Bởi vì Tùy Qua có được Hồng Mông Thụ cùng Hồng Mông tử khí, cho nên hắn có biện pháp tinh luyện hài cốt thần ma này thành hài cốt thần ma chân chính.
- Ngươi... Tiểu tử ngươi có bản lãnh gì?
Thạch Nguyên lão ma lạnh lùng nói:
- Hẳn là, chẳng lẽ ngươi có thể luyện hóa hài cốt thần ma sao?
- Đương nhiên.
Tùy Qua tự tin nói:
- Bởi vì ta là Luyện Đan Sư! Siêu nhất lưu Luyện Đan Sư!
Sau khi nói xong, Tùy Qua ném một viên Tinh Nguyên Đan do hắn luyện chế cho Thạch Nguyên lão ma.
- Tinh Nguyên Đan mà thôi...
Thạch Nguyên lão ma tiếp nhận viên Tinh Nguên Đan này, ngay từ đầu biểu lộ của hắn là khinh thường, nhưng mà rất nhanh khinh thường biến thành kinh ngạc, tiếp theo biến thành kinh hãi.
- Tinh... Tinh Nguyên Đan, hoàn mỹ như thế! Lại bắt đầu sinh ra linh tính!
- Đúng vậy, ngươi đúng là có chút ánh mắt.
Tùy Qua hừ một tiếng, sau đó vung tay lên, lập tức xuất hiện đại lượng Tinh Nguyên Đan, hình thành sông đan, những đan dược này đều là hoàn mỹ, có linh tính như vậy cũng không ít.
Sau một lát Tùy Qua thu đan dược về, sau đó nói:
- Thạch Nguyên lão ma, như thế nào?
- Chuyện này chỉ có thể chứng minh ngươi là Luyện Đan Sư lợi hại, nhưng mà không thể chứng minh ngươi có thể luyện hóa hài cốt thần ma.
Thạch Nguyên lão ma khôn khéo nói.
- Nếu như ta không thể thì cần gì nói chuyện hợp tác với ngươi?
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Tu vị của ngươi trên ta, chém giết ta dư xài, ta lừa gạt ngươi thì có chỗ tốt gì?
- Không sai.
Thạch Nguyên lão ma nói:
- Nhìn phân thượng ngươi còn có giá trị, bổn tọa có thể tha cho ngươi khỏi chết. Nhưng mà, nếu như bổn tọa phát hiện ngươi chỉ khoác lác, hoặc là có ý đồ khác, bổn tọa sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.
- Dùng trí tuệ của ngươi có thể hù ta sao?
Tùy Qua cười nhạt một tiếng.
- Không sai! Tin rằng ngươi cũng không dám lừa gạt bổn tọa.
Thạch Nguyên lão ma hừ lạnh một tiếng, hắn hạ quyết tâm, nếu như Tùy Qua hữu dụng thì hắn tạm thời lưu Tùy Qua một cái mạng. Nếu vô dụng thì chém giết, thu toàn bộ yêu thảo, tiên thảo của hắn vào trong tay.
Dù sao Thạch Nguyên lão ma xem ra, Tùy Qua chính là một đầu dê béo, lúc nào giết là do hắn quyết định.
- Đã như vầy, chúng ta nên bàn chuyện hợp tác.
Tùy Qua nghiêm trang nói:
- Những này hài cốt thần ma này chúng ta chia năm năm. Ta phụ trách luyện hóa, ngươi cung cấp hài cốt.
Sát khí lóe lên trong mắt Thạch Nguyên lão ma, nhưng mà vừa cười vừa nói:
- Đúng vậy, cũng là công đạo. Nhưng mà không biết ngươi có năng lực gì, có thể luyện hóa hài cốt thần ma?
- Cái này, ngươi không cần quan tâm.
Tùy Qua nói:
- Ta chính là siêu nhất lưu Luyện Đan Sư, nếu như không có chút bổn sự, làm gì đi giao dịch với ngươi?
- Hắc hắc... Chỉ hy vọng như thế.
Thạch Nguyên lão ma cười lạnh, nói:
- Bổn tọa chỉ lo lắng ngươi lãng phí thời gian và tài liệu mà thôi.
- Sẽ không lãng phí.
Tùy Qua nói:
- Tài liệu tốt nằm trong tay của ngươi, từ trước đến nay đều là lãng phí. Nhưng mà hài cốt nơi này không có Chân Tiên, Ma Thần, cho nên không thể trong ngắn hạn luyện chế chúng thành hài cốt thần ma chính thức, nhất định phải luyện mười thành một!
- Luyện mười thành một?
Thạch Nguyên lão ma kinh ngạc nói:
- Có ý tứ gì?
- Mười bộ hài cốt, luyện chế thành một bộ hài cốt thần ma chính thức!
Tùy Qua nói ra.
- Hài cốt thần ma chính thức?
Trong mắt Thạch Nguyên lão ma bắn tinh quang.
- Ngươi có thể luyện ra hài cốt thần ma chính thức?
- Đương nhiên.
Tùy Qua nói:
- Nếu như không có bổn sự này, ta cũng không lưu ở đây làm giao dịch với ngươi. Tốt, Thạch Nguyên lão ma, ngươi cảm thấy điều kiện này thế nào?
- Điều kiện này không tệ.
Thạch Nguyên lão ma cười lên ha hả. nhìn Thạch Nguyên lão ma mà nói, muốn luyện hóa những hài cốt thần ma này không biết phải mất năm nào tháng nào, chớ đứng nói luyện chế thành hài cốt của Chân Tiên, Ma Thần.
- Không tệ là được.
Tùy Qua nói:
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức bắt đầu hành động.
- Tốt! Ha ha!
Thạch Nguyên lão ma cười ha hả, dẫn Tùy Qua tới đống hài cốt thần ma của hắn..
Bên ngoài đống hài cốt thần ma ở đây, Thạch Nguyên lão ma bố trí trận pháp cường đại hung hiểm, phòng ngừa bất luận kẻ nào nhìn trộm bảo tàng của hắn.
Cho dù là rễ cây Hồng Mông Thụ tới gần hài cốt thần ma cũng bị Thạch Nguyên lão ma phát giác được.
Sau khi Tùy Qua tiến vào trận pháp này, Thạch Nguyên lão ma cười lạnh một tiếng.
Lúc này Tùy Qua đã hoàn toàn là cá trong chậu, trong mắt Thạch Nguyên lão ma xem ra, Tùy Qua không có cơ hội thoát. Khác biệt trong đó là Thạch Nguyên lão ma sẽ lưu Tùy Qua tới khi nào.
Mà Tùy Qua cũng cười lạnh một tiếng, bởi vì Tùy Qua xem ra, hắn đã tiến vào bảo sơn.
Vào bảo sơn, làm gì có chuyện về tay không?
Trong nơi ở của Thạch Nguyên lão ma không có công trình kiến trúc nào, nơi này cho người ta cảm giác là phần mộ, phần mộ siêu cấp.
Khí tức tử vong tràn ngập, cho người ta cảm giác rét lạnh.
- Thạch Nguyên lão ma, ngươi ở đây bao lâu rồi?
Tùy Qua hỏi một câu.
- Hơn năm trăm năm mà thôi.
Thạch Nguyên lão ma nói ra:
- Sau lưng Thất La Giới chính là lăng mộ cường giả. Nếu có thể tăng tu vị cảnh giới lên, như vậy một bước lên trời; trái lại, nếu không thể tăng lên, đây chính là lăng mộ của ta!
- Lăng mộ? Nói cho đúng, rất nhiều cường giả nuốt hận ở đây sao?
Tùy Qua hỏi.
- Bổn tọa ưa thích loại cảm giác này.
Thạch Nguyên lão ma nói:
- Tu sĩ Thất La Giới chúng ta đều cho rằng cường giả chính thức chính là phải đạp lên hài cốt kẻ khác tiến lên. Thấy không, bổn tọa bình thường tiến hành tu hành trên thi cốt nơi này, hấp thu nguyên khí và linh tính trong hài cốt đến đề thăng tu vị bản thân. Nhìn đám hài cốt này đi, kém nhất cũng là Đại Thừa hậu kỳ, có nguyên khí khổng lồ. Chỉ cần có thể luyện hóa hấp thu một bộ hài cốt trong đó, đều có được nhiều chỗ tốt, đáng tiếc là, những hài cốt này rất khó luyện hóa, cho tới hiện tại...
- Đúng vậy, hiện tại đương nhiên đã khác.
Tùy Qua cười nói, trong nội tâm đang tính toán.
Người chết vì tiền, chim chết vì ăn.
Đối với người tu hành mà nói, người chết vì lợi.
Tùy Qua cũng hiểu điểm này mới không lo Thạch Nguyên lão ma không hợp tác.
Tu vị cảnh giới của Thạch Nguyên lão ma tuy mạnh hơn Tùy Qua, nhưng mà Tùy Qua cũng không phải đèn cạn dầu, Thạch Nguyên lão ma cho rằng mình có thể thoải mái đánh giết Tùy Qua, vậy thật sự là mười phần sai.
Tham lợi, đánh giá sai thực lực đốit hủ, Thạch Nguyên lão ma đã phạm sai lầm này.
Mà Tùy Qua từ trước đến nay đều giỏi về tính tính, giỏi về lợi dụng sai lầm của đối thủ.
Tùy Qua tiến vào "Lăng mộ ", đi lên hài cốt chồng chất như núi kia.
Tùy Qua biết rõ, sau lưng Thất La Giới "Lăng mộ" như thế không chỉ một chỗ, Thạch Nguyên lão ma chiếm đoạt không phải là nơi tốt nhất, bởi vì Thạch Nguyên lão ma còn không phải là "Thủ lăng giả" mạnh nhất.
Sau khi đi vào nơi này, Tùy Qua lập tức khởi công.