Thời gian thoáng cái đã qua năm mươi năm!
Thời gian năm mươi năm này đối với phàm nhân thì thường là một nửa cuộc đời nhưng đối với tu sĩ mà nói thì hầu như chỉ là một lần bế quan ngắn ngủi mà thôi. Nhưng trong năm mươi năm này trong Tiên Tộc lại nổi lên một truyền thuyết!
Truyền thuyết này truyền khắp Đông Châu, Nam Châu. Trong truyền thuyết này có một tu sĩ Thiên Tôn. Tu sĩ này mặc bạch y, mái đầu bạc trắng, cười trên một con Hải Long Kim Tôn.
Hắn đi qua hai đại châu, ba mươi tiểu châu, tìm kiếm tu sĩ Thiên Tôn chiến đấu!
Thiên Tôn trong hai châu tính ra cũng có gần trăm người không bị Đại Thiên Tôn thuyết phục, vẫn hàng năm bế quan không hỏi thế sự. Nhất là trong Nam Châu, số lượng tu sĩ còn vượt xa xa Đông Châu.
Dù sao Đông Châu ở trong ngũ châu của Tiên Tộc vốn được xếp thứ hai. Nhưng từ sau khi Song Tử Đại Thiên Tôn chuyển thế, linh hồn bị phân liệt liền dần dần trở thành châu có ít Thiên Tôn nhất.
Vị bạch y Thiên Tôn này khiêu chiến tất cả tu sĩ Thiên Tôn, mỗi một trận chiến đều khiến thiên địa ầm vang, khiến cho các tông phái của hai châu hầu như không ai không biết.
Tại Vân Châu chiến lão tổ Thiên Tôn của Vân Tông!
Tại Hải Nhã Châu đánh với lão tổ Thiên Tôn của Đạo Đức Môn!
Tới Cửu Ma Châu chiến lão tổ Thiên Tôn Ma Thiên Đạo!
Vào Linh Long Châu chiến Thiên Tôn dưới trướng của Đạo Nhất Đại Thiên Tôn - Hàng Đào Thiên Tôn!
Tại Sơn Lăng Châu chiến Xích Phong Thiên Tôn dưới trướng Vũ Phong Đại Thiên Tôn!
Mỗi trận chiến đều kinh thiên động địa, tạo thành một truyền thuyết, tạo nên một cái tên!
Bạch Phát Thiên Tôn! Cái tên Vương Lâm không nhiều người biết, trong lời đồn này không có khả năng lan đi. Vì thế căn cứ vào đủ mọi tin tức, lại biết Vương Lâm tóc bạc nên tất cả tu sĩ gọi hắn là Bạch Phát Thiên Tôn!
Nghe đồn Bạch Phát Thiên Tôn gần trăm lần khiêu chiến thì chỉ có hơn hai mươi lần thất bại. Còn lại đều chiến thắng, dùng chiến tích kinh người này mà khiến thanh danh hiển hách, cũng truyền tới Bắc Châu, Tây Châu, thậm chí cả Trung Châu.
Hầu như tất cả Thiên Tôn của Tiên Tộc đều biết có một tu sĩ là Bạch Phát Thiên Tôn có chiến lực rất mạnh!
Nghe đồn tu sĩ không biết tên Bạch Phát Thiên Tôn này đánh một trận cuối cùng là ở Sơn Hải Châu tại Nam Châu. Trận chiến này hắn thất bại! Sau khi thất bại, mấy năm nay không nghe thấy tin tức của hắn.
Nghe đồn Bạch Phát Thiên Tôn đánh một trận với Hải Tử Thiên Tôn khiến nước biển tan nát, thiên địa giống như sắp sụp đổ. Lúc ấy lão phu đang ở gần Sơn Hải. Chứng kiến sóng biển gào thét ngập trời, cũng mơ hồ nhìn thấy thân ảnh Bạch Phát Thiên Tôn!
Trong Sơn Hải Châu có một thành trì để tu sĩ giao dịch. Trong một tiệm rượu, một lão già mặc đạo bào đang uống rượu, chậm rãi mở miệng.
Bên cạnh hắn có bốn năm tu sĩ đang ngưng thần lắng nghe.
Đáng tiếc là trận đánh đó Bạch Phát Thiên Tôn thua.
Lão già thở dài, giống như hắn và Bạch Phát Thiên Tôn rất thân thiết vậy, lúc này tỏ vẻ tiếc hận.
Hải Tử Thiên Tôn nghe đồn đã tới rất gần Dược Thiên Tôn. Bạch Phát Thiên Tôn mặc dù là một tồn tại vô thượng nhưng đối mặt với Hải Tử Thiên Tôn cũng nhất định thất bại thôi!
Một tu sĩ thanh niên bên cạnh cười lạnh nói.
Tất cả mọi người đều biết Nam Châu ta vốn có tồn tại của Đạo Nhất Thiên Tôn cho nên rất nhiều Thiên Tôn. Mà nguyên nhân Đạo Nhất Thiên Tôn cũng không muốn ép Thiên Tôn trở thành người dưới trướng mình, chỉ cần là Thiên Tôn ở Nam Châu, dù có phải là người dưới trướng Đạo Nhất Thiên Tôn hay không cũng có thể trong vòng trăm năm một lần đi tới nghe giảng đạo. Do đó rất nhiều Thiên Tôn vốn ở Đông Châu cũng đều đi tới Nam Châu.
Theo ta thì Bạch Phát Thiên Tôn sở dĩ vài chục năm khiêu chiến như vậy chính là muốn cho Đạo Nhất Thiên Tôn chú ý, chờ đợi người mời chào về dưới trướng.
Trong năm tu sĩ có một nam tử trung niên cầm quạt mỉm cười nói.
Ngươi sao biết Đạo Nhất Thiên Tôn không từng mời chào Bạch Phát Thiên Tôn? Ta nghe nói Đạo Nhất Thiên Tôn hơn năm mươi năm về trước đã từng mời chào Bạch Phát Thiên Tôn nhưng lại bị cự tuyệt...
Một lão già mặc hắc bào vốn không nói gì lúc này quét mắt nhìn mọi người, chậm rãi nói.
Hả? Còn có việc này sao!
Tửu lâu này không lớn, chuyên chuẩn bị cho tu sĩ, không bán thức ăn, chỉ bán mấy loại rượu cực thơm ngon. Rượu này rất có tiếng tăm tại khu vực lân cận, mỗi ngày đều bán rất nhiều, được tu sĩ vô cùng ưa thích.
Giờ phút này trong khi đám tu sĩ đang luận đàm. Ở một góc của tửu lâu có một thanh niên mặc bạch y đang bình tĩnh ngồi đó, nhìn bầu trời ngoài tửu lâu, uống chén rượu đang cầm trong tay.
Hắn có mái tóc bạc trắng nhưng trong tửu lâu này cũng không phải một mình hắn như vậy mà còn có năm ba người. Thanh danh của Bạch Phát Thiên Tôn càng hiển hách thì lại càng có nhiều tu sĩ tóc bạc.
Bên tai mơ hồ truyền tới lời nói kia, Vương Lâm buông chén rượu, đôi mày nhíu lại. Nhìn bầu trời bên ngoài, trở nên trầm mặc. Thời gian năm mươi năm này hắn liên tục khiêu chiến Thiên Tôn, đồng thời ngưng tụ tiếng tăm, cũng thông qua các cuộc chiến mà cảm ngộ, quen thuộc thần thông của Thiên Tôn, thử nghiệm khiến bản thân càng mạnh.
Ba năm trước hắn đi tới Sơn Hải Châu, đánh với Hải Tử Thiên Tôn cực mạnh của châu này một trận. Trận chiến này Vương Lâm thất bại! Hắn đưa tất cả phân thân ra nhưng vẫn thất bại.
Hải Tử Thiên Tôn kia đã có thể dung hợp bảy mươi đạo thần thông vào trong một chỉ, ta căn bản không phải là đối thủ của hắn. Trừ phi mặc Hồn Khải vào... Nhưng nếu mặc Hồn Khải thì không còn tác dụng rèn luyện nữa.
Vương Lâm cầm chén rượu uống một ngụm.
Thời gian năm mươi năm qua, hai phân thân của ta sau khi xuất hiện có thể khiến ta áp súc chín đạo thần thông tới ba lần, đạt tới hiệu quả của ba mươi sáu đạo thần thông.
Mà ngoài ra thì trong các cuộc chiến, ta cũng đã sưu tầm được hai loại bản nguyên kim, mộc. Một khi ta đạt được hai loại bản nguyên này, ngưng tụ tới trình độ bản nguyên chân thân thì ngũ hành chân thân hoàn toàn dung hợp. Bản thể của ta có thể dung mười tám đạo thần thông vào một quyền, có thêm sự áp súc thì có thể đạt tới hiệu quả của bảy mươi hai đạo thần thông của Thiên Tôn, có thể đánh một nữa với Hải Tử Thiên Tôn!
Xích Phong Thiên Tôn đã từng nói, ở dưới đáy sâu nhất của Sơn Hải có một cây Sơn Hải. Cả Sơn Hải đều là nhờ nó chống đỡ, thậm chí phong ấn cả Sơn Hải Châu chính là hồn phách của cây này!
Cái cây này cực kỳ cường đại, năm đó bị Tiên Tổ phong ấn, thậm chí Tiên Tổ cũng vì thế mà bị thương. Nhưng bởi vì năm tháng quá lâu, hồn phách của nó lúc này cũng đã trở thành tử hồn, chỉ còn lại thân thể tồn tại. Nhưng bên trong thân thể này cũng có đủ bản nguyên lực, nếu ta đạt được có thể giúp ta ngưng tụ ra mộc bản nguyên, đồng thời trực tiếp hóa thành chân thân!
Vương Lâm vừa uống rượu, hai mắt vừa lộ vẻ trầm tư.
Sau khi ta đánh một trận với Hải Tử Thiên Tôn liền xuống dưới Sơn Hải Châu này quan sát, thấy lời nói của Xích Phong Thiên Tôn mười phần là thật! Do vậy nếu bất đắc dĩ ta chỉ có thể mặc Hồn Khải, đánh bại Hải Tử Thiên Tôn, tiến vào bên trong Sơn Hải Thụ, hấp thu mộc bản nguyên lực bên trong đó mà thôi!
Vương Lâm trầm ngâm, hai mắt lộ vẻ quyết đoán, lưu lại chút nguyên thạch rồi rời khỏi tửu lâu này.
Trong tòa thành xây dựng cho tu sĩ này có rất động người, ngoài các loại cửu hàng thì còn có một số hàng quán bán các loại bảo vật mà họ tìm được.
Vương Lâm đi trong thành trì này, thân thể nhoáng một cái liền biến mất, sau khi xuất hiện đã ở trên bầu trời một nơi xa xôi, đang muốn lao đi thì thần sắc đột nhiên biến đổi, xoay người nhìn lại phía sau.
Chỉ thấy thiên địa phía sau Vương Lâm xuất hiện một vùng vặn vẹo lớn. Một thân ảnh cao lớn biến ảo ra. Thân ảnh này cao khoảng mười trượng, mặc một bộ trường bào màu tím. Bao phủ toàn thân. Trên khuôn mặt hắn có một cái mặt nạ màu vàng, tràn ngập uy áp kinh người. Người này xuất hiện, uy áp bao phủ bốn phương, khiến cho không gian bốn phía xuất hiện gợn sóng.
Nếu từ mặt đất nhìn lên, khoảng không giữa Vương Lâm và người đeo mặt này này xuất hiện sóng gợn như mặt hồ nước vậy.
Hóa ra là Xích Phong Thiên Tôn dưới trướng Võ Phong Đại Thiên Tôn!
Vương Lâm chậm rãi mở miệng.
Vương đạo hữu, mấy năm từ biệt, không biết ngươi suy nghĩ thế nào rồi...
Tu sĩ đeo mặt nạ kia giống như mỉm cười nhìn Vương Lâm.
Năm đó Vương Lâm và Xích Phong Thiên Tôn giao chiến, chiến lực của hai người tương đương. Vương Lâm không mặc Hồn Khải vẫn đánh ngang tay với hắn. Sau đó Xích Phong Thiên Tôn tìm Võ Phong Đại Thiên Tôn, nhắn vài lời tới từ Võ Phong Đại Thiên Tôn.
Hắn muốn mời Vương Lâm về dưới trướng!
Đây là Đại Thiên Tôn thứ hai trừ Đạo Nhất Thiên Tôn biểu lộ ý mời gọi với Vương Lâm. Mà Võ Phong Đại Thiên Tôn này trong mấy năm nay Vương Lâm cũng biết đại khái, đúng là như lời của lão tổ Thiên Tôn của Đạo Ma Tông ngày xưa, rất ít khi xem trọng tu sĩ Thiên Tôn, chỉ có những người đạt tới Dược Thiên Tôn mới có thể được hắn mời chào.
Nhưng không phải nói thế là dưới trướng Võ Phong Đại Thiên Tôn này không có tu sĩ khác.
Chẳng qua là những người này đều là những người cực kỳ ưu tú mà thôi. Tỷ như Xích Phong Thiên Tôn này, sau khi đánh một trận với Vương Lâm, hắn cảm nhận rõ là đối phương cũng giống mình, đều có nương tay.
Năm đó đầu tiên Xích Phong Thiên Tôn này truyền tới ta lời nói của Võ Phong Đại Thiên Tôn nhưng Đại Thiên Tôn cũng không tự mình tới gặp. Thậm chí một tia thần niệm cũng không xuất hiện, hiển nhiên là cho rằng với chiến lực của ta chỉ xứng để hắn truyền lời mà thôi... Điểm này so với Đạo Nhất Thiên Tôn hiển nhiên là không bằng.
Nhưng Đạo Nhất Thiên Tôn có lẽ thấy chiến lực của ta sau khi mặc Hồn Khải nên mới hiện thân.
Vương Lâm hơi trầm ngâm, hướng về phía Xích Phong Thiên Tôn ôm quyền nói.
Xích Phong đạo hữu, việc này còn cần phải suy nghĩ thêm. Hôm nay ta chưa có quyết định.
Đối với việc Vương Lâm uyển chuyển cự tuyệt, Xích Phong Thiên Tôn giống như có hơi ngạc nhiên, chẳng qua ánh mắt lộ vẻ tiếc nuối, cười khổ nhìn Vương Lâm nói.
Vương đạo hữu, chúng ta thân là Thiên Tôn, trên Tiên Cương đại lục địa vị cực cao. Đại Thiên Tôn nếu muốn tới mời chào hẳn phải đích thân ra mặt. Điểm này ta hiểu rất rõ. Ta lần trước tới là thay mặt Võ Phong Đại Thiên Tôn, nếu người có thể xông qua tầng thứ chín Thiên Tôn Niết thì hắn sẽ dùng bản thể tới mời, không cần dùng tới thần niệm hóa thân!
Vương đạo hữu nếu có thời gian thì xin mời đi tới Thiên Tôn Niết một lần. Nếu có thể xông qua tầng chín thì tin rằng năm vị Đại Thiên Tôn, bất cứ ai cũng sẽ tận lực mời chào ngươi.
Xích Phong Thiên Tôn nói xong liền ôm quyền hướng về phía Vương Lâm vái một cái, thân thể từ từ mơ hồ đi. Dần dần biến mất.
Vương Lâm trầm mặc giữa không trung, hồi lâu ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Thiên Tôn Niết... Đạo Nhất Thiên Tôn cũng từng nói nếu ta xông qua được chín tầng thì lại tới một lần nữa. Mà Võ Phong Đại Thiên Tôn này cũng nói thế. Chẳng lẽ chín tầng này có huyền diệu gì sao!
Vương Lâm trong năm mươi năm này đã nhiều lần kiểm tra phương pháp tiến vào Thiên Tôn Niết nhưng chưa bao giờ đi vào. Hôm này trong trầm mặc, hai mắt hắn bỗng lóe sáng.
Hẳn là nên đi xem thử một chút!