Mục lục
[Dịch] Y Tiên Thiểu (Thiếu Niên Dược Vương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngưu Duyên Tranh tán thưởng không thôi, nói:

- So sánh ra, pháp lực Trúc Cơ sơ kỳ thật sự quá yếu! Nếu như tôi giaot hủ với Tùy tiên sinh, cho dù Tùy tiên sinh không thúc dục pháp bảo, tôi cũng phải thua không thể nghi ngờ!

- Đúng!

Hàn Côn nói:

- Cương Khí Cảnh phóng xuất cương khí, xem nó như pháp bảo sử dụng. Quả nhiên cảnh giới càng cao, chênh lệch cũng càng cao hơn nhiều. Nhưng mà chỉ là đột phá một tầng cảnh giới làm sao dễ dàng chứ?

- Nói dễ dàng cũng không dễ dàng, nói khó cũng không khó.

Tùy Qua mỉm cười nói.

- Đúng vậy!

Tuy Tống Văn Hiêncòn chưa đột phá Trúc Cơ Kỳ, nhưng mà công phu vuốt mông ngựa lại tăng trưởng.

- Nếu như chúng ta tự hành lĩnh ngộ, muốn đột phá tự nhiên là muôn vàn khó khăn. Nhưng mà đi theo Tùy tiên sinh, khó hơn nữa cũng thành không khó.

- Ha ha, Tống lão ông quá đề cao tôi rồi. Nhưng mà tu hành chi đạo, tôi xác thực là có nhận thức đặc biệt.

Tùy Qua nói:

- Yên tâm đi, thời điểm mọi người đột phá, tôi tự nhiên tương trợ. Mặt khác, Tống lão hiện tại tu vị đã là Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong, cũng nên chuẩn bị Trúc Cơ Kỳ a?

Tống Văn Hiên vội vàng nói:

- Làm phiền Tùy tiên sinh, đã chuẩn bị hoàn toàn, chỉ còn chờ cơ hội.

- Yên tâm đi Tống lão, ông trùng kích Trúc Cơ Kỳ cần đan dược và pháp bảo, tôi tự nhiên sẽ sớm chuẩn bị thỏa đáng.

Tùy Qua nói:

- Hàn lão những ngày này nhiều lần giao dịch với Hàn Viêm Minh đạo hữu, lấy tới một ít pháp bảo không tệ. Sau đó tôi sẽ dùng thiên lôi rèn luyện sau đó giao cho ông Trúc Cơ a.

- Đa tạ Tùy tiên sinh!

Tống Văn Hiên vui mừng quá đỗi.

Thời điểm này có người đến báo, người của mấy gia tộc gần đó sai người tới tặng lễ.

- Những người này thật sự là cỏ đầu tường mà! (cây cỏ rất mềm, nó mọc trên bờ tường thì gió thổi hướng nào nó ngả sang hướng đó, ý nói kẻ ăn ở hai lòng)

Tống Văn Hiên hừ lạnh một tiếng, nhưng mà nghĩ tới bọn họ cũng là cỏ đầu tường, trên mặt cũng xấu hổ.

Tùy Qua cũng không có vạch trần vết sẹo của Tống Văn Hiên, nói ra:

- Đắc đạo cần không ít đạo hữu tương trợ. Có người chịu tới tới gặp chúng ta cũng không phải chuyện tốt đâu. Nếu chỉ tặng quà thì cứ thu đi.

- Tùy tiên sinh, những người này cũng không thật tâm a.

Tống Văn Hiên nói:

- Trước đó bọn họ đã chuẩn bị phân rõ giới hạn với chúng ta rồi.

- Đương nhiên tôi biết rõ.

Tùy Qua nói:

- Bọn họ cũng chỉ áp bách dưới dâm uy của ‘ Hành Hội ’ mà thôi, cho nên cũng có thể hiểu được. Hiện tại bọn họ đã muốn ôm chắc quan hệ với chúng ta, cũng không thể khiến bọn họ thất vọng đau khổ phải không?

- Tùy tiên sinh nói đúng!

Tống Văn Hiên vội vàng gật đầu, không dám trái ý Tùy Qua.

- Chúc mừng Tùy tiên sinh, luôn cố gắng cho giỏi hơn!

Thời điểm này trên không trung có giọng nói vang vọng,một đạo kiếm quang màu đen lao nhanh, từ xa tới gần.

Trong chớp mắt một tu sĩ mặc cẩm y, gương mặt đỏ xuất hiện trước mặt mọi người.

Người này Tùy Qua lúc trước đã gặp mặt, chính là người tu hành tự nhận là người làm ăn, Hàn Viêm Minh.

Hàn Viêm Minh thời điểm này xuất hiện ở đây, hiển nhiên nói rõ là người cùng đường với Tùy Qua, chuyện này khiến Tùy Qua cảm thấy ngoài ý muốn.

Theo lý thuyết, Hàn Viêm Minh là người làm sinh ý, người làm ăn có lẽ hiểu phân tích lợi và hại, thời điểm này hắn nói rõ ủng hộ Tùy Qua, dường như quá không phù hợp với phong cách làm ăn.

Nhưng mà ánh mắt Tùy Qua nhìn qua phiếu sau Hàn Minh Viêm, lập tức con mắt sáng ngời nói:

- Xem ra cũng phải chúc mừng Hàn đạo hữu, ngươi đã đi trước một bước tiến vào Cương Khí Cảnh.

- Nghe đạo không phân trước sau.

Hàn Viêm Minh nói:

- Ngược lại là Tùy đạo hữu, vừa bước vào Cương Khí Cảnh, thanh mộc cương khí đã tinh thuần như vậy, thật sự làm cho người ta hâm mộ.

- Hàn đạo hữu quá khen.

Tùy Qua khiêm tốn nói.

Đến Cương Khí Cảnh thì cương khí thuộc tính càng tinh thuần, phẩm chất càng cao, uy lực cũng cường đại. Cho nên Hàn Viêm Minh mới nói như thế. Nhưng mà Hàn Viêm Minh cũng không biết, Tùy Qua vốn chính là dùng cỏ cây nhập đạo, bắt đầu từ Thối Thể đã có thể thu thập nguyên khí cỏ cây, cho nên cho tới nay chân khí của hắn mới là nguyên khí cỏ cây tinh khiết nhất, chuyển hóa làm cương khí thì càng tinh thuần.

Chỉ cần dùng phẩm chất mà nói, cương khí của Tùy Qua chính là thanh mộc cương khí thuần chánh nhất.

Đương nhiên có người tu hành đồng thời tu luyện hai, ba loại cương khí, thậm chí có chút quái tài đồng thời tu luyện năm loại cương khí, ngũ hành tương sinh tương khắc, có được nhiều loại cương khí như vậy, có đôi khi có thể chiếm chút ưu thế, nhưng mà nếu như cương khí phẩm chất không đủ thuần khiết, thuộc tính nhiều hơn nữa cũng vô dụng. Thời điểm chơi trò chơi bắn sung, tuy súng ống đều là một điểm, nhưng khả năng đụng phải cao thủ chơi súng ngắn tuyệt đỉnh, có thể bắn nổ đầu người khác vô số lần.

Hàn Viêm Minh tu luyện là quỳ thủy cương khí, tuy mấy ngày trước bước vào Cương Khí Cảnh, nhưng mà phẩm chất cương khí còn kém Tùy Qua nhiều. Hàn Viêm Minh nghiêm mặt nói:

- Sự thật như thế! Tùy đạo hữu thật là kỳ tài! Chính bởi vì như thế, cho dù là người ‘ Hành Hội ’ mất hứng, Hàn Viêm Minh cũng có ý định kết giao với bằng hữu.

- Tốt. Hàn đạo hữu quả nhiên sảng khoái.

Tùy Qua nói.

- Kỳ thật lúc này tôi bước vào Cương Khí Cảnh, cũng là nhờ những viên Tinh Nguyên Đan của đạo hữu lúc trước.

Hàn Viêm Minh nói:

- Anh cho tôi những viên Tinh Nguyên Đan kia phẩm chất quá tốt, nguyên khí mười phần, cho nên thời điểm trùng kích Cương Khí Cảnh tôi không cần phân tâm loại bỏ tạp chất của nó. Chỉ bằng vào điểm này, Hàn Viêm Minh tôi kết giao bằng hữu với anh là định chắc rồi.

- Nếu Hàn đạo hữu tín nhiệm tội như thế, tôi cũng có chuyện cần anh hỗ trợ đấy.

- Tùy đạo hữu nói là pháp bảo cùng linh thảo sao?

Hàn Viêm Minh nói:

- Linh thảo hiện nay tôi không có, nhưng mà pháp bảo đúng là thú thập được vài món, lần trước nghe được Hàn Côn đạo hữu đã từng nói qua, tôi cũng mang theo vài thứ tới, nếu như Tùy đạo hữu để mắt, tùy thời có thể giao dịch.

- Như thế quá tốt.

Tùy Qua đại hỉ nói.

- Tùy tiên sinh, bên trong đã chuẩn bị tốt rượu và thức ăn.

Tống Thiên Húc nói:

- Không bằng mời Hàn tiền bối đi vào uống một chén rượu nhé? Sau đó vừa uống vừa bàn.

- Như thế rất tốt.

Hàn Viêm Minh cười to nói.

Hàn Viêm Minh tuy là người làm ăn, nhưng mà lại là người làm ăn lấy thành tín làm gốc, hắn bán thứ gì cho Tùy Qua đều có giá công cạo. Hơn nữa Hàn Viêm Minh hiển nhiên giao du rộng lớn, cho nên trong tay có không ít thứ tốt, làm cho Tùy Qua rất thoả mãn. Tống Văn Hiên, Trầm Thái Sùng Trúc Cơ cần các pháp bảo gì hắn cũng đi tìm giúp.

Sau khi giao dịch chấm dứt, Hàn Viêm Minh càng tỏ vẻ, hắn sẽ đi bái phỏng một ít bạn bè, sau đó khuyên bảo bọn họ không nên tham dự vào tranh đấu của "Hành Hội" và Tùy Qua, mặt khác ý định lại đi thu thập một ít pháp bảo, linh thảo cho Tùy Qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK