng khó lòng che giấu tất cả cái thân thể phong tình, đôi lông mày lá liễu như vầng trăng non, không tô vẽ mà đen nhánh, môi không son mà mọng đỏ, quả nhiên là xứng đáng hồng nhan họa thủy có thể làm cho nam nhân đoạt thành chiếm lũy vì nhan sắc này.

Đôi mắt nhắm chặt lại, tiếng thở phát ra nhè nhẹ, bộ ngực vững vàng lên lên xuống xuống, lúc này Trần Viên Viên dĩ nhiên lâm vào trong hôn mê khi bị điểm huyệt ngủ, thân thể mỹ hảo kia cứ như vậy hiện ra ở trong mắt tự Tống Thanh Thư, không gian trong phòng mang theo vài phần hương vị, quỷ dị tâm loạn thần mê tim đập càng lúc càng nhanh, nội tâm của hắn đang giãy dụa lấy..

Lớp vải tơ váy rủ xuống dính sát trên da thịt chảy xuống tại hai bên đùi, từ nơi chính giữa hai chân phồng lên một hình tam giác ngược lại, đó chính là chỗ thần bí nhất của Trần Viên Viên, một khu vực mà vô số nam nhân thiên hạ tha thiết ước mơ chạm vào ..

Tư thế nằm là một chân duỗi thẳng, một chân gấp khúc đầu gối co lại, ánh mắt của Tống Thanh Thư không đơn thuần nhìn đến bẹn đùi mà còn thấy cả cái mông lớn đẫy đà của phu nhân Trần Viên Viên..

Danh xưng Trần Viên Viên là đệ nhất đại mỹ nhân, xem ra thật đúng lời thiên hạ xưng tụng, không riêng gì có dáng người ma quỷ, cái mông đầy đặn, thân hình có lồi có lõm, lại còn có một đôi mắt nhiếp phách hút hồn, nhìn người lúc nào cũng tựa hồ tràn ngập phong tình khêu gợi.

Muốn nhịn xuống phi thường khó khăn, Tống Thanh Thư tâm linh vô hạn thất lạc, âm thầm thở dài ra một hơi, lúc này không thể miên man suy nghĩ nữa rồi! Tống Thanh Thư lắc đầu, thầm nói ” Đáng chết, ta như thế nào trở nên vô sỉ như vậy rồi! Ta làm sao có thể như vậy? Nếu tiếp tục thì sẽ phát sinh ra chuyện gì ah! Rõ ràng chỉ cần đưa tay buông xuống thêm, có thể trộm hương thành công, thân thể nhẵn nhụi trắng noãn như ngọc tuyệt vời nhất của nhân gian đang trong tầm mắt của mình, tuyệt không có nửa điểm tỳ vết nào, lão thiên a….thật sự là muốn mạng người ah! Hắn rên rỉ …

“Um… ta mặc dù háo sắc, nhưng cũng không thể bị xem thường như một tên hái hoa đạo tặc trong chốn giang hồ…”

Tống Thanh Thư lấy nghị lực rất lớn khắc chế mình, sau đó toàn tâm toàn ý tìm kiếm bản kinh thư, cuối cùng bàn tay sờ soạng cũng nhìn thấy bản “Tứ Thập Nhị Chương Kinh” kia đặt ở dưới gối của Trần Viên Viên.

Tống Thanh Thư mím môi, đưa tay ra sau gáy Trần Viên Viên, nhẹ nhấc đại mỹ nhân lên, đặt thân thể phu nhân tựa vào ngực mình, một cánh tay vươn ra lấy kinh thư dưới gối, đem bản kinh thư giả của mình tráo vào.

Đang muốn đặt Trần Viên Viên xuống, đầu mũi lại ngửi thấy trên người nàng nhàn nhạt mùi thơm tự nhiên từ trong người tỏa ra, chứ không phải là mùi hương của phấn hoa, thân thể đại mỹ nhân trong lòng mềm mại không xương làm Tống Thanh Thư có chút không nỡ buông tay.

…………………………………………………………………………………………….

-Dâm tặc, mau nhận lấy cái chết đi!

Một giọng nói phẫn nộ từ ngoài cửa sổ khiến cho Tống Thanh Thư giật mình, liền vội vàng đem quyển “Tứ Thập Nhị Chương Kinh” cất vào trong ngực, đặt Trần Viên Viên nằm xuống giường, rồi phóng đến cửa sổ, nhìn người đối diện đang đứng ngoài sân.

Chỉ thấy người này đã lớn tuổi ngoài năm mươi, khóe mắt có nhiều nếp nhăn trải rộng, quần áo vải thô, đầu quấn vải trắng, bên hông thắt một miếng vải xanh bản rộng, chân đi giày cỏ, treo một thanh đao nghiêng nghiêng tại bên hông, đôi tay đầy vết chai sẹo, giống như là một nông phu làm việc vất vả trên đồng ruộng, đây rõ ràng chỉ là một nông phu bình thường, nhưng Tống Thanh Thư cũng không dám xem thường, vừa rồi nghe tiếng quát của lão ta, khí lực thập phần mạnh mẽ hiển nhiên đây là cao thủ.

-Tiền bối là người phương nào, không ngờ tại một Tam thánh am nho nhỏ lại ẩn tàng một cao thủ như vậy.

Tống Thanh Thư ngưng thần tụ khí, âm thầm phòng bị, trong lòng đột nhiên có chút hơi hiểu ra, Ngô Tam Quế để một vị phu nhân kiều bá mị như vậy đến ở vùng hoang dã như thế này, nhất định sẽ phái cao thủ theo sau bảo vệ.

-Ta từ lâu đã quên đi tính danh của mình, mà nếu có nhớ, ta cũng sẽ không nói cho loại dâm tặc hạ lưu như ngươi biết.

Lão già trung niên khinh bỉ nhìn Tống Thanh Thư.

-Tại hạ tuy rằng rất thích bị một mỹ nhân gọi là dâm tặc, thế nhưng bị một lão tiền bối nhếch nhác lôi thôi gọi bằng dâm tặc, cảm giác rất là tệ..


Lão già trung niên mặt lộ vẻ nghi hoặc, nghĩ đến đối phương ở trong phòng của Trần Viên Viên lúc nãy không biết đã làm gì với người mà mình thầm thương trộm nhớ, lão giận dữ nói .

-Tiểu tặc, lão phu mấy chục năm chưa từng dùng đao, hôm nay sẽ ngoại lệ một lần, thay trời hành đạo.

Hàn quang lóe lên, bộ đao pháp ác liệt liền chém tới,Tống Thanh Thư không muốn bại lộ thân phận, nên cũng không mang theo kiếm gỗ bên người, nhận thấy từng tia đao khí bức người đang phóng đến, hắn không dám dùng tay không đón đỡ, tiện tay bẻ một đoạn cành cây nhỏ bên cạnh, lấy cành cây làm kiếm, gặp chiêu phá chiêu, có khi dày đao kiếm khí dày dặt hàng loạt giống như va chạm liên tục hơn chục chiêu, đao kiếm lúc nhanh lúc chậm có khi đảo tròn quay vòng quanh người mà không hề chạm nhau một chiêu.

Mười mấy chiêu qua đi, hai người chợt tách ra, lão tiền bối kia kinh hãi nhìn Tống Thanh Thư nói:

-Giang hồ đồn đại, cây cỏ gỗ đá đều có thể làm kiếm… ngươi kiếm pháp tinh diệu cực kỳ, vì sao lại cam tâm đọa lạc, trở thành một tên hái hoa đạo tặc trơ trẽn trong chốn võ lâm?

Tống Thanh Thư trong lòng cũng chấn động không kém gì, vội vàng thốt lên:

-Tại hạ cứ nghĩ tiền bối là ai, hóa ra là Bách thắng đao vương Hồ Dật Chi, nhưng tại sao tiền bối lại biết sử dụng Hồ gia đao pháp?

Bách thắng đao vương Hồ Dật Chi, ngoại hiệu “Mỹ Đao vương”, năm xưa tương truyền là võ lâm đệ nhất mỹ nam tử, kết quả một lần ở Thành Đô vô tình thấy nhan sắc Trần Viên Viên liền thần hồn điên đảo, không thể tự thoát ra được, khi Trần Viên Viên ở trong Bình Tây Vương phủ, lão liền cải trang vào vương phủ thành người làm vườn, trồng hoa nhổ cỏ cho Trần Viên Viên, khi Trần Viên Viên đi tới Tam Thánh Am, Hồ Dật Chi cũng đi theo làm đầu bếp, lão tâm si thầm yêu Trần Viên Viên, chỉ làm nỗ lực, không cầu hồi báo, cũng chưa từng trực tiếp biểu đạt qua tâm ý của mình, bình sinh nguyện vọng lớn nhất, là đứng từ xa xa được nhìn Trần Viên Viên cười một tiếng, nếu Trần Viên Viên nói chuyện với lão vài câu, cũng đủ để cho lão kích động đến liên tiếp mấy đêm đều ngủ không yên .

Kỳ lạ ở chỗ, Hồ Dật Chi rõ ràng võ công rất cao cường, lão muốn làm gì với Trần Viên Viên cũng có thể nói là dễ như trở bàn tay, nhưng lão lại một mực chưa từng có ý đồ bất chính, chỉ sáng sáng, chiều chiều lén lút nhìn thấy nàng đã là hài lòng, có thể nói đây là tình thánh si tình bậc nhất trong thiên hạ….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
01 Tháng tám, 2022 04:08
bộ này full r hóng gì 2k5 chương
Nguyễn Tiến Nguyên
25 Tháng sáu, 2022 09:39
Hóng quáaa
Haibanam12
11 Tháng chín, 2021 07:16
cầu chương
Haibanam12
14 Tháng tám, 2021 12:32
full lâu quá hazz tui muốn đọc đoạn na9 thành hoàng đế quá
Thanh Hoài
01 Tháng tám, 2021 02:22
mỗi lần quay lại đọc rồi bỏ. lần này chốt câu cuối cùng, sau này không quay lại nữa. Nữ nhân trong truyện nhiều nam nhân chọc ***.
Hieu Le
19 Tháng bảy, 2021 19:27
chưa full nhỉ
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 20:46
người tay ra tay giết mình , còn mian thì nói tha người ta đi , tới lúc xén chết mới đánh lại , thể loại cẩu huyết gí
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 02:38
tứ đại ác nhân yếu kê , nhưng dù vô địch thiên hạ cũng đéo giết được. vì kẻ ác , ai cũng muốn nó hối cải , còn kẻ tội nghiệp , ai cũng muốn cười cho hả hê , thói đời là vậy , lám ác được phật thương , chứ hiền lành thì bỏ mặt
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:31
tao nói thật , nếu đúng cốt truyện , thì Khang Hi diệt xong Bảo Thân Vương , thì một đội 3000 ngàn cung thủ diệt luôn Tống Thanh Thư mới đúng logic . Nhưng tác giả cho mian lộ quá nhiều sơ hở , nhưng thiếu bố cục , chương gần 300 , truyện lê cao trào , Khamg Hi có lòng diệt mian , nhưng mian chỉ toàn gái , đòi phản nhưng đéo có lực . nếu là Khang Hi thì diệt luôn cho lành , mian với Khang Hi thật ra nó chỉ làm hư chuyện , chứ có làm tốt được đâu . nhưng khi chuyện đi vào kết thúc , thì lại bẻ lái Khang Hi thành ngu ngốc , cho mian thời gian bố cục . một thằng học làm chó , thì sao làm chủ được , nên mất logic
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:22
nhưng nó là nv 9 , nên dù có trời sập , nó vẫn sống
phuong2311
01 Tháng bảy, 2021 22:57
Tống Thanh Thư này yếu kém , đã được Khang Hi ra hiệu tiền trảm hậu tấu , mà cứ có gái là nó tha hết , vậy cư dây dưa mãi không giết được ai , toàn là những thằng hại nó , nó biết , nó thấy , nhưng vì gái tha hết
Lưu Trí Hải
10 Tháng năm, 2021 22:13
Tại sao lại phải hại chết Kiến Ninh chứ
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 23:27
truyện gì mà chap nào cũng là NTR :D
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 13:37
thì ra pharmacist đạo hữu cũng là người trong đồng đạo, một dịch giả hảo tâm cứu vớt nội dung bộ truyện. :))
Thanh Hoài
30 Tháng tư, 2021 15:24
truyện hấp dẫn. Họ Tống này chắc là xuyên việt yếu nhất rồi, không hệ thống, làm việc thiếu cầu toàn, lại còn háo sắc, cao ngạo, khó thành đại sự.
Chưa Đặt Tên
22 Tháng một, 2021 21:13
dịch đỉnh thật , tiếp đi bạn , các đồng râm đang chờ :x
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 18:17
up tiếp đi bác ơi, cầu chương aaaaa
ikaika
26 Tháng tám, 2020 18:33
Giới thiệu thấy ngon rồi
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 12:08
tiếp đi đạo hữu
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 07:13
tiếp đi bác ơi
Phong Tuấn
14 Tháng tám, 2020 14:35
tiếp đêêê
Định Tường
13 Tháng tám, 2020 23:45
truyện hay ***lllllll
BÌNH LUẬN FACEBOOK