Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Nham cẩn thận đặt thân thể của Thanh Lâm theo lời chỉ điểm của Hồ Quyên, để ở giữa trận, ngẩng đầu nhìn Vương Lâm.

Vương Lâm cũng không nhiều lời, mở cái khe trữ vật, thân thể Thanh Sương bay ra, sau đó còn có một viên tinh thạch.

- Thân thể Thanh Sương và thân thể tiên đế đặt đối đầu vào nhau.

Hồ Quyên gật đầu nói.

Khi lời này vừa thốt ra, Vương Lâm đã điều khiển cho thi thể Thanh Sương rơi vào đối diện với Thanh Lâm. Thiên Linh của hai phụ tử đặt đối nhau, tạo thành hình chữ nhất.

Ngay trong nháy mắt này, tinh thạch bay theo thân thể Thanh Sương dường như bị một lực lượng dẫn dắt, tự động rơi vào giữa đầu hai người, tỏa ra từng luồng thanh quang, dung hợp với thanh quang trên mặt đất. Trong nháy mắt này, thanh quang của trận pháp bừng sáng, cơ hồ chiếu rọi bốn phía.

Vương Nham, Hồ Quyên nhìn nhau, khoanh chân ngồi xuống hai bên thân thể Thanh lâm. Vương Lâm cũng không cần hai người phân phó. Lấy sự nghiên cứu của hắn đối với trận pháp cấm chế cũng đã nhìn ra được chút đầu mối, ngồi xuống bên cạnh Thanh Sương.

- Vẫn còn thiếu một người, để cho Chu Dật thay thế đi. Dù sao hắn cũng có quen biết với Thanh Sương.

Vương Nham nén kích động trong lòng, bình tĩnh nói, giơ tay phải lên chụp một cái. Lập tức từ trong khe trữ vật liền bay ra một đạo kiếm quang, hóa thành Chu Dật.

Chu Dật sau khi hiện thân nhìn thấy Thanh Sương, thần sắc trở nên nhu hòa, nghe theo phân phó của Vương Nham, khoanh chân ngồi xuống bên cạnh Thanh sương. Chỉ là ánh mắt hắn thủy chung vẫn chưa rời khỏi Thanh Sương.

- Bắt đầu đi.

Hồ Quyên cắn môi, nhẹ giọng nói. Trong lòng nàng rất khẩn trương. Trận pháp này bọn họ không có thời gian tìm hiểu chi tiết, có thể thành công hay không nàng cũng không nám chắc.

Vương Lâm gật đầu, nhìn Tư Đồ nam và ngân y nữ thi nói:

- Tư Đồ Nam, giúp chúng tôi hộ pháp nhé.

Thần sắc Tư Đồ nam cũng trở nên ngưng trọng, gật đầu nói:

- Yên tâm!

Ngân y nữ thi không cần Vương Lâm phân phó, thì cần tâm niệm vừa động là có thể hiểu rõ mệnh lệnh của Vương Lâm.

Hai ngón tay Hồ Quyên bắt quyết, sau đó điểm một cái. Lập tức có một điểm sáng rơi xuống tinh thạch kia. Đột nhiên thanh quang từ tinh thạch bừng lên, bao phủ toàn bộ trận pháp. Tinh thạch này khi Vương Lâm ở Chu Tước Thánh Tông đã đưa cho Vương Nham và Hồ Quyên nghiên cứu, hiển nhiên là hiểu rất rõ.

Cùng lúc đó, tay phải Vương Lâm cũng giơ lên, điểm lên cánh tay Thanh Sương một cái. Lập tức trên cánh tay nàng có một vết thương xuất hiện, dùng nguyên lực ép ra một giọt máu tươi, rớt vào trên tinh thạch.

Giờ phút này trong tôn điện của Vũ Tiên giới, máu Thanh Sương đã bị tinh thạch kia hấp thu toàn bộ. Lập tức trong thanh quang lại lóe lên hồng quang, vờn quanh bốn phía. Trong tiếng động ầm ầm, trận pháp mơ hồ có dấu hiệu mở ra.

Trong nháy mắt này, hai mắt Vương Lâm như điện, tay phải bắt quyết. Ngọn lửa trên mắt trái lao ra, một ngón tay điểm lên giọt máu tươi trên mi tâm Thanh Lâm, quát khẽ:

- Thánh khí chi huyết, thu!

Thân thể Thanh Lâm run lên, giọt máu tươi trên mi tâm nhúc nhích, ầm một tiếng bay ra, lao về phía vương Lâm. Đã không còn phong ấn của Thánh khí chi huyết, một cỗ hắc khí liền đột nhiên bao phủ toàn bộ khuôn mặt thanh Lâm, dần dần ma khí điên cuồng hiện lên.

Chỉ là mãi cho tới bây giờ, trận pháp đã ầm ầm vang động mở ra nhưng vẫn không thấy dấu hiệu Thanh lâm tỉnh lại. Ngược lại cùng với toàn thân Thanh Lâm ma khí nồng nặc, dường như là Cổ Ma Tháp Già lại một lần nữa xuất hiện. Một màn này liền khiến cho Vương Nham và Hồ Quyên đại biến, sắc mặt Vương lâm cũng âm trầm hẳn. Chỉ có Chu Dật là không để ý tới bất cứ thứ gì, chỉ yên lặng nhìn Thanh sương.

- Không đúng. Chúng ta nhất định thiếu sót gì rồi.

Hồ Quyên lập túc nói.

Rốt cục là thiếu thứ gì?!

Vương Nham sắc mặt tái xanh, trong lòng lo lắng không thể diễn đạt bằng ngôn từ. Bao nhiêu kỳ vọng tại giờ khắc này sắp sửa thành công thì lại thất bại trong gang tấc. Sắc mặt Hồ Quyên tái nhợt, kinh ngạc nhìn ma khí không ngừng ra tăng trên thân thể Thanh Lâm, trên mặt lộ ra nụ cười khổ.

Thần sắc Vương Lâm trở nên âm trầm. nên làm gì thì cũng đã làm rồi. Ba thứ đồ vật đều không thiếu, nhưng lúc này nhìn lại Thanh Lâm căn bản là không có khả năng thức tỉnh, thức tỉnh chỉ có thể là Cổ Ma Tháp Già. Nhìn chằm chằm vào tinh thạch nọ, đầu óc Vương Lâm nhanh chóng suy tính nhưng mặc hắn suy tư như thế nào, cuối cùng vẫn không nghĩ ra là thiếu sót ở đâu!!

- Thanh Lâm, ngươi để chúng ta tới cứu ngươi, lúc này đã làm mọi việc mà sao lại thế này??

Vương Lâm cơ hồ nghiến răng nghiến lợi, không chút cố kỵ thân phận Thanh Lâm. Nếu lát sau mà Cổ ma thức tỉnh thì như vậy hôm nay bọn họ sợ rằng đều phải táng thân nơi này. Vương Lâm giơ tay phải lên. Thánh khí chi huyết lại chuẩn bị phong ấn Thanh Lâm một lần nữa. Chỉ là hắn không có tu vi của lão Thánh Hoàng, không có nắm chắc:

- Sư tôn. Rốt cục là thiếu thứ gì??

Vương Nham đứng dậy, thần sắc lộ vẻ đau đớn. Giờ phút này hắn dường như muốn nổi giận vậy.

- Thiếu rồi... có phải không... thiếu máu người họ Vương...

Một tiếng nói yếu ớt mang theo vẻ do dự chậm rãi truyền tới từ phía sau Vương Lâm.

Vương Lâm quay phắt người nhưng lại thấy ngân y nữ thi lần đầu mở miệng nói chuyện. Nàng thấy ánh mắt của Vương Lâm, lập tức cúi đầu.

Lời này vừa nói ra, chẳng những ánh mắt Vương Lâm nhìn về ngân y nữ tử mà ngay cả Vương Nham và Hồ Quyên cũng đều đồng loạt nhìn lại.

- Ngươi nói tiếp đi.

Vương Lâm trầm giọng nói.

- Trước đây... Hoa phi... Ở đó đã từng nói chủ nhân họ Vương, có thể vào trong động phủ của tiên đế...

Ngân y nữ tử này nói chuyện hơi đứt quãng, dường như vừa mới học nói vậy.

Trong đầu Vương Lâm như có một tia chớp ầm ầm lóe lên, không nói hai lời liền cắn chót lưỡi, trực tiếp phun máu tươi lên trên tinh thạch. Cùng lúc đó, ma khí trên người Thanh Lâm dường như đã dày đặc tới cực điểm. Ma khí bên ngoài cơ thể hắn đã hóa thành ma ảnh. Cổ Ma Tháp Già tựa hồ đã thức tỉnh.

Nhưng ngay lúc máu tươi của Vương Lâm rơi trên tinh thạch, trong nháy mắt trận pháp ầm ầm lóe lên thanh và hồng quang, không ngờ cấp tốc chuyển động. Một luồng lực hút khổng lồ trong nháy mắt truyền ra. Vương Nham, Hồ Quyên lập tức cảm nhận thấy tiên lực trong cơ thể điên cuồng bị hút đi, trực tiếp bị trận pháp này hấp thu. Chỉ trong chốc lát, sắc mặt hai người đã tái nhợt, cực kỳ suy yếu.

Tiên lực trong cơ thể Vương Lâm vốn không nhiều lắm, lúc này lập tức toàn bộ bị hút sạch.

Ánh sáng của tinh thạch lúc này càng thêm chói mắt trực tiếp xua tan ma ảnh sắp sửa hình thành. Cùng lúc đó, theo tiên lực dung nhập, lực hút đột nhiên tăng mạnh. Vương Lâm lập tức cảm thấy hoa mắt. Không chỉ có hắn, Vương Nham, Hồ Quyên, Chu Dật, toàn bộ đều như vậy. Đợi tới khi thần trí Vương Lâm khôi phục lại thì cảnh tượng trước mắt hắn khiến hắn sững lại. Nơi này là một hải dương màu đen, bên ngoài khơi sóng trào mãnh liệt, ào ạt xô bờ, gió biển rất to thổi tới.

- Ngươi tỉnh rồi.

Một tiếng nói lạnh như băng truyền từ phía sau Vương Lâm tới.

- Ngươi là...

Vương Lâm xoay vụt lại nhìn về phía sau. sau khi nhìn lại hắn phải hít sâu một hơi. Phía sau hắn là một nữ tử toàn thân bạch y trắng như tuyết, dung nhan tuyệt đẹp, đẹp tới kinh tâm động phách, lại có một luồng lãnh ý tràn ngập thân thể nàng. Ở bên cạnh nàng có thể cảm nhận được hàn khí tỏa ra từng đợt.

Nếu chỉ như thế thì cũng không thể khiến Vương Lâm khiếp sợ. Nhưng nữ tử trước mắt này quá mức quen thuộc. Nữ tử đó chính là tiên quân Thanh Sương.

- Ngươi sống lại rồi sao?

Vương Lâm theo tiềm thức hỏi.

- Tạm thời.

Bạch y nữ tử kiệm lời, âm thanh lạnh lùng nói.

Vương Lâm hít sâu một hơi. Nữ tử nhìn quanh bốn phía nói:

- Nơi này là thức hải của phụ thân ta.

Thần sắc nàng bình tĩnh, nhìn hải dương đen kịt, bình thản nói.

Đúng lúc này thì ở phía không xa có hai đạo thanh quang xuất hiện, dần dần hiện ra là Vương Nham và Hồ quyên. Hai người liếc mắt một cái liền nhận ra Thanh Sương, thần sắc lộ vẻ kích động.

- Thanh Sương muội muội.

Vương Nham sau khi thấy Thanh Sương cũng sững lại, trong mắt lộ vẻ vui mừng nói:

- Hóa ra là hồn phách của muội đã tụ lại. Nếu thế thì với thần thông của sư tôn có thể khiến muội thức tỉnh một lần nữa.

Thanh Sương cũng chẳng thèm nhìn Vương Nham một cái, chỉ nhìn Hồ Quyên, khuôn mặt lạnh như băng mỉm cười nhẹ giọng nói:

- Nhiều năm không gặp, tỷ tỷ có thể sống sót trong lúc tiên giới sụp đổ, Thanh Sương rất mừng.

Đang nói chuyện thì ở cách đó không xa lại có thanh quang lóe lên. Chu Dật chậm rãi xuất hiện. Hắn mới xuất hiện, thân thể liền run rẩy, si ngốc nhìn thanh Sương, thần sắc kích động lẩm bẩm:

- Là ĐÌnh Nhi, Đình Nhi.

Nhìn thấy ánh mắt của Chu Dật, Thanh Sương nhíu mày, thần sắc như bị sương lạnh bao phủ, lạnh như băng nói:

- Ngươi gọi ai là Đình Nhi?

Chu Dật ngẩn ra, vẻ mặt trở nên ảm đạm, lắc đầu khổ sở nói:

- Đình Nhi đã đi rồi.

Thanh Sương nhíu mày, bình tĩnh lạnh lùng như băng nói:

- Ta không biết ngươi làm sao lại trở thành kiếm hồn của Vũ tiên kiếm, nhưng ta cũng không xóa đi tư cách kiếm hồn của ngươi. nếu ngươi còn nói năng bậy bạ thì ta sẽ không cho người trở thành kiếm hồn nữa.

Thân thể Chu Dật run lên, dường như bị búa tạ giáng vào ngực, sắc mặt tái nhợt, lui lại vài bước, vẻ khổ sở càng đậm nhưng không nói gì thêm mà thấp giọng hô:

- Vâng.

Hắn biết Đình Nhi đã quên hết thảy. Năm đó chẳng qua chỉ là một tia thần hồn vì hắn mà sinh ra thô. Tàn hồn đó đã tiêu tán trong thiên địa. Giờ phút này chỉ còn lại Thanh Sương, không phải là ĐÌnh Nhi của hắn...

Chỉ là nhìn dung nhan đã bên mình ngàn năm này, một nỗi đau đớn không thể tưởng tượng như xé lòng Chu Dật, khiến thân thể hắn không ngừng run rẩy, không thể tự khống chế.

Loại đau đớn này trong thân thể hắn dường như hấp thu toàn bộ thể lực của hắn, khiến hắn dần dần suy yếu, dần dần không thể thừa nhận...

Gần ngàn năm, vừa là ngàn năm chờ đợi, chờ đợi ngày đối phương thức tỉnh. Nhưng lúc này khoảng cách giữa hắn và Thanh sương không đầy ba trượng nhưng lại như cách nhau hàng vạn năm, như ngăn cách giữa sinh và tử, thậm chí còn xa xôi hơn...

Trên thế gian này có một loại ngăn cách, không phải sinh tử, mà là quên lãng...

Vương Lâm nhíu mày, đang muốn nói thì Chu Dật lúc này lại nhìn hắn lắc đầu. hắn dù thế nào thì cũng không muốn trách Đình Nhi của hắn. Hết thảy là do hắn cam tâm tình nguyện. Hai ngàn năm trước hắn như vậy, chỉ vì một thi thể mà từ bỏ sư môn, khiến cho ân sư phẫn nộ mà thành tật...

Một ngàn năm trước hắn cũng vậy, vì một thi thể một đốt cháy linh hồn, có thể chết nhưng quyết không cho phép người khác cướp Đình Nhi của hắn...

Giờ phút này hắn cũng vẫn như vậy, cho dù Đình Nhi trước mặt đã trở nên xa lạ, dù là chẳng còn có thể gần nhau, dù là thân phận địa vị chênh lệch nhưng hắn vẫn như một ngàn năm trước, như hai ngàn năm trước...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Nguyễn H. Tuấn Anh
23 Tháng sáu, 2021 11:23
Mấy chương 104x sai chính tả nhiều quá
Minh Thanh
08 Tháng sáu, 2021 16:06
. .m.m. n 4
anhtoipk2022
05 Tháng ba, 2021 15:54
dịch *** quá
nguyenduc513
15 Tháng một, 2021 22:01
đạo hữu nào biết app nào dịch tốt xin chỉ giáo
nho1a
21 Tháng mười hai, 2020 21:57
cv gì khó chịu vậy cứ k có dấu chấm làm sao nghe dc
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:28
chương 500 đổ về trước nha... mình đọc mới 500 chương à nhưng nó cứ nhảy loạn tình tiết đọc khó chịu lắm...lại ko hiểu gì cả...chương trc đang đi với tư đồ nam chương sau tình tiết khác rồi...vài chương nữa thì chia tay tư đồ nam luôn.....vãi ông nào up thiếu chương.
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:19
truyện đọc đang hay mà các bạn cho hỏi sao chương cứ nhảy loạn lên vậy... hay do bạn up bị thiếu chương....đọc khó chịu lắm chương trc đang đoạn này chương sau đã tít đâu đâu...
Nguyễn Gia Khánh
06 Tháng mười, 2020 14:18
Tu sĩ nhờ cảm ngộ. Chứ cứ tu sẽ thành đạo thì đại năng đi đầy đất. Tiên nhiều như cầu
Hieu Le
24 Tháng chín, 2020 17:41
Phước An
24 Tháng chín, 2020 09:31
Truyện rất hay
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 19:47
Bước 1 Ngưng Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Anh Biến ( tiên sĩ ), Vấn Đỉnh ( thượng tiên ). Giai đoạn quá độ: Âm Hư, Dương Thực. Bước 2 Khuy Niết ( thiên tiên ), Tịnh Niết ( tiên vương ), Toái Niết ( tiên quân ). Giai đoạn quá độ: Nếu tu luyện hương hỏa, phải lấy hương hỏa phụ trợ lực bản nguyên phá Không Môn, độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy; Nếu không tu hương hỏa, không cần độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy, lấy nhiều đạo bản nguyên cường đại phá Không Môn. Bước 3 Không Niết, Không Linh, Không Huyền ( Không Huyền đến Không Kiếp cần vượt qua chín lần Huyền Kiếp ), Không Kiếp ( sơ trung hậu kỳ đều xưng Đại Tôn, hậu kỳ đỉnh phong xưng Kim Tôn, viên mãn xưng Thiên Tôn, siêu việt viên mãn xưng Dược Thiên Tôn ).( Không Niết, Không Linh, Không Huyền đều có thể xưng Tiên Đế ) Bước 3 đỉnh phong Đại Thiên Tôn. Có được Tôn Dương, nắm giữ Tín Thuật, có thể mượn quy tắc thiên địa biến giả thành thật. Tiên Tộc Đại Thiên Tôn: ( Đông Lâm ), Song Tử, Cửu Đế, Bát Cực, Vũ Phong, Đạo Nhất. Cổ Tộc Đại Thiên Tôn: Cổ Đạo, Huyền La, Cực Cổ, Tống Thiên. Giai đoạn quá độ: Đạp Thiên Cửu Kiều. Viễn siêu Đại Thiên Tôn phổ thông, có thể tùy ý điều khiển quy tắc thiên địa. Tức nửa bước Đạp Thiên Cảnh: Cổ Đạo Đại Thiên Tôn ( qua ngũ kiều ), Tiên Tổ ( qua bát kiều ), Cổ Tổ ( qua bát kiều ). Bước 4 Tu vi Đạp Thiên, cấp Không Diệt.
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 17:44
1/ Nhất bộ tung hoàng gồm: Ngưng Khí: 15 Tầng Trúc Cơ: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kết Đan: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Nguyên Anh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Hóa Thần: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Anh Biến: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Vấn Đỉnh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Cảnh Giới Quá Độ: Âm Hư — Dương Thực 2/ Nhị bộ phi thăng gồm: Khuy Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Tịnh Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Toái Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Thiên Nhân Ngũ Suy: Đệ Nhất Suy –> Đệ Ngũ Suy 3/ Tam bộ vô biên -đại năng gồm: Tứ Không Cảnh: Không Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Linh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Huyền: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Huyền Kiếp ( 9 Kiếp ): Ngoại Kiếp ( 3 Kiếp đầu ) — Nội Kiếp ( 3 Kiếp giữa ) — Hồn Kiếp ( 3 Kiếp cuối ) Ngoại Kiếp: Tuyết Kiếp — Phong Kiếp — Lôi Kiếp Nội Kiếp: Trảm Ly Kiếp — Huyết Ảnh Kiếp — Kiếp này chưa hiện đã bị Vương Lâm chém Hồn Kiếp: Thập Tức Khô Thần Kiếp — Hồn Thọ Kiếp — Luân Hồi Kiếp Không Kiếp = Đại Tôn: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kim Tôn = Không Kiếp Hậu Kỳ Đỉnh Phong Thiên Tôn = Không Kiếp Viên Mãn Dược Thiên Tôn = Không Kiếp Quá Độ Đại Thiên Tôn = ngưng tụ Thiên Tôn Chi Dương Bán Bộ Đạp Thiên: Đệ Nhất Đạp Thiên Kiều –> Đệ Cửu Đạp Thiên Kiều Đệ nhất cầu :dung nhập quy tắc thiên địa vào trong thần thức Đệ Nhị cầu : Đạp Thiên Nhãn  Đệ Tam cầu: Vấn Đạo Tâm 4/ Tứ bộ đạp thiên – siêu thoát.
Hieu Le
30 Tháng tám, 2020 05:40
200chap đầu dịch ngu cl
ThuýKiều Hy
06 Tháng bảy, 2020 22:12
:joy::joy: ahihi đạo hữu quá khen rồi.
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:57
truyện dịch mà tệ hơn cả convert
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:38
bạn cười xinh mà.
Đắm Đuối
16 Tháng sáu, 2020 19:16
là sao ta?
aspira
15 Tháng sáu, 2020 20:46
Trong mộng mà có phải thực tế đâu mà di chứng
Hieu Le
15 Tháng sáu, 2020 19:04
đạo hữu quên não trk khi cmt kìa
Phùng Trung
15 Tháng sáu, 2020 11:28
Chưa đủ thành đạo.
ThuýKiều Hy
14 Tháng sáu, 2020 14:54
Vương lâm mấy lần mở miệng ra tự xưng lão phu làm mh cứ cảm thấy chọc người không dám cười
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:06
nhìn khó chịu nhỉ đh
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:05
xuống dòng củ chuối quá ad ơi
aspira
12 Tháng sáu, 2020 21:55
Đây là mộng của Vương Lâm chứ không phải thực. Nó làm hay ko có sao đâu
Hieu Le
06 Tháng sáu, 2020 22:45
phàm nhân tu tiên
BÌNH LUẬN FACEBOOK