Mục lục
[Dịch] Y Tiên Thiểu (Thiếu Niên Dược Vương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tùy Qua, rất nhiều hội viên của Tiên Linh Thảo Đường yêu cầu hủy tư cách hội viên!

Tùy Qua vừa nghe, thanh âm lo lắng của Đường Vũ Khê truyền tới.

Tục ngữ nói “phúc họa đi cùng”.

Tục ngữ còn nói “phúc không cùng tới, họa vô đơn chí”.

Không biết có phải mấy ngày nay Tùy Qua gặp nhiều vận may quá mức hay là thế nào, dù sao hiện tại vận khí của hắn đã nhanh chóng rơi xuống, phiền toái tới cửa.

Hơn nữa thật sự là họa vô đơn chí.

Đầu tiên công ty dược nghiệp Hoa Sinh đột nhiên biến thành mục tiêu công kích, trên báo chí, trong vi vi, trên internet bị vô số danh gia Đông y cùng chuyên gia dược vật công kích không đáng một đồng, hơn nữa còn nói công ty Hoa Sinh là công ty chuyên sản xuất thuốc giả sản phẩm kém, hiện giờ lại thay đổi hẳn, còn nói thuốc cao da chó của công ty rất có thể tồn tại nhiều tai họa ngầm.

Lần trước xảy ra sự kiện ô nhiễm, lần này công kích còn lớn hơn gấp mười lần.

Tuy rằng trước kia Tùy Qua nghe Đường Vũ Khê nói có chút dược thương bất mãn kết quả công ty Hoa Sinh đấu thầu được danh ngạch cung cấp thuốc cho quân đội, nhưng hắn thật không thể tin những dược thương kia có bổn sự lớn như vậy, có thể phát động đại bộ phận danh gia Đông y tiến hành công kích đại quy mô với công ty Hoa Sinh.

Vì thế Tùy Qua lập tức mời tham dự hội nghị khẩn cấp, triệu tập nhân viên công ty cùng nhân viên cao tầng Tiên Linh Thảo Đường quỹ hội.

- Tôi cũng không muốn nói nhiều về tình huống này.

Tùy Qua nói:

- Các vị, cục diện bây giờ làm sao ứng phó?

- Thật phiền toái!

Tống Lập Hào lên tiếng:

- Xảy ra việc này, cổ phiếu công ty dược nghiệp Tống thị đã ngã thành một đống phân! Tổn thất thật thảm trọng! Công ty Tống thị đưa ra thị trường chứng khoán Hong Kong, ngã xuống cực nhanh.

- Anh lo lắng cái gì.

Tùy Qua nói:

- Đại cổ đông Tống thị là tôi, tổn thất của tôi mới là lớn nhất. Nhưng như vậy cũng tốt, chờ khi rơi xuống thấp nhất chúng ta còn có thể thừa cơ kiếm một số đâu.

- Tùy tiên sinh, chỉ sợ không lạc quan như anh tưởng tượng!

Hoa Tuyết Nhạn phát biểu:

- Theo tình huống trước mắt mà nói, tôi thật sự không thấy được công ty Hoa Sinh có khả năng xoay người chút nào.

- Khả năng xoay người?

Tùy Qua cau mày nói:

- Hoa chủ quản, tôi không thích nghe cô dùng từ ngữ này. Trạng huống trước mắt của công ty Hoa Sinh nhiều lắm là rồng rơi nước cạn mà thôi. Đúng, thành ngữ này rất tốt, sớm hay muộn có thể nhất phi trùng thiên!

- Hắc, Tùy huynh đệ nói rất đúng! Công ty chúng ta sớm muộn cũng một pháo tận trời!

Sơn Hùng cười hắc hắc nói, tuy hắn không am hiểu quản lý, nhưng lại có lòng tin mù quáng với Tùy Qua.

- Thô tục!

Hoa Tuyết Nhạn nói:

- Tầng quản lý của công ty Hoa Sinh tố chất thấp, khó trách không thành được khí.

- Uy, nha đầu khuôn mặt không tệ, sao nói chuyện khó nghe vậy đâu!

Sơn Hùng bất mãn nói.

- Vốn là vậy! Một đám lưu manh đòi làm công ty, khó trách không thành được khí!

- Tiểu bì nương…

- Được rồi!

Tùy Qua ngăn cản:

- Nếu hai người muốn mắng nhau, tôi đề nghị đợi lát nữa ra ngoài. Hùng ca, Hoa chủ quản hùng hổ như vậy, tôi xem hẳn nên nghe thử ý kiến của nàng trước, dù sao nàng là nữ cường nhận nhận qua giáo dục cao đẳng đó thôi.

Hoa Tuyết Nhạn hừ một tiếng, nói:

- Nguồn gốc nguy cơ của công ty trên thực tế chính là nguy cơ về nhãn hiệu cùng tín nhiệm. Theo tôi được biết trước kia công ty này vốn có vấn đề, mà tầng quản lý hiện tại của công ty lại là một nhóm lưu manh tẩy trắng. Thử hỏi công ty như vậy ở trong lòng công chúng có bao nhiêu độ tin cậy?

Tuy rằng Tùy Qua không thích Hoa Tuyết Nhạn, nhưng không khỏi bội phục ánh mắt cay độc của nàng, lập tức nhìn thấy rõ vấn đề.

- Các anh không phản đối, xem ra tôi nói có lý. Chuyện kinh doanh không phải trò đùa, trong vấn đề này tôi cảm thấy Tùy tiên sinh xử sự có chút ngây thơ, luôn theo cảm tính, thương trường như chiến trường, không hề có cảm tình. Ban đầu lúc thành lập sao anh lại có thể tiếp tục sử dụng công ty có vấn đề đây?

- Chuyện quá khứ tạm thời không nói đến.

Tùy Qua thở dài, chỉ đành nhận biết. Bởi vì nàng nói đúng, trong chuyện kinh doanh hắn luôn giảng cảm tình, giảng nghĩa khí. Tỷ như nàng không hài lòng hắn chia cổ phần cho Liễu Tiểu Đồng, nhưng theo Tùy Qua xem ra, nếu kinh doanh mà hoàn toàn không nói tới tình nghĩa, kiếm nhiều tiền lại có ý nghĩa gì?

- Lần này chúng ta nhất định không thể để cho bọn hắn tiếp tục đánh tới, nếu không sau này muốn đứng lên thật không dễ dàng!

- Nhưng hiện tại chúng ta trở thành mục tiêu công kích của toàn bộ tin tức truyền thông. Thật sự khó thể tưởng tượng công ty Hoa Sinh lại có mặt mũi lớn như vậy, có thể làm nhiều người liên hợp công kích, muốn đem chúng ta phủ định toàn bộ đâu.

Nhãn Kính lại nói.

- Kỳ thật không phải không có biện pháp.

Lúc này Hoa Tuyết Nhạn đột nhiên nói:

- Tôi xem trong phim võ thuật, đại sư Thái Cực Quyền luôn chú ý tới tứ lạng bạt ngàn cân. Tôi xem, tương tự tình thế trước mắt của chúng ta. Chẳng qua chúng ta phải lấy tứ lạng kia từ nơi nào mà thôi.

- Tứ lạng kình, tôi có thể lấy ra được!

Ánh mắt Tùy Qua chợt sáng lên, đã có chủ ý, nhưng không làm ra nhiều giải thích:

- Tan họp!

- Tùy Qua, rốt cục anh đang định làm gì vậy?

Sau cuộc họp, Đường Vũ Khê hỏi, cũng chỉ có nàng mới không chút kiêng nể hỏi thẳng hắn.

- Đừng nóng vội, sau này em sẽ biết.

Tùy Qua định liệu trước cười nói:

- Chẳng lẽ em không thích có nỗi vui mừng bất ngờ sao?

- Còn vui mừng sao.

Đường Vũ Khê lo lắng nói:

- Hiện tại các hội viên Tiên Linh Thảo Đường đã có người đưa ra đề nghị lui hội. Em xem cũng có người đang âm thầm xúi giục đâu.

- Đã ký hợp đồng, bọn hắn cần lui cứ dựa theo hợp đồng làm việc.

Tùy Qua bình tĩnh nói:

- Mặt khác anh sẽ gọi một cao thủ tiên thiên kỳ đi trấn thủ, lui hội có thể, nhưng muốn mượn cơ hội nháo sự, lợi dụng, anh không để ý cho bọn hắn chút giáo huấn!

- Như vậy không tốt đi? Có phải rất bá đạo hay không?

Đường Vũ Khê nói.

- Cho dù mang thanh danh “bá đạo” cũng không sao.

Tùy Qua nói.

- Đối với kẻ a dua, tuyệt đối không thể khách khí.

- Được, cứ làm theo lời anh nói.

Đường Vũ Khê cười đáp:

- Dù sao em cũng không phải người sợ phiền phức.

Đích xác, với gia thế của nàng, căn bản không cần sợ ai.

- Buổi tối nhớ về sớm một chút.

Tùy Qua nháy mắt cười nói.

Đường Vũ Khê đỏ mặt, gắt giọng:

- Bây giờ là lúc nào, anh còn không đứng đắn như vậy.

Đợi nàng ra khỏi phòng, Tùy Qua mở điện thoại.

Nhất thời nhìn thấy có nhiều cuộc điện thoại gọi đến.

Chẳng lẽ chuyện xấu truyền ngàn dặm?

Trầm Quân Lăng, Lam Lan, còn có cả Giang Đào, Cao Phong kể cả tiểu Hoa cũng gọi đến.

Tùy Qua gọi cho tiểu Hoa, dặn nàng cùng ông nội đừng lo lắng, công ty không có việc gì.

Sau đó hắn gọi điện cho Cao Phong cùng Giang Đào, dặn hai người sớm quay về trường học.

Tiếp tục gọi cho Lam Lan.

- Tùy Qua, vì sao công ty của anh luôn có chuyện xảy ra đây?

Lam Lan nửa đùa nửa thật hỏi, thanh âm thật thân thiết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK