Mục lục
[Dịch] Y Tiên Thiểu (Thiếu Niên Dược Vương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Tùy Qua thầm than may mắn.

Hắn biết người này chính là Đào La Thiên tán nhân mà Hiên Viên Phong đã nhắc tới. Tuy rằng người kia không ra tay, nhưng Tùy Qua rõ ràng cảm giác được tu vi của hắn đích xác bí hiểm, còn mạnh hơn hai yêu quái liên thủ không ít. Nhưng mặc cho hắn lợi hại thế nào, nhưng vẫn bị Tùy Qua lừa dối tới.

Đạo nhân kia vừa tiến vào ngũ hành trận pháp, Tùy Qua lập tức động thủ phá hủy toàn bộ những khối đá của ngũ hành trận pháp.

Tùy Qua biết chỉ có một lối vào duy nhất, cho dù Đào La Thiên tán nhân có lợi hại thế nào nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể ra ngoài.

Nhưng mặc dù là vậy, Tùy Qua cũng không dám ở lâu nơi này, nhanh chóng ngự kiếm hốt hoảng rời đi. Nhưng dọc theo đường đi hắn cũng không quên thả hai tiểu linh dương vào một sơn cốc có bãi cỏ nguồn nước phong phú.

Bình yên quay về Đông Giang, Tùy Qua mới bức ra dược lực của Chúng Sinh Quả, hồi phục lại mặt thật của mình.

Lúc này trời đã sáng.

Đường Vũ Khê vừa mới rời giường, đang thưởng thức dáng người của mình trước gương, nhìn thấy Tùy Qua nhảy qua cửa sổ không khỏi hoảng sợ kinh hô:

- Anh đi đâu vậy? Sao vẻ mặt chật vật như thế?

- Đâu chỉ là vẻ mặt chật vật.

Tùy Qua cởi quần áo, lộ ra vết thương còn chưa hoàn toàn khép lại:

- Thấy được chưa, cơ thể của anh cũng rất chật vật.

- Vậy làm sao bây giờ?

Đường Vũ Khê lo lắng hỏi.

- Làm sao bây giờ? Anh đi tắm rửa một chút, sau đó em cùng anh song tu chữa thương.

Tùy Qua vô sỉ nói.

Đường Vũ Khê biết hắn nói đùa, đẩy hắn vào phòng tắm cười mắng:

- Còn ba hoa! Em phải đi làm kiếm tiền cho anh, cho anh thực hiện lý tưởng của chúng ta đâu.

- Ngẫu nhiên nghỉ làm một ngày cũng không có chuyện gì lớn đi.

Thanh âm Tùy Qua từ trong phòng tắm truyền ra.

Đường Vũ Khê không thèm để ý hắn, tiếp tục soi gương.

Tùy Qua rất nhanh đi ra, nhìn nàng, chỉ cười lắc đầu.

- Anh đó, nói chuyện luôn đủ lý do.

Đường Vũ Khê nói.

- Em nhớ trước kia anh hay nói tu hành cũng có thể mưu lợi, cũng có đường tắt phải không?

- Phải đó, đường tắt chính là cùng anh song tu.

- Anh đi chết đi!

Náo loạn một trận, Đường Vũ Khê đi làm.

Mà Tùy Qua bắt đầu vội vàng kiểm tra lại chiến lợi phẩm đêm qua.

Đầu tiên là xác chết của hai yêu quái.

Độc Long kiếm của xà yêu đã rơi vào trong tay Tùy Qua. Mặt khác chiếc áo đen trên người xà yêu đích xác có thể xem là một món pháp bảo, bởi vì được dùng từ da rắn khi Xích Âm Cơ biến hóa lưu lại, cộng thêm lông chim ưng khi Ưng Trường Không biến hóa dệt thành. Nhìn ra được Ưng Trường Không cùng Xích Âm Cơ vẫn thật ân ái, đáng tiếc chính là bọn họ quá tham lam. Nếu không mà nói hắn có thể cùng Xích Âm Cơ ở trong sơn cốc trở thành đôi yêu quái quyến lữ chỉ nguyện làm uyên ương không nguyện tiên.

Ngoại trừ pháp bảo cùng thi thể, trọng yếu nhất là yêu đan của Xích Âm Cơ.

Yêu đan của yêu quái cũng không khác gì kim đan của tu sĩ nhân loại. Chỉ khác nhau chính là trong yêu đan mang theo chân khí yêu dị, mà kim đan lại mang theo chân khí hạo nhiên, đương nhiên nếu tu sĩ nhân loại tu luyện ma công, kim đan sẽ nhiễm yêu ma khí. Có lẽ nếu yêu quái tu luyện công pháp đạo giáo chính tông, hoặc công pháp phật môn, có lẽ yêu đan cũng sẽ có chính khí, xem như “quy y” chính đạo.

Yêu đan của Xích Âm Cơ cỡ chừng trứng bồ câu lớn gấp hai, bên ngoài là ngọc hoàng sắc, có cảm giác trong sáng, hơi phóng thích ra quang hoa, bên trong tựa hồ ẩn chứa lực lượng vô cùng, mặc dù Xích Âm Cơ đã chết nhưng Tùy Qua cảm giác yêu đan vẫn còn “sống”, hoặc là vẫn còn “vận hành”.

Tùy Qua dùng thần niệm đi điều tra yêu đan, phát hiện cấu tạo bên trong thật sự rất kỳ diệu, hoàn toàn là một thế giới đầy đủ độc lập, mặc dù người tu luyện đã tử vong, nhưng yêu đan vẫn còn đang vận chuyển.

Mảnh nhỏ pháp tắc!

Tùy Qua tâm niệm vừa động, đột nhiên cảm thấy yêu đan hình thành có được mảnh nhỏ pháp tắc, bởi vì bên trong có thế giới độc lập. Nhưng khác nhau chính là cấu tạo của yêu đan phức tạp hơn mảnh nhỏ pháp tắc rất nhiều.

Nhưng bây giờ đối với Tùy Qua mà nói quan trọng nhất trước mắt là làm sao sử dụng yêu đan của Xích Âm Cơ cùng Ưng Trường Không.

Ưng Trường Không lưu lại yêu đan cùng đôi cánh, mà đôi cánh đã được hắn luyện thành bổn mạng pháp bảo, hơn nữa trong thân thể Ưng Trường Không dường như có chút huyết mạch của viễn cổ đại bằng, cho nên đôi cánh ẩn chứa lực lượng phong lôi hệ.

- Lão đại, ngươi thu yêu đan, cho ta hưởng dụng thi thể hai yêu quái này đi.

Lúc này tiểu Ngân Trùng nhìn Tùy Qua nói, tựa hồ rất thèm thuồng thi thể hai yêu quái kia.

Đương nhiên, đây là xác chết của yêu quái kết đan kỳ đối với nó mà nói chính là vật đại bổ.

Đáng tiếc Tùy Qua chưa có ý tưởng này.

- Tiểu Ngân Trùng, ngươi chịu đựng một chút.

Tùy Qua nói:

- Thi thể đệ tử Thục Sơn kiếm tông ngươi có thể cầm đi hưởng dụng. Sau khi ăn thì nhanh chóng cải thiện phẩm chất của linh điền, nghĩ biện pháp đem linh điền đề thăng thành thượng phẩm linh điền!

- Thượng phẩm linh điền?

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Ngươi muốn bồi dưỡng Cửu Đầu Yêu Tham sao? Nhưng thượng phẩm linh điền thật không dễ đề thăng đâu.

- Cho nên ngươi phải hết sức!

Tùy Qua hừ một tiếng, vung tay chộp tới, đem vòng tay trữ vật màu hồng của Đào Trân Nhi lấy xuống, tự nhủ:

- Lão tử của ngươi ở Thục Sơn kiếm tông đã lợi hại như vậy, hi vọng hắn đưa thứ tốt cho ngươi sẽ không ít.

Vòng tay trữ vật bị Tùy Qua mở ra thật nhanh, hắn dùng thần niệm đảo qua, nhất thời tươi cười rạng rỡ. Hắn suy đoán không sai, trong vòng tay trữ vật của Đào Trân Nhi quả nhiên có không ít thứ tốt. Không cần nhắc tới đan dược, bên trong còn có một bình Vạn Niên Ngọc Tủy lớn, có thể giải quyết khẩn cấp của Tùy Qua. Ngoài ra còn có rất nhiều linh thạch phẩm chất cực cao, hơn nữa còn có vài khối thiên ngoại vẫn thạch có thể dùng luyện chế pháp bảo.

Xem ra tuy rằng Thục Sơn kiếm tông thiếu chút nữa đã bị ma đầu vực ngoại tiêu diệt, nhưng đó là chuyện quá khứ, hiện giờ Thục Sơn kiếm tông hình như đã phát triển tài đại khí thô, khó trách môn nhân kiêu ngạo tới như vậy.

Nhưng đại giới cho sự kiêu ngạo chính là tử vong.

Tu vi của Đào Trân Nhi cùng Hiên Viên Phong kỳ thật không tệ, phẩm cấp phi kiếm cũng cao, hơn nữa Hiên Viên Phong còn có Mệnh Kiếm Phù bảo mệnh, cho dù gặp đạo sĩ tu vi kết đan kỳ cũng có thể chạy trốn. Chỉ tiếc bọn họ gặp phải Tùy Qua, vì thế lòng kiêu ngạo cùng tham lam đã biến thành nguyên nhân cái chết của bọn họ.

Theo tình huống của Đào Trân Nhi mà xem, Tùy Qua có thể phân tích ra được thực lực của Thục Sơn kiếm tông có thể càng mạnh hơn phường hội, tuy rằng Đào Trân Nhi không có linh khí, nhưng trên người không ít thứ tốt, sở dĩ nàng không có linh khí có lẽ là vì lão tử của nàng biết con gái mình còn chưa thể sử dụng, nếu đưa linh khí cho nàng sẽ làm nàng càng chết nhanh hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK