Mục lục
[Dịch] Y Tiên Thiểu (Thiếu Niên Dược Vương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái chân què của lão địa chủ đã khỏi hẳn, tinh thần cũng tốt hơn trước. Còn Ngưu Tiểu Hoa, thật sự là mỹ nữ biến thân, hoàn toàn bất đồng so với cô gái Tùy Qua gặp lần trước. Nàng mặc một chiếc áo màu hồng phấn, quần jean, đi đôi giày màu xanh nhạt, mặc dù cũng không phải là nhãn hiệu nổi tiếng, nhưng mặc trên người nàng, lại có vẻ thanh xuân đẹp đẽ.

Đúng là người đẹp vì lụa.

Muội muội của Tùy Qua, quả nhiên là thiếu nữ xinh đẹp tự nhiên.

Chẳng qua, Tùy Qua làm ca ca, làm sao có thể dẫn nàng vào hiểm cảnh.

Nghĩ tới đây, Tùy Qua bất giác có cảm giác áy náy với lão địa chủ và Ngưu Tiểu Hoa.

Nếu như hắn cẩn thận một chút, nếu như hắn mạnh hơn một chút, có lẽ, tình huống bây giờ sẽ hoàn toàn bất đồng.

- Gia gia, thật xin lỗi.

Tùy Qua áy náy nói với lão địa chủ.

- Thôi tử, nói những thứ này làm chi.

Lão địa chủ xem thường đường:

- Gia gia ta sống đến chừng này tuổi, còn có cái gì nhìn không thấu, nếu như có phải chết ở đây cũng không có quan hệ gì, ngươi không cần để ý đến sống chết của ta, ngươi bảo vệ tánh mạng quan trọng hơn, đến lúc đó nhớ sinh thật nhiều nhi tử, hương khói cho Tùy gia chúng ta là được rồi. Chỉ thương nha đầu Tiểu Hoa này, đến nhà chúng ta chưa được mấy ngày đã. . .

Ngưu Tiểu Hoa mặc dù không hiểu rõ tình huống, nhưng cũng biết hiện giờ nàng đã thành con tin, nàng không biểu hiện bối rối quá mức, cố tự trấn định nói:

- Ca, đừng quan tâm đến ta, mặc dù ta đến Tùy gia không lâu, nhưng trong khoảng thời gian này ta sống rất tốt. Được mặc đồ đẹp, ăn thứ ngon, còn có thể đi học, ta cũng không có gì tiếc nuối, cho dù có phải chết ở đây, ta cũng không hối tiếc. Huống chi, ta vốn là nha đầu không có tiền đồ, mấy ngày trước trong cuộc thi lên lớp, ta. . . ta lại xếp thứ hai từ dưới đếm lên, ta cũng không dám nói với các ngươi. . .

Ngưu Tiểu Hoa vốn đang rất trấn định chợt bắt đầu nức nở.

Không ngờ nàng không sợ chết, nhưng sợ thành tích thi không tốt khiến cho Tùy Qua và lão địa chủ mất hứng.

Ài, giáo dục hiện nay, thật là. . .

- Được rồi. Không cần nói di ngôn sớm như vậy.

Nhuế Cường cười nói, nhìn Tùy Qua:

- Chỉ cần ngươi đáp ứng điều kiện của Bùi gia chúng ta, không chỉ hai người này không cần chết, hơn nữa ngươi cũng không cần chết, còn có thể nối dõi tông đường. Mặc dù sau này ngươi có thể không được rời khỏi đây, nhưng chỉ cần ngươi trồng linh thảo cho chúng ta, ta dám bảo đảm, tam thê tứ thiếp cũng không có vấn đề gì! Thế nào, Tùy Qua tiên sinh, đề nghị này đối với tất cả mọi người đều có lợi đúng không?

- Ừ, không tệ.

Tùy Qua ra vẻ động lòng:

- Nhưng, ta vẫn không yên lòng. Như vậy đi, mục đích của các ngươi đơn giản là muốn dẫn ta tới đây, bây giờ ta đã tới, các ngươi đưa bọn họ đến chỗ bằng hữu của ta ở thành phố Đông Giang? Đến lúc đó, ta sẽ ở đây, mặc cho các ngươi xử phạt?

- Tiểu tử, ngươi cho ta là ai!

Nhuế Cường liền biến sắc, cả giận nói:

- Ngươi không có tư cách nói điều kiện với chúng ta! Ngươi nên biết rõ rằng, chúng ta có thể tiêu diệt ngươi bất cứ lúc nào!

- Vậy ngươi động thủ!

Tùy Qua bình tĩnh nói:

- Nhưng các ngươi đừng mơ tưởng có được bất kỳ linh thảo nào! Giống như vậy....

Xoẹt !

Tùy Qua đâm một cây Cửu diệp huyền châm tùng vào hệ rễ của Tam Nguyên Kinh Dịch thảo.

Nhất thời, Tam Nguyên Kinh Dịch thảo giống như khí cầu có lỗ, nguyên khí cỏ cây bên trong bắt đầu nhanh chóng phóng thích ra ngoài.

Trong khoảnh khắc, hệ rễ của Tam Nguyên Kinh Dịch thảo bắt đầu biến thành màu đen, sau đó khô quắt, một gốc linh thảo tươi tốt lại biến thành gỗ mục cỏ khô!

Bùi Thường Phong vừa tiếc nuối, lại vừa tức giận, nhìn thấy một gốc linh thảo bị phá hủy như vậy, chỉ hận không thể lập tức giết chết Tùy Qua. Nhưng Bùi Thường Phong biết Tùy Qua không thể chết, ít nhất bây giờ còn chưa thể chết. Cho nên, Bùi Thường Phong trở tay, quất một chưởng vào mặt Nhuế Cường, cả giận nói:

- Nơi này từ lúc nào đến phiên ngươi làm chủ?

Công phu của Nhuế Cường vốn không tệ, nhưng làm sao tránh được bạt tai của Tiên Thiên cao thủ, nhất thời lảo đảo, trên khóe miệng máu tươi rỉ ra. Nhưng Nhuế Cường không dám biểu hiện bất mãn, bởi vì hắn biết chỉ cần một đầu ngón tay của lão gia hỏa này cũng có thể làm cho hắn chết thẳng cẳng!

Nhuế Cường ngậm miệng, nhưng Bùi Thường Phong hiển nhiên không phải một cao thủ đàm phán tinh thông , đành phải hỏi Tùy Qua:

- Vậy rút cuộc ngươi muốn thế nào?

- Rất đơn giản. Theo như ta nói, đưa gia gia cùng muội muội của ta đến chỗ bằng hữu của ta ở thành phố Đông Giang.

Tùy Qua nói:

- Ta ở đây. Linh thảo, linh dược cũng ở đây! Các ngươi còn cái gì không yên lòng .

- Được!

Bùi Thường Phong gật đầu đáp. Theo hắn thấy, Tùy Qua đã tới nơi này, đích xác là có chạy đằng trời cũng không thoát. Nếu thả hai người vô dụng này người ra, cũng không có quan hệ gì.

Nhuế Cường vừa nghe, trong lòng nhất thời buồn bực, thầm mắng "Lão gia nầy" ngu si. Có con tin trong tay, tiểu tử này sợ ném chuột vỡ đồ, khẳng định không dám làm gì, nếu thả con tin đi rồi, hắn không còn gì cố kỵ, không chừng sẽ chọn cách cả hai cùng chết.

Nhưng Nhuế Cường mới vừa ăn một cái tát, lúc này đương nhiên không muốn rước họa vào người, đành phải mặc cho lão già này quyết định. Huống chi, theo Nhuế Cường thấy, Tùy Qua đã đến đây coi như đã có quyết tâm sống chết đến cùng, vậy cũng đừng mơ tưởng có thể được như ý.

Sơn trang Bùi gia chính là đầm rồng hang hổ chân chính!

Tùy Qua thấy Bùi Thường Phong lại gật đầu, trong lòng thầm kêu một tiếng tốt.

Chỉ cần lão địa chủ và Ngưu Tiểu Hoa rời đi, Tùy Qua không còn gì lo lắng.

- Chỉ cần bọn họ tới nơi bình an, ta liền hợp tác với các ngươi.

Tùy Qua nói, móc điện thoại di động ra.

Cảm tạ ông trời, lần này tín hiệu điện thoại rất mạnh, Tùy Qua bấm số điện thoại của Thẩm Quân Lăng.

- Thôi Thôi, nhanh như vậy đã nhớ ta sao?

Thanh âm mệt mỏi, khêu gợi của Thẩm Quân Lăng lại vang lên trong điện thoại.

- Tỷ là bằng hữu của ta sao?

Tùy Qua nói:

- Có chút việc muốn nhờ tỷ giúp. Ông nội , muội muội của ta sắp sửa từ thành phố Minh Phủ đến thành phố Đông Giang, bọn họ chưa quen cuộc sống ở đấy, làm phiền ngươi hỗ trợ "tiếp đãi". Còn nữa, thay ta vấn an gia gia tỷ.

Thẩm Quân Lăng là một nữ nhân thông minh, nàng trầm ngâm một lát, sau đó nói:

- Yên tâm.

Tùy Qua cúp điện thoại.

Chỉ cần lão địa chủ và Ngưu Tiểu Hoa đến chỗ Thẩm Quân Lăng, bọn họ sẽ an toàn.

Bùi gia đương nhiên không thể phái Tiên Thiên cao thủ đi "Hộ tống" hai nhân vật tép riu như lão địa chủ và Ngưu Tiểu Hoa. Cho nên, cho dù có thay đổi gì, Thẩm Quân Lăng cũng có thể giải quyết, cho dù nàng không thể giải quyết, gia gia của nàng cũng có thể dễ dàng giải quyết .

Lần này chúc thọ, Tùy Qua đã mang cho Thẩm Thái Sùng sâm núi và một đóa Hỏa linh chi trân quý, nếu ngay cả chút chuyện nhỏ này Thẩm Thái Sùng cũng không giú..., vậy thì quá mất nhân tình rồi, nếu Tùy Qua đại nạn không chết, sau này đương nhiên cũng sẽ không có chỗ tốt gì cho hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK