Mục lục
[Dịch] Y Tiên Thiểu (Thiếu Niên Dược Vương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trầm Quân Lăng nói:

- Mặc dù hôm nay là ngày lễ của người ngoại quốc, nhưng cũng là ngày lễ, không chừng Đường tỷ của anh sẽ triệu hoán anh. Nếu bây giờ tôi đưa anh trở về, không chừng sẽ bị nàng nhìn thấy, đến lúc đó sẽ làm sao? Huống chi nữ sinh luôn thật hưng phấn khi gặp ngày lễ, nếu anh nắm chắc cơ hội, thi triển bí tịch tôi đã dạy, không chừng có thể lấy xuống mũ sơ nam. Cho nên anh hẳn không muốn bởi vì tôi mà tan biến hi vọng đi?

Tùy Qua nghĩ nghĩ, nói:

- Lời của cô thật có sức thuyết phục! Nhưng cô có thể tiễn tôi đến trấn Phát Phong ah…

- Bye bye!

Tùy Qua còn chưa nói xong, Trầm Quân Lăng đã nổ máy xe nhanh chóng đi xa.

Tâm tư của phụ nữ quả nhiên là không thể cân nhắc.

Tùy Qua thầm thở dài một tiếng, dự định cho Tống Văn Hiên tới đón hắn, ai biết điện thoại của Tống Văn Hiên khóa máy, rơi vào đường cùng Tùy Qua đành vẫy taxi quay về hiệu khu.

Ai biết bởi vì là ngày lễ, căn bản không vẫy được taxi.

Tùy Qua đợi suốt hơn hai mươi phút chỉ đành ngồi xe bus.

Trên xe bus người người tấp nập, chen chúc chật như nêm cối.

Thật vất vả đi về tới trong trấn, Tùy Qua sắp nổi điên. Lúc này trong lòng hắn có chút oán Trầm Quân Lăng, nha đầu kia biết hôm nay ngày lễ giao thông không tốt, cho nên cố ý trả thù hắn mà thôi.

Vừa bước xuống xe bus, điện thoại của Tùy Qua vang lên.

Tùy Qua vừa xem, trong lòng nhất thời có chút vui mừng, điện thoại là Đường Vũ Khê gọi tới. Xem ra Trầm Quân Lăng nói có chút đạo lý.

Nghĩ đến đây, Tùy Qua phấn chấn tinh thần nghe điện thoại.

- Cái gì, em cũng muốn đi xem phim?

Nghe được lời đề nghị của Đường Vũ Khê, Tùy Qua nhất thời ngây người.

- Hôm nay tự nhiên cảm thấy nhàm chán, muốn tìm người đi xem phim.

Đường Vũ Khê nói, cảm thấy câu nói của Tùy Qua có vấn đề:

- Vì sao vừa rồi anh lại nói “cũng” đây? Chẳng lẽ anh đi xem phim với ai hay sao? Hay là có ai mời anh đi xem?

- Giang Đào!

Tùy Qua phản ứng thật nhanh, lập tức đổ lên người Giang Đào.

- Hắn là người hâm mộ Giang Điềm Điềm thật cuồng nhiệt, cho nên đòi đi xem phim, hơn nữa còn nhờ anh mua vé dùm hắn.

Đường Vũ Khê cũng không nghĩ nhiều, nói:

- A, nguyên lai là như vậy. Nếu anh đã vé xem phim thì em cũng không cần phải đi mua, đợi lát nữa chúng ta cùng đi đi.

- Vậy xem phim gì?

Tùy Qua hỏi.

- Thì xem Xuân Thu Đại Mộng đi, gần đây nghe nói thật nổi danh.

Đường Vũ Khê nói.

Lại là Xuân Thu Đại Mộng.

Tùy Qua thật muốn lập tức qua đời.

- Xem phim khác không được sao?

Tùy Qua hỏi, hi vọng Đường Vũ Khê thay đổi quyết định này.

Bởi vì loại cảm giác này thật sự có chút kỳ quái, có chút quỷ dị.

Hai cô gái lại muốn xem cùng một bộ phim, cảm giác thật sự là cổ quái.

- Không được.

Đường Vũ Khê nói:

- Em chỉ muốn xem bộ phim này.

- Vì sao vậy?

Tùy Qua dò hỏi, trong lòng cầu nguyện Đường Vũ Khê đừng phát hiện chuyện gì.

- Bởi vì truyền thông nói Giang Điềm Điềm đẹp như tiên nữ gì đó, em muốn đi xem một chút xưng hô “đệ nhất ngọc nữ” rốt cục đẹp đến mức độ nào.

Đường Vũ Khê nói, ngữ khí hơi có chút khăng khăng.

Ra vẻ dù là cô gái như nàng cũng có lòng hiếu thắng.

Tùy Qua thở dài:

- Đường tỷ của anh ạ, em cũng biết truyền thông chuyên lừa dối người, còn đi tin lời của bọn hắn, đây không phải tự tìm phiền não sao. Huống hồ Giang Điềm Điềm nhìn trên poster thật như tiên nữ, nhưng nếu không trang điểm kém em rất nhiều đâu.

- A, anh xem qua gương mặt không trang điểm của nàng sao?

Đường Vũ Khê lại bắt được nhược điểm trong lời nói của hắn:

- Thấy khi nào?

- Trước đó không lâu, xem qua trong phòng ký túc xá. Tiểu tử Giang Đào từ trên mạng mua được ảnh chụp không trang điểm của Giang Điềm Điềm, thật sự là kém hơn em rất nhiều.

Tùy Qua nói:

- Hơn nữa đã có người cẩn thận quan sát qua, đôi mắt được truyền thông xưng tán không nhiễm bụi trần của nàng thật ra là nhân tạo, rõ ràng có dấu vết thẩm mỹ, không giống ánh mắt của em, tràn ngập vẻ thanh tú thiên nhiên, sáng như ánh sao trong đêm…

- Bớt lắm mồm.

Đường Vũ Khê nói:

- Em cúp máy đây, anh đang ở địa phương nào, em lập tức ra gặp anh.

Tùy Qua chỉ đành nói ra vị trí của mình.

Sau khi cúp điện thoại, Tùy Qua thở dài một tiếng, quả nhiên vẫn chạy không thoát sự tra tấn của Xuân Thu Đại Mộng.

Tùy Qua đợi thêm mười mấy phút đồng hồ mới nhìn thấy xe Porsche của Đường Vũ Khê chạy tới.

Hắn mở cửa xe, sau đó ngồi vào, ánh mắt liền bị Đường Vũ Khê hấp dẫn.

Đường Vũ Khê thật hài lòng phản ứng của Tùy Qua.

Đây là yêu ai yêu cả đường đi, chỉ cần đã yêu thích một người, tựa hồ khuyết điểm của hắn cũng trở thành ưu điểm.

- Nhìn đủ chưa?

Đường Vũ Khê cười hỏi.

Tùy Qua lắc lắc đầu, nói:

- Vĩnh viễn đều xem không đủ.

Theo sau hắn lại nói:

- Hơn nữa nhìn mãi cũng không đỡ thèm, có thể sờ một chút không?

- Chết đi!

Đường Vũ Khê cười mắng một tiếng.

Tùy Qua nhớ lại lời nói của Trầm Quân Lăng nên quấn quýt chặt chẽ, tiếp tục vô sỉ nói:

- Em ăn mặc xinh đẹp như vậy làm đôi mắt anh muốn rơi ra ngoài, rõ ràng là dụ dỗ anh phạm sai lầm đi? Cho xem không cho sờ, đây chẳng phải muốn chết ngạt người sao.

- Vậy anh nghẹn lên trước đi.

Đường Vũ Khê nói:

- Theo em đi xem phim, chờ thời cơ tới em sẽ xả thân giải phóng anh.

- Khi nào thời cơ mới đến vậy?

Tùy Qua còn chưa từ bỏ ý định.

- Khi nào tới tự nhiên sẽ biết.

Đường Vũ Khê đáp, sau đó rẽ đề tài:

- Gần đây quỹ hội tiêu phí thật không ít tiền. Thật không nghĩ tới hiện tại quốc nội còn có nhiều người bị ốm đau tra tấn, ngay cả tiền thuốc men cũng không trả nổi.

- Chuyện này thật bình thường.

Tùy Qua nói:

- Trước kia hoàn cảnh vị trí của em, người em tiếp xúc tự nhiên sẽ không xuất hiện loại tình huống này. Nhưng trong ký túc xá của anh, nhà của Liễu Tiểu Đồng, những địa phương kia không trả nổi tiền viện phí kếch xù mà chờ chết thật không ít. Tuy rằng quốc gia có chính sách nâng đỡ, nhưng chẳng khác gì muối bỏ biển, không thể giải quyết vấn đề từ trên căn bản.

- Phải.

Đường Vũ Khê nói:

- Tình huống quê nhà của Liễu Tiểu Đồng em đã cho người đi điều tra. Tình hình đích xác thật nghiêm trọng, đầu tiên là thu nhập của họ không cao, nhưng thuốc men bệnh viện, phí tổn trị liệu lại ngang hàng với những nơi khác, cho nên với thu nhập của họ tự nhiên không có cách nào chống đỡ nổi tiền thuốc men khổng lồ kia.

- Vậy em tính toán làm sao giải quyết?

Tùy Qua hỏi, vốn hắn rất ít hỏi chuyện quỹ hội của Đường Vũ Khê, nhưng sự tình liên quan Liễu Tiểu Đồng nên hắn vẫn quan tâm.

- Trước mắt cũng chưa có biện pháp gì giải quyết, phàm là gia đình không trả nổi tiền thuốc men đều do quỹ chi trả. Mặt khác quỹ hội dự tính hàng năm sẽ tiến hành kiểm tra sức khỏe miễn phí cho người già, nếu như có bệnh gì có thể kịp thời phát hiện chữa trị. Nhưng đây cũng không phải biện pháp giải quyết căn bản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK