Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiết Trụ trầm mặc, Vương Trác ở một bên châm chọc nói:

- Ta đã sớm nói mà, tiểu tử này không thích hợp, hiện tại thế nào, rõ ràng vô ích mà mất mặt, ta là lần đầu tiên trắc thí đã được thu nhận, không thấy được hắn phía sau vài lần trắc thí, nhưng mà nghe nói là ba hạng trắc thí không một cái đủ tư cách, sớm nghe lời ta, thà là không đi, ta ước chừng Hổ Tử nhà Tứ thúc đi đều mạnh hơn hắn.

Tứ thúc Thiết Trụ, nhướng mày, quát:

- Vương Trác, cho dù ngươi trở thành tiên nhân, cũng đừng ở trước mặt ta làm càn. Hổ Tử nhà ta có thích hợp hay không, cũng không liên quan gì tới ngươi, kẻ không biết lớn nhỏ.

Vương Trác trong mắt hàn quang chợt lóe, cười lạnh vài câu không nói gì.

Phụ thân của Thiết Trụ, thoáng cái dường như già nua hơn mười tuổi, ngồi phịch trên ghế. Mẫu thân của Thiết Trụ, cũng là giật mình, dường như không thể tin được, hỏi:

- Thiết Trụ...... là...... là thật sao?

Thiết Trụ cắn chặt môi dưới, không chút cảm giác được đã chảy máu, phịch một tiếng quỳ trên mặt đất, dập đầu vài cái thật mạnh, thấp giọng nói:

- Cha, mẹ, Thiết Trụ không được tiên nhân thu nhận, thực có lỗi với các người...... Ta...... ta kiếp sau sẽ báo đáp ơn dưỡng dục của các người.

Mẹ Thiết Trụ cảm nhận thấy được niềm tuyệt vọng đến trong giọng nói con mình, lập tức chạy tới, ôm lấyThiết Trụ, nghẹn ngào nói:

- Đứa nhỏ, không sao, không cần buồn, chỉ là không được tiên nhân thu nhận thôi, chờ sang năm chúng ta tham gia đại khảo trong huyện, cũng là như nhau, con ả, ngươi ngàn vạn lần đừng làm chuyện điên rồ, nghĩ thông suốt chút, cha con và mẹ về sau còn trông cậy vào con lo ma chay đó.

Cha Thiết Trụ lúc này cũng khôi phục lại, nhìn thần sắc Thiết Trụ, trong lòng chấn động, vội vàng đi qua ôm Thiết Trụ, lo lắng nói:

- Thiết Trụ, ngươi cũng đừng làm chuyện điên rồ, hết thảy có cha đây, nghe lời cha, ta về nhà đọc sách, sang năm đại khảo cũng là giống nhau.

Thân thích chung quanh, một đám sắc mặt biến hóa cực nhanh, đều rời xa cha mẹ Thiết Trụ, trên mặt cùng bộ dạng lộ ra vẻ xem náo nhiệt, không ngừng chỉ chỏ này nọ.

- Thiết Trụ đứa nhỏ này, ta trước đây đã cảm thấy là không được, hắn làm sao có thể so sánh với Vương Trác nhà đại ca, lần này xem như mất thể diện gia đình rồi. Lục đệ của phụ thân Thiết Trụ, châm biếm nói.

- Đúng vậy, sớm biết là như thế này, cũng đừng làm cho giống như thật sự được thu nhận, thật dọa người a, lão Nhị, ngươi đã là người lớn tuổi như vậy, như thế nào làm những chuyện ngu xuẩn, khó trách trước đây cha ngươi không đem gia sản phân cho ngươi. Tam thúc phụ thân Thiết Trụ, mặt lộ vẻ chán ghét, châm chọc nói.

- Ta phải nói, chuyện đứa nhỏ này từ bé thông minh, tám chín phần mười là giả, phỏng chừng là lão Nhị cảm thấy cuộc đời này của mình không có tiền đồ gì, cho nên đem con của mình thổi phồng một chút, hiện tại thế nào, bị vạch trần rồi. Ngũ thúc vừa mới còn ngồi ở bên cạnh phụ thân Thiết Trụ, sắc mặt lập tức biến hóa, thay đổi vẻ mặt a dua vừa rồi.

- Ba đứa con đi trắc thí, chỉ hắn một người thất bại, Thiết Trụ đứa nhỏ này, là một người kém cỏi nhất trong Vương gia chúng ta, mất mặt a, Nhị tẩu a, vừa rồi ta còn nói ngươi cùng Nhị ca cùng một chỗ hưởng phúc, hiện tại nhìn thấy, ngươi đời này cũng cứ như vậy, không có cái phúc khí kia. Trong đám nữ quyến có người châm biếm nói.

- Không chỉ có vậy, mấy ngày hôm trước ta còn đi đến trong thôn bọn họ nhìn thấy Thiết Trụ, lúc ấy ta liền suy nghĩ đứa nhỏ này ngu ngốc vô cùng, làm sao có thể cùng Vương Trác cùng Vương Hạo hai đứa trẻ kia so sánh được, nhất định là không thể. Vợ của Ngũ thúc Thiết Trụ, cũng thay đổi sắc mặt, bắt đầu châm chọc.

- Ta đã sớm nhìn ra Thiết Trụ đứa nhỏ này không được, các ngươi xem cha mẹ hắn, sao có thể sinh ra đứa con giỏi giang được chứ, Vương gia chúng ta, cũng chỉ có con của Đại ca và lão Tam gia có tiền đồ, Thiết Trụ, phi, ngay cả cái tên cũng nghe ngu ngốc. Trong đám nữ quyến những người còn lại, cũng không chịu thua kém châm biếm nói.

- Ta vừa rồi đúng là mắt bị mù rồi, còn muốn đem con gái của mình đẩy vào trong hố lửa, may mắn Thiết Trụ này không được tiên nhân thu nhận, bằng không con gái ta về sau phải hận ta cả đời a, mẹ Thiết Trụ, việc thông gia này, chúng ta cũng quên đi thôi, con nhà ngươi nếu không được làm tiên nhân, ai sẽ đem con gái hứa gả cho hắn a, này không phải cóc mà đòi ăn thịt thiên nga sao.

Trong khoảng thời gian ngắn, hầu như tất cả thân thích đều lộ ra sắc mặt nịnh bợ, đủ loại ngôn ngữ ác độc càng ngày càng nghiêm trọng, vô tình đả kích cả nhà Thiết Trụ.

Một màn này, cùng nịnh hót ban nảy so sánh, khác biệt như trời và đất vậy. Cũng có lắm kẻ, không chút lưu tình mở miệng liền đòi lại lễ vật lúc trước biếu tặng, cha mẹ Thiết Trụ nghe xong mặt không có chút máu, Vương Lâm nắm chặt nắm tay, trong lòng đau xót, càng thêm dữ đội, hắn dường như có một loại cảm giác muốn chết, bên tai truyền đến lời nói lộ vẻ châm biếm.

Phụ thân Vương Trác, trong lòng cười lạnh, không chút để ý nói:

- Lão Nhị, lúc trước ta đã nói rồi, tiên nhân thu đồ đệ chú trọng duyên phận, yêu cầu rất nghiêm khắc, trừ phi vĩ đại như con ta, bằng không căn bản là không có nửa điểm cơ hội, nhưng ngươi thì sao, chẳng thèm để ý, hiện tại khiến cho đứa nhỏ đã tuyệt vọng không muốn sống nữa, sao phải vậy chứ?

Phụ thân Thiết Trụ không thể nhịn được nữa, đột nhiên quay đầu, trợn mắt nhìn, quát:- Vương Thiên Sơn, ngươi câm miệng cho ta, năm đó cha trước khi lâm chung rõ ràng đem gia sản lưu cho ta một phần, ngươi hao hết tâm sức liên hệ thân thích cướp đi phần của ta, hôm nay còn ở nơi này châm chọc khiêu khích, ngươi thực khi ta Vương Thiên Thủy không rõ sao!

Còn có các ngươi những thân thích này, vừa rồi a dua nịnh hót, bây giờ châm chọc khiêu khích, con nhà của ta đã như vậy, các ngươi chính ở chỗ này lạc tỉnh hạ thạch(1), chẳng lẽ vốn không có một chút nhân tính sao!

Vương Thiên Sơn giọng nói bị kiềm hãm, tức giận nói:

- Chuyện trước kia đề cập nhiều như vậy làm gì, con nhà ngươi vốn là không thích hợp, ta hảo tâm khuyên ngươi, ngươi không những không cảm tạ, ngược lại còn nổi giận với ta, hừ, thượng bất chính hạ tắc loạn(3), cha cái dạng này, con cũng không được tốt lành gì!

Chung quanh truyền đến tiếng cười nhạo cùng với châm chọc, rơi vào trong tai Vương Lâm vốn đang ngơ ngác đứng ở tại chỗ, thoáng như cây gai sắc bén hung hăng đâm vào trái tim, hắn cố nén đau nhức do nội tâm xé rách, trầm tĩnh nhìn tất cả, nhớ kỹ diện mạo mỗi một cái thân thích.

- Ngươi!! Ta liều mạng với ngươi!

Cha Thiết Trụ hắn vớ lấy băng ghế bên cạnh, muốn xông đi lên, Tứ thúc Thiết Trụ vội vàng lao ra, sau khi ngăn lại thấp giọng nói:

- Nhị ca, ngươi đừng kích động, lão đại trong nhà người hầu rất nhiều, đừng chịu thiệt, có ta đây, ngươi xem ta.

Nói xong, hắn trừng mắt nhìn Vương Thiên Sơn, nói:

- Đại ca, ngươi có lời nói như vậy, ta lão Tứ nghe không nổi nữa, ngươi nếu còn dám ở trước mặt ta nhục mạ Nhị ca, đừng trách ta không để ý tình cảm huynh đệ, Vương gia tuy lớn, nhưng lão Tứ ta này vài năm kết giao bằng hữu giang hồ cũng không ít, coi chừng bị lửa thiêu rụi sạch sẽ!

Vương Thiên Sơn ậm ừ vài câu, trong lòng đối với việc Tứ đệ kết bạn rộng khắp nơi rất là kiêng kị

- Lão Tứ, ngươi lời này không đúng rồi, con nhà lão Nhị, vốn không giỏi, chúng ta nói một chút chẳng lẽ là sai sao? Đứa nhỏ này không được, còn không cho phép chúng ta trưởng bối nói một chút, này rất không có đạo lý. Tam thúc tổ vai vế cao nhất, bất mãn nói.

(1): Lạc tỉnh hạ thạch: bỏ đá xuống giếng, thừa cơ hãm hại

(2): Thượng tắc chính hạ tắc loạn: người bề trên nhân phẩm không tốt, người bề dưới mô phỏng học theo cái xấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
20 Tháng ba, 2023 19:14
Thanh niên đọc lướt
ntkien400
12 Tháng hai, 2023 23:32
Truyện viết ko logic tí nào cả. Main nó ngưng khí kì tầng 3, còn thằng Chu Bằng hơn tầng 10 mà lại để 1 quả đạn thối của main làm choáng? Trong khi nó 1 hit đánh văng thằng tầng 8 bên Hằng Nhạc phái, mà lại để quả đạn vớ vẩn mua từ thằng đệ tử bên kia bán.
ntkien400
12 Tháng hai, 2023 10:40
Các bác cứ đọc ở trang khác đến chap 154 có thể quay về đây đọc. Em kiểm tra thì thấy từ 154 đổ đi thì không bị ngắt dòng linh tinh nữa.
ntkien400
12 Tháng hai, 2023 10:29
Ài giờ biết vì sao lại chửi trans rồi, tưởng dịch cùi ai dè do ngắt dòng tè le mà không chỉnh lại. Đọc khó chịu thật :/
ntkien400
08 Tháng hai, 2023 17:18
Hi vọng là hay, mới đọc thấy kiểu khinh thường nhau mong là nhân vật không não tàn.
luongducanh
19 Tháng mười một, 2022 13:29
Đọc đến khoảng c1500 là hiểu mà, Phù Tộc Tổ là con của Chưởng Tôn ở giới ngoại, lúc trước thì chỉ có 1 tiên giới, sau mới chia 4, sau lại được VL ghép lại thành tân tiên giới đó
luongducanh
19 Tháng mười một, 2022 13:21
Cái đó là thất phách của Thất Thải TT mà nhỉ, còn 1 miếng la bàn là bổn tôn của Thiên Vận Tử, cái còn thiếu là 1 phần của Thiên Đạo, nên khi U Minh Thú nuốt cứ thấy thiếu thiếu
Hieu Le
15 Tháng mười một, 2022 15:55
truyện cũng được. nhưng ghét cái thằng dịch và post truyện nên đọc vài trăm chương rồi bỏ.
Thanh Lâm
29 Tháng mười, 2022 00:21
đọc hết truyện cảm phục mỗi lão Độn Thiên với Chu Tước Thánh Hoàng đời 5. Hai lão vì tông phái của mình mà đến những năm tháng cuối đời vẫn cống hiến, không tiếc hết thảy bồi dưỡng VL vì tương lai của cả tông. Rồi cuối cùng ra đi trong sự thanh thản.
ace06
09 Tháng mười, 2022 18:49
Truyện hay mà dịch không nhai nổi.
Đặng Hoàng
02 Tháng mười, 2022 13:23
Dịch ngu học thật sự,
Hieu Le
23 Tháng chín, 2022 12:24
chưa tới bước 3 mà đánh không linh như đúng rồi hơi ảo quá ấy
Hieu Le
21 Tháng tám, 2022 20:22
Chap 339 đéo hiểu là ntn luôn. Ai giải thích hộ cái.
xuanbau
18 Tháng sáu, 2022 10:40
xin link cv truyện này với
xuanbau
18 Tháng sáu, 2022 10:39
dịch như con kẹc. đọc mà cứ như văn của trẻ lớp 3
Hieu Le
02 Tháng sáu, 2022 11:38
bộ này nhảy sang truyện full dịch dễ hiểu hơn
Nguyễn Hoàng Bủm
14 Tháng hai, 2022 07:18
Dịch dốt như bò
lategoto
05 Tháng hai, 2022 04:22
mấy năm r vẫn bị chửi thấy cũng tội,nhưng t vẫn phải chửi m ngu. đọc chưa đc 1/10 truyện đã đi phán xét.ngu thì im mẹ đi cho ng ta đừng biết,đằng này còn la làng sợ ng ta ko biết m ngu à.
TTBTừKhuyết
22 Tháng mười hai, 2021 15:28
.
Thanh Lâm
24 Tháng mười một, 2021 15:38
Đoạn gần cuối truyện có tả một người tóc đen rất dài trong hư vô thức tỉnh. chắc là Lục Mặc sau khi có ý thức riêng đã can thiệp vào Mộng Đạo để giúp VL
Thanh Lâm
24 Tháng mười một, 2021 15:35
Nếu nói vậy 6 phách đỏ cam vàng lục lam chàm đều là người có liên quan tới VL. vậy phách thứ 7 màu tím ko nhìn rõ mặt phẫn nộ với trời có phải là VL hay không
An Nguyễn
24 Tháng chín, 2021 17:59
thế bác có bộ nào hậu cung ko bác gt giùm vs nhưng đừng kiểu bình hoa nhé
Hieu Le
07 Tháng chín, 2021 19:42
audio cứ vấp liên tục, nghe cứ khó chịu méo tả đc
kiu kiu
29 Tháng tám, 2021 06:49
audio ấp a ấp úng như ông Guest vậy, cv cho thính giả có tâm chút đê
TuKii
01 Tháng bảy, 2021 21:50
Truyện gì ngược vãi dị các bác???
BÌNH LUẬN FACEBOOK