Mục lục
[Dịch] Y Tiên Thiểu (Thiếu Niên Dược Vương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiên khí trên cơ bản là pháp bảo do tiên nhân luyện chế tỉ mỉ mà thành, sau đó trải qua thiên kiếp mà thành tiên khí, đây là lý giải của rất nhiều người về tiên khí, nhưng mà hiện tại Tùy Qua mới hiểu được tiên khí có một mặt khác:

Tiên khí phải nằm trong tay của tiên mới xem là tiên khí chính thức.

Địch Dã Thần Quân mặc dù chỉ là Tán tiên, thanh phong kiếm tuy không phải tiên khí có cấp bậc cao gì, nhưng mà tiên khí này trong tay của hắn có một loại khí thế ta mặc hắn là ai, uy áp và khí thế không ai đỡ nổi, mà đổi thành kẻ nào khác cầm thanh phong kiếm, khẳng định đều không thể phóng xuất khí thế như vậy, cho dù là Tùy Qua cũng làm không được.

- Thanh phong kiếm, một kiếm khai thiên tích địa.

Địch Dã Thần Quân hét lớn một tiếng, thanh phong kiếm trong tay chém vào Tùy Qua, tuy song phương cách xa nhau mấy ngàn thước, nhưng mà Tùy Qua cảm giác được phong mang của tiên khí đang ở trên đầu của mình, lại hoàn toàn không bị không gian hạn chế.

Đây là Tán tiên, Địch Dã Thần Quân đã vượt qua thiên địa pháp tắc hạn chế, vượt qua không gian pháp tắc hạn chế, cho nên hắn hành động hoàn toàn không bị không gian hạn chế, ngay cả cách xa ngàn vạn dặm cũng có thể lập tức công kích tới ngay trước mặt, khó trách lúc trước hắn bằng vào một hanh kiếm là cứu được Thiên Diệp lão quân, cũng bởi vì điểm này, nhưng mà không bị không gian hạn chế, cũng chỉ là không bị một thế giới hạn chế, lực lượng Tán tiên không cách nào vượt qua hạn chế của một thế giới.

Nhưng dù là như thế, cũng phi thường khủng bố.

Đối phương vừa động thủ, thanh phong kiếm đã tới đỉnh đầu, nếu không phải rễ cây Hồng Mông Thụ của Tùy Qua cắm rễ vào không gian bốn phía, cảm nhận rõ kiếm khí và kiếm thế của tiên khí này, nếu không chỉ sợ hắn không thể tiếp một kiếm này được.

Mũi kiếm đâm vào đầu, Tùy Qua không chút nghĩ ngợi đánh ra một quyền.

Thảo Mộc Câu Hủ.

Ầm ầm.

Quyền kiếm tấn công phát ra âm thanh đinh tai nhức óc, tiếng nổ rung trời.

Thân thể Tùy Qua lắc lư vài cái, cái mũi, con mắt cùng lỗ tai bị chấn máu tươi chảy ra ngoài.

Tuy một quyền của Tùy Qua ngăn cản mũi kiếm của thanh phong kiếm, nhưng mà hắn không cách nào thừa nhận được kiếm cương này, bởi vì sau khi tu sĩ đạt tới Tán tiên, phóng xuất kiếm cương đã không phải kiếm cương bình thường, mà là tiên cương, tức là kiếm cương dung nhập chí tôn tiên khí của tiên giới, cho nên trở nên vô kiên bất tồi, vô khổng bất nhập.

Tùy Qua mặc dù có Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp phòng ngự, nhưng cũng không thể phá giải tiên cương do thanh phong kiếm của Địch Dã Thần Quân thả ra ngoài, bởi vì Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp phẩm chất tuy cao, nhưng mà không có dung nhập chí tôn tiên khí vào, không cách nào phát huy ra uy lực chân chính của tiên khí, chỉ một cú đánh, Tùy Qua đã bị vết thương chồng chất.

Nhưng mà Tùy Qua bị thương không nghiêm trọng, nhưng mà tốc độ khôi phục cực nhanh, nhưng mà thời gian nháy mắt thương thế đã lành lại, khôi phục nhanh như thế Địch Dã Thần Quân cũng cảm thấy không bằng ....

- Khá lắm, khôi phục nhanh như vậy, nhưng mà bản thần quân đúng là muốn xem, có thật bản thân ngươi đánh không chết không.

Địch Dã Thần Quân cười lạnh một tiếng, thanh phong kiếm lại công kích Tùy Qua.

Song phương vẫn cách xa nhau mấy ngàn thước, nhưng mà đối với Tùy Qua mà nói, Địch Dã Thần Quân giống như gần trong gang tấc, bởi vì Địch Dã Thần Quân công kích hoàn toàn không bị không gian pháp tắc hạn chế, lực lượng của hắn đương như bỏ qua không gian, hoàn toàn không suy yếu đi chút nào, mà Tùy Qua vẫn không cách nào tiến hành phản kích Địch Dã Thần Quân từ cách mấy ngàn thước, bởi vì Tùy Qua không cách nào đánh vỡ hạn chế không gian.

Chỉ từ điểm này đã quyết định Địch Dã Thần Quân đứng ở thế bất bại trước mặt Tùy Qua.

Ầm ầm.

Nắm đấm của Tùy Qua lại va chạm với thanh phong kiếm của Địch Dã Thần Quân, lại một lần nữa bị trọng thương, nhưng mà được Hồng Mông Thụ cùng Sinh Mệnh chi thụ điều trị, Tùy Qua lại khôi phục nhanh như kỳ tích.

- Lại đến.

Địch Dã Thần Quân lại chém một kiếm vào Tùy Qua, xem Tùy Qua như bia tập kiếm.

Mà Tùy Qua lại bị thương và tiếp tục khôi phục.

- Trảm.

Địch Dã Thần Quân lại chém tiếp...

...

Nhưng mà qua một hồi, Địch Dã Thần Quân cùng Tùy Qua đã giao thủ mấy trăm lần, mỗi lần Địch Dã Thần Quân đều chiếm cứ thượng phong, nhưng mà mỗi một lần Tùy Qua sau khi bị thương, đều khôi phục nhanh chóng, làm cho Địch Dã Thần Quân cùng Thiên Diệp lão quân cảm thấy thập phần khó hiểu.

Nhưng chuyện này càng kích thích Địch Dã Thần Quân, thề phải triệt để chém giết Tùy Qua.

Địch Dã Thần Quân suy nghĩ hiện tại giống như nhân loại có cái nhìn về con gián, con gián càng khó giết thì càng hạ quyết tâm triệt để đánh chết con gián này, giẫm nát nó dưới chân mới được.

- Thanh phong kiếm, hoành tảo thiên quân.

Địch Dã Thần Quân cầm trường kiếm trong tay, lại muốn tiếp tục chém giết.

- Được rồi, ngươi muốn hoành tảo thiên quân, ta sẽ cho ngươi cơ hội này, chém giết đi.

Tùy Qua cũng không dám quá mức khinh thường Địch Dã Thần Quân, cho nên đối phương muốn thi triển đòn sát thủ, hắn cũng không thể che giấu, chỉ có thể cho mười vạn thiên binh thần tướng hiện ra, hơn nữa còn bố trí Thảo Mộc Binh Trận chung quanh người hắn.

Lúc mười vạn thiên binh vừa xuất hiện, vẻ mặt Thiên Diệp lão quân kinh hãi, mà Địch Dã Thần Quân càng kinh nghi bất định, sau một lát mới cười lạnh nói:

- Không thể ngờ ngươi có được tát đậu thành binh tiên thuật, xem ra, ngươi hẳn là người tiên giới xuống.

- Ngươi nói thế nào, chính là thế nào a.

Tùy Qua nói:

- Nếu biêt rõ thân phận của ta, vậy cút đi.

- Chỉ ‘ người ’ tiên giới xuống mà thôi, cũng không phải là Chân Tiên, ngươi cho rằng bản thần quân sẽ sợ ngươi sao?

Địch Dã Thần Quân lạnh lùng nói:

- Huống chi, sau khi bản thần quân triệt để chém giết ngươi, lại chậm rãi moi bí majtat tiên giới là được, ngươi bại lộ thân phận hiện tại, chỉ chết nhanh hơn mà thôi.

- Bản soái có mười vạn thiên binh thần tướng, tuy ngươi là Tán tiên, cũng chưa chắc có thể rung chuyển bản soái.

Tùy Qua hừ lạnh nói.

- Vậy thử xem a.

Địch Dã Thần Quân thúc dục thanh phong kiếm trong tay, phóng xuất kiếm ý hoành tảo thiên quân của mình.

Địch Dã Thần Quân sử dụng hoành tảo thiên quân, tuy nghe tên chỉ cảm thấy bình thường, nhưng mà uy lực cùng khí thế quả thực không thể khinh thường, thanh phong kiếm khẽ động, thiên vạn đạo tiên cương lập tức bắn ra bốn phía, sau đó bố trí thành trận pháp, lập tức trùng kích Tùy Qua, quả nhiên có một loại xu thế ngàn quân cũng không cản nổi.

Địch Dã Thần Quân phóng xuất ngàn vạn đạo tiên cương, mỗi một đạo đều như vật còn sống, có được linh tính, thiên vạn đạo tiên cương bố trí thành trận pháp, hoàn toàn không có bất kỳ sơ hở nào, hơn nữa trong quá trình di động không có chút độ lệch nào.

Nói không chút khoa trương, nếu như Địch Dã Thần Quân dùng một chiêu này đối phó đại quân đánh dẹp, chỉ sợ chỉ cần một kiếm là chém giết sạch đại quân, không hổ danh là Tán tiên.

Trong nháy mắt có thể chém tận giết tuyệt đại quân của vương triều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK